"Điện hạ, đã có tin tức về Cố Công chúa rồi"
Lời của thủ hạ ám vệ vừa báo dứt, bên trong đây, Âu Dương Vũ Mặc nghe thấy rồi, hắn nhìn lên Thiên Quân Dao.
Chuyện gì đến rồi cũng phải đến, chướng ngại trước mặt vẫn còn rất nhiều, cũng chả thể ngồi yên được lâu.
"Cố Lạc Miên, e là sẽ gặp nguy hiểm"
Là Cố Lạc Miên vô tình để Thiên Quân Dao trốn thoát, Âu Dương Vệ chắc chắn sẽ không tha cho nàng ta.
Chính Vũ Mặc đã chủ động ra lệnh thuộc hạ tìm kiếm Cố Lạc Miên trước khi Âu Dương Vệ tìm thấy.
Thiên Quân Dao mỉm cười, nàng chạm tay lên má mặt của hắn.
"Ta tin chàng mà"
"Đợi ta trở về.
Thêm một chút nữa thôi"
Vũ Mặc nắm lấy bàn tay đó, áp chặt vào mặt mình hơn.
Âu Dương Vũ Mặc và Tử Trạch cùng thuộc hạ mỗi người một ngựa phi thật nhanh.
Dáng vẻ oai phong lẫm liệt của Vũ Mặc nàng từng nghe xem ra hôm nay tận mắt chứng kiến thật không sai.
Nếu mãi đứng yên một chỗ, làm sao có kết quả tốt được.
Thiên Quân Dao quay người, ánh mắt nàng kiên định.
"Hi nhi, chúng ta đi.
Vào cung một chuyến!"
Dù không còn là Mặc Vương phi, nhưng trên danh nghĩa vẫn là đích nữ của Thiên Thừa tướng.
Thiên Quân Dao tất nhiên đủ tư cách bước qua lại cánh cửa lớn kia.
Nghe Tiểu Hi nói Từ Lan Hoàng hậu đích thân đến muốn Âu Dương Vũ Mặc đi tìm nàng.
Là bà ấy thực sự đã chấp nhận hay là vì Thanh Nhan Thái hậu?
Liễu ma ma dẫn nàng vào Phật Tâm Cung, lấy danh nghĩ là người của Hoàng hậu, dù kẻ nào phản đối cũng chả thể kháng lại.
Thanh Quý phi nhìn thấy Từ Lan Hoàng hậu chính là có ý định muốn Thiên Quân Dao chẩn bệnh cho Thanh Nhan, bà ta tất nhiên không đồng ý.
"Hoàng hậu nương nương, tỷ muốn một kẻ vô danh chẩn bệnh cho Hoàng Thái hậu, là tỷ lo lắng hóa rồ, hay là tỷ đang có ý đồ với cô cô?"
Tất cả các phi tần có mặt ở đấy tất nhiên một lòng đứng về phía của Thanh Lam.
Đám người này từ trước đế nay luôn đố kị với Từ Lan và Vũ Mặc, làm sao có thể để cho bà ấy muốn làm gì thì làm chứ?
Chưa kể đến người đang nằm ở bên trong chính là Hoàng Thái hậu của Nam Triều, mạng sống của Hoàng Thái hậu lại để một kẻ học độc thuật động vào sao?
"Kẻ vô danh?"
Từ Lan bước về phía của Thiên Quân Dao, bà ấy quay người, đứng ngay bên cạnh nàng ấy.
"Đứa con dâu mà Hoàng hậu ta chọn, sao lại trở thành kẻ vô danh trong mắt các muội rồi?"
Câu nói của Từ Lan khiến bất kỳ ai cũng phải ngơ ngác.
Thậm chí đến cả Thiên Quân Dao cũng không tin vào tai mình, nàng nhìn Từ Lan bất động.
"Cái gì mà con dâu, Hoàng hậu nương nương, tỷ thật sự quên mất chính tỷ là người chọn Cố Công chúa làm Mặc Vương phi sao?"
Thanh Lam không chấp nhận.
"Bản cung là Hoàng hậu nương nương, lời bản cung khẳng định ở đây, đến lượt Quý phi như muội lên tiếng dạy dỗ sao?"
"Ngươi...?"
Trong một chốc Thanh Lam thật sự không thể cãi lại Từ Lan.
Dù phượng ấn nằm trong tay, nhưng chức vị vẫn luôn thấp hơn Từ Lan.
Đây chính là một trong những điều mà Thanh Lam thật sự kỵ nhất.
Không ngờ hôm nay vì ả Độc Dao này, Từ Lan lại thẳng thắn trước mặt các phi tần đối đầu với bà ta.
Thanh Lam không kịp trở tay.
Từ Lan quay lại, hỏi nàng:
"Con chắc chắn sẽ không làm bản cung thất vọng"
Nhìn đôi mắt tin tưởng của cả Từ Lan và Liễu ma ma, Thiên Quân Dao hạ quyết tâm, nàng cười tự tin:
"Chắc chắn".