Mấy ngày nay, bởi vì chuyện ai là phù dâu của Phó Điềm Điềm mà giữa hội chị em bạn bè của cô nổ ra một cuộc chiến kịch liệt.
Những nhân vật muốn tham gia hội phù dâu gồm chị Vương, chị Đào, Tiểu Lâm, Hướng Ngữ, em gái Chương Di, ngoài ra còn có không ít bạn bè, thậm chí ngay cả hội chị em trong showbiz cũng muốn tham gia náo nhiệt.
Phó Điềm Điềm không hề ngại phiền phức, lôi kéo hết hội chị em vào một nhóm để họ tự quyết định thắng thua, cuối cùng cũng chọn ra được hai người làm phù dâu.
Mọi người sau khi thảo luận xong liền quyết định lấy tửu lượng để so tài xem ai đủ tư cách làm phù dâu. Chương Di còn chưa trưởng thành cho nên cô ấy đành phải tìm bạn đến uống thay.
Người phụ nữ có tuổi – chị Vương có lẽ cảm thấy phần thắng của mình không cao nên đã tìm đến Phó Điềm Điềm: “Em chọn phù dâu quá tùy hứng rồi, quyền quyết định nên nằm trong tay mình mới phải.”
“Em thấy không sao hết.” Phó Điềm Điềm: “Dù sao ai đến cũng chỉ làm nền cho em mà thôi, ngày đó người xinh đẹp nhất khẳng định là em.”
“Em rất tự tin.” Chị Vương nói.
Phó Điềm Điềm: “Đều là do chị Vương bồi dưỡng.”
Chị Vương: “…”
Cái gì chứ? Tôi không vui đâu!
Bởi vì các chị em muốn so tửu lượng nên Phó Điềm Điềm quyết định tổ chức một buổi tiệc rượu, mời tất cả bọn họ vào nhà mình.
Ngoài chị Vương và Tiểu Lâm ra thì đây là lần đầu tiên bọn họ đến nhà Phó Điềm Điềm. Vừa bước xuống xe đã bị kiến trúc trước mắt làm cho rung động, sau khi kinh ngạc một hồi thì cũng dần cảm thấy thoải mái, người hầu tiến đến dẫn bọn họ vào đại sảnh.
Có quản gia vạn năng tại đây, Phó Điềm Điềm không cần quan tâm gì nhiều, mọi việc đều được quản gia cho người sắp xếp, vì để điều tiết không khí mà ngay cả đèn cũng đổi loại khác.
Mặc dù mọi người chỉ hẹn nhau uống rượu nhưng quản gia vẫn chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, các loại rượu cũng được chú trọng hoàn hảo, ngoài ra còn có thêm hai người đảm nhận pha chế.
Nơi này quả thực có rất nhiều rượu ngon, các loại rượu quý bình thường khó gặp đều có, khiến hai tuyển thủ còn chưa chính thức bắt đầu cuộc tranh tài đã say.
Chương Di hôm nay mang theo bạn là Hải Lượng, lúc này đang nắm chắc cơ hội thắng trong tay, người vừa đến đủ đã không chờ được mà tuyên chiến.
Bọn họ ngồi vây thành một đoàn, Phó Điềm Điềm cùng quản gia làm trọng tài, những người còn lại ra sức uống.
Chờ đến lúc Thẩm Thời Khanh về, trong phòng cơ hồ toàn là ma men, Phó Điềm Điềm cũng uống không ít, đi đường mặc dù không xiêu vẹo nhưng nói nhiều hơn bình thường rất nhiều, cũng nhiệt tình hơn rất nhiều. Vừa nhìn thấy Thẩm Thời Khanh trở về, cô ngay lập tức bổ nhào đến ôm lấy hắn, cọ mặt vào lòng ngực nũng nịu: “Chồng ơi.”
“Em gọi cái gì cơ?” Mặt Thẩm Thời Khanh trầm xuống.
“Chồng ơi.” Phó Điềm Điềm nhắc lại một tiếng, sau đó cô ngẩng đầu lên, con ngươi trong trẻo nhìn vào mắt hắn, “Anh không phải chồng tôi sao?”
“Đương nhiên là phải.” Thẩm Thời Khanh ôm cô đi vào trong, quản gia đã bắt đầu gọi người đưa những con ma men kia về.
Người duy nhất vẫn còn tỉnh táo – Chương Di đi tới: “Anh họ.”
Thẩm Thời Khanh gật đầu, nhìn về phía quản gia.
Quản gia liền vội vàng giải thích đã sắp xếp xe đưa cô về.
“Từ đầu đến cuối, anh không có gì nói với em sao?” Chương Di bất mãn nói.
Thẩm Thời Khanh: “Về sớm một chút.”
Chương Di: “…”
Hừ, đi thì đi.
Phần lớn mọi người đều là những người có địa vị, cho nên quản gia chỉ cần cho người đưa họ lên xe, không có tài xế thì liền an bài người tới lái xe đưa về, sau đó quay lại đại sảnh dọn dẹp xong thì nhanh chóng lui ra ngoài.
Hiện tại trong phòng chỉ còn Thẩm Thời Khanh và Phó Điềm Điềm.
Thẩm Thời Khanh đưa Phó Điềm Điềm lên giường ngủ, Phó Điềm Điềm ôm cổ hắn cười ngây ngô: “A Thời, chúng ta kết hôn đi.”
“Ừm.” Thẩm Thời Khanh sờ sờ cái mũi của cô, trong mắt tràn đầy ý cười.
Phó Điềm Điềm thu tay đang ôm cổ hắn lại, ngã vào người Thẩm Thời Khanh: “Về sau xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
“Không cần chờ đến về sau.”
“Ừm?”
Thẩm Thời Khanh cúi người: “Việc này không nên chậm chễ, hiện tại anh cũng có thể chỉ giáo em thật tốt.”
Lúc Phó Điềm Điềm tỉnh dậy vào ngày thứ hai, cô phát hiện toàn thân đau nhức, chân run run nằm bẹp tại giường, trong khi đó tinh thần của kẻ cầm đầu Thẩm Thời Khanh lại vô cùng tốt. Đúng là thể lực nam nữ bất đồng mà!
Lúc này đám chị em phù dâu mới sáng sớm đã nháo lên, bởi vì tối hôm qua ai cũng say khướt, cho nên không ai phục ai, đều nói rằng mình thắng. Cuối cùng không có kết quả, chỉ biết cùng chờ Phó Điềm Điềm ra nói một câu.
Tối hôm qua trừ đọ tửu lượng lúc ban đầu ra thì về sau có chút loạn, mọi người nhao nhao đi thử rượu, mà lại chỉ nếm thử, cho nên không thể phân ra thắng thua.
Phó Điềm Điềm: “Vậy bốc thăm quyết định đi.”
Đám chị em: “Thế tối qua chúng tôi liều mạng đọ tửu lượng làm gì chứ?”
Phó Điềm Điềm: “Đúng thật, tiếc rượu quá đi.”
Đám chị em: ‘…’
Chị Vương: “Cô nhỏ mọn như vậy Thẩm Thời Khanh không biết sao?”
Phó Điềm Điềm: “Anh ấy sẽ chỉ cảm thấy tôi có duyên với công việc quản gia thôi.”
Chị Vương: (Trợn trắng mắt)
Những người khác cũng há hốc, cùng đem cô ra phỉ nhổ.
Phó Điềm Điềm: “…”
Sau khi Phó Điềm Điềm bị đá ra khỏi nhóm chat, hội phù dâu cũng có cách xác định phù dâu chính thức, theo thứ tự là Chương Di, sau đó là Điền Ny.
Điền Ny là nữ phụ của “Cốt nhục”, mặc dù không có hậu trường to lớn nhưng kỹ thuật diễn của cô ấy vô cùng tốt. Bởi vì lớn tuổi hơn Phó Điềm Điềm nên thời gian lăn lộn trong giới cũng dài hơn, lúc Điền Ny quay “Cốt nhục” cũng chiếu cố Phó Điềm Điềm không ít. Về sau khi Phó Điềm Điềm tham gia “Phong hỏa niên hoa” còn để cử cô ấy với đạo diễn Ellen, khiến cô có thể thể hiện màu sắc của nữ phụ một cách rõ nét nhất, độ nổi tiếng cũng vì thế mà tăng lên một bậc.
Điền Ny tính cách hào sảng, quan hệ vô cùng tốt với Phó Điềm Điềm nhưng chưa một lần cọ nhiệt độ của cô, chính vì vậy mà dân mạng không hề biết quan hệ thân thiết giữa hai người.
Điền Ny nhắn tin cho Phó Điềm Điềm: “Trước đó chị chưa từng làm phù dâu, chị giao hết cho em đấy Điềm Điềm, em phải phụ trách chị nha.”
Phó Điềm Điềm: “Có thể, em đi tìm chồng thương lượng một chút xem phụ trách chị như thế nào.”
Điền Ny: (Hoảng sợ) “Đừng mà, chị cảm thấy có lẽ ngày mai chị sẽ không còn thấy mặt trời nữa.”
Phó Điềm Điềm: (Kiêu ngạo) “Biết là tốt, còn muốn em phụ trách chị sao?”
Điền Ny: “…”
Điền Ny: “Bây giờ em đang làm điệu cáo mượn oai hùm đấy nhé…”
Phó Điềm Điềm: “Cực kỳ giống tình yêu.”
Điền Ny: “Chị đây chưa bao giờ thấy cô vô sỉ như vậy.”
Điền Ny: “Chị lúc đầu thật một giống kẻ ngốc.”
Phó Điềm Điềm: “…”
Bên này Chương Di cũng không nhàn rỗi, bắt đầu nhắn cho Phó Điềm Điềm: “Chị dâu chị dâu, em sẽ là phù dâu của chị nha.” (Ngượng ngùng)(Xoay vòng).
Phó Điềm Điềm: (Sờ đầu) “Ngoan.”
Chương Di: “Muốn em nhắn kích thước lễ phục cho chị không?”
Phó Điềm Điềm: “Được, mau gửi qua đây.”
Chương Di gửi kích thước tới, còn dặn thêm: “Em muốn bộ lễ phục màu hồng, màu hồng tương đối đáng yêu.” (Cute)(Nháy mắt).
Phó Điềm Điềm: “Không có vấn đề.” (Sờ đầu).
Chương Di: (Nháy nháy mắt). “Chị dâu, chị thật tốt.”
Phó Điềm Điềm: “Đương nhiên.”
Phó Điềm Điềm: “Em làm việc xong hết rồi sao?”
Chương Di: “…”
Chương Di: “Chị dâu, em hận chị!”
Sau đó cô gái này liền biến mất.
Phó Điềm Điềm cười ha hả.
“Nói chuyện phiếm với ai mà vui vậy?” Thẩm Thời Khanh hỏi.
“Chương Di.” Phó Điềm Điềm vui vẻ nói, “Bắt nạt em nhỏ thật vui vẻ.”
Thẩm Thời Khanh cười khẽ: “Anh thấy có chút đồng tình với con của chúng ta sau này rồi.”
“Ừm?” Phó Điềm Điềm không vui, “Em đâu có đáng sợ như vậy chứ?”
“Không phải.” Thẩm Thời Khanh vừa cười vừa nói, “Anh muốn nói là phu xướng phụ tùy*, về sau bé con sẽ bị bắt nạt gấp hai lần.”
*Phu xướng phụ tùy: Chồng định làm gì, vợ cũng làm theo. (Theo wiktionary)
“Bé con thật thê thảm.” Phó Điềm Điềm nghĩ đến cảnh tượng đó, lập tức vui vẻ, “Vậy thì em cũng đồng tình một chút.”
Thẩm Thời Khanh sờ đầu cô, Phó Điềm Điềm cười đến đôi mắt cong cong.
Bé con tương lai: (Run lẩy bẩy).