LONG VƯƠNG XUẤT THẾ

Đường Tử Tấn bước vào phòng họp.

Hơn một nửa số giám đốc điều hành cấp cao của Thẩm thị vỗ tay.

Thẩm Hỏa cười lớn: “, mời ngồi!”

Đường Tử Tấn ngồi xuống, cười với Thẩm Thu Thủy rồi nói: "Thu Thủy, anh rất vui được hợp tác với mọi người, anh tin tưởng, dưới sự hợp tác chặt chẽ của chúng ta, quan hệ giữa hai chúng ta cũng có thể càng ngày càng thân thiết."

Đường Tử Tấn cầm bút và bản hợp đồng kia lên, chuẩn bị ký tên.

Các giám đốc điều hành cấp cao của tập đoàn Thẩm thị đều rất phấn khởi, nếu giành được hợp đồng này, sẽ có rất nhiều lợi ích cho sự phát triển của tập đoàn Thẩm thị, đồng thời cũng sẽ có rất nhiều lợi ích có thể phân phối cho chính họ.


Thẩm Thu Thủy đột nhiên nói: "Sếp Đường, hợp tác là hợp tác, không nên trộn lẫn với việc riêng."

Đường Tử Tấn tạm dừng động tác ký tên, đặt cây bút sang một bên, nói với Thẩm Thu Thủy: “Sư muội Thu Thủy của anh, em nói như vậy khiến anh rất buồn, em phải biết rằng nếu không phải vì em thì anh sẽ không đặc biệt đến gây áp lực cho Tào Hữu, nếu không phải vì em, anh sẽ không đưa ra bản hợp đồng này. ”

"Đúng vậy, Sếp Thẩm! Nếu lúc đó sếp Đường không ra tay, thì chúng ta đã mất hơn một tỷ đơn hàng của Tập đoàn Hữu Hoành từ lâu rồi!"

"Hơn nữa, Tập đoàn Hữu Hoành vẫn đang nhường lợi nhuận cho chúng ta."

Nhìn thấy Đường Tử Tấn không ký tên, rất nhiều người đều trở nên lo lắng, bọn họ vốn đã đứng về phía Thẩm Sơn hoặc Thẩm Hỏa, bây giờ lên tiếng gây áp lực với Thẩm Thu Thủy.

Đường Tử Tấn cười nhẹ: “Thu Thủy, em vô tâm như vậy làm sư huynh rất khó xử, em cũng biết Dược phẩm Đường thị không phải của một mình Đường Tử Tấn này, anh cũng phải cho Đường thị một lời giải thích, đúng không?”

"Thẩm Thu Thủy!" Thẩm Hỏa võ bàn: "Đừng quên lời cô nói trong cuộc họp mặt thường kỳ của gia tộc! Cô luôn miệng nói là vì công ty! Nhưng bây giờ chỉ có một yêu cầu nhỏ như vậy cô cũng không thể thực hiện được! Chủ tịch như cô, tôi nghĩ tốt hơn hết là cô đừng làm nữa!

“Đúng vậy.” Thẩm Sơn cũng lên tiếng: “Trong buổi họp mặt thường kỳ của gia tộc thì nói rất âm tai, nhưng nói hay là một chuyện, quan trọng nhất là có thể làm được mới tính.”

"Hợp đồng này phải được ký kết!"

"Dược phẩm Đường thị có tài sản hàng chục tỷ, sao Tập đoàn Văn Tôn có thể so sánh được!"

"Việc đính hôn với một tên tội phạm lao động cải tạo thì có thể hủy bỏ bất cứ lúc nào! Chẳng lẽ trong suy nghĩ của Chủ tịch Thẩm, Đường Tử Tấn, Sếp Đường còn không bằng một tên tội phạm lao động cải tạo sao?"


Những giọng nói vang lên.

"Rầm' một tiếng, cửa phòng họp bị đá tung ra.

Âm thanh này khiến mọi người nhìn sang, họ thấy bóng dáng của Tề Thiên xuất hiện.

"Tê Thiên! Cậu thật đúng là láo xược!" Thẩm Sơn hét lớn, đứng lên: "Đây là cuộc họp thường kỳ của Thẩm thị! Cậu nổi điên gì ở đây!"

Thẩm Sơn bước về phía trước. “Cút đi!” Tê Thiên giận dữ mắng một tiếng, liếc mắt nhìn Thẩm Sơn.

Thẩm Sơn đang đi về phía Tề Thiên vì cái liếc mắt này mà dừng lại, thậm chí còn lùi lại hai bước, chỉ vì ánh mắt của Tề Thiên lúc này quá đáng sợ.

Cả đêm không ngủ, hai mắt đỏ ngầu, và cả chuyện xảy ra với hai cha con nhà họ Liễu khiến Tê Thiên tràn đầy tức giận, ánh mắt đó như muốn giết người.


Ánh mắt Tê Thiên quét qua đám người, cuối cùng khóa chặt Đường Tử Tấn, sải bước đi tới: "Đường Tử Tấn!"

"ỒI" Đường Tử Tấn cười khẽ, liếc nhìn Thẩm Thu Thủy: "Sư muội Thu Thủy, hình như có người khó chịu, nhưng chênh lệch giai cấp đã bày ra ngay trước mắt thì làm

sao bây giờ?"

Đường Tử Tấn vừa nói lời này, trong mắt hiện lên vẻ dữ tợn: "Phiền em nói cho cậu ta biết, nếu cậu ta không vui, thì cũng chỉ có thể chịu đựng!"

Đường Tử Tấn vừa nói xong, liền cảm giác được có người túm tóc mình.

'Tê Thiên giữ đầu của Đường Tử Tấn và đập đầu anh ta xuống bàn hội nghị trước mặt.


Bình luận

Truyện đang đọc