NIÊN NIÊN HỮU DƯ

Tống Thanh Vi đột nhiên cầm lấy tay Tống Thanh Nam, thân thể Tống Thanh Nam cứng đờ, theo bản năng muốn bỏ tay Tống Thanh Vi ra, nhưng Tống Thanh Vi lại gắt gao cầm tay Tống Thanh Nam không buông.Tống Thanh Vi biết Tống Thanh Nam lại đi tìm Niên Ấu Dư, cô ghen tị đến điên rồi, cô vốn nghĩ cứ kiên nhẫn, rồi từ từ sẽ đến, nhưng cô phát hiện mình đánh giá định lực của mình quá cao, cũng xem nhẹ tâm tình ghen tị của mình. Kỳ thật Tống Thanh Vi không có lừa Tống Thanh Nam, Tống Thanh Vi quả thật là chờ nàng hết 5 giờ đồng hồ, ngay vừa lúc nàng ra cửa, cô liền chờ, chờ đợi luôn là thống khổ nhất, đặc biệt khi biết nàng muốn đi gặp Niên Ấu Dư. Tống Thanh Vi biết người Tống Thanh Nam thích là Niên Ấu Dư, nghĩ đến giờ phút này Tống Thanh Nam cùng một chỗ với Niên Ấu Dư, Tống Thanh Vi liền cảm thấy thật không an tâm, loại cảm giác ghen tị này lan tràn như cỏ dại.Lúc cầm tay Tống Thanh Nam, cảm giác được đôi tay mềm mại thon dài, bàn tay ấm áp nhẫn nhụi để trong lòng bàn tay mình, tâm tình Tống Thanh Vi liền kϊƈɦ động dị thường, một đôi tay để đàn dương cầm, càng dài càng hấp dẫn. Tống Thanh Vi từng tha thiết ước mơ mình cùng Tống Thanh Nam 10 ngón tay giao khấu, tay nắm nay, rốt cục hôm nay cũng được như ý nguyện.“Buông.” Tống Thanh Nam nhíu mày nói, nàng không thích Tống Thanh Vi, cũng không thích cùng Tống Thanh Vi có tiếp xúc cơ thể.“Không buông, cả đời này cũng sẽ không buông, chị là của em.” Tống Thanh Vi cũng không giấu diếm bản thân mình lạc lối, ngữ khí cực kỳ kiên định nói.Tống Thanh Nam trước giờ vẫn cảm thấy tầm mắt Tống Thanh Vi nhìn mình luôn đặc biệt nóng rực, trước đó vẫn nghĩ mình nhìn nhầm, chỉ cảm thấy không thoải mái, bây giờ lại nhìn đến ánh mắt Tống Thanh Vi cuồng nhiệt như tín đồ giáo phái, vẻ mặt lại cực kỳ kiên định, loại tình thế ép buộc này thực khiến cho lòng Tống Thanh Nam không hiểu sao có loại cảm giác sợ hãi.“Cô là em gái của tôi, xin đừng nói hưu nói vượn, tôi cũng không phải của cô.” Ngữ khí Tống Thanh Nam nghiêm khắc nói, đây là biểu hiện cự tuyệt lớn nhất mà Tống Thanh Nam ôn hòa có thể thể hiện ra được, cũng có ý đồ hất tay Tống Thanh Vi ra, nhưng nàng lại phát hiện mình căn bản là phí công, Tống Thanh Vi giống như có sức lực mà nữ nhân bình thường không có được. Chỉ là Tống Thanh Nam cũng không biết, Tống Thanh Vi cũng không có nhiều sức đến như vậy, so với chuyện Tống Thanh Nam muốn bỏ tay ra thì Tống Thanh Vi muốn nắm tay kiên định hơn mà thôi.

“Hình như chị quên mất rồi, chúng ta không có nửa điểm quan hệ huyết thống, điều duy nhất giống giữa chúng ta chỉ là cái tên tương tự mà thôi, có thể giống họ với chị, em cảm giác đặc biệt vui vẻ, thật giống như em là của chị, hoặc chị là của em, trong lòng nhất định hiểu rõ.” Tống Thanh Vi cười, nụ cười tươi kia rất đẹp, nhưng không hiểu sao lại khiến cho Tống Thanh Nam cảm thấy giống như loài hoa sinh trưởng trong bóng tối chết chóc, cực kỳ diễm lệ cũng cực kỳ lạnh lẽo.Đương nhiên đó là do có liên quan đến chuyện Tống Thanh Nam sợ hãi Tống Thanh Vi. Da thịt Tống Thanh Vi cực kỳ trắng, thậm chí so với người vốn trắng là Tống Thanh Nam còn trắng hơn, giờ phút này ở cầu thang cũng không mở đèn, nên ánh sáng có chút âm u, da thịt trắng nõn của Tống Thanh Vi giống như không chút huyết sắc, hơn nữa gương mặt kia quá mức tinh xảo, nhìn thế nào, cũng khiến cho người khác cảm thấy Tống Thanh Vi không giống người thường, theo bản năng là sợ hãi.“Cô là con gái của ba ba, trêи danh nghĩa là em gái của tôi, bây giờ như vậy, về sau cũng sẽ như thế, xin cô buông tha cho ý tưởng không hợp luân lý của mình, cũng mời cô buông tay.” Tống Thanh Nam khách khí nhưng kiên định nói với Tống Thanh Vi, nếu nói trước đó Tống Thanh Nam còn chút do dự khi muốn trốn khỏi Tống gia, giờ phút này nàng đã muốn chạy trốn khỏi Tống gia không còn chút do dự, nàng sợ Tống Thanh Vi, càng sợ Tống Thanh Vi có tình cảm cuồng nhiệt với mình như vậy.“Không buông.” Tống Thanh Vi cũng kiên định nói, cô vất vả lắm mới có thể nắm tay chị ấy được, sao có thể dễ dàng buông ra đây?“Buông ra!” Tính tình Tống Thanh Nam tốt đến mấy cũng có chút tức giận.“Đúng rồi, tỷ tỷ, em muốn chị xem một số thứ, nhất định chị sẽ có hứng thú.” Ngữ khí Tống Thanh Vi ôn nhu nói.“Tôi không muốn xem.” Tống Thanh Nam không hề nghĩ ngợi liền từ chối.“Về Niên Ấu Dư, chị thích người đó như vậy, vừa nhu thuận, vừa xinh đẹp, mềm mại giống như kẹo đường, đặc biệt khiến cho người khác muốn ôm vào trong ngực, cũng giống như mặt trời nhỏ, ấm áp như vậy….” Ngữ khí Tống Thanh Vi vẫn phiêu đãng giống như trước, chỉ có cô mới biết, khi nói ra những lời này, cô ghen tị đến độ hận không thể giết được Niên Ấu Dư.Đúng vậy, trong lòng Tống Thanh Nam, Niên Ấu Dư chính là hình tượng như thế, chỉ là nghe Tống Thanh Vi nói xong, Tống Thanh Nam lại có cảm giác trong lòng đặc biệt bất an, kiểu giống như bị người khác nhìn thấu nội tâm, nhưng Tống Thanh Nam cũng biết rõ chính mình căn bản không biết Tống Thanh Vi định làm gì.“Cô muốn làm gì với em ấy?” Tống Thanh Nam cảnh giác hỏi, nàng không hiểu Tống Thanh Vi, cảm thấy Tống Thanh Vi chính là ôn thần của mình, cuộc sống của nàng đã bị cô hủy, Tống Thanh Nam không muốn để cô thương tổn Niên Ấu Dư dù chỉ là một chút.“Em muốn làm gì cô ta? Vậy còn xem chị đối xử với em như thế nào.” Tống Thanh Vi không thể chịu được cảnh Tống Thanh Nam đi tìm Niên Ấu Dư, cô quyết tâm muốn giam cầm Tống Thanh Nam bên người mình, ngoài mình ra không bị bất cứ kẻ nào đụng vào.Tống Thanh Vi liền nắm tay Tống Thanh Nam đi lên lầu, Tống Thanh Nam không thể không nhẫn nhịn trước sự đụng chạm của Tống Thanh Vi, thậm chí tùy ý Tống Thanh Vi đắt nàng vào phòng cô.Tống Thanh Vi đưa Tống Thanh Nam đến phòng mình, mới buông tay Tống Thanh Nam ra, sau đó mở tủ lấy ra một túi hồ sơ để lên trêи giường.“Chị, có thể tự mình xem một chút, rất thú vị.” Tống Thanh Vi cười.

Tống Thanh Nam nhặt túi hồ sơ trêи giường Tống Thanh Vi, mở ra xem, đều là hình ảnh ái muội của Niên Ấu Dư và Ninh Dĩ Tầm. Niên Ấu Dư và Ninh Dĩ Tầm ra ngoài đã xem như là khắc chế, nhưng trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt hai người luôn có lúc không kìm chế được, mà hiển nhiên những ảnh chụp này đều do cố ý tìm người theo dõi.“Cô cho người theo dõi Niên Ấu Dư?” Sắc mặt Tống Thanh Nam nhíu chặt chất vấn, nàng biết nếu những ảnh chụp này rơi vào tay truyền thông, sẽ có ảnh hưởng rất lớn với Ấu Dư, dù sao cũng không có tin tức nào bùng nổ hơn so với tin tức siêu sao thông đồng với kế nữ.“Sao em có được ảnh chụp này chị không cần tò mò, chị chỉ cần biết rằng, em có được ảnh chụp này, còn lưu lại rất nhiều, nếu phát tán những hình ảnh này ra ngoài, chị đoán xem sẽ thế nào? Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư đại khái là thân bại danh liệt, Niên Tông Hán cũng không còn mặt mũi gặp người, quả thật chính là tuồng hài thế kỷ, so sánh với hai người họ, em cảm thấy tình cảm của em với chị còn bình thường hơn.” Tống Thanh Vi cười.“Cô không biết cô làm như vậy thực hạ tiện sao?” Tống Thanh Nam chưa từng dùng lời nào khó nghe như vậy, chỉ nghĩ đến chuyện Tống Thanh Nam tìm người theo dõi Niên Ấu Dư, nàng liền cảm thấy thực phẫn nộ.“Không còn cách nào, quá trình thế nào em cũng không để ý, cái em muốn chỉ là kết quả, nếu chị đau lòng cô ta, thì nên nghĩ lại làm cách nào để giúp cô ta.” Tống Thanh Vi từng bước tạo bẫy, cô chờ người cô yêu nhất bước vào.“Cô muốn thế nào?” Tống Thanh Nam hỏi, nàng chưa từng chán ghét người nào như vậy, Tống Thanh Vi là người đầu tiên, trong thế giới của Tống Thanh Nam, trước khi Tống Thanh Vi xuất hiện, tất cả đều tốt đẹp, nàng cũng nguyện ý tin tưởng đa số mọi người trêи thế giời đều lương thiện, nhưng sau khi Tống Thanh Vi xuất hiện, thế giới của nàng bắt đầu đảo điên.“Em biết chị muốn trốn chạy khỏi Tống gia, nếu chị không thích ở Tống gia, chúng ta có thể đi ra ngoài, chỉ là em không muốn chị rời khỏi em về lại Đức, cũng không muốn chị đi tìm Niên Ấu Dư, nếu chị lại đi tìm Niên Ấu Dư, em tuyệt đối sẽ hủy diệt Niên Ấu Dư.” Tống Thanh Vi uy hϊế͙p͙ nói, Niên Ấu Dư quả thực chính là đại thụ trong lòng Tống Thanh Nam, khiến cho Tống Thanh Vi có cảm giác không vui vẻ. Tông Thanh Nam không nghĩ đến Tống Thanh Vi biết mình chuẩn bị rời Tống gia về Đức, nàng cảm thấy Tống Thanh Vi thật khủng bố, cảm giác cuộc sống của mình bị theo dõi, thậm chí cả nội tâm cũng bị xem trộm.“Nếu cô đưa ảnh chụp ra ngoài, Niên gia sẽ không bỏ qua cho cô, lúc đó cô cũng không được yên.” Thế giới của Tống Thanh Nam tuy rằng đơn giản, nhưng không phải cái gì nàng cũng không hiểu, nàng biết rõ Tống gia và Niên gia thực lực tương đương, đến lúc đó Niên gia sẽ không bỏ qua người đứng sau Tống Thanh Vi.“Không có việc gì, ba ba sẽ dàn xếp thay em, ai bảo em là huyết mạch duy nhất của ổng đây? Tống gia và Niên gia là địch, em cũng không thèm quan tâm, chỉ cần nhốt Niên Ấu Dư vào địa ngục là được. Hơn nữa em tin tưởng chị tuyệt đối sẽ không để cô ta chịu thương tổn như vậy, chị, em nói đúng không?” Tống Thanh Vi vẫn mỉm cười như trước, ngữ khí ôn nhu nói.Tống Thanh Nam tràn ngập phẫn nộ với Tống Thanh Vi, nhưng lại không có cách nào khác. Nàng cảm giác Tống Thanh Vi tuyệt đối là người có thể không cần quan tâm nhân tình, trực giác của nàng cho biết, Tống Thanh Vi đối với nàng có loại cảm giác gần như là chấp nhất biến thái, Tống Thanh Nam không dám mạo hiểm, nàng luyến tiếc Niên Ấu Dư, sợ Niên Ấu Dư chịu thêm thương tổn, nhưng nghĩ đến chuyện mình bị giam cầm bên người Tống Thanh Vi, liền có cảm giác kháng cự trước này chưa từng có. Nàng cảm thấy Tống Thanh Vi quả thật giống như một đại ác ma, ác ma ngăn trở hào quang cuộc sống của nàng, khiến nàng cùng người xung quanh bị bao phủ trong bóng tối.“Thích một người, là hy vọng người kia vui vẻ, không phải để người kia rơi vào tuyệt vọng, để tôi rơi vào tuyệt vọng, cô cảm thấy vui vẻ sao?” Tống Thanh Nam suy sụp ngồi trêи giường Tống Thanh Vi, ngữ khí tuyệt vọng hỏi.“Chị, em chỉ là thích chị, không có ác ý, em chỉ muốn ở lại bên cạnh chị, em không muốn chị tiếp tục truy đuổi Niên Ấu Dư, chị sẽ không cảm thấy vui vẻ, vì người cô ta chân chính thích là Ninh Dĩ Tầm, thích đến mức cô ta liều lĩnh xem nhẹ luân lý đạo đức, giống như em vậy, em tuyệt đối sẽ không tổn thương chị, đương nhiên em cũng không muốn tổn hại đến Niên Ấu Dư. Nhưng chị lại chán ghét em như vậy, lạnh lùng với em như vậy, khiến lòng em thực sự rất hoảng loạn, thực xin lỗi, em thực sự không muốn thấy chị khổ sở, chị tha thứ cho em được không? Em thực sự thực sự thích chị, thích đến trình độ chị không thể tưởng tưởng được, em cũng không biết vì sao mình lại sinh ra ác niệm như vậy, chỉ là em hoàn toàn không thể khống chế được mình…..” Tống Thanh Vi vậy mà quỳ gối bên chân Tống Thanh Nam, ngữ khí hèn mọn khẩn cầu nói, nước mắt rơi từng giọt từng giọt, bộ dáng thực sự bất lực, giống như mọi ác ý đều chỉ là bất đắc dĩ.Hiển nhiên Tống Thanh Nam không dự đoán được mới một phút trước là một ác ma, một phút sau lại biến thành một cô gái bình thường làm sai chuyện quỳ gối bên chân khẩn cầu mình tha thứ, Tống Thanh Nam thiện lương hiển nhiên bị một màn này làm cho áy áy, nhưng là Tống Thanh Vi vẫn không chịu dứng lên, giờ phút này Tống Thanh Vi nhìn giống như một cô gái yếu ớt bất lực, thực sự cần người khác cứu vớt. Trong nháy mắt này, Tống Thanh Nam cảm thấy Tống Thanh Vi thực sự quá đáng thương, nhưng cũng có chút bệnh hoạn, đối với Tống Thanh Vi như vậy, loại sợ hãi ban đầu vô hình tiêu tán một chút.

Bình luận

Truyện đang đọc