LUÂN HỒI CHUYỂN PHẬN


Kivat liền quay đi chỗ khác nhắm mắt lại không quan tâm nữa, cậu ta cũng đã nhìn thấy thay đổi trên siêu cấp bảng của học viện ở bên ngoài.

Lúc đó cậu ta đã rất bất ngờ và không dám tin vì Vera có thể có tên trên bảng đó hơn nữa còn xếp hạng trước bản thân mình.

Trong lòng cậu ta đã sinh ra có chút ác cảm với Vera nhưng rồi cũng đã đè nén lại, cậu ta không muốn chấp nhặt với một bạn nữ.
Ba người ngồi đợi được thêm khoảng 10 phút thì có hai người từ cửa phòng kế bên bước vào, hai người này một người chính là lão giảng viên già hồi sáng, người còn lại là một trung niên, nhìn trang phục có thể nhận ra là một giảng viên.

Hai người họ khi vừa bước vào phòng thì ba người bọn Vera liền lập tức đứng dậy chào, lão già phất tay ý bảo ngồi xuống rồi hai giảng viên đó chậm rãi đi tới ngồi xuống ghế đối diện với ba người Vera chỉ cách một cái bàn lớn.
Đặt tệp sổ sách xuống bàn rồi uống một hớp trà sau đó người giảng viên trung niên mới lên tiếng;
“Xin chào ba em, ta tên là Sherwin giảng viên phụ trách đánh giá tiến bộ của tân sinh, còn vị bên cạnh này là Oscar giảng viên phụ trách giám sát và chỉ đạo.

Lần này mời ba em lên đây là để nói về sự tiến bộ của ba em trong gần ba tháng vừa qua và những việc mà sắp tới các em sẽ phải đảm nhiệm.”
Nghe vậy ba người đều ngạc nhiên rồi gật đầu lễ phép với hai giảng viên trước mắt.

Thấy vậy lão giảng viên già tên Oscar chỉ khẽ cười còn giảng viên Sherwin thì tiếp tục nói;
“Sau gần ba tháng qua các em đã thực sự tiến bộ ngoài tầm dự tính của học viện nên sẽ được thưởng thêm tài nguyên hàng tháng.

Trong đó có hai em là Vera và Kivat đã đột phá trở thành ‘Tinh Anh’ trẻ nhất từ trước đến nay hơn nữa còn vượt qua được tầng 9, hai em đã có tên trên Siêu cấp bảng, và sẽ được học viện thưởng cho mỗi người 100 điểm tích lũy!”
Vera phấn chấn khi biết mình sẽ có thêm 100 điểm tích lũy nữa, nếu cộng với số điểm bây giờ thì em có thể mua được một thứ trong cửa hàng mà mình đang muốn rồi.


Còn Kivat thì xác mặt vẫn không thay đổi, có lẽ vì cậu ta đã biết trước hoặc là cậu ta chẳng quan tâm ít điểm ấy, dù sao cậu ta cũng là cháu nội của Quốc Vương cơ mà, đâu có thiếu gì đâu.

Amity thì kinh ngạc tột độ nhìn Vera chằm chằm, cô rất chấn động về thành tích của Vera, Kivat tiến bộ như vậy thì có thể chấp nhận nhưng Vera thì lại khác.
Siết chặt nắm đấm Amity chăm chú liếc nhìn Vera rồi nghĩ thầm; “Không hổ là vợ tương lai của mình, thật sự rất là xuất sắc khiến người khác phải thán phục.”
Sherwin hướng mắt về phía Amity rồi nói tiếp;
“Còn em Amity cũng không kém, tuy hiện tại em tạm thời chưa bắt kịp hai bạn này nhưng tiến bộ của em cũng đã vượt xa dự tính của chúng ta rồi.

Chỉ mới 15 tuổi đã có thực lực ‘bán bộ Tinh Anh’ và có thể vượt qua được tầng 8 hơn nữa cũng bám trụ được rất lâu ở tầng 9, em quả thật đã rất xuất sắc rồi.

Học viện sẽ thưởng cho em 50 điểm tích lũy, hãy tiếp tục cố gắng nhé.”
Amity lễ phép gật đầu, Vera cũng cảm thấy Amity này rất có nghị lực, cô ta luôn mạnh mẽ như một người con trai chững trạc vậy.

Với thực lực ‘nửa bước Tinh Anh’ hiện tại thì chẳng mấy chốc cậu ta sẽ đột phá lên ‘Tinh Anh’ ngay thôi.

Cảm nhận được ánh mắt của Vera đang nhìn mình Amity liền quay sang nhìn Vera rồi mỉm cười rất tươi kèm theo chút ý vị, Vera cảm thấy có chút không đúng vội quay đi chỗ khác.
“Hiện tại ba em là những tân sinh đứng đầu trong khóa năm nhất và vượt qua cả năm 2, nếu so với năm 3 thì các em đều có thể xem như là top đầu rồi.

Vậy nên trách nhiệm của các em mỗi khi phải chấp hành nhiệm vụ sẽ cao và khó khăn hơn các học viên đồng trang lứa nhiều đấy, các em cần sẵn sàng tâm lý!”
“Vâng, bọn em hiểu rồi ạ.” Ba người cùng đồng thanh.

Lúc này Oscar liền nhàn nhạt lên tiếng; “Bình thường thì các học viên năm nhất chỉ là ‘thẻ xanh’ thôi nên nhiệm vụ mỗi khi tiến hành sẽ khá dễ nhưng ba em thì khác.

Amity em sẽ là ‘thẻ cam’ còn hai em Vera và Kivat sẽ là ‘thẻ đỏ’, vậy nên ngày mai khi nhận nhiệm vụ thì đừng có bất ngờ đấy!”
Cả ba người nghe xong đều cả kinh, nhưng ngẫm lại thì họ cũng thấy đúng vì thực lực của bọn họ đã có đủ khả năng để được xếp như vậy, cho dù là tân sinh cũng không ngoại lệ.

Những học viên trong học viện sẽ được đánh màu thẻ có tác dụng phân loại và nhận cấp độ nhiệm vụ phù hợp với mình.

Có tổng cộng 4 màu thẻ cho các học viên khi còn là thành viên trong học viện này;
‘Thẻ xanh’ là các tân sinh, ‘thẻ vàng’ là đa số các học viên năm hai cùng với vài học viên năm nhất xuất sắc, ‘thẻ cam’ là đa số học viên năm 3 cùng với các học viên năm 2 xuất sắc, ‘thẻ đỏ’ là dành cho 20 học viên có tên trên Siêu cấp bảng, bảng xếp hạng học viên xuất sắc nhất toàn trường.
Tối đến khi giải tán Vera và Amity cùng nhau đi về còn Kivat thì tự mình đi một đường khác, Amity nắm tay Vera rồi cảm thấy rất hạnh phúc, Vera hơi khó chịu vì Amity nắm tay rồi xoa xoa vuốt ve các kiểu trông rất biến thái.

Cuối cùng khi về đến khu kí túc xá thì Vera mới thoát được, em nhanh chóng về phòng riêng của mình rồi thở dài ngồi xuống shofa.
“Phù...!cậu ấy xinh đẹp như vậy mà lại thích con gái, đúng là nỗi buồn cho mấy bạn nam mà, đáng sợ thật đấy lúc nãy ánh mắt cậu ấy nhìn mình như thể muốn lao vào ăn tươi nuốt sống mình vậy!”
Nghĩ vậy Vera không khỏi rùng mình sau đó em nhắn tin hẹn Viva lát nữa đi ăn tối cùng nhau, rồi cầm máy tính bảng lên trang diễn đàn của học viện tìm hiểu các cấp độ nhiệm vụ và những lưu ý về chúng.
Học viện liên kết với nhiều tổ chức và công ty khác tạo ra rất nhiều nhiệm vụ, đủ mọi thể loại, đủ mọi cấp độ nguy hiểm.

Cứ cách vài tháng học viện sẽ triệu tập từng nhóm hoặc tất cả học viên lại rồi ban bố nhiệm vụ để học viên tiến hành thực hiện.


Những nhiệm vụ này đa số để rèn luyện học viên và giao lưu với các tổ chức khác, nhưng cũng có vài nhiệm vụ có độ nguy hiểm rất cao chủ yếu là để thu thập thông tin quan trọng hoặc kiếm thêm tài nguyên cho học viện.
Có 5 cấp độ nhiệm vụ là: 1, cấp cố gắng (thẻ xanh).

2, cấp khó khăn (thẻ vàng).

3, cấp nguy hiểm (thẻ cam).

4, cấp cực kì nguy hiểm (thẻ đỏ).

5, cấp tử vong.

Yêu cầu học viên thực hiện nhiệm vụ không có cố định cấp vì không phải lúc nào cũng có nhiệm vụ cấp tương ứng.

Cấp độ nhiệm vụ trong quá trình thực hiện cũng sẽ giao động lên xuống tùy vào thông tin thu thập thêm được.

Cấp tử vong là do cấp cực kỳ nguy hiểm gặp tai nạn mà thành chứ thực tế thì không có sẵn nhiệm vụ cấp này, chẳng ai biết trước sẽ chết mà vẫn nhận nhiệm vụ cả.
Tại một nhà hàng sang trọng Vera đang cùng với Viva dùng bữa ở đây, Vera là học viên đặc biệt nên mọi đồ ăn trong các nhà hàng học viện đều được cung cấp miễn phí, còn Viva lần này đã đem theo rất nhiều tiền nên cũng thoải mái thưởng thức đồ ăn ngon.

Cả bữa ăn Viva luôn cảm thán về Vera không thôi vì hiện tại Vera đã là một trong 20 học viên mạnh nhất trường.

Khi mới biết tin này thực sự Viva đã rất sốc, giờ đây cô rất vui mừng khi đã kết giao với một người bạn tuyệt vời như Vera.
Đêm tối tại phòng riêng Vera vừa gọi điện trò chuyện và khoe về thành tích của mình với bố mẹ xong, em ngồi xếp bằng trên giường rồi lấy Tinh Tú thạch ra như thường lệ tiến hành hấp thu năng lượng trong nó.


Sau hơn một tiếng Vera mới ngừng lại rồi thở ra một hơi dài, cả người đổ xuống dần dần chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau Vera thức giấc em rất thản nhiên vệ sinh cá nhân rồi ngồi lướt điện thoại uống cafe, xem các tin tức buổi sáng.

Chủ yếu là những tin đáng chú ý trong nước, vì trên mạng internet hay các đài truyền hình thì chỉ có thể xem được thông tin trong Quốc gia mình và vài tin nổi của những nước lân cận mà thôi.

Những Quốc gia có lãnh thổ ở xa hay các nước thù địch với nước Krisxy này thì gần như sẽ không liên lạc và tra cứu thông tin của những Quốc gia đó được, còn ở Châu Lục khác lại càng không.
Vì thời gian nhận nhiệm vụ của tân sinh là từ 8 đến 10 giờ sáng nên lúc này Vera không vội, em vẫn cứ thản nhiên lướt điện thoại, xem tivi rồi nhìn ngắm các vật phẩm trong cửa hàng.

Hiện tại Vera có tổng cộng 260 điểm tích lũy đủ để mua một thứ mà mình đang cần nhưng em chưa mua vội, Vera muốn đợi sau khi nhận nhiệm vụ xong mới quết định nên mua hay không, vì lúc đó nếu phát hiện một thứ gì khác có tác dụng trong quá trình thực hiện nhiệm vụ thì Vera sẽ thay đổi ý định mua thứ có ích trước.
Cảm thấy đã đến giờ Vera liền thay đồ, em mặc bộ đồng phục nữ học viên của học viện trông rất đẹp và lôi quấn.

Đeo chiếc giáp tay lên cổ tay trái Vera liền truyền chiến lực vào rồi một ý niệm thúc dục, lập tức bộ giáp thông minh nano D5 đã bao bọc toàn bộ cơ thể mĩ miều của Vera.

Ý niệm nữa ra bộ giáp liền trở lại thành một chiếc giáp tay trên cổ tay trái rất là nhẹ nhàng, Vera cảm thán về công nghệ chế tạo giáp thông minh của con người sau đó em lập tức ra khỏi phòng.
Vài phút sau Vera đã có mặt tại nơi nhận nhiệm vụ của khối năm nhất, hiện tại ở đây đều còn khá nhiều người.

Có vài người đứng tụm vào với nhau thành nhiều nhóm nhỏ để bàn bạc Vera cũng biết họ là những người chung một nhóm trong nhiệm vụ.

Vì nhiệm vụ của học viện đa số đều là nhiệm vụ nhóm, đó cũng là một cách giúp các học viên phối hợp ăn ý với nhau hơn.

Và có thể quen thêm nhiều bạn mới, vì hầu hết những học viên được giao chung nhiệm vụ đều là những người xa lạ..


Bình luận

Truyện đang đọc