MINH NHẬT TINH TRÌNH

Sáng hôm sau Viên Thiển tỉnh rượu, vẫn là dáng vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì, luc nhìn thấy Hạ Tinh Trình cô chỉ mỉm cười chào hỏi cậu.

Nhưng bên Chúc Thiên Kiệt thì khá phiền toái.

Hạ Tinh Trình vốn là người thích kết bạn, nếu như Chúc Thiên Kiệt chỉ muốn làm bạn với cậu, thì hai người thân thiết một chút cũng chẳng có gì, nhưng rõ ràng mục đích của Chúc Thiên Kiệt lại không đơn thuần, giờ ở gần hắn Hạ Tinh Trình cực kỳ không thoải mái, chỉ cần có thể tìm được cớ, thì cậu sẽ cố gắng tránh trường hợp hai người ở riêng với nhau.

Nhưng Chúc Thiên Kiệt cũng chưa bao giờ bày tỏ thái độ, mà chỉ mập mờ trong lời nói và hành động mà thôi, nên Hạ Tinh Trình muốn từ chối cũng không biết phải từ chối như thế nào.

Cứ mấy ngày như vậy trôi qua, có một ngày lúc bọn họ ngồi nghỉ ở trường quay, Chúc Thiên Kiệt tới cạnh Hạ Tinh Trình, dùng ngón tay chỉ hình xăm trên xương quai xanh cậu, hỏi: "Hình xăm này có ý nghĩa gì vậy?"

Hạ Tinh Trình hơi lùi ra sau, nói: "Nhật nguyệt tinh thần, chỉ là em cảm thấy bao hàm cả tên của mình mà thôi."

Chúc Thiên Kiệt mỉm cười nói: "Đẹp lắm."

Hạ Tinh Trình nói: "Cảm ơn anh."

Chúc Thiên Kiệt cúi người, nhìn cậu từ góc độ thấp hơn cậu một chút, chậm rãi nói: "Ngày đó nhìn cậu mặc váy hai dây, hình xăm này vừa vặn lộ ra dưới quai váy, tôi cảm thấy cực kỳ gợi cảm."

Mặt Hạ Tinh Trình kéo căng.

Chúc Thiên Kiệt giống như không chú ý tới, hắn nói: "Sau này cậu vẫn phải mặc cái váy đó đúng không?"

Hạ Tinh Trình trả lời: "Vẫn còn cảnh quay ở bên ngoài nữa."

Chúc Thiên Kiệt gật đầu: "Mặc dù tạo hình chẳng ra gì, nhưng cậu mặc váy cũng không tệ, chân vừa trắng vừa thẳng. Hơn nữa lúc quay phim, tôi cảm thấy."

Hạ Tinh Trình nhìn hắn: "Gì cơ?"

Chúc Thiên Kiệt lại mỉm cười: "Chúng ta đều hiểu cả mà."

Hạ Tinh Trình không hiểu thật, cậu nói với Chúc Thiên Kiệt: "Em thật sự không hiểu, anh Kiệt."

Chúc Thiên Kiệt đang định nói gì đó, thì phó đạo diễn đã tới gọi hắn chuẩn bị để quay phim, hắn bèn đứng lên, mỉm cười với Hạ Tinh Trình rồi đi về phía trước.

Hạ Tinh Trình không biết lúc mình quay phim rốt cục đã làm gì để Chúc Thiên Kiệt nói ra mấy câu như vậy với mình, cậu chỉ nhớ lúc mặc váy lăn lộn trên mặt đất, cậu cẩn thận từng li từng tí không muốn dán sát Chúc Thiên Kiệt quá mà thôi.

Tối hôm đó, Chúc Thiên Kiệt gửi wechat cho cậu nhưng cậu không trả lời. Cậu nghĩ để Chúc Thiên Kiệt hiểu rõ thái độ của mình thì sẽ tốt hơn. Nhưng đồng thời cậu cũng biết làm như thế là đắc tội với Chúc Thiên Kiệt, lăn lộn trong showbiz, bạn bè càng nhiều càng tốt, đắc tội ai cũng đều là việc không tốt.

Nhưng dính đến chuyện tình cảm, cứ dây dưa không rõ thì sẽ càng phiền toái.

Hai ngày cậu lơ Chúc Thiên Kiệt, vừa vặn hai người không có cảnh quay chung, cũng không nhìn thấy mặt nhau.

Nhưng chẳng ai ngờ, đến ngày thứ ba lại xảy ra chuyện.

Buổi tối ngày vừa vào đoàn phim, Hạ Tinh Trình và Viên Thiển cùng đi ăn cơm, ăn xong hai người rời khỏi nhà hàng, lên xe bảo mẫu của Viên Thiển để nói chuyện riêng một lúc.

Chuyện này vốn đã qua hơn một tháng, không ngờ lúc đó lại bị paparazzi chụp được, hơn nữa còn kèm theo caption nói nghe sởn cả tóc gáy đăng lên weibo: Viên Thiển sau khi ly hôn không chịu nổi sự cô đơn, bên cạnh luôn tới lui đủ kiểu tiểu thịt tươi, dạo này lại bị chụp được ảnh cùng Hạ Tinh Trình, hai người cùng ra khỏi một nhà hàng, một trước một sau leo lên chiếc xe bảo mẫu kín mít, ở trong thế giới của hai người, gần hai mươi phút sau Hạ Tinh Trình mới một mình xuống xe.

Lúc Hạ Tinh Trình thấy tin này trên weibo, đầu óc cậu lập tức trống rỗng, ngay sau đó điện thoại của cậu đổ chuông, là Hoàng Kế Tân gọi điện tới.

Cậu chỉ có thể nhận điện thoại trước, cậu nghe Hoàng Kế Tân nói: "Đừng trả lời, trước tiên đừng nói gì cả, phòng làm việc sẽ đăng văn bản thanh minh."

Hạ Tinh Trình "Ừm" một tiếng, giọng cậu hơi khàn: "Em cũng không biết lúc đó lại bị chụp trộm." Ngày đó may mà Hoàng Kế Tân cũng ở đó, biết giữa cậu và Viên Thiển có chuyện gì.

Giọng Hoàng Kế Tân vẫn bình thường, không tức giận cũng không sốt sắng lắm: "Là theo chân Viên Thiển để chụp trộm, cậu cũng biết cô ta xưa nay không thiếu scandal mà. Cũng là lỗi của anh, nên nhắc nhở cậu mới đúng, cho dù quan hệ có trong sáng, thì ở nơi công cộng cũng nên giữ khoảng cách với Viên Thiển, những tên paparazzi và blogger trên mạng từ trước đến giờ đều thích đăng rumor của cô ấy, lời nói còn rất khó nghe."

Hạ Tinh Trình giơ tay lên, hơi sốt ruột cào tóc.

Hoàng Kế Tân lại nói với cậu: "Đừng để ý mấy cái bình luận ở trên mạng, trong lòng không chịu được thì đừng xem. Anh liên hệ với quản lý của Viên Thiển, phòng làm việc của hai bên đồng thời đăng văn bản thanh minh, rồi lại tìm mấy blogger nói là sao tác cho phim mới. Độ hot chắc chắn sẽ không giảm xuống được, để cư dân mạng đừng bị dắt mũi nghiêng về một phía là được."

Hạ Tinh Trình nói: "Vất vả cho anh quá."

Hoàng Kế Tân nghe cậu trịnh trọng nói cảm ơn lại cảm thấy không quen, nên an ủi cậu: "Không sao đâu, đến lúc có tin tức khác, chuyện của hai người sẽ không có ai nhớ nữa đâu."

Hạ Tinh Trình nói: "Em không sao."

Sau khi cúp điện thoại, cậu mở weibo ra xem bài post hot ở dưới hotsearch, thì nhìn thấy bình luận đầu tiên dưới weibo là: "Chưa tới 20 phút? Hạ Tinh Trình không được nha."

Biết rõ bình luận trên mạng chính là như vậy, nhưng tâm trạng Hạ Tinh Trình vẫn bị ảnh hưởng.

Bình luận phía dưới có fans của cậu cố gắng phủ nhận, chửi bới paparazzi; cũng có người sỉ nhục Viên Thiển, nói cô dâm loạn; phần lớn vẫn là cư dân mạng ăn dưa hóng hớt, vì scandal mới của showbiz mà nhảy nhót không ngừng nghị luận sôi nổi.

Hạ Tinh Trình nhìn thấy tên mình và Viên Thiển song song nằm đầu bảng hotsearch, bên cạnh có một chữ "bạo" đỏ tươi, sau đó Dương Du Minh cũng nhanh chóng leo lên hotsearch, chủ yếu là vì quan hệ của anh và Viên Thiển.

Cho tới giờ, vẫn có rất nhiều fans của Dương Du Minh đang chỉ trích Viên Thiển, nghĩ cô có lỗi với Dương Du Minh.

Viên Thiển không có weibo, cũng không cần tỏ thái độ, Hạ Tinh Trình xem một lúc rồi cũng thoát ra khỏi weibo, tâm trạng sầu não nằm trên giường lớn của khách sạn.

Về sau phòng làm việc của Hạ Tinh Trình và Viên Thiển một trước một sau đăng thanh minh, nói hai người chỉ là bạn bè bình thường nói chuyện mà thôi, muốn dùng pháp luật truy cứu trách nhiệm của người tung tin đồn.

Nhưng nhiệt độ đề tài ở trên mạng cũng không giảm đi, người hóng drama vẫn thảo luận sôi nổi, người không tin sẽ kiên quyết không tin, người tin thì cũng sẽ tin.

Ngày hôm sau quay phim, Hạ Tinh Trình có cảm giác bầu không khí của cả trường quay cũng hơi là lạ, staff sẽ không thảo luận ở trước mặt, nhưng chắc chắn ở sau lưng vẫn lén thảo luận về chuyện này.

Viên Thiển thì vẫn là dáng vẻ không sao cả, lúc gặp cậu chỉ nói một câu: "Họ theo tôi chụp trộm, xin lỗi vì làm liên lụy đến cậu."

Hạ Tinh Trình cũng không biết phải nói sao, nên chỉ có thể nói: "Không sao ạ."

Dù sao bức ảnh cũng không chụp được hai người có hành động thân mật gì, nhiệt độ đề tài qua một khoảng thời gian ngắn nữa cũng sẽ từ từ giảm xuống thôi.

Hạ Tinh Trình cố gắng kiểm soát cảm xúc của mình, không muốn để người khác nhìn ra cái gì.

Lúc chờ đến lượt quay phim, Hạ Tinh Trình có đi tới nhà vệ sinh.

Cậu vừa đẩy cửa phòng vệ sinh ra, thì phát hiện Chúc Thiên Kiệt đang đi tiểu ở bên trong, trong phòng vệ sinh chỉ có một mình hắn, cửa của mấy buồng vệ sinh đều rộng mở.

Giây phút đó Hạ Tinh Trình muốn tránh đi, nhưng Chúc Thiên Kiệt đã nhìn thấy cậu, cậu đành phải tiếp tục đẩy cửa đi vào.

Phòng vệ sinh không lớn lắm, phía trên có một cái quạt thông gió đang nhọc nhằn xoay tròn, phát ra tiếng vù vù rất to.

Hạ Tinh Trình gọi một tiếng: "Anh Kiệt."

Nhưng Chúc Thiên Kiệt chỉ nhìn cậu, chứ không hề trả lời.

Hạ Tinh Trình không để ý đến thái độ của hắn, thấy Chúc Thiên Kiệt đi tiểu xong kéo quần lại đi tới trước bồn rửa tay, cậu mới đi tới trước bồn cầu.

Nhưng Chúc Thiên Kiệt rửa tay xong cũng không rời đi, hắn dựa bên bồn rửa tay, lấy ra một điếu thuốc, lúc định nhét vào miệng thì dừng lại, nói với Hạ Tinh Trình rằng: "Hút thuốc không?"

Hạ Tinh Trình nói: "Cảm ơn, em không hút thuốc." Nói xong, cậu giơ tay dưới vòi nước tự động để rửa tay.

Chúc Thiên Kiệt tự châm thuốc, rồi nói với Hạ Tinh Trình: "Lúc này rồi còn giả bộ với tôi làm gì chứ, Tinh Trình?"

Hạ Tinh Trình lập tức nhìn lại hắn: "Giả bộ gì cơ?"

Chúc Thiên Kiệt cười chế giễu, hắn vẫn đang duy trì lớp hóa trang ở trong phim, mang một cặp kính trông vừa lịch sự vừa đứng đắn, hắn nói: "Ngủ với Viên Thiển có cảm giác thế nào?"

Hạ Tinh Trình nhíu chặt mày, đang định nói cậu và Viên Thiển không có gì cả, thì lại nghe Chúc Thiên Kiệt nói: "Tôi biết chắc chắn cậu không thích, ngủ với đàn ông vẫn sướng hơn đúng không?"

Hạ Tinh Trình im lặng nhìn hắn.

Chúc Thiên Kiệt kẹp thuốc trong tay, vẻ mặt hơi thương tiếc: "Thật ra tôi rất thích cậu, tôi còn tưởng cậu ngoan lắm, nhưng kết quả tất cả đều là giả vờ."

Hạ Tinh Trình hít sâu một hơi, cậu cố gắng kiểm soát tâm trạng của mình, nói: "Anh Kiệt, anh hiểu lầm rồi."

Chúc Thiên Kiệt mỉm cười lắc đầu, hắn nói: "Cậu thích đàn ông, tôi nói không sai chứ?"

Hạ Tinh Trình phủ nhận không chút nghĩ ngợi: "Em không thích đàn ông."

Chúc Thiên Kiệt dựa vào bồn rửa tay, một đầu gối hơi cong lại: "Loại chuyện này tôi nhìn rất chuẩn, cậu không thừa nhận cũng không sao. Tôi chỉ nghĩ nếu cậu đã có thể ngủ cùng Viên Thiển, vậy tôi cũng nói thẳng luôn, hay là cậu theo tôi đi, Viên Thiển có thể giúp cậu cái gì, thì tôi cũng có thể giúp được cái đó."

Từ hôm qua xảy ra chuyện cho đến bây giờ, Hạ Tinh Trình vẫn luôn cố gắng kiềm chế cảm xúc không để bản thân mình bộc phát, lúc này cũng đang cố duy trì phong độ cuối cùng: "Anh Kiệt, em nghĩ chúng ta nên tôn trọng nhau một chút."

"Tôn trọng," Chúc Thiên Kiệt không biết vì sao lại bị chọc giận, có lẽ là bị Hạ Tinh Trình làm lơ mấy ngày, nên lập tức trút hết lửa giận ra: "Nên cậu cứ phải giả vờ như thế này trước mặt tôi đúng không? Lúc xe chấn với Viên Thiển sao không thấy cậu tôn trọng một chút? Có cần tôi mua cho cậu một cái gương để tự soi mặt mình không?"

Hạ Tinh Trình nhìn hắn, mặt cũng lạnh xuống: "Tôi muốn ngủ với ai là chuyện của tôi, không cần anh mua gương cho tôi, dù sao thì tôi cũng chướng mắt!" Nói xong, cậu đi ngang qua Chúc Thiên Kiệt ra ngoài.

Cậu nhìn thấy ánh mắt Chúc Thiên Kiệt trở nên âm u.

Ra khỏi phòng vệ sinh chật hẹp, Hạ Tinh Trình bỗng chốc hơi hối hận, cậu nghĩ mình không nên chọc giận Chúc Thiên Kiệt, nhưng giây phút đó cậu muốn dùng lời khó nghe nhất để phản kích Chúc Thiên Kiệt.

Hạ Tinh Trình giơ tay lên muốn xoa mặt, nhưng lại nhớ tới lớp makeup trên mặt, sắp bắt đầu quay phim rồi.

Điều duy nhất đáng vui mừng là, phân cảnh của Chúc Thiên Kiệt hai ngày nữa là sẽ kết thúc, chẳng mấy chốc sẽ rời khỏi đoàn phim. Hy vọng sau này đừng có thêm cơ hội gặp lại nhau nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc