PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP GIẢ GÁI THÔNG QUAN TRÒ CHƠI SINH TỒN

Mèo đen trong lòng ngực Thẩm Bân lộ ra vẻ rất là lười biếng, nhưng mèo trắng lại có chút đứng ngồi không yên, đầu chui vào trong lòng ngực lớp trưởng, mông đối diện với người ngoài.

"Lớp trưởng cậu.....nuôi mèo?" Thẩm Bân hỏi.

Nhưng đối phương còn chưa trả lời đâu, giáo viên chủ nhiệm liền đi vào lớp học, nhìn thấy Túc Sùng và Diêm Hình liền sửng sốt: "Vào học." Ý tứ nhắc nhở bọn họ nên đi dạy học ở lớp khác.

Túc Sùng khẽ nhíu mày không quá yên tâm rời đi, Diêm Hình thì trực tiếp mở miệng: "Không có tiết dạy, tôi định tới dự thính học tập kinh nghiệm của thầy chủ nhiệm."

Túc Sùng vội vàng phụ họa: "Tôi cũng vậy."

Chủ nhiệm lớp vẻ mặt nghi hoặc, thầy giáo dạy toán và thầy giáo tiếng Anh còn có thể đồng thời không có tiết dạy?

Nhưng thật ra Thẩm Bân nhỏ giọng lôi kéo ống tay áo Diêm Hình nói: "Em không tham gia băt nạt hai người Phong Tư Tư sẽ không có nguy hiểm, có thể giúp anh xem lớp học có sự kiện gì đặc biệt xảy ra không, anh không cần cùng em, làm việc của mình là được." Dù sao mình đã làm xong nhiệm vụ thu thập nữ trang, mà trò chơi còn đang tiếp tục.

Diêm Hình trực tiếp dẫn cậu trở lại chỗ ngồi, giương mắt nhìn quét một vòng, đôi nam nữ người chơi kia không ở, trầm tư một lát liền gật đầu nói: "Anh đúng là phải đi tra một số việc, rất nhanh sẽ quay lại tìm em."

Tuy lớp học này vẫn luôn có người chết, nhưng luôn có vài việc cần tới nơi khác hỏi thăm, ví dụ như hung thủ giết hại Phong Tư Tư và Tống Di được ai hỗ trợ che giấu?

Dành một chút thời gian để tìm hiểu toàn bộ câu truyện, Diêm Hình dự định sẽ quay lại sớm.

Cho nên giáo viên chủ nhiệm còn chưa bắt đầu dạy học, liền thấy Diêm Hình vừa rồi nói muốn tới học cách dạy học của hắn đang xoay người ra khỏi lớp học.....

Túc Sùng không đi, bên cạnh còn có một Úc An đang cúi gằm đầu xuống, lỗ tai đỏ bừng, trong lòng kích động muốn chết, chắc chắn là thầy vì mình mới không rời đi!

Khi Diêm Hình rời đi, giáo viên chủ nhiệm nhìn quét một vòng: "Viên Tương Tân đâu?"

Không có ai trả lời, kỳ thực không chỉ có Viên Tương Tân, mà Đỗ Tử Minh và Phương La cũng không có mặt, nhưng giáo viên chủ nhiệm lại chỉ hỏi một người.

Đầu ngón tay lớp trưởng chậm rãi chải vuốt long mèo trắng ý đồ an ủi, sau đó nhìn giáo viên chủ nhiệm nói: "Ngày hôm qua Viên Tương Tân định đánh lén em, nhưng không thành công, có lẽ bị chấn động não."

Các học sinh khác nghe thấy lớp trưởng nói động tác nhất trí nhìn về phía hắn, định đánh lén là có ý gì? Là như mọi người nghĩ sao?

Sau đó lớp trưởng liền giải thích kỹ càng tỉ mỉ một lần, tuy bởi vì có giáo viên chủ nhiệm đang có mặt nên hắn nói ba phải cái nào cũng được, nhưng mọi người đều từ lời trong lời ngoài của hắn nghe ra, ngày hôm qua Viên Tương Tân nói dối hắn không liên quan tới cái chết của Phong Tư Tư và Tống Di, buổi tối cư nhiên đi giết người để giữ bản thân không chết?

Điều này....cũng thật là đáng sợ!

Thuận tiện lớp trưởng còn nói với giáo viên chủ nhiệm Đỗ Tử Minh và Phương La không tới.

Kết quả giáo viên chủ nhiệm cư nhiên nhẹ nhàng bang quơ nói hai người kia đã chết....

Đám học sinh đồng thời dại ra, tối hôm qua rốt cục đã xảy ra việc gì không ai biết, Viên Tương Tân hiện tại ở đâu? Nếu hắn không giết chết lớp trưởng có phải chứng tỏ bản thân đã chết rồi không? Nhưng chết thì thi thể ở đâu?

Hết thảy đều không có người trả lời.

Đúng lúc này, cư nhiên có một học sinh nữ đi lên cầm lấy phấn viết lên bảng đen, hơn nữa giáo viên chủ nhiệm đứng ở một bên im lặng không lên tiếng giống như mắt bị mù không nhìn thấy gì cả, hoặc là giống như não đã chết mặc kệ không hỏi không ý kiến.

Mọi người sắp phát điên, lại lần nữa bắt đầu một vòng nói thật hay đại mạo hiểm.

Thẩm Bân ngồi ở phía dưới yên lặng làm người vô hình, cậu cảm thấy rất kỳ quái, trò chơi lần này koong phải nguy hiểm sao? Vì sao người chơi đều không có việc gì, xảy ra chuyện đều là NPC?

Nhưng chữ viết của nữ sinh viết ra sau đó khiến người cảm thấy không ổn, nói thật hay đại mạo hiểm bỗng nhiên trở nên điên cuồng.

[Nói thật: tất cả học sinh đang ngồi ở đây trước khi tan học phải ở trước mặt mọi người nói ra người mình ghét nhất, nói một bí mật của người có quan hệ tốt nhất với mình, nói dối sẽ chết nha ~]

Thẩm Bân nói thầm: "......Đúng là dễ đắc tội với người."

Đây không chỉ đắc tội với người mình ghét mà còn phải bán đứng bạn thân.

Lớp học lại lần nữa trở nên ồn ào, giữa bạn học với nhau rất ít nói ra bí mật nhưng lại có một số không thể nói rõ, đặc biệt là trường học quý tộc, mọi người có tiền có thế ăn no không có việc gì chỉ thích gây chuyện.

Nhưng lúc này Viên Tương Tân xuất hiện, đầu hắn quấn băng gạc, sắc mặt âm trầm hai mắt đỏ bừng, hiển nhiên ngủ không ngon, thậm chí tinh thần có chút suy sụp, giương mắt nhìn chữ trên bảng đen: "....." xong rồi, suy sụp ngày càng tăng thêm.

Giáo viên chủ nhiệm thì yên lặng đứng tại chỗ không nhúc nhích, chỉ là vẻ mặt mờ mịt nhìn chằm chằm bảng đen.

Vẫn là lớp trưởng dẫn đầu nói: "Tôi không có bạn tốt, đối với tôi mà nói tất cả mọi người đều giống nhau, nhưng tôi có người ghét, Viên Tương Tân, tôi muốn nói cho cậu chính là, tôi biết cậu cầm đầu giết Phong Tư Tư và Tống Di, tuy các cô ấy không phải bạn thân của tôi, nhưng đối với tôi chỉ có chuyện này."

Viên Tương Tân hung hăng nhìn chằm chằm hắn: "Mày đang nói linh tình gì đó!"

Lớp trưởng cười nhạo một tiếng: "Đến lúc này, tôi còn nói dối cậu sao? Kể cả việc tối hôm qua muốn giết tôi, còn cần ngụy trang cái gì nữa?"

Viên Tương Tân hít sâu một hơi, cảm giác đã phát điên: "....Đúng, tao thừa nhận, vậy thì sao chứ, Phong Tư Tư và Tống Di đang trả thù tao! Nói thật đúng không? Tao nói ——" hắn nhìn về phía lớp trưởng: "Tao cũng không có bạn, bạn thân nhất của mình là chính mình, ghét nhất chính là mày, bí mật của tao chính là giết Phong Tư Tư và Tống Di, vừa lòng chưa?"

Lớp học lặng ngắt như tờ, lớp trưởng mặt không biểu tình, tựa hồ không hề dao động đối với đáp án này, dù sao đã sớm biết chân tướng.

Mọi người rất muốn khiển trách Viên Tương Tân, thậm chí có người trong cơn tức giận muốn đánh hắn, vẫn là Túc Sùng động thủ trước, đứng dậy xông tới không nói hai lời đánh người một trận, giáo viên chủ nhiệm không biết vì sao muốn ngăn cản, kết quả bị Túc Sùng đánh luôn....

Không đánh không được, không chừng có thể đánh cho giáo viên chủ nhiệm não tàn có thể tỉnh.

Kết quả cũng không có tác dụng chym gì, hơn nữa hắn cũng không dùng quá nhiều sức lực đánh giáo viên chủ nhiệm, dù sao đối phương cũng vô tội.

Sau đó không đợi các học sinh khác có động tác gì khác với Viên Tương Tân, Túc Sùng liền mở miệng: "Từng bước từng bước thực hiện, mọi người trong lớp nhìn lên bảng, từ người đầu tiên theo hàng ngang bắt đầu."

Vẫn là phải có một người đứng lên chủ trì, nếu không trong lớp sẽ loạn thành một đoàn, người thứ nhất đứng lên là một nữ sinh, phải nói ra người mình ghét nhất là ai, còn phải bán đứng bạn thân, áp lực tâm lý thật sự khó chịu nổi.

Không còn cách nào khác, để bảo mệnh cô bất chấp tất cả, nhìn nữ sinh ngồi sau ghế mình: "Tôi...tôi ghét nhất là cậu, bạn cùng bàn của tôi đã từng...phá thai, vậy thôi." Nói xong cô lập tức ngồi xuống, rất bất đắc dĩ.

Người ngồi cùng bàn là bạn thân nhất của cô, hiện tại trong mắt đều là lửa giận trừng cô.

Nữ sinh cũng không còn cách nào, đành phải nói: "Không phải tôi cố ý, cậu cũng không muốn chết đúng không? Nhìn yêu cầu đi."

Không có cách nào để tránh nó, tiếp theo đến lượt bạn ngồi cùng bàn với nữ sinh, cũng nói nữ sinh đã từng lên giường với nhiều người đàn ông....

Dù sao sau lần này chắc chắn không còn là bạn thân được nữa.

Không khí trong lớp học vô cùng căng thẳng, sau đó mỗi người đều rất rối rắm, kể cả Úc An, ánh mắt y nhìn Viên Tương Tân: "Tôi ghét nhất là cậu ta..." sau đó chậm rãi nhìn Túc Sùng, như thế nào cũng không nói nên lời.

Cậu không có bạn bè gì đó, trong lòng người quan hệ tốt nhất không phải là Túc Sùng sao? Chẳng lẽ phải nói việc tối hôm qua giữa hai người nói ra?

Túc Sùng tựa hồ cũng nghĩ ra điều gì, tận đến khi có người mở miệng thúc giục nói nhanh lên, trong lớp có rất nhiều học sinh, trước khi tan học không nói hết đều sẽ phải chết.

Túc Sùng hít sâu một hơi đi tới cạnh Úc An, hướng mọi người trong lớp nói: "Tôi ghét nhất cũng là Viên Tương Tân, hơn nữa người có quan hệ tốt nhất với tôi là Úc An, bí mật của em ấy là, chúng tôi tối hôm qua lên giường, tôi định theo đuổi em ấy, về sau cùng em ấy ra nước ngoài đăng ký kết hôn."

Như thế Úc An có thể an tâm nói ra bí mật của hắn.

—— Yên lặng ——

Úc An choáng váng hết cả người, đương nhiên đồng dạng choáng váng còn có học sinh trong lớp, thế giới này thất sự kỳ ảo! Đã xảy ra chuyện gì? Tôi là ai tôi đang ở đâu?

Trước mắt, thấy giáo cư nhiên nói hắn và học sinh ừmmmm.....

Đương nhiên nói ra thì không hay, nhưng Thẩm Bân sau khi nghe được chỉ kinh ngạc một chút, sau đó liền cảm thấy không có gì.

Còn cả lớp trưởng, hắn cũng hơi kinh ngạc sau đó liền tiếp tục vuốt mèo, mèo trắng trong lòng ngực vừa cảnh giác vừa cẩn thận nhìn mèo đen ở cách đó không xa.

Khi tới lượt Dương Ký, gã nhìn về phía Thẩm Bân: "Tôi ghét nhất chính là cậu, còn quan hệ tốt nhất...dù sao tôi cũng là học sinh chuyển trường, các cậu không quen biết, bí mật của cậu ta là cướp bạn gái của một người bạn khác."

Thẩm Bân trợn trắng mắt, quả nhiên ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

Khi tới lượt cậu, đương nhiên cũng nói ghét nhất Dương Ký, còn bí mật của người có quan hệ tốt nhất, Thẩm Bân nghĩ nghĩ rồi nói: "Các cậu nhìn thấy giáo viên tiếng Anh chứ, kỳ thực là bạn trai của tôi."

Bạn học xung quanh: "...." Đã tê liệt rồi.

Tóm lại tiết học này may mắn chính là không có người chết, hơn nữa chờ học sinh thực hiện xong nói thật hay đại mạo hiểm, cách thời gian tan học còn một lúc.

Sau đó lớp trưởng đi tới cạnh Thẩm Bân, muốn tìm cậu nói chuyện.

Thẩm Bân giương mắt nhìn mèo trắng còn đang run rẩy trong lòng ngực đối phương: "...." Ngoài màu sắc thì giống như đúc với mèo đen nhà mình, có mờ ám!

Vì thế hai người quang minh chính đại rời khỏi lớp học định ra góc hành lang rồi nói.

Túc Sùng gọi lại bọn họ, lớp trưởng vẻ mặt bình tĩnh nói: "Thưa thầy, bọn em không đi xa, có chuyện quan trọng, năm phút sẽ quay lại."

Được rồi, Túc Sùng tuy lo lắng sự an toàn của mọi người, nhưng cũng biết lớp trưởng không phải người xằng bậy.

Cho nên bọn họ vẫn rời xa lớp học một chút.

Không ngờ người đầu tiên mở miệng lại là mèo đen, khẽ nói: "Chúc mừng, đạt được đạt được một đời ký chủ mới." Ánh mắt nhìn chằm chằm vào lớp trưởng.

Thẩm Bân sững người, ký chủ mới? Nghĩa là tình trạng của người trước mặt giống như mình sao?

Lớp trưởng có chút đề phòng, mèo trắng run bần bật lấy hết can đảm mở miệng: "Ta có thể đem năng lượng tích cóp được ở thế giới này giao cho ngươi một nửa, ký chủ rất khó khăn mới thức tỉnh, tiền bối có thể giơ cao đánh khẽ được không?" Còn rất khách khí.

Thẩm Bân và lớp trưởng tựa hồ hiểu ra điều gì, mèo đen nhìn Thẩm Bân: "Việc này ngươi quyết định đi, trước mắt là ký chủ mới sinh ra, có thể căn nuốt năng lượng của hắn, khiến ngươi càng nhanh chóng đắp nặn được thân thể đi tới thế giới hiện thực, chẳng qua một khi cắn nuốt thì đối phương sẽ chết."

Tối hôm qua mèo trắng bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh lớp trưởng, đã hiểu biết qua đại khái tình huống, ký chủ vừa mới thức tỉnh vô cùng yếu ớt, hắn không trốn được, chỉ có thể đàm phán.

"Có lẽ chúng ta có thể làm giao dịch, dù sao cũng không oán không thù, năng lượng ở thế giới này cho cậu một nửa, nghe nói thế giới mới khác biệt rất lớn với địa cầu của chúng ta không phải sao?" Lớp trưởng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc