NHÀ HỌ THANG CÓ 7 O

Thang Nhất Viên đặt điện thoại lên bàn, đối diện với Lục Thành, cậu không có thấp, nhưng Lục Thành lại cao hơn cậu hẳn một cái đầu, cho nên ở trước mặt Lục Thành cậu lại trông có vẻ như hơi thấp, chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn Lục Thành.

Cậu ngoan ngoãn ngẩng mặt lên, đôi mắt nhìn thẳng vào anh.

Lục Thành nuốt nước miếng, đây là ...đồng ý hả?

Vì kích động mà ngón tay anh hơi run, anh đưa bàn tay có chút run rẩy lên chạm vào hai má Thang Nhất Viên, còn chưa kịp sờ mó gì, anh đã không nhịn được đỏ mặt.

Thật sự làm cho Alpha cảm thấy rất xấu hổ!

Tuy rằng việc véo má đối với người bị mất trí nhớ như Lục Thành thì rất xa lạ, nhưng đối với Thang Nhất Viên, thủ đoạn "trừng phạt" này của Lục Thành đã rất quen thuộc, cho nên cậu ngẩng đầu chờ rất lâu cũng không thấy động tác của Lục Thành, đành tự mình kéo tay Lục Thành để lên trên mặt mình.

Ngay khi bàn tay của Lục Thành chạm vào khuôn mặt mềm mại của Thang Nhất Viên, thì không nhịn được hưởng thụ hít vào một hơi, làn da của đối thủ thật mềm, giống như một miếng đậu hủ được làm một cách khéo léo vậy.

Rất muốn ăn đậu hủ...ăn đậu hủ của đối thủ...ăn đối thủ... Lục Thành cảm thấy có chút choáng váng đầu óc.

Đối thủ thực sự rất độc, chỉ chạm vào một chút sẽ khiến bạn choáng váng.

"Đừng phát ra mấy tiếng kêu kì quái." Đôi mắt xinh đẹp tròn xoe của Thang Nhất Viên nhìn anh, hai má cũng từ từ ửng hồng.

Lục Thành không kìm được nhất thời đưa tay xoa nhẹ gò má cậu.

Vừa trơn vừa mềm, Lục Thành nhịn không được, lại xoa xoa một chút, lực tay không những không mạnh, ngược lại còn giống như không dám dùng sức,

Làm sao bây giờ, giống như sờ thế nào cũng không đủ vậy.

Thang Nhất Viên để bàn tay to lớn của anh xoa nhẹ trên mặt mình hai lần, sau đó không thương tiếc gạt bỏ tay anh: "Trừng phạt chấm dứt."

Thang Nhất Viên cố gắng không biểu lộ cảm xúc quay mặt lại, mặt nóng quá, cần phải lập tức dùng nước lạnh hạ nhiệt một chút.

Lục Thành tiếc nuối xoa xoa ngón tay, sờ chưa có đủ...

Xem ra phải tìm cơ hội trừng phạt đối thủ thật tốt!

Lục Thành rất hài lòng, xem ra anh vẫn là Lục Thành không dễ dàng bị Omega dụ dỗ bốn năm trước, không hề thay đổi, còn lấy việc trừng phạt đối thủ làm niềm vui.

... Anh nhất định không phải thích xoa mặt đối thủ.

...Cũng không muốn thừa nhận.

Thang Nhất Viên vào phòng tắm, Lục Thành vẫn còn đắm chìm trong xúc cảm mềm mại lúc nãy, trong khoảng thời gian ngắn phòng khách rất yên tĩnh, thông báo ở di động trên bàn của Thang Nhất Viên có chút to tiếng.

Lục Thành thản nhiên nhìn điện thoại một cái, rồi lại dừng lại, vừa nhìn thấy bức ảnh được gửi tới, đột nhiên cảm thấy trong đầu có tiếng chuông cảnh báo, không biết là ai đã gửi cho Thang Nhất Viên bức ảnh mặc bikini!

Chẳng lẽ có hồ ly tinh nào đó muốn quyến rũ Omega của anh nên mặc cho Thang Nhất Viên xem? Hoặc là con hồ ly tinh nào đó muốn dụ dỗ Thang Nhất Viên mặc bikini?

Lục Thành suy nghĩ tới lui, càng nghĩ càng chua xót.

Khi Thang Nhất Viên quay lại, nhìn thấy bộ dạng Lục Thành như gặp quân địch lớn, nhìn chằm chằm vào điện thoại của cậu với ánh mắt kỳ quái, cậu cũng nhìn điện thoại một cái, màn hình điện thoại đã tắt, đen thùi lùi.

"Anh nhìn chằm chằm vào điện thoại của em làm gì? Đi, mua cho anh cái mũ đội lên, tin tức hot như vậy, dạo này đi chỗ đông người phải đội mũ, để không bị người khác nhận ra."

Lục Thành dù sao cũng mất đi một đoạn trí nhớ, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, để cho người ta phát hiện, đưa tin tức ra ngoài thì nguy.

Toàn thân Lục Thành run lên, giọng nói khàn khàn, "... là màu xanh lá cây hả?"

"...Nếu anh thích thì màu xanh lá cây cũng được, anh đội mũ màu xanh có vẻ sẽ đẹp." Tuy Thang Nhất Viên cảm thấy mua mũ màu xanh có chút kì quái nhưng anh chồng thích là được, dù sao anh chồng cũng rất đẹp trai, đội mũ màu xanh chắc chắn cũng không xấu.

"Em là nói anh đội mũ xanh (cắm sừng!) rất hợp?" Giọng của Lục Thành lạnh đi.

"Ừm..." Thang Nhất Viên gật đầu, trong lòng cậu anh mặc gì cũng hợp hết, hoa hướng chồng* trong lòng cậu lại không nhịn được muốn bộc phát rồi.

*bản gốc là 向攻葵 (hoa hướng công), thực ra là 向日葵 (hoa hướng dương), ở đây chỉ tâm hồn luôn hướng về anh chồng của Nhất Viên, chồng làm gì cũng là nhất, mặc gì cũng đẹp.

"...Em muốn ám chỉ cái gì với anh?"

Thang Nhất Viên cong môi, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền nhỏ, đúng là cậu ám chỉ anh chồng rất đẹp trai, hóa ra anh chồng cũng không có ngốc.

Hai mắt Lục Thành dần dần đỏ lên, giống như một quả pháo sáng, rống to: "Thang Nhất Viên... em, em đúng là một O bạc tình bạc nghĩa!"

Thang Nhất Viên sửng sốt: "Hả?"

Lục Thành chỉ vào di động, giống như một tên chồng ghen tuông đang bắt kẻ tɦôиɠ ɖâʍ: "Em có dám mở nó ra trước mặt anh không."

Thang Nhất Viên nhìn anh, không nói gì: "Anh tự mở đi."

Lục Thành cầm điện thoại, tức giận: "Anh mở bằng cách nào...ách?"

Ngón tay Lục Thành vừa vuốt nhẹ, điện thoại sáng lên.

Thang Nhất Viên trợn mắt nhìn anh.

"..." Lục Thành gãi đầu, anh sao biết được điện thoại của Thang Nhất Viên có lưu dấu vân tay của anh.

Anh giơ điện thoại di động lên trước mặt Thang Nhất Viên, sau đó nóng lòng mở tin nhắn.

Thang Nhị Viên: Em quyết định để Lê Xán mặc cái này.

Hóa ra không phải hồ ly tinh, là em trai của Thang Nhất Viên, tuy nhiên...Lê Xán?Mặc bikini?

Em rể tương lai có cái sở thích quỷ dị gì vậy.

Đúng là đã gây ra một số hiểu lầm nhỏ, Lục Thành vội che giấu: "Cũng, cũng đẹp đó...ha..haha..."

Lục Thành ngượng ngùng muốn thoát khỏi ứng dụng, tin nhắn của Thang Tứ Viên đột nhiên lần lượt xuất hiện... tất cả những bức ảnh được gửi đến đều là ảnh chụp của nam và nữ!

Thang Nhất Viên sửng sốt, muốn ngăn lại cũng đã muộn, tiếng chuông cảnh báo trong lòng Lục Thành lại vang lên ầm ĩ.

Thang Tứ Viên cuối cùng cũng gửi xong ảnh, một giây sau cậu lại gửi thêm hai đoạn ghi âm.

"Anh chọn một người mình thích, lưu lại để sau này Lục Thành có thật sự ở bên ngoài làm gì đó...thì bây giờ bao dưỡng thật tốt, miễn cho lúc đó trở tay không kịp, hiện tại từ từ tuyển chọn."

"Đây đều là những người được tuyển chọn kĩ càng, em cũng giữ một người làm lốp dự phòng."

Hai trán Lục Thành giật giật, anh cũng không có ở bên ngoài...làm gì đấy đâu! Sao lại muốn tuyển chọn lốp dự phòng chứ!

Thang Nhất Viên thấy anh chồng giận run người, vội vàng muốn giải thích: "Không phải, em không có ý định bao dưỡng ai..."

"Em không muốn bao dưỡng bọn họ...chẳng lẽ em còn muốn kết hôn với bọn họ!" Lục Thành càng thêm tức giận, cảm thấy bị Omega làm cho tức giận đến nỗi trên đầu cũng xì khói, nhưng lại là khói màu xanh lá cây!

Thang Nhất Viên không nói gì nhìn anh chồng của mình, trí tưởng tượng của anh chồng cũng thật phong phú, làm sao bây giờ, hoa hướng chồng trong lòng cậu lại lần nữa không nhịn được muốn bộc phát rồi.

Lục Thành đã bắt đầu bôi nhọ đối phương không chút do dự, "Bọn họ trông thật xấu xí, vừa nhìn đã thấy là người có lòng dạ ác độc, nếu cưới họ, nhất định họ sẽ ngược đãi Thang Thang, cho Thang Thang ăn đồ ăn thừa, lén đánh Thang Thang, để mỗi ngày Thang Thang đi đến trường đều nhặt lá cây ăn! "

Thang Nhất Viên trầm mặc nhìn lướt qua mấy tấm ảnh, những người này đều là Thang Tứ Viên tuyển chọn kỹ càng, tuy rằng không đẹp xuất sắc, nhưng đều ở mức trung bình, không đến nỗi bị gọi là"xấu xí".

Thấy ánh mắt của Thang Nhất Viên đang nhìn vào bức ảnh, Lục Thành vội vàng cất điện thoại đi, rống giận: "Không được nhìn!"

Thang Nhất Viên thở dài, đối với anh chồng ngu ngốc, chỉ có thể bao dung thôi.

Cậu đưa tay sờ đầu Lục Thành, nhẹ giọng nói: "Đừng lo lắng, mặc dù anh có ngu ngốc thêm mấy năm nữa,em sẽ không bao giờ rời xa anh."

Lục Thành ngẩng đầu nhìn đôi mắt ánh lên vẻ yêu thương dịu dàng của Thang Nhất Viên, tuy rằng ánh mắt kia của cậu khi nhìn anh rất giống khi nhìn một tên ngu ngốc, nhưng Thang Nhất Viên đã hứa sẽ không rời xa anh, như vậy những thứ khác đều có thể xem nhẹ!

Trong lòng Lục Thành đã nhẹ đi, tuy nhiên vẫn nắm chặt di động không buông, rất nghi ngờ nghề nghiệp của Thang Tứ Viên, do dự một lát mới hỏi: "Tứ Viên...là tú bà hả?"

Em rể thứ hai thích mặc Bikini, em trai thứ ba thì giả làm B, em thứ tư thì là tú bà, em trai của đối thủ một người so với một người còn lợi hại hơn.

Dòng chữ "tú bà" cứ văng vẳng bên tai Thang Nhất Viên, trước khi dùng bạo lực gia đình, Thang Nhất Viên đã cố gắng kiềm chế đôi tay đang rục rịch của mình.

Cậu hít một hơi thật sâu, cầm lấy điện thoại trong tay Lục Thành, bấm cho trợ lý: "Công văn cho tin tức đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

"Đã chuẩn bị xong rồi ạ."

"Công bố đi."

Trợ lý đã công tác nhiều năm ở Lục Thị, Thang Nhất Viên cho cậu thông qua công văn vì tin tưởng cậu sẽ không có vấn đề gì.

Lục Thành vẫn đắm mình trong câu hỏi trước, lải nhải không ngừng: "Làm tú bà là ngăn chặn việc xây dựng nền văn minh của tinh tế, vì để thể xác và tinh thần Tứ Viên khỏe mạnh cùng với tương lai của tinh tế, em phải khuyên nhủ Tứ Viên đổi công việc đi."

Chủ yếu là việc này sẽ uy hiếp đến sự hòa hợp của gia đình anh.

"Em ấy không phải tú bà." Vẻ mặt Thang Nhất Viên bất lực.

"... Anh không tin."

Nhất định Thang Nhất Viên đang muốn chuẩn bị cho mình một lốp dự phòng, nên mới nói dối.

Thang Nhất Viên không thể chịu nổi nữa, vì vậy cậu phải lấy vũ khí tối thượng của mình ra - Võ Lâm Lí Truyện, một bộ phim hài nổi tiếng trong những năm gần đây và là bộ phim truyền hình yêu thích của Lục Thành. Trước khi mất trí nhớ, anh đã xem đi xem lại nhiều lần bộ này khiến Thang Nhất Viên phiền không tả nổi, ngay cả lời thoại bên trong cậu cũng có thể đọc ra.

Quả nhiên, sau khi Võ Lâm Lí Truyện phát sóng, Lục Thành nhanh chóng bình thường lại, bị phim truyền hình hấp dẫn, xem một cách say mê, ánh mắt cũng không dời đi nổi, đã đem chuyện khuyên Tứ Viên "cải tà quy chính" quên mất hoàn toàn.

Nhìn thấy Lục Thành cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, cũng không phải rối rắm với việc xây dựng nền văn minh tinh tế trong tương lai, Thang Nhất Viên không khỏi thở phào nhẹ nhõm, mở trí não ra đọc tin tức, hành động của trợ lý rất nhanh chóng, trong một thời gian ngắn đã phát ra thông tin đính chính.

Trong tin tức làm rõ người ngồi trong xe không phải là "người tình nhỏ", mà là phu nhân của chủ tịch, đồng thời ghi rõ chủ tịch hoàn toàn không có "người tình nhỏ" và Lục Thị sẽ truy cứu trách nhiệm của người viết những tin đồn này.

Bình luận lại nổ tung, trở mặt quá nhanh, những người lúc nãy vui sướng khi thấy người người khác gặp họa thì im như thóc, nhưng phần đông người muốn chờ để Lục Thị làm sáng tỏ thì nhảy vào bình luận.

"Anh Lục Thành uy vũ, không những đẹp trai nhiều tiền, còn rất trung thành, quả thực là điển hình của một người đàn ông tốt bây giờ."

"Vợ chồng người ta thể hiện tình cảm mà thôi, tan hết đi, tan hết đi."

"Rất ngọt ngào nha, kết hôn lâu như vậy rồi mà vẫn ngọt ngào với nhau, khiến cho người khác phải ghen tỵ."

"Chỉ cần nhìn vào cánh tay có thể nói, phu nhân Lục Thị nhất định rất đẹp, tôi thực sự muốn nhìn thấy phu nhân trông như nào nha"'

"Tôi đã thấy, tôi đi làm ở Lục Thị, phu nhân thì siêu xinh đẹp, tiếc là chủ tịch rất bá đạo, nhất định sẽ không cho mọi người nhìn thấy diện mạo của phu nhân đâu.

...

Thấy sự tò mò của các mọi người về phu nhân chủ tịch dưới bình luận đã vượt nhiệt độ tin tức của mình, phóng viên tức giận nhấp một ngụm cà phê.

Anh ta lúc đưa ra tin tức đã rất mong đợi, không ngờ người ngồi trong xe lại là vợ của Lục Thành, dù sao Lục Thành lúc mua tin tức thì kêu hắn che mặt Omega đi, dĩ nhiên anh ta lại không nghĩ đến hóa ra chủ tịch không muốn người ta nhìn thấy nhan sắc của vợ mình!

Là một Beta, anh ta không thể hiểu được du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu biếи ŧɦái của Alpha!

----------------------------------------------------

Tác giả có điều muốn nói:

Cảm ơn tất cả các bạn vì tình yêu của các bạn dành cho Lục Thành ngu ngốc!

Bình luận

Truyện đang đọc