Mấy ngày trước, Cố Lạc Miên vào cung tìm Trịnh Bác.
Đề xuất đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc với ông ta.
Nhị Hoàng tử Âu Dương Vũ Dịch tuy tướng mạo không tồi nhưng hữu dũng vô mưu, so với hoàng huynh của mình vẫn không vượt qua được.
Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc lại khác, tướng mạo xuất chúng, túc trí đa mưu, hoàn toàn phù hợp với vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành của Cố Lạc Miên.
Trận đánh với Nam Triều thua thảm bại, cũng là Vũ Mặc chỉ huy, được Hoàng đế tin tưởng giao trong tay gần 9 vạn quân xuất chiến mã đáo thành công.
Nếu tác hợp cho cả hai, đối ngoại sẽ khiến Vũ Mặc không thể đắc ý như trước, ngược lại hắn sẽ chính thức trở thành hoàng thân quốc thích của Bắc Triều.
Cố Lạc Miên muốn nhờ đến sự giúp đỡ của Thanh Quý phi.
Nàng ta chắc chắn sẽ cùng Vũ Mặc rời đi, yên phận làm phò mã của Bắc Triều.
Vị trí Thái tử chắc chắn sẽ thuộc về Vũ Dịch.
Thanh Lam là họ hàng với Thanh Nhan Thái hậu, chỉ cần dụ được bà ta, chắc chắn kế hoạch của Cố Lạc Miên sẽ thành công.
Vũ Mặc không ngờ, hoàng tổ mẫu trước nay chưa từng chú ý đến mình, hôm nay lại đột nhiên "quan tâm" như thế.
"Ai gia cũng đồng ý với đề xuất của Trịnh đại nhân.
Mặc nhi, là lựa chọn hoàn toàn phù hợp với Công chúa rồi"
Thanh Nhan nhìn Âu Dương Vương, gật gật đầu nói.
Vũ Mặc nhìn Thanh Nhan với ánh mắt lạnh tanh, không muốn nói lại càng không thích bà ấy.
Trước đây xung đột giữa Từ Lan Hoàng hậu, mẫu thân của hắn và Thanh Quý phi xảy ra.
Trách phạt từ Hoàng thượng ban xuống cũng là ý kiến của Thái hậu.
Hắn biết cả, nhưng Hoàng tổ mẫu vẫn luôn ít xuất hiện, làm sao hắn có thể trực tiếp "đối đầu" cơ chứ?
Phượng ấn rơi vào tay Thanh Quý phi, từ đó Từ Lan Hoàng hậu dần mất địa vị trong chốn hậu cung.
Các phi tần khác cũng lần lượt kéo nhau nịnh hót Thanh Lam thay vì Từ Lan.
Khi đó Vũ Mặc vẫn còn bé, sủng ái từ phụ hoàng vẫn chưa có.
Hắn hận không thể đòi lại công bằng cho mẫu thân của mình.
Dù sao chuyện cũng đã trôi qua rất nhiều năm, bây giờ hắn chỉ có thể để trong bụng mà không làm gì khác được.
Thế mà bây giờ lại một lần nữa, đám người này lại muốn tổn thương đến Thiên Quân Dao.
Hắn thề không thể không phản đối:
"Thái hậu, Vũ Mặc không đồng ý hôn sự này!"
"Mặc nhi!"
Âu Dương Vương nạt lớn.
Thái hậu, sứ giả cũng như các quần thần có mặt ở đấy đều một phen sửng sốt.
Vũ Mặc lại thẳng thắn từ chối Thái hậu trước bao nhiêu con người.
Rốt cuộc là gan hắn đã lớn đến nhường nào rồi chứ?
Vũ Dịch đứng ngay bên cạnh, nghe đại ca nói cũng căng thẳng không kém.
"Bẩm phụ hoàng, hoàng nhi có tội, nhưng hôn sự này, hoàng nhi nhất quyết không đồng ý"
Trước mặt sứ giả và chư thần, Âu Dương Vương giận không thể đánh chết nghịch tử này.
Thái hậu vẫn giữ một thái độ bình tĩnh, như thể bà sớm đã biết câu trả lời này rồi.
"Mặc nhi, hôn sự này có gì không tốt, sao lại không đồng ý?"
"Bẩm Thái hậu, hôn sự rất tốt, chỉ có Vũ Mặc là không tốt.
Xin Thái hậu xem xét!"
"Con không tốt?"
"Vũ Mặc chỉ có một trái tim.
Trừ phi Thái hậu cắt đôi nó ra, Vũ Mặc mới có thể đồng ý hôn sự này"
Lời nói này của Vũ Mặc khiến cả Đại Điện im bật trong một khắc.
Không rõ là ngạc nhiên hay là cảm động.
Âu Dương Vũ Mặc lại có thể dứt khoát như thế.
Đến cả Trịnh Bác trong một vài giây cũng không thể không phục trước câu nói này của hắn..