LUÂN HỒI CHUYỂN PHẬN


Lại bị đẩy bay ngược ra sau Vera liền dậm chân mạnh xuống nền rồi thi triển ‘Ám Sát’ bộc phát tốc độ 250 m/s biến thành một vệt đen lao đến tấn công Hubert từ phía bên phải, Amity cũng lao nhanh tới tấn công từ phía bên trái nhưng tốc độ thua xa Vera.

Cảm nhận được sát khí ập tới Hubert liền đưa nhanh tay lên đỡ cú chém của Vera, thấy đòn tấn công bị hóa giải em liền bật lùi lại rồi liên tục thi triển ‘Ám Sát’ lướt qua tấn công Hubert liên hồi.
Amity cũng tiếp cận Hubert dùng chiến đao của mình dáng những đòn rất mạnh về phía hắn nhưng đều bị đỡ lại rồi cô bị tên đó đấm bay ngược ra xa.

Vera vì có tốc độ bộc phát siêu nhanh nên tên Hubert tạm thời không thể theo kịp được hắn chỉ có thể đỡ những đòn chém của em trong thế bị động.

Lướt qua tấn công hơn mười lần Vera nhíu mày;
“Chiến lực hộ thể của bậc ‘Tinh Anh’ quả là rắn chắc, mình đã chém nhiều lần đến như vậy mà gã đó vẫn không hề hấn gì, cứ đà này người bị tiêu hao hết chiến lực trước chính là mình!”
Nghĩ vậy nên tạm thời Vera cũng không tiếp tục tấn công nữa em ngừng lại đứng từ phía xa quan sát tên Hubert.

Chiêu Ám Sát giúp Vera có thể bộc phát tốc độ rất nhanh trong một khoảng thời gian ngắn, tuy không tiêu hao nhiều chiến lực nhưng thi triển nhiều lần cũng rất tốn sức! Hiện tại Vera đã nắm chắc chiêu này được hơn 70% nên tốc độ bộc phát khi sử dụng đã rất nhanh, sau này nếu nắm chắc hoàn toàn thì em sẽ bộc phát được đến tốc độ âm thanh là xấp xỉ 343 m/s!
Còn Amity sau vài lần dùng thanh chiến đao của mình và dồn toàn lực bổ mạnh về phía tên Hubert với lực tấn công 100 tấn thì vẫn bị hắn đỡ được và đánh trả khiến bị bay ngược lại hơn chục mét.

Lúc này cô cũng đứng cạnh Vera thủ thế nhìn về phía Hubert và nói nhỏ;

“Gã đó quả thực quá mạnh, nếu không thi triển những tuyệt kỹ mạnh mẽ thì chúng ta thua chắc, nhưng thi triển thì sẽ rất tiêu hao chiến lực, nếu không thể đánh bại hắn ngay thì hai ta sẽ xong đời!”
Vera nhíu mày suy nghĩ rồi cũng nói; “Lát nữa tớ sẽ liên tục tấn công hắn khiến hắn phải tập chung phòng thủ về phía tớ, sau đó cậu hãy quan sát và nắm bắt cơ hội thi triển ra sát chiêu đánh bại hắn!”
Hai người vừa bày mưu xong thì tên Hubert cũng vừa lao tới vung mạnh nắm đấm xuống phía Amity, hắn thấy tốc độ của Vera quá nhanh rất khó đánh trúng nên quyết định tập chung hạ gục Amity trước! Thấy vậy Amity liền dùng thân đao đỡ cú đấm đó và bị văng về phía sau hơn chục mét, khi tên Hubert định tiếp tục lao theo tấn công tiếp thì Vera liền lướt qua hắn kèm theo một nhát chém.
Gã Hubert lúc này đang phải dùng hai cánh tay để đỡ đòn của Vera liên tục, trên cánh tay hắn đã xuất hiện những vết xước, thậm chí có nơi còn rỉ ra chút máu! Vera thì liên tục bộc phát tốc độ siêu nhanh hóa thành một vệt đen lướt qua thân thể tên Hubert rất nhiều lần không ngớt, điều này khiến bản thân em cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và khó thở.
Gã Hubert bị ép ở thế bị động như vậy cũng rất tức giận, có nhiều lần khi Vera sắp lướt qua thì hắn cũng đấm trả lại nhưng đều không kịp trúng.

Cầm chắc chiến đao trong tay Amity đang ở thế chuẩn bị tấn công đôi mắt nhìn chằm chằm vào thân hình tên Hubert đợi hắn lộ xơ hở thì sẽ tấn công chớp nhoáng.

Tên Hubert vì phải liên tục chịu đòn đã khiến hắn sôi máu, gầm lên giận dữ sau đó hắn lao nhanh theo sau thân hình Vera!
“Chính là lúc này, Kim Đao Liệt Thiên Trảm!”
Amity lao vút đến phía sau gã Hubert rồi vụt mạnh đao xuống chém ra một lưỡi đao màu vàng khổng lồ bay với tốc độ rất nhanh.
Lúc này tên Hubert tuy đang điên cuồng nhưng vẫn cảm nhận được nguy hiểm từ phía sau hắn liền cấp tốc dồn hết chiến lực lên phần lưng.

Xoẹt...!một vệt máu dài từ sau lưng hắn tóe ra, giờ đây phần áo sau của hắn đã bị máu tươi nhuộm đỏ.


Hubert cố nén đau đớn nghiến răng ken két quay lại nhìn chằm chằm vào Amity đồng thời hai nắm đấm siết chặt, sát khí tăng lên không ngừng! Hắn mở miệng nói từ từ với giọng rất giận dữ;
“Con khốn này dám đánh lén tao à, chỉ là một con nhóc bậc ‘Tân Tinh’ không biết trời cao đấy dày là gì...!hôm nay sẽ là ngày chết của mày!”
Vừa nói xong cả cơ thể tên Hubert bộc phát ra toàn bộ chiến lực rồi bùng nổ tốc độ lao tới chỗ Amity rất nhanh, trên quãng đường bay hắn thu hai nắm đấm về phía sau người, chiến lực không ngừng đổ dồn vào hai nắm đấm đó.

Từ xa thấy vậy Vera cũng thi triển Ám Sát lao vút tới ngay theo phía sau, còn Amity lúc này cũng không tỏ ra hoảng sợ gì mà cầm chắc chiến đao đứng thủ thế tại chỗ!
Tên Hubert vì bị đánh lén bởi một tuyệt kỹ rất mạnh của Amity khiến hắn bị thương nặng, dẫn tới bây giờ hắn đã rất muốn gi.ết ch.ết cô.

Vừa tiếp cận tới chỗ Amity hắn liền dáng mạnh hai nắm đấm đã tích tụ được rất nhiều chiến lực xuống thẳng mặt cô.

Amity bộc phát toàn bộ chiến lực vung đao lên chém nhằm đỡ lại đòn tấn công của Hubert.
Hai bên vừa va chạm trong khoảnh khắc Amity liền bị lực đạo trong hai nắm đấm của Hubert chấn bay đi rất xa đồng thời miệng cô phun ra một ngụm máu tươi! Còn tên Hubert chỉ lùi lại vài bước là đã ổn định lại được thân hình, hắn cảm nhận được hai bàn tay tê buốt vì vừa phải đỡ trực diện phát chém toàn lực của Amity.

Đột nhiên hắn xoay nhanh người lại vung ra một đấm nhưng không trúng thứ gì, mắt hắn liếc xuống dưới thì nhìn thấy Vera vừa nghiêng người xuống thấp để né đòn, miệng em đang nhếch lên cười rồi nói nhỏ;
“Mật Trảm!”
Nghe vậy Hubert bỗng dưng cảm thấy đau buốt phần ngực, và rồi lại một đống máu từ trước ngực hắn bắn tung tóe ra.


Lúc này tên Hubert không còn chịu nổi sự đau đớn nữa hắn kêu lên thảm thiết, trên cơ thể hắn có hai vết chém dài cả ở đằng trước và sau người đang không ngừng chảy máu.

Từ xa thấy vậy khuân mặt tên Phelim liền trở nên khó coi, hắn vô cùng tức giận vì ngay cả một tên chiến nhân bậc ‘Tinh Anh’ cũng không thể bắt được Vera và Amity, ngược lại còn bị họ phối hợp đánh bại.
Bây giờ biết chắc gã Hubert sẽ chiến bại tên Phelim liền chuồn nhanh khỏi nơi này, hắn lặng lẽ rời đi rất nhanh không để ba người kia phát hiện.

Thực lực của tên Phelim này là ‘Tân Tinh – đỉnh cấp(9)’ và hắn cũng sở hữu khá nhiều tuyệt kỹ mạnh mẽ nhưng hiển nhiên vẫn chưa phải là đối thủ của hai người Vera và Amity.

Vì vậy khi hai người họ hạ gục được Hubert thì Phelim cũng xong đời, tốt nhất bây giờ nên trốn đi trước!
Lúc này tên Hubert đang điên cuồng kêu gào trong đau đớn, hắn vung hai nắm đấm loạn cả lên.

Vera và Amity từ xa nhìn nhau liền gật đầu ra hiệu rồi lập tức lao đến phía tên Hubert, Một đao một kiếm tạo ra hai vết chém sắc bén cắt bay đầu tên Hubert này! Đứng cạnh cái xác không đầu Vera thở ra một hơi nhẹ nhõm, em nghĩ;
“Cuối cùng cũng kết thúc, không ngờ hôm nay mình đã có thể giết được một kẻ có thực lực ‘Tinh Anh’.”
Amity liền ngồi gục xuống nhanh tay lấy ra vài viên thuốc rồi ném vào trong miệng, Vera cũng ngồi xuống theo lo lắng hỏi;
“Cậu không sao chứ, lúc nãy khi chịu đòn tất sát của tên này cậu đã bị thổ huyết bây giờ còn đau nhiều không?”
Thấy Vera lo lắng cho mình như vậy Amity cảm thấy rất vui liền mỉm cười đáp; “Tớ ổn mà, chỉ là hộc ra chút máu thôi có gì đâu nuốt vài viên thuốc là khỏi thôi!”
Vera với Amity cũng vừa phát hiện ra là tên Phelim đã chạy trốn nhưng họ cũng chẳng bận tâm, vì cho dù hắn còn ở đây họ cũng chẳng bắt hắn được.


Vera thì mất rất nhiều sức và chiến lực cạn kiệt, còn Amity thì bị thương khá nặng đồng thời cũng đã cạn chiến lực.

Hơn nữa gia cảnh tên Phelim đó không tầm thường nên dù có đánh bại được hắn họ cũng chỉ có thể tra tấn cho hả giận chứ không thể giết được hắn ta!
Vera nhìn xung quay một lượt rồi hỏi; “Những cái xác này giờ tính thế nào?”
Amity cười đáp; “Chỉ là một lũ cặn bã thôi có chết cũng chẳng ai quan tâm đâu, tớ sẽ gọi người đến hót xác chúng đi cậu cứ yên tâm, thế lực của dòng họ tớ tại Thủ đô này cũng không phải dạng vừa đâu!”
Nghe thế Vera cũng yên tâm, Amity nhìn ngắm Vera chốc lát rồi ấp úng nói; Vera tớ...!xin lỗi về chuyện lúc đêm hôm qua tớ đã gây ra với cậu...”
Vera thở dài rồi trả lời; “Đừng nhắc đến nữa chuyện đó tớ sẽ xem như chưa từng xảy ra, và từ nay trở đi cậu đừng có tái phạm là được.

Quan trọng là hôm nay cậu đã cứu tớ một mạng, ơn này sau này tớ nhất định sẽ báo đáp!”
“Cậu không cần báo đáp gì đâu đây là việc tớ nên làm mà, cho dù người bị vây bắt lần này không phải là cậu thì tớ vẫn sẽ ra tay giải cứu thôi.

Hơn nữa tớ cũng chỉ góp chút sức lực chứ chủ yếu cậu đã tự giải quyết được hết rồi.”
Điều tức lại xong Vera liền đứng dậy rồi nói; “Nhưng tớ không muốn mắc nợ người khác nên sau này khi có cơ hội tớ nhất định sẽ trả lại cậu! Thế nhé tớ đi về học viện trước đây.”
Nhìn theo bóng lưng Vera rời đi Amity thở dài, cô biết dù Vera bỏ qua chuyện tối qua thì trong lòng em vẫn đang đề phòng mình nên mới đi về trước mà không đợi để hai người về trường cùng nhau.

Vera đi vào một nhà vệ sinh công cộng gần đó sửa sang lại trang phục, rửa tay sạch sẽ rồi bước ra ngoài bắt xe về học viện..


Bình luận

Truyện đang đọc