NIÊN NIÊN HỮU DƯ

Trần Tinh bị Tôn Lê quấn lấy như rắn, vì Tôn Lê, Trần Tinh cũng biến thành tiêu điểm, hiển nhiên là nàng vẫn chưa chuẩn bị tâm lý để biến thành tiêu điểm.Bởi vì mắt kính bị lấy đi, cận khá nặng, nên nhìn thấy rất mơ hồ, không có kính làm nàng thực sự không thích ứng, cũng không có cảm giác an toàn, đặc biệt là âm thanh ồn ào xung quanh, bên cạnh lại là Tôn Lê đang quấn quít lấy mình như yêu tinh, dáng người nóng bỏng như vậy, lại dán sát người nàng, khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ ngượng ngùng, đặc biệt lại còn trước mặt bao người như vậy.Trần Tinh cũng không thích ứng hoàn cảnh này, nên nàng đẩy Tôn Lê đang dán sát người mình ra, sau đó lập tức đi ra ngoài.Đại khái đây là lần đầu tiên Tôn Lê thân cận một người như thế mà bị đẩy ra, cô hoàn toàn quên mất mình là thẳng, Trần Tinh cũng là thẳng, mị lực của cô trước mặt thẳng nam chắc chắn sẽ thuận lợi câu dẫn, còn trước mặt Trần Tinh cực thẳng bị đá ra là chuyện bình thường. Mặt mũi cô có chút không chịu được, cực kỳ đáng giận hơn nữa là Trần Tinh cứ xoay người bước đi như vậy, một chút mặt mũi cũng không cho mình, nhưng dù là như vậy, Tôn Lê vẫn đuổi theo.“Trần Tinh, chị đứng lại!” Tôn Lê đuổi theo đến cửa quán Bar hướng Trần Tinh hô.“Trả kính lại cho tôi!” Trần Tinh nghe được âm thanh của Tôn Lê xong, xoay người hướng Tôn Lê đòi mắt kính, cô chợt nhớ là mình lái xe đến, không có kính căn bản không có cách nào lái xe trở về.“Vứt rồi!” Thật ra Tôn Lê đang giữ trong tay, nhưng mà do Trần Tinh khiến cô mất hứng, nên cô cố ý làm bộ làm tịch.Trong lòng Trần Tinh nghĩ mình không nên hờn giận, cực kỳ không hờn giận, lấy quần áo của nàng, rồi còn lấy mắt kính của nàng, chưa thấy qua người nào không phân rõ phải trái như người này. Trần Tinh xoay người không để ý đến Tôn Lê nữa, giờ nàng chỉ có thể bắt taxi quay về, nàng cảm thấy mình không nên đến đây, tự làm mất mặt.Trần Tinh lại không để ý đến mình, sau khi biết Trần Tinh xong, Tôn Lê mới phát hiện cô ghét nhất bị người khác quay lưng về phía mình.“Chị xứng đáng là lão xử nữ đến thời mãn kinh, cực kỳ không thú vị!” Tôn Lê hướng bóng lưng Trần Tinh hô.“Thứ nhất, tôi không phải là xử nữ, thứ hai, từ đây đến lúc tôi mãn kinh còn rất lâu, thứ ba, tôi không thú vị liên quan gì đến cô!” Trần Tinh xoay người nói với Tôn Lê, bạn trai cũ nói nàng không thú vị còn chưa thấy gì, Tôn Lê đối với mình một chút quan hệ còn không có thì sao.

“Chị không biết là sinh hoạt của chị rất không ổn sao? Tùy tiện tìm một nữ nhân cũng có cuộc sống phấn khích hơn chị.” Tôn Lê cảm thấy bản thân mình là hảo tâm nhắc nhở.“Cô cho rằng phấn khích là gì, đi chơi, đi bar là phấn khích sao? Tôi cảm thấy bản thân mình rất tốt, ngược lại tôi cũng không cảm thấy hâm mộ cuộc sống của cô, cô dựa vào cái gì cho rằng tôi nhất định không bằng cô chứ? Cô lấy giá trị của mình đo cho người khác, không cảm thấy rất buồn cười sao? Cô nghĩ cuộc sống phong phú phấn khích có giá trị hơn đọc nhiều sách vở sao? Sở dĩ cô phủ định cuộc sống một cách đương nhiên như vậy là do cô tự cho mình là đúng mà thôi, theo tôi nghĩ, đó là việc cực kỳ nông cạn.” Hôm nay Trần Tinh đã nhịn cả ngày với đại tiểu thư tự cho là đúng này rồi, nói xong, Trần Tinh đón một chiếc xe taxi, dứt khoát rời đi, cũng không quan tâm đến Tôn Lê nữa.Tôn Lê cảm thấy mình lớn đến như vậy nhưng chưa có người nào giáo huấn cô kiểu đó, chỉ là cô cũng không có cách nào phản bác được, chỉ cảm thấy Trần Tinh này thực sự không giống người thường, tự bản thân cô cũng thấy mình tự tìm mất mặt, Tôn Lê thề sau này tuyệt đối sẽ không tự tìm mất mặt trước mặt Trần Tinh nữa.Giờ phút này, Tôn Lê hoàn toàn không có tâm tình vui chơi, cô uống rượu không thể lái xe, ngăn một chiếc taxi cũng đi trở về, trêи xe, Tôn Lê còn sinh hờn dỗi, hờn dỗi này phần nhiều là tự hờn mình, ai kêu mình nhiều chuyện, lấy mặt nóng dán lên cái ʍôиɠ lạnh của người ta, bây giờ bị lạnh nhạt có thấy thoải mái không.Từ chuyện đó về sau, Tôn Lê không hề chủ động đi tìm Trần Tinh, hai người giống như không hề liên quan đến nhau, sau một ngày một đêm ở chung, liền không còn cùng xuất hiện ở chung một chỗ nữa.Cuộc sống của Trần Tinh và Tôn Lê quay lại theo quỹ đạo ban đầu, vốn chính là người không hề liên quan gì nhau, trừ bỏ chuyện Tôn Lê ngẫu nhiên nhớ đến Trần Tinh liền có loại cảm giác không thoải mái thì tất cả mọi chuyện đều như bình thường.Trần Tinh cũng không nghĩ đến Tôn Lê, chỉ là nàng thực hy vọng Tôn Lê không nên xuất hiện trong cuộc sống của mình, quấy nhiễu cuộc sống của mình nữa, tiểu thư bá đạo, làm Trần Tinh đôi khi nhớ đến không tự giác nhíu mày, bệnh công chúa so với Ninh Dĩ Tầm rõ ràng còn muốn trầm trọng hơn.…….//…….Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư vẫn gắn bó như keo, đại khái hai người đã quen nhau tám tháng, vẫn còn ngọt đến chết ruồi. Hơn nữa thời gian hẹn định ly hôn của Ninh Dĩ Tầm và Niên Tông Hán cũng chỉ còn có hơn hai tháng nữa, tình nồng mật ý, nhiều lúc không khắc chế được cũng phải ráng mà khắc chế, hai người đều phải nhẫn nhịn thực sự rất vất vả. Cứ nghĩ thời gian ngọt ngào hơn sẽ đến nhanh thôi, lại xảy ra một chút ngoài ý muốn.Hôm nay Ninh Dĩ Tầm không có lịch làm việc, cùng Niên Ấu Dư ngây ngốc trong nhà, trong lúc đang hôn nồng nhiệt, điện thoại Ninh Dĩ Tầm vang lên.Ninh Dĩ Tầm không tình nguyện nhìn màn hình điện thoại một chút, dãy số này, cô đã sớm xóa khỏi danh bạ, nhưng là Ninh Dĩ Tầm có muốn quên cũng không quên được, dù sao dãy số này cô cũng đã quen thuộc gần mười năm, giống như khắc vào lòng rồi, Ninh Dĩ Tầm ấn tắt, không nhận.Nhưng là đối phương hình như vẫn chưa từ bỏ ý định, gọi thêm mấy lần, Ninh Dĩ Tầm đều ấn tắt.Đối với cảm xúc của Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư cực kỳ mẫn cảm, nàng rõ ràng cảm giác được cuộc điện thoại này rất bất thường, gọi mấy lần cũng không nhận, hơn nữa vẻ mặt Ninh Dĩ Tầm nháy mắt nhìn thấy số điện thoại này có chút biến sắc, tuy rằng vẻ mặt đó cũng chỉ là chợt lóe qua. Niên Ấu Dư cảm giác được Ninh Dĩ Tầm do dự có nên nhận hay không nhận cuộc gọi này, như vậy, hình như Niên Ấu Dư cũng đoán được người gọi điện đến là ai.“Vẫn kiên trì gọi như vậy chắc là có chuyện gì quan trọng.” Niên Ấu Dư am hiểu lòng người nói với Ninh Dĩ Tầm.“Chuyện gì cũng không liên quan đến chị.” Ninh Dĩ Tầm lắc đầu, trực giác nói cho cô biết không nên nhận điện thoại, cô cảm giác được rằng đó là chiếc hòm Pandora, sẽ phá vỡ cuộc sống bình thản của mình, nhưng dù vậy trong lòng cũng đã có một cỗ xao động cùng bất an.Niên Ấu Dư phát hiện Ninh Dĩ Tầm không nhận, cũng không phải là vì không thèm để ý, mà là sợ hãi, chị ấy sợ hãi cái gì, sợ đối phương vẫn còn ảnh hưởng đến mình sao?“Khuya rồi, em về phòng trước, chị cũng ngủ sớm một chút, nếu còn gọi cho chị, chị nhận điện thoại đi.” Niên Ấu Dư nghĩ, chắc là Ninh Dĩ Tầm không muốn nhận điện thoại trước mặt mình, nàng cảm thấy Ninh Dĩ Tầm không nhận cũng không thể an tâm được đi.“Uhm, ngủ ngon.” Quả thật Ninh Dĩ Tầm cũng không có tâm tình tiếp tục thân thiết với Niên Ấu Dư, sau đó ôn nhu hôn Niên Ấu Dư một cái nói, cô biết Niên Ấu Dư vẫn là một cô gái am hiểu lòng người.Niên Ấu Dư trở về phòng mình sau, điện thoại Ninh Dĩ Tầm cũng không reo nữa, đại khái qua nửa tiếng sau, điện thoại cô lại vang lên.Ninh Dĩ Tầm thế nhưng vẫn nhận điện thoại, sau khi nhấn nghe, Ninh Dĩ Tầm không lên tiếng, đối phương cũng không có phát ra âm thanh.

“Chị gọi cho tôi là để trầm mặc như vậy sao?” Kiềm chế không được, rốt cục vẫn là Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm phát hiện tâm mình hình như vẫn không thể thờ ơ được.“Tôi rất nhớ em.” Âm thanh Hàn Hân ôn nhu truyền ra từ điện thoại, âm thanh vẫn là dễ nghe như vậy, nhưng lại là cảnh còn người mất.“Không cần.” Ninh Dĩ Tầm lãnh đạm nói.“Tôi ly hôn.” Hàn Hân dừng hồi lâu sau, rồi nói một câu.Tim Ninh Dĩ Tầm nhảy lên một nhịp, sau đó trực tiếp tắt điện thoại, tuy rằng tắt điện thoại, nhưng lòng Ninh Dĩ Tầm đã có điểm rối loạn, tính thời gian, em bé trong bụng hẳn là sinh rồi mới đúng, hơn nữa mới sinh không bao lâu, sao lại ly hôn? Hơn nữa Hàn gia sao có thể cho phép Hàn Hân ly hôn, Ninh Dĩ Tầm nghĩ đến năm đó Hàn Hân quyết tuyệt dứt khoát chia tay, còn nghĩ chị ấy kết hôn, là định chung sống vui vẻ với chồng, bây giờ ly hôn là vì cái gì? Nếu Ninh Dĩ Tầm biết Hàn Hân nhanh chóng ly hôn như vậy, chắc chắn cô sẽ chờ nàng, nhưng hiện tại bên người cô đã có Niên Ấu dư. Nghĩ đến Niên Ấu Dư, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy mình không nên nhớ đến Hàn Hân, nhưng là cả đêm, Ninh Dĩ Tầm cũng ngủ không an ổn, trong mơ luôn là ảo cảnh đan xen giữa Hàn Hân và Niên Ấu Dư.Nhưng ngủ không an ổn đâu chỉ có mình Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư trở về phòng xong tâm tình cũng xuống thấp cực kỳ, nàng ngồi trêи giường ôm gối đầu, nàng không biết Ninh Dĩ Tầm có nhận điện thoại hay không, nàng không thể tự lừa gạt mình, nàng cực kỳ không hy vọng Ninh Dĩ Tầm nhận, nhưng nàng cũng biết Ninh Dĩ Tầm muốn nhận, mặc dù chị ấy tắt máy rất nhiều lần…. Nàng biết Hàn Hân là tồn tại cực kỳ ảnh hưởng đến Ninh Dĩ Tầm, lúc trước gả cho ba ba, đại khái cũng là vì Hàn Hân đi, là do giận dỗi, theo cảm xúc của Ninh Dĩ Tầm, có lẽ là chị ta đã thực lâu không chủ động liên hệ với Ninh Dĩ Tầm, nàng không biết bây giờ lại liên hệ với Ninh Dĩ Tầm vì cái gì, nhưng cũng đã khiến nàng có cảm giác cực kỳ bất an. Niên Ấu Dư cũng hiểu rõ ràng, cho dù là bây giờ, Ninh Dĩ Tầm vẫn là cực kỳ để ý đến Hàn Hân. Niên Ấu Dư ôm gối, ôm rất vội vàng, giống như ôm lấy người nàng âu yếm, ôm thật chặt, chỉ lo sợ sẽ bị mất đi.Đêm nay, Niên Ấu Dư ngủ thực sự không an ổn, trong mơ, nàng thấy Ninh Dĩ Tầm nói thật có lỗi với mình, sau đó xoay người đi về hướng Hàn Hân, Niên Ấu Dư cảm giác dù là trong mơ, tim mình vẫn đau như bị ai hung hăng xé rách, đau đến không chịu nỗi, Niên Ấu Dư bừng tỉnh. Theo bản năng Niên Ấu Dư sờ tim mình, trái tim vẫn còn có cảm giác khó chịu, loại cảm giác này rất đau rất đau, khiến lòng nàng không ngừng sợ hãi. Niên Ấu Dư cực kỳ không thích loại cảm giác không xác định này, nàng muốn biết Hàn Hân rốt cục có tồn tại như thế nào, mà đáp án nàng biết ngoài chị ấy, tựa hồ chỉ có Trần Tinh biết.Lúc Niên Ấu Dư tỉnh lại liền gọi điện thoại cho Trần Tinh, nhưng nàng cũng không xác định Trần Tinh có thể trả lời cho mình biết hay không.“Alo.” Trần Tinh không hiểu sao Niên Ấu Dư lại gọi điện cho mình sớm như vậy, nàng vừa làm bữa sáng dinh dưỡng xong, còn chưa kịp ăn thì nhận được điện thoại Niên Ấu Dư.“Em có thể hỏi chị một việc không?” Niên Ấu Dư chần chờ một lát sau, vẫn quyết định hỏi Trần Tinh. “Chuyện gì?” Trần Tinh chỉ có thể buông bữa sáng của mình xuống, nàng biết Niên Ấu Dư không phải là người không có việc gì cũng gọi điện thoại cho mình, hơn nữa nghe cảm xúc của Niên Ấu Dư hình như có chút không ổn.“Chị có thể nói cho em biết chuyện của Hàn Hân và Ninh Dĩ Tầm không?” Niên Ấu Dư hỏi.“Nếu em biết được sự tồn tại của Hàn Hân, hẳn là em ấy mới nên là người nói cho em.” Trần Tinh có chút ngoài ý muốn khi nghe tên Hàn Hân từ miệng của Niên Ấu Dư.“Em biết Hàn Hân, cũng không phải từ miệng chị ấy mà biết, chỉ là cơ duyên đưa đẩy nên mới biết được sự tồn tại của Hàn Hân, em cũng hy vọng mình có thể biết được từ chính miệng chị ấy.” Niên Ấu Dư chi tiết nói.Đại khái là Trần Tinh hiểu được ý của Niên Ấu Dư, nếu Ninh Dĩ Tầm có thể đem chuyện Hàn Hân nói cho Niên Ấu Dư, vậy chứng mình Hàn Hân trong lòng Ninh Dĩ Tầm không còn ảnh hưởng, đến bây giờ vẫn còn chưa nói, chứng minh Ninh Dĩ Tầm vẫn chưa vượt qua được, bất quá Ninh Dĩ Tầm còn không vượt qua được cũng là chuyện bình thường, dù sao cũng là cảm tình mười năm.Ít nhất là người đứng xem, Trần Tinh hiểu rõ năm đó Ninh Dĩ Tầm yêu đương cuồng nhiệt Hàn Hân vượt qua Niên Ấu Dư bây giờ, dù sao tình cảm của Ninh Dĩ Tầm bắt đầu đối với Hàn Hân đã là nhiều từ ban đầu, Ninh Dĩ Tầm đối với Hàn Hân là nhất kiến chung tình, sau đó sống chết theo đuổi, người ở kèo dưới luôn là Ninh Dĩ Tầm. Cảm tình Ninh Dĩ Tầm đối với Niên Ấu Dư cũng không phải là nhất kiến chung tình, ngược lại, là Niên Ấu Dư yêu thích Ninh Dĩ Tầm trước, mới khiến Ninh Dĩ Tầm nổi lên hứng thú trêu chọc Niên Ấu Dư, kỳ thật kèo dưới lần này là Niên Ấu Dư.“Sao lại đột nhiên muốn biết?” Trần Tinh hỏi, chấp nhất chuyện bạn gái cũ hình như cũng không phải chuyện sáng suốt, trừ khi bạn gái cũ đã quay lại.“Tối qua người kia gọi điện thoại cho chị ấy, tuy rằng chị ấy tắt máy, nhưng em biết chị ấy muốn nhận, lòng em đột nhiên rất bất an.” Niên Ấu Dư không hề giấu diếm nói với Trần Tinh.Ninh Dĩ Tầm với Trần Tinh không có chuyện gì không nói, cho nên nàng biết Ninh Dĩ Tầm và Hàn Hân đã thật lâu không có liên hệ, ngay lúc này Hàn Hân lại chủ động liên hệ cho Ninh Dĩ Tầm đúng thật là có chút kỳ quái. Tính toán thời gian, em bé trong bụng Hàn Hân đã sinh ra rồi, Hàn Hân không phải là dự định ly hôn quay đầu tìm Ninh Dĩ Tầm chứ? Không biết như thế nào, Trần Tinh lại có loại dự cảm này. Hàn Hân kia là cùng một loại người với mình, quá mức lý trí, đi một bước đều tính trước, mỗi một bước đi đều là lựa chọn chắc chắn nhất. Hàn Hân muốn có con mà kết hôn là hoàn toàn có khả năng, Hàn gia dòng dõi không đặn, đến Hàn Hân chỉ có hai người con là Hàn Hân và em trai nàng, nhưng em trai nàng thân thể cũng không tốt, có thể sống đến bây giờ xem như là dùng tiền duy trì. Hàn Hân là người được Hàn gia bồi dưỡng trọng điểm, tuyệt đối không cho phép Hàn Hân có chút tình huống nào không bình thường, Hàn Hân là người tuyệt đối sẽ không vi phạm ý nguyện của gia tộc. Sinh con, thoát ly khỏi Hàn gia, hình như cũng dễ dàng hơn một ít, bất quá rốt cục là tình huống gì, Trần Tinh cũng không hiểu, nàng chỉ là đang suy đoán mà thôi. Nếu Hàn Hân ly hôn, quay đầu tìm Ninh Dĩ Tầm, chuyện hai người hợp lại có tương lai khả năng hơn so với chuyện Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư một chút. Tuy rằng nếu là người yêu, Trần Tinh cảm thấy Niên Ấu Dư thích hợp với Ninh Dĩ Tầm hơn.Trần Tinh là một người cực kỳ lý trí đứng ngoài quan sát, trong mắt nàng, cảm tình đại khái cũng giống như đánh cờ, người đi sau liền mất quyền ưu tiên, cũng nhất định sẽ yếu hơn người đã ở sẳn trong tim. Nếu cho Trần Tinh vẽ tình cảm của Ninh Dĩ Tầm, nàng liền vẽ một hình đồ thị. Tình cảm của Ninh Dĩ Tầm với Hàn Hân là bắt đầu từ số 5 kéo thẳng đến số 10 mới ngừng, khi Hàn Hân kết hôn rời đi, từ số 10 dần hạ xuống, hạ xuống đến giá trị bao nhiêu lại không biết được. Mà tình cảm Ninh Dĩ Tầm đối với Niên Ấu Dư là bắt đầu từ số 0, vẫn tiếp tục đi lên, nhưng bây giờ lên đến giá trị nào cũng chỉ có Ninh Dĩ Tầm biết mà thôi. Bất quá theo như Trần Tinh đoán, cảm tình Ninh Dĩ Tầm đối với Niên Ấu Dư vẫn còn chưa đạt đến số 10, cho nên ai chiếm thế thượng phong, đại khái cũng chỉ có mình Ninh Dĩ Tầm tự hiểu rõ.

Bình luận

Truyện đang đọc