ÔNG XÃ THỰC TẬP



Chương 34: Mưa gió (3)
Hai người ăn cơm tối xong thì Viêm Liệt đưa Bắc Đường Yên về nhà, hôm nay Bắc Đường Yên cũng nhận được tin tức nhà đã sửa xong, cô cảm thấy nên để cho Viêm Liệt nhìn một chút xem anh có hài lòng hay không, nghĩ vậy hai người liền cùng nhau về nhà Bắc Đường Yên.
Viêm Liệt theo Bắc Đường Yên vào phòng, thấy được phòng sách mà Yên cố ý sửa cho anh liền cảm động ôm lấy cô.
“Cám ơn.” Viêm Liệt rất thích nơi này, có mùi vị gia đình.
“Ngày mai dọn đến đây đi, như vậy chúng ta cũng dễ dàng một chút.” Hiểu rõ chuyện đã xảy ra nên Bắc Đường Yên không còn tức giận nữa, nhưng mà đây chỉ là đối với Viêm Liệt, điều đó cũng không có nghĩa là cô sẽ bỏ qua cho những người còn lại, trên đường tới đây, trong đầu Bắc Đường Yên đã có một kế hoạch hoàn chỉnh, nếu đối phương làm ra loại chuyện này thì cũng chính là kẻ thù của cô, mà đối với kẻ thù cô chưa bao giờ nể tình!
“Ngày mai phải đi làm.” Viêm Liệt có chút khó xử, hơn nữa còn có chút khẩn trương, nếu như anh tới đây ở thì giống như hai người đang ở chung vậy.

“Tối nay về nhà dọn dẹp đồ đạc, tối mai mang đến đây, em sẽ tìm người dọn đồ dùm anh, anh không cần lo.” Lời này của Bắc Đường Yên như là quyết định cuối cùng, không cho phép phản bác, mặc dù ở trước mặt Viêm Liệt cô đã ôn hoà rất nhiều, nhưng cái tính thích chủ đạo của cô vẫn còn rất mạnh mẽ.
Ngược lại Viêm Liệt không có cảm thấy khó chịu, chỉ bất đắc dĩ cười cười, sau đó ở trên trán Bắc Đường Yên ấn xuống một nụ hôn.
Anh biết như vậy mới thật sự là Bắc Đường Yên, mạnh mẽ không cho phép người khác cự tuyệt, từ rất lâu anh đã biết rõ điều này, cho nên mới cảm thấy ngạc nhiên trong mấy ngày chung sống với cô, bởi vì Bắc Đường Yên trở nên ôn hoà rất nhiều, nhưng mà giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, trong lúc vô tình khí thế của cô lại bộc lộ, điều này cũng không có gì không tốt, Viêm Liệt cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại cảm thấy chân thật hơn rất nhiều.
Hai người ở chung một chỗ nếu như chỉ là dối trá đối xử với nhau như vậy nhất định làm cho người kia không thoải mái, thật ra thì chỉ có đem tính cách của mình bày ra cho đối phương biết rõ thì mới có thể sống lâu dài, anh thích xem một mặt mạnh mẽ của Bắc Đường Yên, chói mắt như vậy làm cho người ta động lòng!
Thật sự là nhịp tim, đôi mắt sáng ngời tràn đầy tự tin, lời nói nắm giữ hết tất cả sự kiên cường, đây mới thật sự là gương mặt thật của Bắc Đường Yên, thần tượng anh sùng bái hơn ba năm!
Trong lòng Viêm Liệt chuyển động mười nghìn lần, giống như chỉ trong cái nháy mắt cũng đã suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, mà Bắc Đường Yên lại không hề có cảm giác , đại khái là bởi vì hai ngày nay đã phát sinh quá nhiều chuyện cho nên Bắc Đường Yên có chút bốc đồng làm theo ý kiến của mình quyết định tất cả, cũng không có nhiều thời gian quan tâm ý tưởng của Viêm Liệt, cô cũng không nghĩ tới hành động vô ý của mình sẽ làm Viêm Liệt kích động.
Một lúc nào đó mọi người sẽ biết, chúng ta cũng không phải thật sự yêu thích đối phương, nhưng hấp dẫn chúng ta có lẽ chính là điều ẩn núp trong con người đó, tình yêu rất là kỳ diệu, chúng ta có thể dũng cảm đi tranh thủ nhưng lại không có cách nào nắm trong tay.
“Yên, anh thích em.” Sau khi nhẹ nhàng hôn lên môi Bắc Đường Yên, Viêm Liệt dùng giọng nói kiên định ấm áp nói với cô.
Bắc Đường Yên sửng sốt, không nghĩ được Viêm Liệt sẽ có hành động như thế này, nhưng ngay sau đó liền nở nụ cười vui vẻ, kiêu ngạo, hạnh phúc, Bắc Đường Yên chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp bởi vì Viêm Liệt bày tỏ tình cảm với mình, nhưng Viêm Liệt lại thấy được ánh mắt Bắc Đường Yên khi đó, sáng như vậy, đẹp như vậy, giống như là chinh phục được toàn bộ thế giới.
Yên, nếu như anh thích em có thể làm cho em cảm thấy vui mừng nhanh như vậy, anh nhất định sẽ thích em cả đời, ánh mắt tràn đầy tự tin và sáng ngời của em chính là ý nghĩa cuộc sống của anh, trước kia anh nghĩ muốn tìm kiếm, bây giờ anh chỉ muốn chờ đợi, chỉ hy vọng em có thể là chính mình ở trước mặt anh, ngay bây giờ, Viêm Liệt hứa hẹn trong lòng mình, lời hứa cả đời, anh thật sự thích cô gái tên là Bắc Đường Yên, không, phải nói là anh yêu Bắc Đường Yên, bởi vì cô mạnh mẽ chinh phục trái tim anh!
Ngày thứ hai, Viêm Liệt dọn vào nhà Bắc Đường Yên, cô đã chuẩn bị mọi thứ cho anh, thật ra thì ngay từ lúc muốn sửa chữa lại thư phòng cô đã dự định mua rất nhiều thứ, bao gồm các loại quần áo bốn mùa, từ cà vạt cho đến vớ chân cũng không bỏ sót một thứ nào, đồ đạc treo đầy hai tủ quần áo, còn có đầy đủ đồ dùng hằng ngày, toàn bộ vật dụng làm việc cũng được chuyển đến bên trong phòng sách, thật ra thì chỉ cần Viêm Liệt đến là được rồi, cho nên, buổi tối hôm đó khi Viêm Liệt thấy mọi thứ thì rất ngạc nhiên, rõ ràng ngày hôm qua còn không có cái gì mà.
“Anh có cảm giác em đem cả cửa hàng dọn đến trong một ngày.” Sau khi Viêm Liệt nhìn thấy những vật dụng trong phòng liền trêu ghẹo Bắc Đường Yên.

“Em làm suốt một ngày đó, hi vọng anh sẽ hài lòng.” Lời này của Bắc Đường Yên là sự thật, mặc dù cụ thể không phải là cô làm, nhưng cô là tổng giám đốc lại để cho nhân viên của mình nghĩ một ngày đem những thứ đồ này đến đây rồi còn dọn dẹp cẩn thận nữa, coi như cô cũng có công.
“Cám ơn.” Viêm Liệt cảm thấy thật mâu thuẫn, anh không thích Bắc Đường Yên tốn nhiều tiền cho anh như vậy, những thứ đồ đạc này tuy giá trị không phải là trăm triệu trở lên nhưng cũng là món tiền kếch xù, không dưới sáu bảy con số, nhưng mà, đây là tâm ý của Bắc Đường Yên đối với anh, anh không muốn nói những lời tự ái đả thương tâm lý đàn ông đó, lúc quyết định ở chung một chỗ với Bắc Đường Yên anh cũng đã đón nhận loại chênh lệch này.
“Thích là tốt rồi, nhanh dọn dẹp đi, hôm nay anh cũng mệt rồi, dọn xong có thể nghĩ ngơi sớm một chút.”
“Ừm.”
Sau đó hai người cùng nhau sửa sang lại đồ đạc Viêm Liệt đem đến, vật dụng của anh rất ít, khoảng nửa tiếng sau liền dọn dẹp lại sạch sẽ, hai người chia nhau ra đi tắm, trao một nụ hôn ngủ ngon rồi trở về phòng của mình.
Viêm Liệt bận rộn cả một ngày cho nên cảm thấy thật mệt mỏi, nằm trên giường lớn suy nghĩ về Bắc Đường Yên ở cách vách, chỉ chốc lát liền ngủ thiếp đi, trong giấc mơ còn mang theo một chút mỉm cười, bộ dáng làm cho người ta cảm thấy rất hạnh phúc.
Mà trong phòng bên cạnh phòng Viêm Liệt, Bắc Đường Yên đang mở máy tính kiểm tra mấy bản hợp đồng, sửa đổi một chút, sau đó lại kiểm tra kế hoạch lại một lần rồi mới cầm điện thoại lên.
“Tổng tài?”

“Văn Mẫn, kế hoạch tôi đã gửi đến hộp thư của cô, bắt đầu từ ngày mai chúng ta bắt đầu trò chơi.” Nói đến đây trong mắt Bắc Đường Yên xẹt qua một tia sáng lạnh.
“Em biết rồi, tổng tài, nhất định làm cho ngài hài lòng.”
“Chú ý giữ bí mật, trước khi kế hoạch thành công không được tiết lộ tin tức.” Mặc dù Bắc Đường Yên cảm thấy kế hoạch của mình sẽ không vì bất cứ người nào mà thay đổi, nhưng cô vẫn không thích chuyện ngoài ý muốn phát sinh.
“Dạ, tổng tài.”
Bắc Đường Yên hài lòng cúp điện thoại, một lần nữa xác nhận kế hoạch không có gì sai sót mới tắt máy tính chuẩn bị đi ngủ, không có ai gây tổn thương cô lại không bị trả giá thật lớn cả, đã có lá gan mơ ước đồ thuộc về cô, sẽ phải có lá gan gánh nổi hậu quả!


Bình luận

Truyện đang đọc