LUÂN HỒI CHUYỂN PHẬN


Tên bịt mặt cũng nhíu mày suy nghĩ, lúc này nếu có thể nhìn thấy khuân mặt hắn thì ai cũng sẽ nhận ra là hắn đang vô cùng giận giữ.
“Khi thi triển tuyệt kỹ bậc ‘huyền thoại’ sẽ gây ra chấn động năng lượng rất lớn cộng với việc năng lược âm dương trong trời đất tại khu vực này sẽ giảm mạnh, như vậy chắc chắn tên Kiraja đã cảm nhận được và đang cấp tốc bay tới đây, chết tiệt nếu không nhanh chóng rời đi mình sẽ bị phát hiện mất...!dù sao cũng chiếm được 8/10 bảo vật trong bảo tàng này rồi bây giờ rời đi cũng không lỗ!”
Nghĩ một hồi thông suất xong tên bịt mặt liếc nhìn Xenia với vẻ âm lãnh giận dữ quát lớn;
“Bây giờ ta sẽ rời đi, chuyện hôm nay phát sinh giữa hai chúng ta, ta sẽ không chấp nhặt.

Nhưng nhóc đừng vội đắc ý, sau này sẽ có kẻ đến thu thập nhóc, đừng tưởng trốn tại mấy nơi xó xỉnh như thế này là không ai tìm được!”
Nói rồi hắn lập tức quay người lại đôi cánh vỗ mạnh liền hóa thành một luồng hào quang lao vút đi rất nhanh.

Xenia vừa nghe xong những lời nói cuối của tên bịt mặt thì thở dài lắc đầu lẩm bẩm;
“Vốn ta muốn thả cho ông lành lặn mà rời đi nhưng những lời nói của ông đã ngăn lại điều đó!”
Lập tức Xenia cất thanh trường kiếm đi rồi đưa hai tay lên tạo dáng như một người đang chuẩn bị bắn cung, một tia sáng lóe lên một cây cung ánh sáng thình lình xuất hiện trong tay cô.

Lúc này Xenia đang nhắm mắt liền mở mắt ra miệng nói nhỏ; “Lumo!”
Ngay tức thì một luồng lực tâm linh cường đại như ánh sáng lung linh từ thân thể Xenia tỏa ra khắp bốn phương tám hướng với tốc độ ánh sáng, luồng sáng đó đã quét qua tên bịt mặt lúc này đã bay ra cách đây cả chục km.

Hắn đang rất hoảng loạn vì cả thân thể đọng lại trên không dù cố gắng như thế nào cũng không thể di chuyển!

Còn Xenia vẫn đang thản nhiên lơ lửng tại chỗ trên không trung, tay phải cô kéo dây cung ra phía sau lập tức có một mũi tên ánh sáng xuất hiện đang căng trên chiếc cung tên.

Xenia liền thả tay ra miệng mấp máy nói;
“Quang tiễn!”
Một mũi tên ánh sáng tuyệt mĩ bay vút đi gây rung động không gian, khi bay tạo ra một vệt sáng bảy màu kì ảo phía sau nó.

Sau một giây đã bay tới phía tên bịt mặt rồi đâm vào thân thể hắn, luồng chiến lực bạo ngược bùng phát ra làm máu tươi văng tung tóe! Từ phía này tuy đã cách cả chục km vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu đau đớn, rồi một tiếng nói giận giữ truyền lại;
“Nhóc con cứ đợi đó, sẽ có ngày ta dẫn theo người tra tìm tung tích của ngươi rồi đến trả thù!”
Xenia lúc này chẳng thèm quan tâm hắn ta nữa, cô cảm nhận vị trí hiện tại của Vera rồi trong chớp mắt đã đứng trước mặt em.

Nhìn thấy đôi mắt cuồng nhiệt cháy bỏng của con gái mình Xenia bật cười rồi xoa đầu Vera nói;
“Mẹ tin chắc sau này con sẽ đạt tới cảnh giới còn cao hơn mẹ bây giờ nữa, trước mắt con cứ cố gắng rèn luyện theo phương thức mẹ chuẩn bị đưa ra là được!”
Vera giơ nắm đấm ra vẻ luôn sẵn sàng cố gắng, em tự tin nói; “Vâng ạ, con sẽ cố gắng hết sức, sẽ có một ngày con đứng trên đỉnh cao của thế giới này!”
Nghe con nói vậy Xenia cũng chỉ cười nhẹ rồi tiếp tục dùng niệm lực bao bọc Vera lại sau đó vỗ mạnh đôi cánh phượng hoàng lao vút lên không trung rồi bay đi xa tít.

Trong lúc đang bay trên trời cao Vera không kìm được tò mò liền mở lời hỏi mẹ mình;

“Người lúc nãy mẹ có biết là ai không ạ? Hầu hết các chiến nhân cấp bậc ‘Thách Đấu’ đều có danh xưng mà.”
Nghe con hỏi vậy Xenia đáp; “Mẹ cũng chẳng rõ nữa, chắc là một tên thuộc một tổ chức chuyên hoạt động ngầm, tuy mẹ không biết lão già đó là ai nhưng có lẽ lão Kiraja sẽ nhận ra.

Nhìn từ cử chỉ của lão già ban nãy thì có thể thấy hắn rất ngại việc chạm mặt với lão Kiraja!”
Vera gật gật đầu rồi cười tươi nói; “Cho dù là ai đi chăng nữa cũng không thể sánh bằng mẹ của con được, lúc nãy khi chiến đấu mẹ đều chiếm ưu thế.”
Xenia bật cười rất thoải mái rồi nói; “Lão già ban nãy sao có thể so sánh với mẹ của con được chứ, ban nãy khi giao chiến mẹ chỉ dùng 3/10 thực lực thôi, chủ yếu là hoạt động tý cho nóng người ấy mà!”
Vera nghe vậy không khỏi trầm trồ và thán phục, em cũng biết những lời mẹ vừa nói tuyệt đối là sự thật.

Em biết mẹ mình sở hữu lực lượng tâm linh rất mạnh, hơn nữa còn là một ‘Thần thú sư’ cường đại! Trận chiến vừa rồi Xenia chỉ căn bản dùng chiến lực thuần túy để giao phong chứ không hề xuất ra lực tâm linh hay triệu hồi thần thú.

Vậy mà trong cả quá trình giao chiến Xenia đều tuyệt đối chiếm thượng phong thì đủ hiểu cô và lão già bịt mặt ban nãy chênh lệch sức mạnh tới nhường nào!
Lúc này Vera lại nhớ ra một lời nói của tên bịt mặt rồi nhắc lại; “Thế...!tổ chức ‘Cửu Thiên Vong’ là gì thế mẹ? Lúc nãy ông ta có nghi ngờ mẹ là một ‘Điện hạ’ trong thế lực đó đấy!”
Xenia nghe vậy trầm tư suy nghĩ một lát rồi mở miệng đáp; “Cửu Thiên Vong là một tổ chức tội phạm xuyên Châu Lục do 9 người được gọi là ‘Điện hạ’ cầm đầu, chúng chuyên làm những chuyện dơ bẩn và nguy hiểm.

Cũng rất ít có thông tin về bọn chúng, chỉ biết là tổ chức này chuyên hoạt động tại các Châu Lục cấp thấp và những kẻ đứng đầu có thực lực rất mạnh!”
Nghe mẹ kể vậy Vera cũng âm thầm ghi nhớ tên của thế lực này, một thế lực mà mẹ nói là rất mạnh thì chắc chắn họ rất cường đại.


Chỉ cần việc có thể tự do đi lại qua các Châu Lục khác thôi đã đủ nói lên sự bá đạo của bọn chúng rồi.
Bay được thêm vài phút Xenia đã đưa Vera đến vùng trung tâm của cả khu rừng nhiệt đới Vincent rộng lớn này! Nhìn ra xa trước mắt Vera có thể thấy được một ngọn núi rất cao trông vô cùng hùng vĩ, khi bay gần tới phía trên đó Vera ngạc nhiên vì nhìn thấy trên đỉnh núi có một hang động khổng lồ được trang trí khá là bắt mắt.

Lúc này Xenia lên tiếng;
“Chúng ta tạm thời xuống đây nghỉ ngơi đã, tiện thể để mẹ giới thiệu với con về bạn của mẹ!”
Vera kinh ngạc hỏi lại; Cái gì...!bạn á, mẹ có bạn ở đây á?”
“Cứ xuống dưới đó là con sẽ biết ngay thôi, mẹ chắc chắn con sẽ rất bất ngờ đó!”
Nói rồi đôi cánh Xenia vỗ nhẹ, cả thân thể cô liền lao xuống đỉnh núi rồi nhẹ nhàng đáp xuống trên một khoảng sân rộng, đặt chân xuống nền đá Vera quay xung quanh nhìn, khung cảnh ở nơi này rất đẹp và chill.

Một hang động khổng lồ trước cửa hang được trang trí rất bắt mắt, phía trước là một khoảng sân rộng bằng đá, xung quanh sân là vô số các loại hoa kì lạ, xuống dần phía dưới thân núi là rất nhiều cây cối đột biến cao chót vót rậm um tùm.
Đúng lúc này có một tiếng nói ồm ồm cất lên từ trong hang động vọng ra;
“Xenia cô đến rồi à, ồ...!kia là con gái của cô sao? Chà, quả thật rất giống với cô đó!”
Vera giật mình liền quay đầu nhìn về phía cửa hang, lúc này từ sâu trong hang đang có một thân ảnh từ từ đi ra, mỗi bước đi như thể đều làm rung chuyển mặt đất vậy, tiếng bước chân vang lên không ngừng cho đến khi chủ nhân của tiếng nói đó bước ra khỏi hang.

Vera đứng hình không thể tin vào mắt mình, em cứ đứng đó dán mắt vào thân ảnh khổng lồ đang đứng trước cửa hang.
Trước mặt em lúc này không phải là con người mà chính là một con hung thú! Con hung thú này có thân hình khá giống với sư tử với chiếc bờm to dày, cả cơ thể đầy cơ bắp lực lưỡng, cao khoảng 10 mét và dài gần 30 mét.

Làn da của con hung thú khổng lồ này có màu xám bạc thấp thoáng có thể thấy được vài luồng điện đang lưu chuyển bên dưới lớp da, lông bờm và các nơi khác đều có màu xanh tối.


Cả khuân mặt con hung thú trông rất hung giữ và có chút đáng sợ, lúc này nó đang nhìn về phía Vera rồi mỉm cười trông khá khó coi.
“Elk để tôi giới thiệu đây là con gái mà tôi thường kể với anh tên là Vera.

Con hãy qua đó lại gần chào hỏi bác Lôi Sư Vương ấy đi”
Vừa nói Xenia vừa dắt tay Vera tiến về phía con hung thú này, nghe lời nói của mẹ Vera đã biết lai lịch của con hung thú này, đó chính là một trong hai con hung thú ‘Bậc 5’ của cả khu rừng nhiệt đới rộng lớn này!
Khi theo mẹ đi đến gần chỉ còn cách con hung thú khổng lồ này vài mét Vera ngước lên nhìn bộ dáng to lớn hùng vĩ của nó rồi lên tiếng lễ phép chào;
“Chào bác cháu tên là Vera Devlin là con gái của mẹ Xenia, hôm nay cháu đến đây rất vui khi được gặp bác.”
Lôi Sư Vương nhìn xuống thấy bộ dáng xinh xắn đáng yêu của Vera rồi nghe lời chào hỏi của em liền cười lớn rồi đáp;
“Haha ta cũng rất vui vì được gặp cháu, mỗi khi tới đây tu luyện mẹ cháu thường hay kể về cháu nhiều lắm đấy.

Giờ mới được gặp mặt cháu trực tiếp, công nhận trông cháu rất dễ thương đó, vừa nhìn thấy cháu ta đã muốn cắn...!à nhầm, ta đã muốn vui chơi với cháu rồi.”
Nhìn thấy con hung thú to lớn vừa cười vừa nói chuyện, nước rãi trong miệng không ngừng chảy ra khiến Vera cảm thấy hơi lo sợ, tuy vậy nhưng bề ngoài em vẫn đang mỉm cười tỏ vẻ lễ phép.
Xenia lúc này đang ngồi cạnh một chiếc bàn đá to lớn rồi lấy ra một chiếc balo to, mở balo ra và bắt đầu phân loại đồ trong đó.

Rồi cô cũng lên tiếng cảnh cáo;
Elk anh mà cắn con tôi một cái là tôi sẽ lấy đi cả hàm răng của anh luôn đấy!”.


Bình luận

Truyện đang đọc