NGƯỜI CHỒNG ÂM NÀY CÓ CHÚT KHÔNG DỄ NUÔI


"Tiểu Hắc, giường của mày ở bên kia, đây là giường của chị.

"
Chính là lên giường của em đấy, đôi mắt của Phong Sở Mạc do sung sướng mà nheo lại, cong cong phảng phất như trăng non.

"Tiểu Hắc, mày không được chơi xấu, mèo ngoan phải nghe lời.

"
Diệp Vi Vi đi qua, cẩn thận kéo kéo chú mèo đen đang chơi xấu kia.

"Meo eo"

Bị Diệp Vi Vi cẩn thận, nhẹ nhàng kéo một chút lại một chút, mèo con không kiên nhẫn, một tiếng kêu miễn cưỡng vang lên, Diệp Vi Vi hoảng hốt nghe thấy một tiếng "xoạch", sau đó, cúi đầu, Diệp Vi Vi thấy được móng vuốt sáng loáng của mèo đen đang đặt lên chăn như có ý muốn uy hiếp cô vậy.

"Tiểu Hắc, Tiểu Hắc, có chuyện gì thì chúng ta nói chuyện hẳn hoi.

Đừng cào, đừng cào, tổ tông của tôi, mày nói cái gì thì là cái đó, được không!"
Diệp Vi Vi đầu đầy vạch đen, hối hận muốn chết với hành vi mở cửa của chính mình, hóa ra, thứ nửa đêm không thể để vào phòng không chỉ là đàn ông, quỷ nam, mà còn có cả mèo đực!
Lưu luyến không muốn nhưng vẫn phải nâng đầu lên khỏi chiếc gối tràn đầy hơi thở của Diệp Vi Vi, Phong Sở Mạc dịch cái móng vuốt đang để trên chăn kia đi, sau đó, lại vỗ vỗ đập đập lên trên nệm giường mấy cái.

Ý bảo, nơi này, về sau chính là của ta rồi!
Trong nháy mắt, là Diệp Vi Vi đã hiểu rõ ý mèo đen muốn biểu đạt, sau đó, cô chỉ cảm thấy muốn mắng m* n*.

"Tiểu Hắc, xin mày, đừng nghịch.

"
"Giường này nhỏ như vậy, tư thế ngủ của chị cũng không tốt, chẳng may nửa đêm đè lên mày thì phải làm sao bây giờ? Mày nhìn cái thân thể nhỏ bé kia của mày xem, còn chả đủ chị đè đến một phút ấy chứ.

"
Diệp Vi Vi nỗ lực trình bày sự thật, giảng đạo lý.

Nhưng, không nghĩ tới, sau khi Phong Sở Mạc nghe thấy sự thật và đạo lý của cô, thì trong đầu anh nháy mắt đã xuất hiện một bộ hình ảnh là nửa đêm, Diệp Vi Vi sẽ chủ động nhào vào trong lòng mình, sau đó, anh cảm thấy cái mũi của mình có hơi ngứa, anh nỗ lực nâng đầu mèo lên, lại dùng móng vuốt hung hăng vỗ lên nửa bên giường kia hai lần.


Chính là muốn trên giường cùng chung chăn gối, chính là muốn xuống giường thì bị đè nặng, đừng nói nhảm nữa, lên giường ngủ!
Phong Sở Mạc dùng ánh mắt truyền đạt lại mệnh lệnh của chính mình.

Diệp Vi Vi nhận được, vẻ mặt như bị hắt một bồn máu chó.

Đánh không được, mà mắng thì mèo ta cứ thế bưng một gương mặt cao quý lãnh diễm tỏ vẻ người phàm ngu xuẩn để nhìn bạn, đến cuối cùng, bạn có thể làm sao bây giờ đây?
Diệp Vi Vi hầm hừ lập quy tắc với Phong Sở Mạc, thứ nhất, không cho nửa đêm cào người; thứ hai, không cho đái dầm; thứ ba, không cho cào rách chăn; khi nghe được yêu cầu thứ hai không cho đái dầm thì cả cái thân mèo của Phong Sở Mạc đều cứng đờ ra rồi, anh hít một hơi thật sâu, lười đi để ý cái cô ngốc Diệp Vi Vi kia.

Quay đầu, nằm sấp xuống, nhắm hai mắt lại, mèo đen để lại cho Diệp Vi Vi một bóng lưng đầy cao ngạo.

Duỗi tay đỡ trán, người đang cực kỳ buồn ngủ tỏ vẻ chiêu hàng thất bại, kẻ địch quá mạnh, cuối cùng, Diệp Vi Vi đành phải thành thành thật thật bò lên trên giường, hơn nữa, chỉ một lát sau, cô đã say giấc nồng.

Bên cạnh, đôi mắt mèo ngăm đen đầu tiên là lặng lẽ he hé mở ra, sau đó, mới chậm rãi mở to, ngóng nhìn gương mặt trầm tĩnh khi ngủ của Diệp Vi Vi, Phong Sở Mạc hơi hơi nhếch miệng, đầu mèo bông xù cũng lén lút cọ cọ, rồi chui vào lòng của Diệp Vi Vi.


Ấm áp, là hơi thở làm cho anh quyến luyến, không chỉ là do lúc ban đầu mới gặp nhau, loại dương khí làm thân thể anh thoải mái ấy, trời sinh phù hợp với âm khí của anh, mà trong cái ôm của Diệp Vi Vi, không biết bắt đầu từ bao giờ, đã có thêm một chút hơi thở khang khác nào đó không thể nói rõ được, làm cho trái tim của anh cũng phải say mê chìm đắm, rất dễ ngửi, dễ ngửi cực kỳ.

Một người một mèo gắn bó bên nhau, nằm ở trên chiếc giường nhỏ hẹp kia, trong lúc hoảng hốt, trên thân thể của mèo đen như là hiện lên bóng hình mờ ảo của một người đàn ông, con mắt nhắm chặt, lại vô ý thức duỗi hai cánh tay của mình ra, ôm lấy thân mình của cô gái bên cạnh vào trong lòng, đó là một tư thế mang ý bảo vệ và che chở.

Phù hợp đến vậy.

Miêu Linh nằm trong ổ nhỏ mà Diệp Vi Vi chuẩn bị ngay từ đầu, tò mò nhìn về phía giường, chớp chớp mắt, sau đó, nó như là có chút nhàm chán, kê đầu lên hai chân trước, nhắm mắt lại.

.


Bình luận

Truyện đang đọc