NỮ THẦN ĐỤNG PHẢI NỮ THẦN KINH

Quý Ưu Trạch và Tôn Phỉ, giữa hai người có đụng chạm nhỏ, chuyện này đã lan truyền ồn ào huyên náo từ lâu.

Quý Ưu Trạch ra mắt sớm hơn so với Tôn Phỉ, Tôn Phỉ coi như là hậu bối. Cùng nhau được đề cử giải nữ phụ xuất sắc nhất, kết quả Quý Ưu Trạch thua, Tôn Phỉ thắng. Lúc đó rất nhiều người cảm thấy, tương lai một năm tới, Tôn Phỉ nhất định sẽ là một người xuất sắc nhất so với bạn cùng trang lứa trong giới giải trí.

Hơn nữa đều cho rằng những ngày tháng tiếp theo của Quý Ưu Trạch nhất định sẽ là một mớ hỗn độn hỏng bét.

Tuy nhiên đúng vào lúc này, bộ phim của Vương Nguyệt Bán chọn người thử vai. Tất cả mọi người cho rằng Tôn Phỉ có thể giành được vai diễn trong một lần diễn xuất, nhưng không ngờ qua vài vòng đã bị loại.

Ngược lại là Quý Ưu Trạch, diễn xuất luôn bị người chỉ trích, hơn nữa còn đủ loại tin tức tiêu cực quấn thân lại giành được vai.

Chuyện này, đối với fan Tôn Phỉ mà nói, là hoàn toàn không thể chấp nhận.

Cho nên, trước khi bộ phim được công chiếu và thời gian phim công chiếu, fan của cô ta nhảy lên nhảy xuống, liên tục bôi xấu.

Dù sao con người là sinh vật rất kỳ lạ. Rất nhiều người đều có loại tính cách mù quáng. Ví dụ như nói, đối mặt với một bộ phim nhựa, ngay cả khi cảm nhận đầu tiên của mình sau khi xem xong là: “Quay không tệ làm cho người ta cảm động! Đạo diễn thật sự quá tuyệt vời! Hoàn toàn quay được ý nghĩa đời người này của chúng ta! Diễn viên cũng rất tốt rất tuyệt! Tôi rất thích, cho năm sao!”

Nhưng nếu như đang đánh giá mà đi vào lướt bình luận, thấy có người nhắc đến vài chỗ thiếu sót trong phim, ví dụ như một phần nào đó không hợp lý, ví dụ như bộ đồ của nữ chính trông rẻ tiền vân vân. Cho dù những chỗ thiếu sót nhỏ thật ra cũng không ảnh hưởng đến trải nghiệm xem phim của mình, thế nhưng… sau đó đánh giá chấm điểm, một bộ phận người có khả năng sẽ chấm điểm từ năm sao biến thành bốn sao.

Nội dung bình luận cũng có thể sẽ từ “Thật tuyệt không tồi tôi thích, thực sự rất cảm động!” biến thành: “Nhìn chung cũng không tệ lắm, chọc vào trái tim của tôi. Nhưng mà, quần áo của nữ chính không thể mặc tốt một chút sao?!”

Hiện tượng như vậy, thấy cực kỳ nhiều, đừng nói gì đến việc có cả đống người điên cuồng không ngừng bôi xấu một người hoặc là một bộ phim, dấy lên nhiều ảnh hưởng lớn.

Các fan của Tôn Phỉ ngấm ngầm ra tay, Khang Tịch cũng biết.

Dù sao, trong nhóm người hâm mộ của Quý Ưu Trạch, nàng cũng không phải chơi không. Hơn nữa, những người hâm mộ trong nhóm, kỹ thuật phong phú tin tức dồi dào, cũng không phải khoác lác. Fan với fan, nhiều khi giống như một doanh trận rất lớn.

Có đôi khi fan nhà A và fan nhà B liên minh, đập nát âm mưu nhà C. Có đôi khi nhà C liên kết nhà D, cùng nhau đánh dẹp nhà A là đối thủ chung. Thời điểm như thế này, còn có một loại fan nằm vùng, giả bộ là thành viên fan địa phương, ẩn nấp trong đó, thăm dò tin tức. Sau đó dùng mạng truyền thông tin đã biết đi, đầu não lại vạch ra sách lược tác chiến.

Tuy nhiên, Tôn Phỉ ngoại trừ bộ phim năm ngoái giành được rất nhiều khen ngợi nhưng sau đó không lấy tác phẩm mới. Nhưng mà, bởi vì tham gia chương trình giải trí Fire Of The Sky, cộng thêm thể hiện bản thân tốt, nên thu hút được nhiều fan hơn Quý Ưu Trạch.

Bề ngoài Tôn Phỉ trong sáng, nhìn không đẹp lắm, trông không có tính công kϊƈɦ. Dựa theo lời nhiều người nói, là chỉ nhìn gương mặt cũng làm người ta muốn làm bạn với cô.

Trong thực tế, thể chất của cô cũng không phải rất tốt, nhưng trong chương trình, mỗi lần đều rất cố gắng. Có vài lần lúc làm nhiệm vụ, đều bị dọa đến phát khóc, tổ chương trình nói nếu như không thể hoàn thành có thể từ bỏ. Nhưng cô vẫn lắc đầu, vừa lau nước mắt vừa hoàn thành nhiệm vụ.

Những chi tiết nhỏ, không chỉ có thể làm rung động các chàng trai, hơn nữa còn có thể làm cảm động các cô gái.

Cho nên, tỉ lệ nhóm fan hâm mộ của cô, giữa rất nhiều ngôi sao, coi như là hiếm thấy, rất đồng đều.

Không thể không nói tổ chương trình thật sự cố gắng rất nhiều, ngoại trừ Mạc Lệ Nhi và Hồ Thanh Thanh, thì Tôn Phỉ, Tiết Thiểu Hoa, Khang Tịch, Quý Ưu Trạch, Tiền Gia, Dương Tố Hoan, đều biết nhau. Thậm chí, còn có một loại cảm giác như một tấm lưới.

Đúng như dự đoán, tiết mục vẫn đang ghi hình, còn chưa cắt nối biên tập, đừng nói gì đến phát sóng, sức nóng cũng đã làm cho người ta tặc lưỡi.

Có một số người coi thường chương trình thực tế nói: “Chương trình thực tế thực sự không có cách nào để có được điểm của tôi. Ai có thể cho tôi biết, chương trình thực tế rốt cuộc hay chỗ nào? Tôi chỉ cảm thấy rất bất thường, chương trình này là thực sự quá buồn nôn.”

Sau đó có người phản bác: “Quan điểm nhìn sự vật của mỗi người không giống nhau. Bạn không thích người khác thích, bạn thích người khác không thích, đều rất bình thường. Nhưng mà bạn không thể tự mình không thích thì không cho phép người khác thích chứ.”

Còn có người nói, Quý Ưu Trạch trước đây luôn miệng nói cô sẽ không tham gia chương trình thực tế, nhưng bây giờ lại tham gia, thật sự đạo đức giả ghê gớm.

Sau đó lại có người phản bác: “Lúc nhỏ bạn thích ăn cơm không thích ăn mì, vì nghĩ mì không thể ăn. Sau khi bạn lớn lên đột nhiên nghĩ muốn nếm thử vị mì thay đổi khẩu vị… rõ ràng nói thích ăn cơm không thích ăn mì, cuối cùng lại ăn mì, tôi có thể chửi quá đạo đức giả không?”

Nhưng thật ra Quý Ưu Trạch không để ý nhiều như vậy. Dù sao chính cô cũng rất rõ, mọi thứ đều nói nhiều càng sai, nhất là loại người xúc động như cô. Cho nên, thà rằng không nói.

Cả ngôi biệt thự lắp đầy camera, thật sự nhiều đến làm người ta không thể nào nhìn thẳng. Bên trong tủ lạnh, giữa sô pha, trong đồ chơi bằng nhung, trước bồn rửa mặt vân vân, đều lắp rất nhiều.

Sau khi Quý Ưu Trạch đi vào, tìm cho ra tất cả camera trong phòng mình và Khang Tịch.

Luôn cảm thấy biết chúng nó ở nơi nào, mới yên tâm được.

Nhưng mà, cực kỳ không tiện là, nếu như cô muốn hôn hôn Khang Tịch, cũng không thể. Dù sao, cũng đang làm chương trình.

Tuy rằng trong phần lớn thời gian, ngoại trừ camera bên ngoài, những thứ khác hết thảy thoạt nhìn đều không có gì khác biệt so với sinh hoạt ngày thường. Còn có một chuyện rất khó chịu là, Khang Tịch và Quý Ưu Trạch ở phòng này, không có nhà vệ sinh, khá bất tiện.

Trước khi đi ngủ tối, Quý Ưu Trạch rửa mặt xong xuôi mặt một bộ áo ngủ màu trắng thục nữ ngồi xuống trước camera trêи bàn trang điểm.

Bởi vì đạo diễn từng dặn dò, mỗi người, trước khi ngủ, đều phải ngồi trước camera bày tỏ chút cảm nghĩ.

Vuốt vuốt lại tóc vừa sấy khô, Quý Ưu Trạch nghĩ thầm, cho dù là như thế nào, nhất định phải bảo trì hình tượng nữ thần hoàn mỹ trước mặt công chúng!

Mặc kệ vào lúc nào, đều nhất định phải làm cho mình trông thật đẹp.

Vì vậy, Quý Ưu Trạch (làm bộ) tao nhã vuốt vài sợi tóc bên má, ngắm chuẩn cái gương mỉm cười, nói: “Lần đầu tiên tham gia chương trình kiểu này, cảm giác thật sự có hơi lo lắng~~~ ôi~ ôi ôi trời mẹ tôi ơi‼!”

Một câu còn chưa nói hết, kết quả vì cánh tay cô duỗi dài quá rộng, không để ý, đụng trúng chú chó thủy tinh trêи bàn, kết thúc!

Ngay lúc điện giật ra lửa, Quý Ưu Trạch bỗng uốn éo cơ thể, xuất một chiêu Long Trảo Thủ, ôm chú chó thủy tinh vào lòng. Nhưng mà tóc dài lại rũ xuống. Lúc cô ngẩng đầu lên, lọn tóc nghịch ngợm thuận thế chặn khuôn mặt lại. Thế cho nên thoạt nhìn toàn bộ tạo hình của Quý Ưu Trạch, rất giống Mai Siêu Phong.

“Trong cuộc sống, dù sao cũng không tránh được các loại ngoài ý muốn xảy ra. Bình tĩnh là được rồi, bình tĩnh là được rồi…” Quý Ưu Trạch vén tóc lên, liếc mắt đưa tình, vừa nói chuyện, vừa đặt chú chó thủy tinh lại chỗ cũ.

Nhưng mà lúc đặt lại chỗ cũ, Quý Ưu Trạch thấy thế nào cũng cảm thấy món đồ kia có hơi vướng víu.

Vậy nên, đặt nó ở vị trí khác.

Đặt xong vẫn cảm thấy không được tự nhiên, luôn cảm thấy cho dù để thế nào, cô đều sẽ đánh rớt.

Vì vậy, sau khi thay đổi nhiều vị trí, cuối cùng Quý Ư u Trạch cầm chú chó thủy tinh ném vào trong ngăn kéo.

“Mày cứ đợi tao trong đó đi! Đừng ảnh hưởng bản cô nương ghi hình chương trình.” Đóng ngăn tủ lại, Quý Ưu Trạch lộ ra nét cười thỏa mãn hớn hở.

“Thật ngại, vừa rồi xảy ra chút tình huống nhỏ.” Quý Ưu Trạch lại nhìn về phía camera lần nữa, cười khoa trương: “Đạo diễn, thợ quay phim, anh hậu kỳ, đoạn vừa rồi, xin cắt bỏ đi, xin nhờ!”

Lúc sau, rất vất vả Quý Ưu Trạch mới nói xong cảm nghĩ của mình. Lúc này, Khang Tịch tắm rửa xong đẩy cửa ra đi vào.

Thấy hôm nay Quý Ưu Trạch mặc bình thường như vậy, khóe miệng Khang Tịch khẽ nhếch, cười nói: “Uống nhầm thuốc à?”

“Cái gì?” Quý Ưu Trạch chưa kịp phản ứng.

“Là vì phải làm chương trình nên mới cố ý mặc như vậy à?” Khang Tịch tiếp tục trêu chọc cô.

“Sao thế được? Bình thường, mình chính là như vậy mà.” Quý Ưu Trạch khẽ vén lọn tóc.

“Mọi người, mọi người, vừa rồi mọi người thấy đều là hình tượng giả dối, thật ra bình thường Quý Ưu Trạch mặc áo ngủ, như thế này này…”

Lúc này, Khang Tịch đột nhiên lấy điện thoại ra, mở album, lấy ảnh chụp lén Quý Ưu Trạch mặc áo ngủ ra để trước camera.

Bộ đồ ngủ giống đồ bóng bầu ɖu͙ƈ kia, thật sự làm Khang Tịch mắc cười rất lâu.

Quý Ưu Trạch thấy thế, nóng nảy, vì vậy bật người dậy cướp điện thoại! Kết quả hai cô gái đều xoay xoay ngã lên giường.

Hai người từ vặn vẹo biến thành cù lét nhau.

Khang Tịch cười đến nỗi sắp tắt thở. Thật ra, nàng đột nhiên lục tấm ảnh chụp Quý Ưu Trạch mặc bộ đồ ngủ kia ra, chủ yếu là nàng vẫn cảm thấy loại chương trình thực tế này, thể hiện chân thật nhiều ngược lại càng hấp dẫn người hơn.

Chỉ có điều, có lẽ Quý Ưu Trạch sợ thể hiện không đúng cách bị người rủa xả. Cho nên mới cố ý đi mua đồ ngủ này nọ không giống phong cách của mình.

Nhưng mà, thật ra Khang Tịch cũng rất lo lắng.

Bởi vì sau khi Quý Ưu Trạch ngủ, thật sự táo bạo đến không thể táo bạo hơn. Thực tế thật sự là không thể nhốt không thể thắng xe!

Một buổi tối, Quý Ưu Trạch xốc chăn rất nhiều lần. Mỗi lần xốc chăn xong, tư thế co quắp vặn vẹo đủ kiểu.

Mỗi lần Khang Tịch tỉnh lại, đều giúp cô đắp kín chăn lần nữa, và giúp cô sửa sang lại tóc che trêи mặt.

Nhưng mà, Quý Ưu Trạch vốn không biết dáng ngủ của mình kinh khủng đã phơi bày từ lâu.

Ngày hôm sau khi rời giường, rửa mặt xong cô còn cầm một ly nước nóng đến trước bàn trang điểm, tiếp tục hướng về phía camera giả vờ làm nữ thần: “Bí quyết làm đẹp, chính là mỗi ngày tỉnh giấc đều phải uống một ly nước, điểm này, mọi người nhất định phải nhớ kỹ đó.”

Sửa soạn cho mình xong, Quý Ưu Trạch đi ra khỏi phòng, đi đến phòng khách.

Sau đó phát hiện, trêи một khay trà, để một giỏ trái cây. Trong giỏ trái cây chứa một phong thư thật to. Đó là thẻ nhiệm vụ trong truyền thuyết.

Quý Ưu Trạch cảm thấy tò mò, những người khác lại không đến, vì vậy cô liền cầm lên ngồi vào ghế sô pha mở ra đọc.

“Nhiệm vụ hôm nay, mời tất cả các thành viên trong “Bạn cùng phòng siêu cấp” cùng nhau làm cơm tối cho đêm nay.”

Lúc Quý Ưu Trạch đọc xong nhiệm vụ, Khang Tịch Hồ Thanh Thanh cùng nhau xuất hiện ở góc của cầu thang

“Cái gì vậy?” Khang Tịch hỏi.

“Thẻ nhiệm vụ, nói là đêm nay chúng ta cùng nhau ăn các thành viên “Bạn cùng phòng siêu cấp”…” Quý Ưu Trạch cầm tấm thẻ nhiệm vụ quay đầu nói.

Sau khi nghe xong, chăn trong tay Hồ Thanh Thanh bạch một tiếng rơi xuốn

Bình luận

Truyện đang đọc