NGƯỜI CHỒNG TOÀN NĂNG CỦA HOA KHÔI

“Thôi vậy, anh rể, em tin anh một lần, anh là người tốt, anh tốt như vậy, nhất định sẽ không lừa dối em.”

“Hơn nữa, anh nói dối em để làm gì chứ, nói dối em có ích lợi gì với anh đâu chứ?”

Hạ Tiểu My do dự một lát, cuối cùng cũng quyết định. “Nói đúng rồi đó.” Diệp Thiên Bách mỉm cười nói.

Anh nhận lấy giấy bút của Hạ Tiểu My bắt đầu viết, mấy phút sau, cuối cùng cũng viết xong rồi đưa đơn thuốc cho Hạ Tiểu My.

“Ở trong này rất nhiều dược liệu, em đều nhận biết được, cơ bản có thể tìm được ở nhà máy của chúng ta, giá thành cũng không đắt.”

Hạ Tiểu My nhìn đơn thuốc rồi hỏi.

“Lương tâm của bác sĩ là sử dụng loại thuốc phổ thông nhất có thể để giải quyết vấn đề. Bởi vì không phải ai trên thế giới này cũng có đủ khả năng để chữa trị.”

“Là một bác sĩ, là hành y cứu đời. Nhưng ở thời đại này, chữa bệnh đã trở thành một nghề kiếm tiền của một số người."

Diệp Thiên Bách có chút xúc động mà nói.

“Anh rể, nếu anh thật sự là bác sĩ thì nhất định là một bác sĩ giỏi.”. Truyện Quân Sự

“Anh rể, đơn thuốc này, phải uống bao nhiêu lần?”

Hạ Tiểu My nhìn Diệp Thiên Bách, dáng vẻ có chút ngưỡng mộ.


“Một lần là được rồi.” Diệp Thiên Bách mỉm cười trả lời.

"Một lần á?”

Hạ Tiểu My mở to hai mắt, cảm thấy khó có thể tin được.

“Đúng, chỉ cần uống một lần là có thể giải quyết được vấn đề.” Diệp Thiên Bách mỉm cười trả lời.

“Không phải, anh rể, anh không đùa em đấy chứ? Đây là bệnh của phụ nữ, em nghe nhiều bạn bè nói rằng dù có vào bệnh viện lớn cũng phải mất rất nhiều thời gian, thậm chí là thời gian rất lâu cũng không thấy tốt lên được.”

“Đơn thuốc này của anh, uống một lần là có thể giải quyết vấn đề này ngay lập tức? Anh rể, nếu anh giỏi như vậy, vậy thì là thân luôn rồi.”

Vẻ mặt của Hạ Tiểu My có phần khoa trương.

“Lợi là đơn thuốc này chứ không phải là anh, khi em mua thuốc phải yêu cầu y tá nhà thuốc tuân thủ nghiêm ngặt tỷ lệ pha chế trên, nếu không sẽ xảy ra vấn đề đó.”

“Khi sắc thuốc, nấu trên lửa lớn trong năm phút, đun nhỏ lửa trong 30 phút, một bát rưỡi nước nấu thành nửa bát lớn, uống khi còn nóng.”

Diệp Thiên Bách lại hướng dẫn thêm.

“Được, vậy em thử trước vậy.”


Hạ Tiểu My có chút nghi hoặc, nhưng mà, nếu cô đã lựa chọn tin tưởng Diệp Thiên Bách, cô nhất định sẽ thử.

“Vậy thì tạm thời như thế này trước đi! Thế nào, em còn muốn ăn thêm gì không, anh sẽ tự tay xuống bếp, làm cho em chút đồ ăn.”

Diệp Thiên Bách tiếp theo lạithêm sau đó.

“Em muốn ăn cánh nướng toàn phần, hàu nấu tỏi, đậu hũ áp chảo, sò điệp trộn, cua om, cháo tôm tươi. Ngoài cánh nướng ra, em đều muốn ăn hai phần. Cánh nướng em muốn năm cái.”

Hạ Tiểu My vừa nghe nói tới đồ ăn, hai mắt sáng bừng, nhanh chóng chọn món loạn hết cả lên.

“Em còn muốn nhiều như vậy, có thể ăn hết không đấy?”

Diệp Thiên Bách nghe thấy điều này, chỉ bất giác. cười ngờ nghệch.

“Ăn không hết thì gói lại đem về, ngày mai hâm nóng lại rồi ăn.” Hạ Tiểu My mỉm cười hi hi nói.

“Vậy cũng được thôi!” Diệp Thiên Bách chỉ có thể bất lực mà đồng ý.

“Cảm ơn anh rể.”

“Hu hu hu, lần sau muốn thử tay nghề của anh rể, cũng không biết phải tới khi nào.”

Hạ Tiểu My nói, đột nhiên nghĩ tới sau này nhất định phải về nhà ăn bữa cơm gia đình, trong lòng không khỏi buồn bã.

“Chỉ cần em muốn ăn, em có thể gọi cho anh, miễn là anh có thời gian.”

Diệp Thiên Bách tuỳ ý nói. Nói xong, anh bước vào cửa hàng. “Ông chủ, chuẩn bị nguyên liệu làm những món ăn này cho tôi. Hôm nay vui, tôi muốn tự mình nấu cho bạn tôi thưởng thức.”

Diệp Thiên Bách nói với ông chủ quán thịt nướng.


Bình luận

Truyện đang đọc