KIỀU HOA KHÓ DƯỠNG


Editor: hungtuquy
Cũng may đau đớn chậm rãi biến mất, Nguyên Sắt Vi hai mắt chứa đầy nước mắt, ngửa đầu, thật sâu hít vào một hơi, giật giật.

Giống như là tín hiệu bắt đầu chiến tranh, Thôi Dịch Hàn cảm nhận được thông đạo mềm mại mang cho chính mình khoái cảm, lý trí hoàn toàn biến mất.

Đôi tay vây quanh Nguyên Sắt Vi, không nhịn được hướng chỗ sâu nhất trong hoa huy*t hung hăng thọc vào rút ra.

"A..." Từ trong hoa huy*t truyền đến khoái cảm tê dại, làm Nguyên Sắt Vi thấp giọng rên rỉ, "Thoải mái...!Thật thoải mái..."
Cô run rẩy rên rỉ không thua gì sức mạnh của xuân dược, Thôi Dịch Hàn bàn tay to nắm eo nhỏ Nguyên Sắt Vi, bỗng nhiên làm chậm lại tốc độ.


Chậm rãi, nhẹ nhàng ở trong thân thể của cô không ngừng sờ soạng.

Bỗng nhiên khoái cảm kịch liệt khó nhịn chợt biến mất, biến thành nhẹ nhàng chậm chạp mà lại ôn nhu.

Thôi Dịch Hàn nhẹ nhàng áp xuống thân mình, nhìn viên hồng châu, đầu lưỡi dọc theo nơi đó liếm một vòng.

"Không......!Không được......!Mau một chút......" Nguyên Sắt Vi giống như mèo con kêu to, thanh âm đứt quãng, mang theo tiếng nức nở.

Thôi Dịch Hàn lại mắt điếc tai ngơ, đối với viên hồng châu như là chơi nghiện rồi, hung hăng hít hít, mặt khác một bàn tay phủ lên cái vú tròn trịa bị vắng vẻ kia, ngón tay nhéo hồng châu, đùa bỡn vân vê.

Nguyên Sắt Vi bị Thôi Dịch Hàn bức đến điên rồi, ngực khoái cảm còn có hạ thể tê dại, cảm giác kích thích nàng, nàng ê a khóc ròng nói: "Mau một chút......!Dịch Hàn...!Mau một chút......"
Vòng eo banh đến gắt gao, đón ý hùa theo động tác Thôi Dịch Hàn nóng cháy áp xuống.

Đột nhiên, lửa nóng dương v*t chọc một chút, thể thể Nguyên Sắt Vi thân chấn động, tiểu huyệt không chịu khống chế chợt nhanh chóng co rút lại.

.

truyện đam mỹ

Thôi Dịch Hàn bị kia thần trí bức cho điên rồi, miệng buông ra viên hồng châu, thân mình lại hoan hợp, "Lúc sau, không cần lại nói từ bỏ..."
côn th*t ở trong cơ thể lại trướng lớn vài phần, Nguyên Sắt Vi nhịn không được, cắn ngón tay rên rỉ lên: "Quá...!Quá nhanh......!A...!A...!Chậm một chút..."
Thôi Dịch Hàn làm động tác càng thêm nhanh lên, thân thể bạch bạch rung động, càng lamf, hắn càng là cảm nhận được đè ép, tầng tầng lớp lớp miệng thịt cắn gắt gao côn th*t xử hắn, khoái cảm sinh sôi bức cho hắn dừng không được.

"Dịch hàn......!Chậm một chút......!A a....!A....!Không...!Không được..." Nguyên Sắt Vi thở dốc nằm trên đệm mềm mại kêu.

Thôi Dịch Hàn môi mỏng thở gấp nhẹ nhàng, liếm nàng vành tai: "Bảo bối, phía trước đã nói không được nói không cần."
Hắn lục lại trong hồi ức các điểm mẫn cảm của Nguyên Sắt Vi mới vừa rồi, ở trong cơ thể thay đổi góc độ nhắm ngay điểm mẫn cảm kia mà đánh sâu vào, Nguyên Sắt Vi đột nhiên banh thẳng chân cả người như muốn ra.

"Sắt Vi, có thích ta như vậy thao em?" Nam nhân từ trước đến nay thanh âm quạnh quẽ giờ phút này cũng dính vào tình dục, không giống trước kia lạnh băng.

Nguyên Sắt Vi đã không thể trả lời vấn đề này, thân mình run lên, miệng thịt giống như điên cuồng hung hăng kẹp lấy kia côn th*t, trong hoa huy*t lập tức trào ra mật dịch nóng hổi, tất cả tưới lên dương v*t của Thôi Dịch Hàn.


Thôi Dịch Hàn bị kích thích đến đỏ mắt, cũng bất chấp Nguyên Sắt Vi có đáp hay không, rút ra lại cắm đi vào, hoa huy*t tiết ra lượng chất lỏng còn không kịp chảy ra, lại bị hắn cắm đi vào.

"Thật......!Thích......" Nguyên Sắt Vi hai tròng mắt thất thần, thần trí thoáng khôi phục, rồi lại bị nam nhân mạnh mẽ động tác làm được khoái cảm lần nữa xuất hiện.

côn th*t dữ tợn khủng bố, tiểu huyệt còn chưa có nhắm lại, lại lại lần nữa bị côn th*t căng ra.

Nguyên Sắt Vi liền nhìn côn th*t dữ tợn ở hạ thân của mình ra ra vào vào.

Bên cạnh rừng cây màu đen giờ phút này sớm bị hoa dịch làm ướt nhẹp, toàn bộ trong phòng chỉ có thể nghe thấy thanh âm thân thể va chạm bạch bạch, còn có âm thanh mềm mại của Nguyên Sắt Vi..


Bình luận

Truyện đang đọc