NGƯỜI CHỒNG ÂM NÀY CÓ CHÚT KHÔNG DỄ NUÔI


Rất nhanh thôi cảnh sát đã chạy tới, hiện trường thảm thiết như thế, ngay cả những cảnh sát tự xưng là gặp qua không ít trường hợp lớn kia cũng là có chút ăn không tiêu, người ở đây, đặc biệt là Diệp Vi Vi, cần phải đưa về đồn thẩm vấn.

Diệp Vi Vi vẫn luôn ôm thi thể của con mèo đen kia, ai muốn khuyên cô buông ra, là cô sẽ nổi giận với người đó, không làm thế nào được, cảnh sát chỉ có thể để cho Diệp Vi Vi ôm thi thể của mèo đen lên xe cảnh sát, Phong Sở Mạc vẫn luôn đi theo phía sau Diệp Vi Vi, đang muốn lên xe cảnh sát cùng với cô.

Phía sau, một luồng âm khí quay tròn lên, Phong Sở Mạc quay đầu, trông thấy một con chó đen mạnh mẽ uy phong hơi hơi gật đầu với anh, những vết thương trên người trên mặt của nó đã biến mất toàn bộ, ít nhất, hồn phách của nó đã khôi phục bộ dáng lúc sinh thời.

Hai đôi mắt của có đen đặc biệt đen bóng có thần, mang theo vẻ kiên nghị và hung ác trời sinh, ngay trước khi Miêu Linh lại xù lông thêm lần nữa, nó nhếch miệng, vẫn là bộ dáng rất hung ác lúc trước, thế nhưng, Phong Sở Mạc lại cảm thấy, đó là một nụ cười thiện ý.


Chó đen xoay người, chạy như bay về phía cổng vào thế giới âm không biết đã mở rộng tự khi nào, phía sau nó, Phong Sở Mạc nhìn đến còn có mấy con động vật nhỏ đang ríu rít đi theo, chạy về phía bên kia, chúng nó không giống như một đám âm hồn vì thù hận mà đã từng lưu lại nhân thế, mà càng giống như là một đám sinh linh đáng yêu nhất hơn.

Thù hận của chúng nó đã chấm dứt, không cần thiết dừng lại trên thế giới này nữa, Phong Sở Mạc cười cười, ít nhất, lại có nhiều linh hồn tràn đầy oán hận đã được giải thoát như vậy, rồi một chân bước vào xe cảnh sát.

Một tiếng phần phật vang lên, Phong Sở Mạc đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy từ giữa một đống thịt nát kia, một linh hồn thiếu niên với miệng vết thương dữ tợn khắp người ngồi dậy, mờ mịt không biết làm sao, hai mắt gã ta trống rỗng, bên trong cũng không có bất kỳ cảm xúc gì, lại đáng yêu hơn lúc gã ta có cảm xúc nhiều.

Tiếng xiềng xích xôn xao vang lên, Phong Sở Mạc vươn ngón tay, lại trước sau không hề phát ra bất cứ sức mạnh gì, nhìn cái xiềng xích kia rơi trên cổ Hồ Phong, sau đó, tên thiếu niên kia, cứ thế ngơ ngẩn đứng lên theo sức mạnh đến tự thế giới âm kia, tập tễnh cất bước, đi từng bước một, bước vào lối vào của thế giới âm, cứ như vậy, rời đi.

Yên lặng rũ mắt, Phong Sở Mạc lựa chọn buông tha, Hồ Phong đã chịu sự trừng phạt gã ta nên có, mà chó đen lựa chọn gặm c ắn hồn phách của gã, lại không phải cắn nuốt hoàn toàn, mà chỉ là làm cho gã ta mất đi phần ác nhất trong đó, có lẽ, còn chuyện tốt với gã ta, ít nhất, quên những hành vi ác độc kia, kiếp sau, đầu thai lại, làm người tốt.

"Cho nên nói, trên đời này, thứ đáng sợ nhất chính là lòng người, động vật báo thù, trước nay đều chỉ là do ác niệm trong lòng người diễn sinh ra, chứ không thể nở ra bông hoa tà ác nhất được.


"Phong Sở Mạc lắc lắc đầu, ngồi bên cạnh Diệp Vi Vi, nhìn cô gắt gao ôm thi thể của mèo đen trong lòng, nét mặt trở nên ảm đạm.

Thế giới âm trước nay đều chỉ đón nhận những linh hồn không có chấp niệm, những linh hồn lòng có chấp niệm, lòng có hận ý, lòng có ác niệm, trước nay, đều không thể vào được thế giới âm, cũng không nhìn thấy được thế giới âm, sau đó, hoặc là, chúng ở trên dương gian làm ác hại người, cắn nuốt đồng loại, trưởng thành thành ác quỷ lệ hồn, hoặc là, mỗi ngày ngày đều vô vọng bồi hồi, cuối cùng quên mất tất cả.

Chỉ là, Phong Sở Mạc, trước nay là một linh hồn đặc thù.

Anh bồi hồi ở lối đi giữa dương gian và thế giới âm, sức mạnh của anh làm cho anh có thể hành tẩu tại thế giới người sống, cũng có thể nhìn trộm với thế giới âm, nhưng trước sau lại không thể thật sự đặt chân vào thế giới nào, từ trước đến nay, anh vẫn luôn là, người cô đơn.

Diệp Vi Vi, ở trong nhiều năm sinh mệnh tịch mịch ấy của Phong Sở Mạc, là đóa hoa sáng lạn duy nhất nở ra.


- -Trên con phố kia có camera giám sát, các cảnh sát kinh dị phát hiện ra, người chết cư nhiên lại là Hồ Phong mới bị truy nã hai ngày trước kia, mà cái chết của Hồ Phong, càng là cực kỳ quỷ dị.

Trên video giám sát đã biểu hiện rõ ràng, đầu tiên Hồ Phong xuất hiện ở chỗ đối diện với bệnh viện thú cưng Tình Yêu, sau đó, gã ta đoạt chiếc xe Audi kia, tiếp theo đó, chưa đến khoảng cách của một đầu phố, Hồ Phong trực tiếp điều khiển xe đâm về phía Diệp Vi Vi.

Mèo đã chết, Diệp Vi Vi sống, khẩu cũng của mọi người trên đường và ghi hình đều chứng minh Hồ Phong đã từng lại lần nữa khởi động xe muốn đâm Diệp Vi Vi, chỗ quỷ dị nhất xuất hiện, xe dừng, Hồ Phong chết thảm, từ đầu đến cuối, trên chiếc xe Audi kia, ngoại trừ Hồ Phong, không có người thứ hai tồn tại! Truyện đăng tại dembuon.


Bình luận

Truyện đang đọc