NIÊN NIÊN HỮU DƯ

“Chị rất chán ghét tôi?” Tôn Lê nhìn Trần Tinh hỏi.“Không có.” Không có rất chán ghét, chỉ có một chút ghét mà thôi, đương nhiên Trần Tinh cũng sẽ không ăn ngay nói thật.Hiển nhiên là Tôn Lê không tin, nếu Trần Tinh nói không có, vậy thì xem như không có đi.“Vì sao tối hôm qua chị chơi đoán số lại có thể thắng tôi?” Tôn Lê hỏi, cô khẳng định chỉ số thông minh của mình không có vấn đề, nhưng hoàn toàn thua thì rất không hợp lý.“Tôi học thêm chuyên ngành tâm lý.” Trần Tinh thản nhiên nói, tâm lý Tôn Lê khá dễ đoán, vừa thấy liền biết là tuổi trẻ nôn nóng, còn mang theo một điểm tự phụ, một lòng muốn thắng.“Chị học tâm lý, sao lại làm người đại diện của Ninh Dĩ Tầm?” Tôn Lê tò mò hỏi.“Tôi học chuyên ngành chính là kinh tế học, sau đó học thêm rất nhiều môn, tâm lý học là một trong những môn đó.” Trần Tinh cảm thấy vận động cũng đủ rồi, chính yếu là Tôn Lê ở một bên hỏi mãi làm cho Trần Tinh không thể không ngừng vận động được, nàng cầm khăn mặt lau mồ hôi trêи mặt, sau đó trả lời vấn đề của Tôn Lê.“Thì ra chị là học sinh giỏi.” Tôn Lê không nghĩ đến bên người Ninh Dĩ Tầm có một tinh anh như vậy, khiến cô ngạc nhiên thật lớn.“Không phải.”Trần Tinh thản nhiên nói, từ nhỏ nàng đã cảm thấy mình rất giỏi, nhưng càng ngày càng tiếp xúc được với nhiều người nàng càng phát hiện, có nhiều người còn tài giỏi hơn mình, còn người cảm thấy nàng tài giỏi, chỉ là như muối bỏ biển.

“Vậy sao chị lại làm người đại diện cho Ninh Dĩ Tầm, không phải là nhân tài không được trọng dụng sao? Như vậy, tôi trả tiền lương gấp ba hiện tại, chị về công ty tôi làm thế nào?” Kỳ thật ban đầu Tôn Lê chỉ là nhất thời nảy lòng tham, nhưng càng nói lại càng thấy hợp tình hợp lý.“Thu nhập một năm hiện tại của tôi là 50 ngàn (NDT), mặt khác Ninh Dĩ Tầm còn phụ cấp thêm, đại khái cũng chừng đó tiền nữa, vị trí nào của công ty cô có thể đạt mức lương 300 ngàn đây? Nếu có cô cảm thấy tôi có thể đảm đương nổi sao?” Trần Tinh nheo mắt hỏi ngược lại, đây là giá trị hiện tại của nàng, trước kia Ninh Dĩ Tầm không kiếm được nhiều tiền như vậy, giá trị con người cũng không cao như hiện tại, bản thân nàng đương nhiên cũng không kiếm được nhiều như vậy, nhưng danh khí cũng tích lũy theo Ninh Dĩ Tầm, bây giờ giá trị của Ninh Dĩ Tầm ngày càng cao, tự nhiên nàng cũng sẽ nâng cao theo Ninh Dĩ Tầm.Lương 300 ngàn, tuyệt đối là cấp bậc cao cấp, trong công ty của ba cô cũng có mấy người có mức lương như vậy, nhưng toàn bộ đều là quản lý cấp cao, quyền chọn người trước mắt còn chưa nằm trong tay cô, trong ty cô đang làm lại không trả nổi mức lương như vậy, cái này ngược lại xem như là tự vả mình, Tôn Lê phát hiện bản thân mình trước mặt Trần Tinh tựa hồ quá mức cuồng vọng.(100NDT ~ 357.000VNĐ, 10.000NDT ~ 35.700.000. Vậy lương + phụ cấp của Trần Tinh là 100 ngàn NDT ~358tr/năm tầm 30tr/tháng. Tôn Lê đòi trả lương gấp 3 là trêи 1,7tỷ/năm tầm 90tr/tháng.Thông tin thêm cho các bạn là GDP 2017 của TQ (thời điểm Minh Dã viết truyện này) rơi vào khoảng 9000$/năm, tức là tầm trêи dưới 17tr/tháng, Trần Tinh kiếm được tận 30tr/tháng có thể nói là rất cao rồi á.Thông tin thêm là GDP 2019 của TQ đã lên đến hơn 10.000$, Việt Nam là gần 2.600$.)“Ninh Dĩ Tầm thì ra có có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.” Tôn Lê ngượng ngùng nói, nàng hiển nhiên xem nhẹ năng lực kiếm tiền của Ninh Dĩ Tầm.Trần Tinh không phủ nhận, không ai biết rõ thu nhập cụ thể của Ninh Dĩ Tầm bằng nàng, đại khái là chính bản thân Ninh Dĩ Tầm cũng không biết. Dù sao cũng không phải là tiền của mình, nên Trần Tinh cẩn thận tính toán đầu tư an toàn cho Ninh Dĩ Tầm, nên tiền lời chỉ là tương đối, nếu dám phiêu lưu hơn một chút, giá trị tài sản của Ninh Dĩ Tầm càng ngày càng lớn hơn, bất quá về tổng thể mà nói, Ninh Dĩ Tầm quả thật rất có năng lực kiếm tiền.“Chị còn không trả lời tôi sao lại trở thành người đại diện của Ninh Dĩ Tầm.” Tôn Lê phát hiện Trần Tinh cũng không nói đến trọng điểm.“Duyên số thôi.” Trần Tinh không muốn nhiều lời với Tôn Lê, chỉ trả lời lấy lệ. Năm đó nàng vừa tốt nghiệp thạc sĩ, còn chưa kịp đi xin việc, liền bị một học muội kéo đi công ty xin việc để tiếp thêm can đảm. Bởi vì ngoại hình của học muội kia rất được, nhưng lại nhát gan, lo lắng bị lừa, liền kéo nàng đi đến công ty để tạo thêm cảm giác an toàn. Lúc đến công ty thì đụng phải Ninh Dĩ Tầm đang trong thời kỳ bị đóng băng sự nghiệp, vì lúc đó tin tức Ninh Dĩ Tầm xem thường phóng viên truyền ra, lại không muốn bồi rượu, đắc tội lão tổng, bị lão tổng đóng băng. Kỳ thật lão tổng cũng không định đóng băng sự nghiệp Ninh Dĩ Tầm dài hạn, chỉ định hù một thời gian ngắn, giáo huấn Ninh Dĩ Tầm một chút, người đại diện lúc đó của Ninh Dĩ Tầm liền bị công ty thu hồi.Bởi vì dáng vẻ Trần Tinh dẫn học muội đi thử vai rất giống người đại diện, Ninh Dĩ Tầm vừa thấy Trần Tinh, liền cảm thấy Trần Tinh thực tin cậy, cũng thực có năng lực, Ninh Dĩ Tầm không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp hỏi Trần Tinh, có thể làm người đại diện của mình hay không. Cô muốn hủy hợp đồng với công ty này, tìm công ty khác, nhưng Ninh Dĩ Tầm cũng tự biết mình không làm đến được, cần phải có một người đại diện khôn khéo tin cậy ra mặt giải quyết giúp mình, người đại diện công ty đưa cho mình không làm được như vậy, chỉ có thể tự tìm.Tất nhiên lúc đó Trần Tinh từ chối, nhưng theo trực giác của Ninh Dĩ Tầm, người này nhất định có thể giúp mình. Ninh Dĩ Tầm làm việc đa phần đều dựa vào trực giác, sự thật chừng minh trực giác nàng đa phần còn có thể dùng được, cô sống chết quấn quít lấy Trần Tinh, muốn Trần Tinh làm người đại diện của mình.Trần Tinh là một người dễ mềm lòng, chỉ cần đặc biệt quen thuộc với Trần Tinh đều có thể đem Trần Tinh ăn gắt gao, điển hình của kiểu người mặt lạnh tâm nóng, bị Ninh Dĩ Tầm cuốn lấy không buông nên Trần Tinh đành đáp ứng tạm thời làm người đại diện của cô. Trần Tinh cảm thấy công ty không có khả năng đóng băng sự nghiệp người có tiền đồ vô lượng như Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng Ninh Dĩ Tầm đắc tội phóng viên, còn có các loại nghịch ý công ty thu xếp, nhưng cũng không phải là không biết, Ninh Dĩ Tầm chỉ cầm một đêm có thể nổi tiếng, đối với công ty mà nói vẫn là cực kỳ có giá trị. Nàng cảm thấy trước hết nên đàm phán lại với công ty, nếu thực sự không được sẽ tìm công ty khác, Ninh Dĩ Tầm đương nhiên là không ý kiến, cô giao toàn quyền cho Trần Tinh.Không nghĩ đến Trần Tinh thực sự có năng lực, nói chuyện với lão tổng một tiếng ở văn phòng, trạng thái đóng băng của Ninh Dĩ Tầm liền được hủy bỏ.Ninh Dĩ Tầm liền hỏi Trần Tinh làm sao được.Trần Tinh chỉ là phân tích giá trị hiện tại và giá trị tương lai của Ninh Dĩ Tầm, mỗi chi tiết điều liệt kê rất rõ ràng, rất nhanh đánh động được lão tổng. Lão tổng nhanh chóng đồng ý xóa bỏ lệnh đóng băng với Ninh Dĩ Tầm còn vì một nguyên nhân khác, hắn cảm thấy không biết tại sao Ninh Dĩ Tầm lại có thể tìm được người đại diện có năng lực đến như vậy, có một người đại diện tài giỏi đi theo, Ninh Dĩ Tầm tựa hồ có thể có giá trị thực sự như lời Trần Tinh vạch ra.Trần Tinh làm người đại diện của Ninh Dĩ Tầm xong, dụng tâm kín đáo tổ chức một buổi phỏng vấn cho Ninh Dĩ Tầm, sau đó đem tin tức Ninh Dĩ Tầm đắc tội báo chí do tính tình cao lãnh, hình tượng Ninh Dĩ Tầm lập tức biến thành có cá tính.

Làm đến nửa năm, Trần Tinh liền muốn từ chức, Ninh Dĩ Tầm đương nhiên không chịu.“Em như vậy chị có thể nhẫn tâm từ bỏ em sao?” Ninh Dĩ Tầm thi triển khổ nhục kế, diễn xuất của cô là không chê vào đâu được, nháy mắt một cái liền rơi ra nước mắt, một bộ dáng điềm đạm đáng yêu. Ninh Dĩ Tầm cảm thấy có Trần Tinh, giống như nobita có mèo máy, vấn đề gì đều có thể giải quyết dễ dàng, sao cô có thể để quý nhân mình nhắm trúng trốn thoát được, nói thì thì nói đều phải giữ nàng lại.Trần Tinh nhìn bộ dáng đáng thương của Ninh Dĩ Tầm liền biết Ninh Dĩ Tầm tuyệt đối là diễn, nhưng quả thực nàng cũng có điểm lo lắng, mặc dù bây giờ Ninh Dĩ Tầm cũng rất tốt, nhưng con nhóc này lúc nào cũng có khả năng tự bóp chết mình. Tuy rằng Ninh Dĩ Tầm diễn xuất rất tốt, nhưng cách xử lý tình huống lại rất tùy hứng, Trần Tinh nhìn Ninh Dĩ Tầm dù không thấy đáng thương, nhưng cũng có vài phần lo lắng. Nửa năm nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, trước mặt Ninh Dĩ Tầm nàng là bảo mẫu toàn năng, nên cũng có cảm giác quan tâm con gái nhà mình.“Trần Tinh à, tiền em đều đưa cho chị quản, chị muốn lương của mình bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, chỉ cần chị ở lại là được, không có chị em không xong đâu mà….” Ninh Dĩ Tầm ôm đùi Trần Tinh khóc lóc, cho đến bên giờ Ninh Dĩ Tầm cũng không quan tâm đến tiền lắm, cô chỉ thích diễn xuất, thích ở dưới ánh đèn sân khấu, cô biết có Trần Tinh bên cạnh, mình có thể đi được xa hơn.Trêи thực tế, tiền của Ninh Dĩ Tầm thực sự đều là Trần Tinh quản, kỳ thật Trần Tinh cũng không muốn quản, nhưng Ninh Dĩ Tầm này thực sự không có khái niệm về tiền tài gì cả, có tiền hay không tiền Ninh Dĩ Tầm cũng không cảm thấy cái gì, không tiền thì không quan tâm, có tiền thì xài hết, nàng cảm giác túi tiền Ninh Dĩ Tầm giống như không đáy, ném vào bao nhiêu cũng chẳng giữ được. Tính cách gà mái mẹ Trần Tinh cảm thấy Ninh Dĩ Tầm phá sản như vậy là không được, dù sao Ninh Dĩ Tầm mới vừa debut, cường độ làm việc vô cùng dày đặc, đi sớm về tối đóng phim, biểu diễn, quảng cáo, tuy rằng thu nhập không ít, nhưng đều là tiền vất vả mới kiếm được. Trần Tinh nhắc nhở Ninh Dĩ Tầm hai lần, lần sau Ninh Dĩ Tầm đều giao toàn bộ tài sản của cô cho Trần Tinh quản. Trần Tinh cảm thấy mình lại giống như tự rước thêm phiền toái, nhưng lý giải ở một góc độ khác mà nói, Ninh Dĩ Tầm như vậy là cực kỳ tin tưởng mình.Bị tin tưởng cao như vậy, Trần Tinh cảm thấy không nên phụ bạc người, một bước xuống hố, từng bước xuống hố, Ninh Dĩ Tầm chính là cái hố to, một người mềm lòng không thể rời đi, cho đến bây giờ đều không thể rời đi được.Trần Tinh không muốn giải thích dài dòng, Tôn Lê cũng không cưỡng ép nàng nói.“Buổi chiều chị có làm gì không?” Tôn Lê hỏi.“2h check mail, 4h30 xem tin tức giải trí, 4h45 làm bữa tối, 6h ăn xong đi tản bộ dưới công viên nửa tiếng, 6h40 về nhà, 7h tắm rửa xong xem tin tức mới nhất về Ninh Dĩ Tầm, 9h ngủ, đây là công việc làm trong hôm nay, ngày mai tôi định đi leo núi.” Trần Tinh trả lời thật lòng. “Giề, 9 giờ ngủ, cuộc sống của chị không có ban đêm là gì sao?” Quả thực còn quy luật hơn cuộc sống của ni cô, cô khó có thể tin được ở thời đại này còn có người đi ngủ lúc 9 giờ.“Không có hứng thú.” Trần Tinh thấy bộ dáng kinh ngạc của Tôn Lê cũng không thể trách, không cần đoán cũng biết cuộc sống về đêm của Tôn Lê cực kỳ phong phú, nếu không lại lãng phí gương mặt dáng người hấp dẫn như vậy.“Mỗi ngày chị đều như vậy không chán sao? Mỗi ngày đều tính trước chuyện sẽ làm hôm sau?” Tôn Lê hỏi, Trần Tinh tuyệt đối là bảo tàng mình biết.“Đây là trạng thái nghỉ ngơi, trong trạng thái làm việc, làm đến 2-3h sáng đều có. Trạng thái nghỉ ngơi, nếu Ninh Dĩ Tầm có làm ra tin tức gì, ví như tin Ninh Dĩ Tầm hẹn hò kế nữ rò rỉ ra, tôi phải nghĩ ra biện pháp giải quyết. Bình thường tôi đều lên lịch trình cho ngày hôm sau, nhưng đôi khi cũng sẽ có thay đổi, nhưng cuộc sống có kế hoạch sẽ không giống như ruồi muỗi bay lung tung, có kế hoạch vẫn tốt hơn.” Ninh Dĩ Tầm không lộ ra tin tức gì đối với Trần Tinh mà nói là chuyện tốt, có tài năng lên kế hoạch cũng có hiệu suất.“Mỗi ngày đều phải liên quan đến Ninh Dĩ Tầm chị không thấy phiền sao, hơn nữa mỗi ngày đều lên lịch trước hết như vậy còn có gì là vui vẻ nữa.” Quả thực cuộc sống đều xoay quan Ninh Dĩ Tầm, cho dù rảnh không rảnh đều bắt phải quan tâm.“Đúng là cũng có chút phiền, nhưng đây là công việc, đâu phải thấy phiền là không làm nữa không phải sao?” Trần Tinh không cho là đúng nói.“Nhưng cuộc sống cũng cần có niềm vui không phải sao?” Tôn Lê cảm thấy mình nên cứu vớt một người có cuộc sống buồn thảm, nhìn là thấy lòng chua xót như Trần Tinh.“Tôi không cảm thấy cuộc sống buồn tẻ.” Trần Tinh không thèm để ý nói.“Đáng sợ nhất là, bản thân mình không tốt lại không cảm nhận được mình không tốt. Nói, chị sẽ không phải là kiểu hẹn hò với bạn trai còn lên kế hoạch thời gian địa điểm rõ ràng đi?” Không biết vì sao Tôn Lê cảm thấy Trần Tinh có thể sẽ làm như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc