LUÂN HỒI CHUYỂN PHẬN


Vera nghĩ thầm; “Tên này đúng là loại mặt dày và hèn hạ tột cùng, xung đột ban nãy diễn ra tất cả đều là chủ ý của hắn vậy mà giờ đây lại đổ hết lên đầu đám thủ hạ còn hắn thì làm như vô tội.”
Vera liền nói; “Ngươi thay mặt cho mấy kẻ kia thì tên nào sẽ ra thay mặt cho ngươi đây? Đừng nghĩ cùng là ‘Tinh Anh’ nên có thể ngang hàng với ta, loại như ngươi đối với ta cũng chẳng khác gì mấy tên còn lại đâu, cùng lắm vài chiêu là giết được!”
Thấy con nhỏ trước mắt vẫn không chịu buông tha thậm chí còn hạ thấp mình hắn tức giận quát; “Cô đừng có đắc ý, cô cũng biết ở nơi đây có rất nhiều kẻ mạnh hơn chúng ta, động tĩnh ban nãy giao chiến có thể sẽ thu hút những tên khác đến đó, lúc đấy vật phẩm nhóm cô kiếm được trong căn phòng kia cũng khó mà giữ được!”
Vera nghe xong cũng cảm thấy hắn nói có lí, nếu tiếp tục giao chiến thì chắc chắn em có thể gi.t chết hết đám bọn chúng nhưng sẽ tốn khá nhiều thời gian, lúc đó mà có vài nhóm khác kéo tới đây nữa thì sẽ rất là rắc rối.

Đúng lúc này hai người Gerda và Caradoc đều đã vội vã đi ra khỏi căn phòng sau đó chạy về phía Vera, thấy đám người trước mắt hai người đều lấy ra vũ khí rồi nhìn họ với vẻ đề phòng.
Nghe được rất nhiều tiếng hò hét rồi đánh nhau truyền tới nhóm Vera cũng cảm thấy bất an, Vera đành buông tha cho đám người kia.

Em quay sang nói với hai đồng bạn;
“Xong việc rồi thì chúng ta đi thôi” Nói rồi Vera quay đầu nhanh chóng rời khỏi nơi này, hai người Gerda với Caradoc đều cấp tốc theo sau.

Thấy vậy tên thanh niên mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, cả đám người này đều bớt căng thẳng có người còn ngồi bệt xuống nền.
“Cũng may bọn chúng lo lắng nếu tiếp tục dây dưa ở đây thì sẽ kéo thêm nhiều tên khác tới, không ngờ lũ học viên của học viện SC bây giờ lại mạnh tới như vậy.”
Chấn an tinh thần một hồi rồi đám người này lại được tên thanh niên chỉ huy di chuyển về một hướng khác để tìm kiếm bảo vật.

Từ lúc đó chúng cũng cẩn thận hơn rất nhiều không còn dễ động thủ với người khác nữa vì chúng sợ lại đá phải một tảng đá cứng như hồi nãy.


Tên thanh niên là đội trưởng này cũng rất tức giận Vera và không cam lòng nhưng hắn cũng phải cố nhịn, qua lần giao thủ hắn hiểu rõ tuy cùng một cấp bậc nhưng hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Vera.

Hơn nữa hiện giờ bên cạnh em còn có hai đồng bạn không rõ thực lực!
Đến giữa trưa cơ hồ tất cả mọi người đang tầm bảo trong ngôi miếu này đều đã có được thu hoạch, và cũng đã có rất nhiều kẻ phải ngã xuống.

Những căn phòng tại dãy ngoài trong ngôi miếu này đều đã bị vơ vét sạch sẽ, hiện tại ai nấy đều thi nhau chạy vào những dãy sâu ở bên trong.
Mọi người ở đây ai cũng biết những vật phẩm này chỉ là món khai vị, hai ngày tới sẽ lần lượt mở ra thêm những khu trong cùng nữa, vật phẩm trong đó mới là báu vật thực sự.

Nhưng cho dù hiện tại mới chỉ là khai vị đi nữa thì đối với đa số người ở đây đều đã là đồ rất tốt rồi, các thế lực vẫn đang giành giật từng chút một, chiến đấu tranh giành vật phẩm diễn ra không ngừng!
Vì một chiếc rương ẩn thông thường sức chứa đồ sẽ không quá cao, những kẻ tại đây ngoài các vật mang theo ra thì họ chỉ để những vật có giá trị lớn mới kiếm được vào trong rương ẩn của bản thân mà thôi.

Còn vô số vật phẩm khác hoặc là vật của chung một nhóm kiếm được thì ai nấy đều để vào trong rương ẩn vô chủ, nhưng rương ẩn đã chứa đồ thì sẽ không thể bỏ vào trong một rương ẩn khác được nữa.

Vậy nên họ sẽ cất giữ bên người mình, dù sao một chiếc rương ẩn vô chủ cũng chỉ có kích thước như cái cúc áo.
Mà chính vì thế nên mới có nhiều kẻ chuyên đi tấn công nhóm người khác để cướp lấy rương ẩn vô chủ trên người họ, vì khi những kẻ đó bị giết chết thì rương ẩn vẫn sẽ tồn tại chứ không tan biến như rương ẩn đã nhận chủ.
Nhóm Vera hiện tại đang chuẩn bị đối đầu với một nhóm người khác để tranh dành căn phòng cấp 4 trước mắt, nơi họ đang đứng nằm tại một khu vực rộng lớn trong dãy thứ 7.


Nhìn ba kẻ thanh niên trước mắt Gerda quay sang nói nhỏ với Vera;
“Ba kẻ này là học viên trong học viện AM, chúng khá nổi trội tại học viện đó đấy, người ta thường gọi ba người đó là ‘Bộ ba Candy’!”
Vera gật đầu, em cũng không để tâm mấy đến thân phận của bọn chúng, lúc này em chỉ quan tâm xem đối phó với chúng như thế nào.

Nhìn khuân mặt của ba kẻ này na ná nhau khả năng lớn là anh em ruột, tên đứng đầu trông chững chạc nhất hắn khoảng 22 tuổi, hai tên còn lại thì trông khoảng 20 tuổi.

Tuy hồi còn ở tuổi thiếu niên ba kẻ này không phải là thiên tài tuyệt thế nhưng chúng cũng là những thiên tài ưu tú.
Do ba tên trước mắt này không có vật phẩm che giấu thực lực trên người nên nhóm Vera đều đã cảm nhận được rõ thực lực của bọn chúng.

Một tên có thực lực ‘Tân Tinh – đỉnh phong’, một tên mạnh hơn không ít hắn là ‘bán bộ Tinh Anh’, còn lại chính là tên khó đối phó nhất hắn đã đạt tới ‘Tinh Anh – hoàng cấp(2)’! Vera cảm nhận được thực lực của tên lớn tuổi nhất kia không khỏi nhíu mày, vì em biết kẻ này là hàng thật giá thật.
Học viện AM là một học viện cấp Đại học, chuyên đào tạo và bồi dưỡng chiến nhân là thiên tài ưu tú.

Chính vì vậy nên những học viên trong học viện này đều am hiểu kĩ năng chiến đấu điêu luyện và sở hữu các tuyệt kỹ mạnh mẽ.

Tên ‘Tinh Anh – hoàng cấp(2)’ trước mắt không phải loại như đám thủ lĩnh của mấy băng sơn tặc có thể so sánh được!

Nhìn ba người học viên SC tên đại ca lên tiếng; “Ba em chắc hẳn đã nghe danh của bọn anh rồi nhỉ, không dài dòng nữa biết điều thì hãy mau rời khỏi khu vực này ngay lập tức trước khi quá muộn!”
Nghe vậy hai người Gerda và Caradoc bên này đều tức giận, nắm đấm xiết chặt lại, còn hai kẻ trẻ tuổi bên kia thì cười cợt trêu ngươi.

Vera thản nhiên lên tiếng;
“Muốn đuổi bọn này đi phải xem mấy người có thực lực đó không đã!”
Thấy thái độ cùng với lời nói này của Vera ba kẻ kia đều tức giận, tên đại ca nhìn thẳng vào Vera rồi nói;
“Nếu em đã cố chấp như vậy thì bọn anh đây cũng chỉ còn cách dùng vũ lực để đuổi đi mà thôi, chỉ có điều là anh sẽ không nhẹ tay với con gái đâu đấy, và trong quá trình giao chiến anh có động tay vào những chỗ không nên động thì em cũng đừng có oán trách nhé!”
Nói rồi hắn phất tay sau đó tiến dần về phía Vera, hai kẻ đàn em cũng cười nham hiểm bước theo sau.

Vera lúc này vừa ra hiệu với Gerda và Caradoc xong cũng liền tiến bước về phía ba kẻ kia, hai anh chị cũng đi theo ngay phía sau.

Khi còn cách đối phương vài mét cả nhóm người Vera đều lao lên nhắm tới đối thủ của mình mà tấn công, thấy vậy ba kẻ kia cười khinh thường rồi cũng rút ra vũ khí lao lên giao chiến.
Tên đại ca cầm thanh đao chém liên tục đối chiến với Vera, qua vài chiêu hắn kinh ngạc thốt lên; “Tinh Anh’ chiến nhân...!sao có thể chứ nhìn nó còn nhỏ thế này cơ mà...”
Hắn thực sự đã rất ngạc nhiên với thực lực của nữ học viên trước mắt, ban đầu hắn chỉ cho rằng cả nhóm ba người bên kia cao lắm cũng đạt tới ‘Tân Tinh – đỉnh phong’ mà thôi, đối với hắn không có chút sức uy hiếp nào.

Không ngờ cô bé với thân hình quyến rũ trước mắt lại có thực lực gần tiếp cận với hắn, phải biết bậc ‘Tinh Anh’ nếu chỉ chênh nhau một cấp thì rất khó đánh bại được đối phương, hơn nữa Vera lại là người của học viện SC nên chắc chắn có nhiều tuyệt kỹ mạnh mẽ để chiến đấu.
Vera và tên đại ca vẫn đang giao chiến với nhau rất gay cấn, những đường đao kiếm sắc bén đều mang theo uy lực không tầm thường.

Gerda tay cầm một cây roi quất liên tục về phía đối thủ, tên này cũng cầm hai con dao ra chiêu liên tục để ngăn chặn, vì cả hai đều có thực lực ‘Tân Tinh – đỉnh phong’ nên tạm thời họ đang ở thế ngang bằng.

Người gặp khó khăn nhất lúc này chính là Caradoc, anh ta đang phải chiến đấu với kẻ có thực lực ‘bán bộ Tinh Anh’, so với anh ta thì hắn gần như mạnh hơn gấp đôi.

Cả hai người đều dùng trường thương đâm liên tục về phía đối thủ, Caradoc bị yếu thế hơn trông thấy, anh ta đã nhiều lần phải thi triển những tuyệt kỹ cấp phổ thông ít tiêu hao năng lượng để có thể dây dưa được với đối thủ.
Xoẹt rẹt...!Lưới kiếm của Vera cứa lên chiến lực hộ thể của tên đại ca, cùng lúc đó lưỡi đao của hắn cũng cứa qua chiến lực hộ thể của em.

Cả hai lại tiếp tục chiến đấu không ngừng, có vài lần Vera định lao đi hạ gục một tên khác trước để đồng bạn dễ thở nhưng đều bị kẻ trước mắt này chặn lại.

Mặc dù thực lực của Vera thấp hơn tên đại ca một cấp nhưng em không hề bị lép vế chút nào, từ khi mới giao chiến đến bây giờ cả hai đều ở thế ngang bằng!
“Uẩn Ảnh Mây.” Gerda vừa quát lên cùng lúc đó quật mạnh cây roi mây về phía đối thủ, lập tức thân của sợi dây uốn éo dị thường sau đó có những ảo ảnh thanh mây khác xuất hiện.

Không thể phân biệt được thật giả tên này nhảy lên cao rồi gồng chiến lực vào đôi dao trong tay sau đó chém mạnh xuống.
“Song Chớp Trảm.” Lập tức hai luồng đao phong bắn xuống phía Gerda với tốc độ rất nhanh, vung mạnh roi lên đón đỡ, hai tuyệt kỹ va chạm với nhau tạo ra một luồng sóng chiến lực tỏa ra khắp nơi.

Nhưng luồng sóng năng lượng này đối với những người khác đang tập chung giao chiến với nhau thì không thể làm họ phân tâm được.

Tên đối thủ của Gerda đang rơi tự do từ trên không xuống liền thi triển một tuyệt kỹ ảo diệu hóa thành những luồng đao phong bắn xuống mặt đất!
Nhanh nhẹn né tránh khỏi những luồng đao phong Gerda đang quan sát xem tên đối thủ đã trốn đi đâu, nhưng chẳng may cô đã bị một lưỡi đao sượt qua chân gây chậm nhịp! Đột nhiên thân ảnh tên đối thủ hiện ra ngay sau lưng Gerda rồi đâm nhanh mũi dao về phía lưng cô, Gerda nhếch miệng cười lẩm bẩm;
“Cắn câu dễ quá vậy!”.


Bình luận

Truyện đang đọc