Ánh mắt của người đàn ông tóc dài chưa từng rời khỏi người Tê Thiên, sau mười mấy giây, người đàn ông tóc dài nói: "Cút đi, hôm nay nơi này đóng cửa."
Tề Thiên không nói gì, chỉ lấy điện thoại ra, giơ về phía người đàn ông tóc dài rồi chụp một cái.
"Tách!"
Ánh đèn flash sáng lên, chiếu thẳng vào khuôn mặt của người đàn ông tóc dài.
Người đàn ông tóc dài sửng sốt một lúc, sau đó tức giận, đứng phát dậy định ra tay.
Nhưng ngay khi người đàn ông tóc dài vừa đứng dậy, anh ta cảm thấy một lực rất lớn truyền đến vai mình, đẩy anh ta trở lại trên ghế một lần nữa.
Sức mạnh này khiến người đàn ông tóc dài không có cơ hội phản kháng.
Người đàn ông tóc dài mở to mắt nhìn chăm chằm Tề Thiên, anh ta thậm chí không nhìn ra được người này đi đến chỗ anh ta từ lúc nào.
"Ngồi xuống đi, tôi hỏi anh vài câu." Tê Thiên cũng ngồi trước mặt người đàn ông tóc dài.
"Tại sao Đông Đường của các người lại muốn giết Thẩm Thu Thủy?"
Đồng tử của người đàn ông tóc dài đột nhiên co lại! Cho dù là hai từ Đông Đường mà người đàn ông trước mặt này nói ra hay nhiệm vụ giết Thẩm Thu Thủy, đều khiến người đàn ông tóc dài bị kinh ngạc.
Người đàn ông tóc dài nhìn chăm chằm Tê Thiên: “Anh là ai?”
Tề Thiên khế mỉm cười: “Tôi có từng nói để anh hỏi tôi sao?”
Vừa nói, Tê Thiên vừa nắm lấy ngón tay của người đàn ông tóc dài dùng sức bẻ một cái.
Một âm thanh giòn giã vang lên, người đàn ông tóc dài ngay tức khắc hét lên thảm thiết.
Người đàn ông tóc dài lại nhìn lại bàn tay mình, ngón tay út vặn vẹo khiến người ta kinh hãi, nhưng dù sao anh ta cũng là một sát thủ đã qua huấn luyện, người đàn ông tóc dài nhanh chóng bình tĩnh lại.
Tê Thiên vỗ tay: "Quy tắc rất đơn giản, tôi hỏi anh trả ếu tôi không hài lòng, tôi sẽ đánh gãy một bộ phận trên cơ thể anh, có thể sống sót rời đi hay không, phải xem biểu hiện của anh."
“A” Người đàn ông tóc dài hít một hơi: “Nếu anh biết thân phận của tôi thuộc Đông Đường, lại đến đây vì chuyện của Thẩm Thu Thủy, có lẽ đã không có ý định để tôi sống sót rời đi!”
"Nhìn xem, anh lại vi phạm quy tắc." Tê Thiên lại nắm lấy một ngón tay của người đàn ông tóc dài, dùng sức. bẻ gấy.
Lần này người đàn ông tóc dài chỉ r3n rỉ lên một tiếng.
"Có vẻ như tố chất của các thành viên ở Đông Đường khá tốt." Tê Thiên nhìn người đàn ông tóc dài bằng ánh mà tán dương.
"Quy tắc? Phì!" Người đàn ông tóc dài nhổ một ngụm nước bọt xuống đất: "Anh dựa vào đâu mà đặt ra quy tác!"
"Dựa vào đâu à... Tê Thiên suy nghĩ một chút: "Chỉ vì tôi mạnh hơn anh, nếu như anh cảm thấy không công bằng, anh có thể lựa chọn phản kháng.". Nhanh nhấ? ?ại ⩶ TrUmTr u?ện.Vn ⩶
Đôi mắt người đàn ông tóc dài u ám, không nói gì.
Người đàn ông tóc dài là cao thủ, cũng bởi vì anh ta là cao thủ nên chỉ sau một lần tiếp xúc ngắn ngủi, anh ta đã biết người đàn ông trẻ tuổi trước mặt đáng sợ đến mức nào! Anh ta không có cơ hội phản kháng!
Bên ngoài quán trà, có tiếng bước chân vang lên, âm thanh dày đặc, nghe thì hình như có tới mấy chục người.
"Có khách tới." Tê Thiên lẩm bẩm.
Vừa nói, Tê Thiên vừa xách người đàn ông tóc dài lên, đi lên lầu.
Tề Thiên vừa mới đi được nửa đường, đã nghe thấy phía sau vang lên một tiếng hét lớn: "Dọn chỗ đi! Ai không có liên quan thì mau chóng rời đi!"
Tê Thiên nhẹ nhàng ném người đàn ông tóc dài về phía góc cầu thang, quay người lại thì thấy một nhóm người đang tràn vào quán trà, những người này đều không quá lớn tuổi, người trẻ một chút thì khoảng hai mươi tuổi, người lớn tuổi nhất cũng chỉ mới đầu ba mươi.
Đám đông tản ra, một người đàn ông chậm rãi bước ra từ trong đám người, Tê Thiên đã từng nhìn thấy người đàn ông này trước đây, chính là Lưu Ký, người mà anh mới gặp ở KTV của chị Hồng mấy ngày hôm trước.
Lưu Ký ngậm điếu thuốc trong miệng, khi nhìn thấy Tê Thiên đứng trên cầu thang, Lưu Ký nhếch miệng cười: “Ồ, đây không phải người nào đó sao, đừng sợ, tôi không đến đây để đánh cậu."