QUÝ PHI LÚC NÀO CŨNG MUỐN ĐƯỢC LƯỜI BIẾNG


Tình huống này kỳ thật có chút xấu hổ.

Tiêu Hề Hề cũng không biết nên trả lời như thế nào cho ổn thoả, nàng quyết định học bộ dáng của Lạc Thanh Hàn, bày ra vẻ lạnh nhạt khiến người khác không muốn động tới, mặt vô biểu tình nói.

"Ta ra hít thở không khí một lát.


"
Tiết thị thấy nàng không truy cứu, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, vội nói: "Vậy người cứ tự nhiên, thần mang theo Tiểu Lam trở về phòng, có việc gì người cho gọi một tiếng là được.

"
Tiêu Hề Hề không nói chuyện, duy trì bộ dáng lãnh đạm như cũ.


*Chị toi học biểu tình của anh Hàn kìa (>w>>
*Sửa chương này mình phải xem các chương trước mình từng dùng cách xưng hô như nào, may là cũng không mâu thuẫn gì lắm.

Đại loại thì lúc trước cha của chị bé vẫn xưng ta-ngươi, còn mẹ thì xưng là thần phụ-ngài (nguyên gốc trong convert), nhưng đến chương này, vì nể anh nhà nên họ (cơ bản là chỉ người cha thôi) đổi cách xưng hô kính nể hơn, nhưng vẫn giữ vẻ bề trên kiểu gì đó (gốc trong convert là ta-ngài).

Sửa xong mình chỉ thấy thương chị bé thôi:.


Bình luận

Truyện đang đọc