KIẾP NÀY CHỈ NGUYỆN BÊN NGƯỜI



Trên người hắn những vết thương nhỏ càng ngày càng nhiều, nhưng hắn cũng không hề để ý, hắn phải nhanh lên, nhanh hơn! Hắn, không thể để cho Ninh Tương Y rời bỏ hắn!
Đột nhiên! Một bóng hình màu đỏ hiện ra!
Ninh Úc hai mắt sáng lên, vội vã đuổi theo!
“Ninh Tương Y!”
Giọng nói hắn đều nghẹn lại, nhưng khó nén vui mừng!
“Ninh Tương Y! Ta biết là nàng! Nàng ra đây đi!”
Nhưng người đó một chút liền biến mất, hắn ở trong rừng mờ mịt bốn phía, không nhìn thấy cái gì.

Loại vừa vui chợt buồn thất lạc kia thật sự khiến người ta khó mà chấp nhận! Ninh Úc trên cổ gân xanh nổi lên, hai mắt cảnh giác dạo qua một vòng, không có, không có hình bóng của nàng.
Ninh Úc cắn chặt răng! Lúc này, giờ phút này hắn sắp nổ tung!
Trái tim hắn thật giống như ở trong nước sôi, ở trong chảo dầu! Nhưng hắn không thể hoảng loạn, không thể phẫn nộ! Phải tỉnh táo! Phải kiên nhẫn!
Hắn rút ra một con dao găm, giọng lạnh lùng nói.

“Ninh Tương Y! Nàng ra đây!”
iọng nói hắn phát run, lưỡi dao lại kiên định kể lên cổ của mình! Hắn cũng không muốn dùng cách này, thế nhưng hắn đã hết cách! Hắn biết Hoàng tỷ nhất định đang ở gần đây, mà nàng cũng còn lý trí, mặc dù không biết nàng giữ lý trí thế nào, nhưng bây giờ hắn không tìm được nàng, chỉ có ép nàng ra ngoài.


“Nàng ra đây!”
Hắn đứng tại chỗ, con dao lại mãnh liệt cứa vào một chút, máu tươi từng giọt chảy xuống, hắn biết, mùi này không thể gạt được Hoàng tỷ.

“Nàng ra đây…”
Khi hắn chuẩn bị lại cắt sâu vào, một bóng màu đỏ hiện ra, hắn vội vàng đuổi theo, nhưng đối phương thật giống như đang cùng hắn chơi trốn tìm, mãi không chịu hiện thân, rốt cục, hắn lại một lần nữa nâng con dao lên, nhưng bị một cục đá bay tới đánh bật! Hắn không lo con dao rơi xuống, bỗng nhiên quay người, quả nhiên thấy bóng người màu đỏ chót!
“Ninh Tương Y! Nàng dừng lại!”
Một tiếng này, dường như hắn dùng hết toàn bộ sức lực!
Hắn thật sự quá sợ hãi, chỉ cần hắn nghĩ tới Hoàng tỷ đang mang thai, lại lại rơi vào trạng thái đột nhiên tỉnh táo lại đột nhiên nổi điên bởi hắn sợ không giữ được!
Cho nên hắn khàn giọng hét gọi tên của nàng, rốt cục, bóng người dừng lại, thật sự ngừng lại.

Ninh Úc thấy nàng dừng lại, quá đỗi vui mừng! Hắn tận lực thả nhẹ giọng để không kích động nàng, hắn biết nàng còn lý trí, còn nghe được hắn nói.

“YY.

Đừng sợ… Ta không tới gần..”
Một trận gió thổi qua, Ninh Úc rõ ràng nghe được mùi máu tươi, đây không phải trên người hắn, mà là mùi máu...!Từ trên người Ninh Tương Y trên truyền đến!
Ninh Úc quá sợ hãi! Hắn rất muốn tiến lên nhìn nàng một cái xem nàng thế nào, bị thương làm sao, thế nhưng hắn không dám! Hắn thấy trên váy, ống tay áo nàng đều là máu, lòng hắn chợt hoảng, nhưng vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ!
“YY… Nàng đã nghe chưa… Chúng ta có con… Nó đang ngay trong bụng của nàng, nàng đã nói bất luận nam nữ, đều gọi Là Ninh Cực, ta đồng ý với nàng có được hay không? Chỉ cần nàng sinh nó thật khoẻ mạnh..”
Ninh Úc muốn dùng tin tức này đánh động nàng tỉnh lại nàng tinh thần, nàng chắc chắn có lý trí, nếu không nàng sẽ không chạy đến nơi không người này, cũng sẽ không đánh rơi dao găm của hắn!
Ninh Úc có chút kinh hãi nghĩ, có lẽ vết thương trên người nàng, đều là chính nàng làm ra, chính vì muốn duy trì lý trí cũng nên!
Ý nghĩ này khiến hắn càng phát ra kinh hãi, lại một trận gió đến, rừng cây vàng xào xạc, nhưng hắn đều không nghe được, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm bóng lưng đỏ trước mắt kia, bên tai đều là tiếng tim mình kịch liệt đập.

“Y..Y”
Nàng vẫn không nhúc nhích, Ninh Úc không khỏi cẩn thận tới gần phía trước,ợc nghĩ cách tới gần nàng một chút.

Ninh Tương Y đưa lưng về phía hắn, tóc bị gió thổi bay lên, mùi máu tươi kia giống như càng thêm nồng đậm.

Ninh Úc từng bước một cẩn thận tới gần, muốn bắt lấy nàng, không để cho nàng chạy nữa.

Rốt cục, khoảng cách bọn họ chỉ còn năm mét.


“YY… Hôm nay là ngày chúng ta thành thân, nàng không rời bỏ ta có được hay không?”
Ninh Úc vừa nói để che dấu động tác, bốn mét!
Đột nhiên, Ninh Tương Y giống như lấy lại tinh thần! Nàng lại một lần nữa chạy về phía trước, với tốc độ của nàng, Ninh Úc tuyệt đối đuổi không kịp!
“Ninh Tương Y!”
Dưới tình thế cấp bách Ninh Úc lại hét tên nàng một tiếng, kỳ quái là, nàng lại dừng lại, nàng dường như biết phía sau là ai, bàn tay nàng nhuốm máu nắm chặt thành nắm đấm! Trên bàn tay nổi lên gân xanh!
Ninh Úc càng ngày càng hoàng, quá bối rối sợ hãi, phẫn nộ, và bất an, khiến Ninh Úc từ bỏ nhẹ nhè đột nhiên nghĩ một cách tiêu cực!
Hắn làm một hành động kinh ngạc, quỳ gối xuống, hắn biết chi dù Ninh Tương Y không quay đầu lại, nhưng có thể bằng âm thanh biết hắn đang làm gì.

Sau khi hắn quỳ xuống một chân, chăm chú nhìn bóng lưng Ninh Tương Y, sau đó chậm rãi quỳ hai đầu gối xuống, lúc này hai mắt hắn đỏ ngầu, giọng nói cũng không thể kiềm chế nghẹn ngào.

“Ninh Tương Y, không phải nàng rất hận ta à? Nàng hãy giết ta ngay ở chỗ này, nàng muốn đi đâu?!”
Giọng nói hắn cho dù tỉnh táo, nhưng sau đó lại càng ngày càng nghẹn!
Hắn hận mình vô dụng bất lực, người yêu khổ sở như vậy cũng không thể giúp nàng làm dịu đau khổ! Hắn thật sự quá yếu quá vô dụng! Hắn chán ghét cái thế giới này luôn cản đường hắn! Hắn hận tất cả những người ngăn cản bọn họ!
Hắn hận! Vô cùng hận!
Lúc này hắn quỳ trên mặt đất, hắn bỏ đi tất cả tôn nghiêm chỉ muốn đổi lại nàng quay đầu, hắn muốn cùng nàng đối mặt, cùng nhau đón nhận!
Có lẽ kiếp trước kiếp này, hắn đều chưa từng vô dụng như vậy, lại đến mức quỳ xuống thế này.

“Ninh Tương Y… Nàng nói ở kiếp trước ta giết nàng…”
Ninh Úc liếm môi khô nứt, sau giọng nói nghẹn ngào, là chân thành khẩn cầu.


“Ta sai, ta nhận lỗi! Ta quỳ xuống cầu xin nàng tha thứ cho ta, tất cả nàng đều có thể trả thù lên người ta, chỉ cần nàng đừng tổn thương chính mình, cái gì cũng được!”
Ninh Úc thấy Ninh Tương Y vẫn thờ ơ, hắn rốt cục nhịn không được mắt đỏ hoe.

“Nếu như nàng phẫn nộ, nàng giết ta cũng được! Ninh Tương Y, nàng quay lại được không? Chẳng lẽ nàng không muốn nhìn xem, ta quỳ xuống cầu xin nàng tha thứ thế nào?”
Ninh Úc lòng tràn đầy hi vọng Ninh Tương Y có thể quay người, chỉ cần nàng còn hiểu được lời hắn, nhất định có cơ hội tìm được lý trí! Hắn tin nàng!
Cho nên hắn lại cố ý dẫn dụ nói, “ ta đang quỳ gối phía sau nàng, người chết tiệt đã giết nàng, hắn ở ngay chỗ này, chẳng lẽ nàng không muốn trả thù hắn ta sao? YY?”.

Hắn vội vàng nói, ngay lúc hắn cho rằng Ninh Tương Y đã thờ ơ với hắn, nàng dần dần quay người.

Trong nháy mắt đó, Ninh Úc phải cắn chặt răng mới có thể làm cho mình không bật khóc!
Hai mắt hắn không thể tin nhìn chằm chằm Ninh Tương Y! Ngón tay đâm sâu vào lòng bàn tay của mình, hắn dùng tất cả lý trí mới khống chế được mình, để không ôm nữ nhân trước mặt vào trong lòng, nàng vẫn không chịu nổi một chút kích thích.

Khuôn mặt nhỏ của nàng dính đầy máu, trước ngực một vết đâm lớn! Không chỉ là ngực, còn có eo, đùi, đều bị nàng tự đâm đến máu thịt be bét!
Nàng vì giữ lý trí để mình không lao xuống núi giết người! chỉ có dùng đau đớn để kích thích mình! Nhưng lúc này nàng gần như không biết đau, bởi vì những vết thương thậm chí có chỗ sâu thấy cả xương! Nếu là người bình thường, chỉ sợ đã sớm chết!
Thế nhưng nàng không chết, cũng không chảy thẳng lên thang trời nhảy xuống, điều này hiện rõ sâu trong đáy lòng nàng còn đang chống cự, nàng muốn sống, muốn sống qua trận phát cuồng này, cho nên chỉ có tự mình hại mình!
- ---------------------------.


Bình luận

Truyện đang đọc