NIÊN NIÊN HỮU DƯ

Niên Ấu Dư tắt điện thoại Tôn Lê xong liền gọi cho Tống Thanh Nam.“Thanh Nam tỷ tỷ.” Niên Ấu Dư nhẹ giọng gọi.Tống Thanh Nam hiển nhiên có chút ngoài ý muốn khi Niên Ấu Dư chủ động gọi điện thoại cho mình, nàng cảm giác được kể từ khi Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư yêu nhau xong, rõ ràng xa cách mình hơn rất nhiều. Nàng biết Ấu Dư khẳng định là biết tâm tư của mình. Ấu Dư chính là như vậy, không cần phải nói nhiều, chỉ cần một chút chú ý liền có thể biết rõ ràng thái độ của em ấy. Tống Thanh Nam rất khổ sở, nhưng cũng không có biện pháp gì khác, nàng cũng từng nghĩ chuyện tích cực tranh thủ, nhưng căn bản Niên Ấu Dư không cho nàng cơ hội. Tống Thanh Nam biết bỏ lỡ cơ hội, đại khái là vĩnh viễn lỡ mất rồi. Hơn nữa, gần đây trong nhà cũng có rất nhiều chuyện xảy ra, cũng làm cho nàng có chút lao lực quá độ, nàng không quan tâm gia sản rơi xuống người ai, nhưng là mẹ nàng lại để ý, thực sự hy vọng mình tiếp nhận gia nghiệp, chỉ là nàng đối với chuyện này không hề hứng thú, mà ba lại đột nhiên mang cô gái kia về, khiến mẹ nàng chịu đả kϊƈɦ rất lớn, điều này làm cho Tống Thanh Nam không thể không ở nhà chăm sóc cho mẹ của nàng.“Ấu Dư, sao đột nhiên lại gọi điện thoại cho chị.” Nhận được điện thoại của Niên Ấu Dư khiến tâm tình Tống Thanh Nam vui vẻ nhất trong những ngày gần đây, nghe âm thanh Ấu Dư ôn nhu mềm nhẹ, làm cho Tống Thanh Nam nhớ đến cảnh tượng lần đầu tiên gặp Niên Ấu Dư, Niên Ấu Dư mang đến cảm giác như một chú cún lông trắng, để nàng muốn ôm vào lòng thật lâu, quả thật đáng yêu không thể nào diễn tả.“Em nghe Tôn Lê nói về chuyện nhà chị, chị có ổn không?” Niên Ấu Dư quan tâm hỏi.“Chị không sao, chỉ là có thêm một đứa em nữa, chỉ là không biết phải sống chung với nàng như thế nào, nàng một chút cũng không giống em. Nhưng mà em, sao thấy âm thanh có chút xuống thấp, em có chuyện gì sao?” Tống Thanh Nam ngược lại lại quan tâm Niên Ấu Dư, nàng cảm thấy âm thanh Niên Ấu Dư giống như có chuyện gì đó.“Thanh Nam tỷ tỷ vẫn luôn hy vọng có thêm một đứa em, bây giờ như ý nguyện rồi, Thanh Nam tỷ tỷ hẳn là sẽ không bài xích.” Niên Ấu Dư nghe âm thanh Tống Thanh Nam, liền biết Tống Thanh Nam quả thật cũng không phải quá để ý đến cô em gái ở đâu vô kia.“Chị quả thực không thèm để ý, nhưng mà mẹ chị lại rất để ý, cho đến bây giờ chị chưa thấy mẹ chị lại nóng giận đến như vậy, chị biết mẹ sẽ rất khổ sở.” Tống Thanh Nam quả thật không ghét Tống Thanh Vi, nhưng mà nàng muốn em gái mình giống như Niên Ấu Dư hơn, xinh đẹp trí tuệ, ôn nhu săn sóc, làm cho người ta mềm lòng, đặc biệt còn có cảm giác rất ấm áp. Tống Thanh Nam chỉ cảm thấy bộ dáng Tống Thanh Vi có tính xâm lược, khiến cho người ta phải cảnh giác thật nhiều, hơn nữa cô nhìn mình luôn có một thâm ý khác không giống bình thường, khiến cho Tống Thanh Nam cảm thấy mình như con mồi bị rình rập, để nàng đặc biệt muốn đứng thật xa người kia. Trêи thực tế, nàng đúng là tránh được liền tránh đi, khiến cho những người khác nghĩ rằng nàng ghét cô em gái này, thực ra nàng không chán ghét Tống Thanh Vi, chỉ là không thích bị Tống Thanh Vi nhìn mình như vậy, vẫn là Niên Ấu Dư khiến cho mình có cảm giác thoải mái hơn.“Chị không có ảnh hưởng là tốt rồi, thời gian lâu dài dì sẽ nghĩ thông suốt.” Niên Ấu Dư trấn an nói.

“Ấu Dư….” Tống Thanh Nam muốn nói lại thôi.“Hửm?” Niên Ấu Dư lên tiếng trả lời.“Ấu Dư vẫn đều là người chị thích nhất.” Tống Thanh Nam nhịn không được thốt ra, cảm giác trong lòng đặc biệt bất an cùng không an, nàng thậm chí cảm giác được Niên Ấu Dư nghe xong liền có một chút chần chờ khiến người khác cơ hồ không phát hiện được.“Đương nhiên Thanh Nam tỷ tỷ vẫn là tỷ tỷ em thích nhất.” Niên Ấu Dư trả lời như vẻ thập phần đương nhiên.“Đúng rồi, chị vừa viết ca khúc mới, chị đàn cho em nghe được không?” Vẫn là tỷ tỷ như trước, Tống Thanh Nam biết Niên Ấu Dư lại là uyển chuyển từ chối mình, trong lòng lại chua xót một trận, cũng không tiếp tục đề tài này, cũng không muốn làm cho Niên Ấu Dư cảm thấy khó xử.“Được.” Niên Ấu Dư nghe Tống Thanh Nam đàn, tâm linh giống như được yên tĩnh một lát, chỉ có giờ khắc này, nàng mới quên được bất an cùng mất mát Ninh Dĩ Tầm mang đến cho mình.Nhưng là đàn xong, nàng tắt di động, loại cô đơn vô tận này lại bao trùm lên nàng. Bên ngoài trời đã tối rồi, Ninh Dĩ Tầm đi suốt cả ngày, vẫn còn chưa trở về, cô có nói rằng sẽ về, nên nàng vẫn muốn đợi cô trở về.Sau đó, Niên Ấu Dư lại đến trước cửa phòng Ninh Dĩ Tầm chờ, nàng nghĩ Ninh Dĩ Tầm trở về, là nàng có thể lập tức nhìn thấy. Cũng may hôm nay Niên Tông Hán không có ở nhà, nếu không Niên Tông Hán thấy được, Niên Ấu Dư cũng không biết phải giải thích như thế nào mới tốt.Lúc Ninh Dĩ Tầm về đến nhà, liền nhìn thấy Niên Ấu Dư ngồi xổm ở ngoài cửa chờ mình, trong lòng hơi căng thẳng, đứa ngốc này thực sự luôn chờ mình trở về, trong lòng có chút áy náy.Niên Ấu Dư ngồi xổm trức cửa nhìn thấy chân Ninh Dĩ Tầm xuất hiện, có chút vui sướиɠ ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy Ninh Dĩ Tầm.“Đồ ngốc, em vẫn ngồi ở đây chờ chị trở về sao?” Ninh Dĩ Tầm nhẹ giọng hỏi.“Không có, mới vừa ngồi không bao lâu.” Niên Ấu Dư cười trả lời.“Sao em không vào phòng chị chờ?” Ninh Dĩ Tầm nhẹ giọng trách cứ, vừa rồi thấy Niên Ấu Dư ngồi ở đó, bản thân cô cũng không biết có bao nhiêu tự trách.“Không có sao, dù sao em cũng mới vừa ra khỏi phòng không bao lâu.” Niên Ấu Dư cũng không biết mình làm sao nữa, Ninh Dĩ Tầm vừa rời đi, đầu óc mình liền đặc như tương hồ, không thể tư duy, trong đầu giống như trống trơn, cái gì hợp lý hay không hợp lý đều không phân rõ nữa.“Đứng lên.” Ninh Dĩ Tầm đưa tay đỡ Niên Ấu Dư, thực sự Niên Ấu Dư đã ngồi rất lâu, đứng lên có chút run rẩy, cực kỳ tốn sức.Ninh Dĩ Tầm liền biết Niên Ấu Dư nói dối, em ấy nhất định là ngồi thật lâu rồi, nghĩ đến Niên Ấu Dư luôn bất an chờ mình trở về, tâm tình của Ninh Dĩ Tầm liền phức tạp, cô cũng không biết nói gì, chỉ là đưa tay đỡ Niên Ấu Dư vào phòng mình.

“Lần sau không được chờ chị như vậy.” Ninh Dĩ Tầm đưa Niên Ấu Dư vào phòng mình sau, xoa xoa đầu gối run rẩy của nàng.“Thực sự chỉ ngồi một chút thôi.” Niên Ấu Dư ra vẻ mỉm cười như vậy.“Em tốt như vậy, chỉ thực sự cảm thấy mình có điểm không xứng với em.” Ninh Dĩ Tầm nghĩ đến bản thân mình không từ chối nụ hôn của Hàn Hân, nghĩ đến bản thân mình chưa đoạn tuyệt hẳn tình cảm với Hàn Hân, liền cảm thấy mình giống như ‘ăn trong chén, nhìn trong nồi’.Niên Ấu Dư lăng lăng nhìn Ninh Dĩ Tầm, lúc này nàng vốn mẫn cảm, để tâm vào những chuyện vụn vặt, những lời này làm cho nàng không tự chủ được mà nghĩ nhiều, nàng cảm thấy Ninh Dĩ Tầm giống như muốn thử nói chia tay, điều này khiến cho tim nàng bị đánh thêm một chưởng, nứt toát rất lạnh, rất lạnh.“Dĩ Tầm, bất luận là chị quyết định như thế nào, em đều có thể chấp nhận, em hy vọng chị có thể tùy tâm sở ɖu͙ƈ quyết định chuyện chị muốn làm, em không muốn trở thành trói buộc của chị.” Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm nghiêm túc nói.“Cho chị một chút thời gian, chị không có cách nào quyết định trong một thời gian ngắn như vậy, mỗi lần quyết định chị đều rất tùy ý, chuyện lần này nghiêm trọng, chị không muốn vội vàng ra quyết định, chị không muốn chọn sai.” Cái gì mình cũng chưa nói với Niên Ấu Dư, nhưng Niên Ấu Dư mẫn cảm như đã nhận ra hết tất cả, tâm tư thế nào đều không lừa được nàng. Nhưng là cô không có cách nào trong thời gian ngắn như vậy đưa ra đáp án cho Niên Ấu Dư, mặc dù cô biết loại không xác định kỳ thật đối với Niên Ấu Dư là một loại thương tổn, nhưng Hàn Hân và Niên Ấu Dư đều quá quan trọng, quan trọng đến mức khiến cho cô không dám tùy hứng quyết định giống như bình thường.Niên Ấu Dư gật đầu, nàng cũng không muốn bức Ninh Dĩ Tầm trả lời mình lập tức, kỳ thật nàng còn có chút sợ nghe đến đáp án, bây giờ trong suy nghĩ của nàng, không có đáp án chính là đáp án tốt nhất, kỳ thật nàng luôn ẩn ẩn có cảm giác trong lòng Ninh Dĩ Tầm đã sớm có đáp án, chỉ là Ninh Dĩ Tầm không muốn tổn thương mình mà thôi.“Hình như khuya rồi, chị có muốn đi ngủ sớm một chút hay không?” Niên Ấu Dư không biết nói cái gì với Ninh Dĩ Tầm nữa, cảm thấy nói cái gì cũng dường như mang đến áp lực cho Ninh Dĩ Tầm, mà hành động thân mật trước kia hình như cũng không thể làm được bây giờ. “Uhm, em cũng đi ngủ sớm một chút.” Ninh Dĩ Tầm trả lời, kỳ thật cô còn muốn Niên Ấu Dư ở lại với mình một chút nhưng là nghĩ đến Niên Ấu Dư đã đợi mình cả ngày, liền ngượng ngùng mở miệng giữ lại.Hai người không có hành động thân mật, khách khí giống như lúc vừa mới biết nhau, trong lòng Ninh Dĩ Tầm có chút không quen cùng không được tự nhiên, cô cảm giác được Niên Ấu Dư đang cực lực khắc chế cảm xúc của nàng, làm cho Ninh Dĩ Tầm có chút đau lòng, cũng biết chính cô là người đầu sỏ tạo ra bất an cho nàng. Cô không biết cách an ủi người khác, đại khái là cho dù có an ủi thể nào cũng không có hiệu quả, chỉ có lời xác minh hứa hẹn chính xác mới làm cho người ta yên tâm đi.Không khí xa cách như vậy rõ ràng hai người đều có trách nhiệm, nhưng hình như đều cảm thấy là vấn đề của đối phương, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy Niên Ấu Dư không dám thân mật với mình là vì sợ mang lại áp lực cho mình, Niên Ấu Dư cảm thấy Ninh Dĩ Tầm bây giờ không muốn cùng mình thân mật.Niên Ấu Dư trở lại phòng, như thế nào cũng không ngủ được, Ninh Dĩ Tầm tìm Hàn Hân cả ngày, mà buổi tối nói chuyện với nàng không đến nửa tiếng. Có đôi khi nữ nhân rất ích kỷ, ngoài mặt tự nhiên hào phóng, trêи thực tế nội tâm vẫn ra khó chịu, nghĩ đến Trần Tinh nói Ninh Dĩ Tầm và Hàn Hân có một mối tình khắc cốt ghi tâm, Niên Ấu Dư thủy chung trằn trọc không ngủ được.Ninh Dĩ Tầm nhắm mắt lại, trong đầu sẽ không tự giác hiện lên hình ảnh mình ở cùng với Hàn Hân cùng Niên Ấu Dư, cô phát hiện ký ức với Hàn Hân khắc sâu trong lòng, giống như nhớ mãi cũng không hết, trong ký ức luôn là một nửa ngọt ngào xen lẫn với khổ sở, nhưng ký ức với Niên Ấu Dư đều tràn đầy cảm giác vui vẻ, cũng không có bao nhiêu ký ức không vui.Hai người không ngủ được, cũng không biết sóng to gió lớn đang đón chờ các nàng.Trời vừa sáng, Trần Tinh vừa tỉnh lại liền nhận dược điện thoại, sắc mặt Trần Tinh khẽ biến, nhanh chóng mở máy tính. Ninh Dĩ Tầm cùng nữ nhân hôn môi bị chụp được, bởi vì nữ nhân hôn Ninh Dĩ Tầm kia đưa lưng về phía máy ảnh, chỉ thấy một bóng dáng, cũng không rõ là ai, Ninh Dĩ Tầm bị hôn tuy rằng không thực sự rõ ràng, nhưng cũng không khó để nhận ra đây quả thật là Ninh Dĩ Tầm, dù sao độ phân biệt của Ninh Dĩ Tầm thực sự rất cao, rất dễ dàng để người ta liếc mắt một cái liền nhận ra. Cho nên, Trần Tinh cũng là liếc mắt một cái liền nhận ra đây là Hàn Hân và Ninh Dĩ Tầm, hai người này quả nhiên là ‘dẫu lìa ngõ ý còn vươn tơ lòng’. Bất quá Hàn Hân cẩn thận như vậy, quen Ninh Dĩ Tầm 10 năm chưa từng bị phóng viên săn được một bức ảnh thân mật nào, lần này vừa mới gặp mặt một lần đã bị chụp dính, không khỏi rất trùng hợp đi! Trừ khi, là Hàn Hân cố ý. Nếu Hàn Hân cố ý, Trần Tinh cũng không cảm thấy quá bất ngờ, dù sao Hàn Hân là người có mục đích, không ra tay thì thôi, nếu ra tay tuyệt đối là chí mạng. Nay ảnh chụp này tương đối sáng tỏ, Ninh Dĩ Tầm muốn giải thích với Niên Ấu Dư cũng khó, nàng đoán ảnh chụp này không chỉ muốn cho Niên Ấu Dư xem, quan trọng hơn là cho Niên Tông Hán xem.Đương nhiên scandal này đối với Ninh Dĩ Tầm cũng có ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng cũng không lớn, loại ảnh chụp mơ hồ không rõ như vậy chỉ cần quan hệ xả hội tốt một chút, có lý do thoái thác hợp lý thực dễ dàng kéo scandal đi qua.

Bình luận

Truyện đang đọc