KIỀU HOA KHÓ DƯỠNG


Editor: hungtuquy
Biểu tình của hắn thật làm cô đoán không ra, Phạm Tử Yên có chút tò mò đánh giá hắn, mất đi ký ức, cô hiện tại giống như một mỹ nhân ngư chưa trải sự đời.
Nam nhân trước mắt thật sự là quá đẹp, nhất cử nhất động đều ưu nhã tự nhiên, tuy rằng không mang theo tươi cười, lại làm người nhịn không được muốn thân cận, muốn đem hết thảy đều dâng hiến cho hắn, chỉ cần hắn vui vẻ liền tốt.

Hai người đánh giá lẫn nhau, Molde thu hồi tầm mắt, hướng về phía quản gia gật gật đầu.

Đây là ý tứ muốn nhận lấy.

Quản gia mỉm cười, hướng tới người bên cạnh phân phó đi xuống.

Molde đang nghĩ ngợi tới việc nên xử lý mỹ nhân ngư như thế nào, cô nhìn qua thẳng đến ngực hắn, còn đang phát dục, chắc là còn nhỏ tuổi.


Bỗng nhiên, quản gia thấp giọng nói: "Công tước, Liz phu nhân đã tới, ngài là muốn tiếp hay là......"
Molde vuốt ve ngón tay, nhìn nhìn nhân ngư ngây thơ vô tri trước mặt, khóe miệng xả quá một mạt cười, nói: "Để phu nhân vào đây."
Không tới vài phút, một mỹ nhân mặc váy tinh xảo, trang dung tinh mỹ liền xuất hiện tại đây.

Cô vừa tiến vào phòng liền thấy được tân sủng vật của Molde, liền vì dung nhan tuyệt mỹ của sủng vật mà nhăn lại mi, bất quá giây tiếp theo, lại nở nụ cười, đi đến bên người Molde.

"Công tước, đã qua mấy ngày cũng không có kêu Liz, Liz nhớ ngài muốn chết." Nữ nhân cười quyến rũ làm nũng với Molde, cặp vú đong đưa như muốn từ trong áo nhảy ra.

Mà thần sắc Molde lại không có chút nào thay đổi, chỉ là nhàn nhạt "ừ" một tiếng.

Phạm Tử Yên cảm thấy rất kỳ quái, cô có thể nghe hiểu hai người này đang nói cái gì, chính là cũng không biết hai người này rốt cuộc đang làm cái gì.

Giây tiếp theo, cô nhìn thấy nữ nhân quỳ trên mặt đất, đôi tay trắng nõn sờ dưới háng nam nhân, cô trợn tròn mắt, vẫn không nhúc nhích mà nhìn.


Molde nghiền ngẫm cười, nhân ngư trước mắt tựa hồ thực kinh ngạc, hắn nổi lên chút hứng thú, tùy ý Liz vuốt ve.

Thấy công tước không có bất luận động tác cự tuyệt nào, đáy mắt Liz hiện lên một mạt kinh hỉ, hành động càng thêm lớn mật.

Liz cẩn thận cởi quần công tước ra, Molde bất động thanh sắc quan sát đến nhân ngư, hắn nhìn thấy khi hắn cởi quần ra, nhân ngư nhịn không được lại trừng lớn mắt, đáy mắt khó được mang theo ý cười.

Phạm Tử Yên nhịn không được đong đưa cái đuôi chính mình, thay đổi địa phương tới quan sát động tác của hai người, cô nhìn thấy nữ nhân kia mở ra cái miệng đỏ tươi đem đồ vật thô dài hàm tiến vào trong miệng, trên mặt lộ ra sung sướng, có chút tò mò.

Vì cái gì nam nhân đẹp như vậy, lại có đồ vật xấu như vậy, cô nhìn nhìn cánh tay chính mình, so sánh một chút, thật có chút khủng bố.

Cô cũng không biết làm sao bỗng nhiên lại muốn nuốt nước miếng.

Càng hàm đến mặt sau, Liz càng tuyệt vọng, bởi vì công tước đại nhân cư nhiên không có ngạnh lên, Liz có thể cảm nhận được công tước căn bản một chút hứng thú đều không có.

"Đi xuống." Molde cúi đầu, không mang theo một tia dao động nói..


Bình luận

Truyện đang đọc