QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI

“Không,không có gì !”Mộ Dung Tâm Liên khôi phục lại thái độ bình thường trong chớp mắt. 

Nhìn khuôn mặt trước mắt không hề có chút biểu cảm nào,Mộ Dung Tâm Liên trong tâm lại nổi sóng.Bản thân về mọi mặt so với Mộ Dung Thất Thất đều xuất sắc hơn cả,nhưng nỗi đau thân phận thấp kém thì không thể xóa đi,nỗi đau ấy tựa như cây dằm bén nhọn đâm vào trái tim nàng ta,cứ hễ nhắc đến nỗi đau đó thì đau đến độ khó thở – nỗi đau này thật sư khó có thể chịu đựng được !. 

“Nhị tỷ,không phải là tỷ ghen tị với Tam tỷ đó chứ ? Muội nghe nói tỷ rất ư sùng bái Tĩnh Vương gia a !” Mộ Dung Thanh Liên trưng ra vẻ mặt hồn nhiên,cười hì hì nói. 

“Thật đáng tiếc ! Tĩnh Vương gia có hôn ước cùng Tam tỷ,chuyện này có thể xem như kẻ ngốc cũng có cái phúc đi ! Nhị tỷ tỷ,chúng ta làm gì có cái phúc đó,không bằng dành thời gian cùng nhau so tài,lại cùng người khắp nơi thể hiện tài năng,may ra có khả năng gặp được đức lang quân như ý !” 

Không ngờ vẻ mặt Mộ Dung Thanh Liên tuy còn non nớt lại có thể thốt ra những lời có ẩn ý như vậy.Lời này tưởng như khuyên giải an ủi Mộ Dung Tâm Liên,kỳ thực là châm ngòi thổi gió,chẳng khác gì lửa cháy lại đổ thêm dầu ! 

Con gái của Đại nữ nhân nhà họ Lý quả nhiên là cái bóng đèn kiệm lời a !Mộ Dung Thất Thất tiếp tục đùa nghịch bằng cách trưng ra biểu tình vô tội,làm như không hiểu lời Mộ Dung Thanh Liên nói. 

Bị Mộ Dung Thanh Liên đâm cho một nhát như vậy,trong lòng Mộ Dung Tâm Liên có sự không phục cùng oán hận nảy nở tựa như cầu tuyết – càng lăn đi thì càng lớn.Nàng ta làm sao mà không nhận ra ý tứ chê cười của Thanh Liên,nhưng đối phương lại nói ra sự thật -Tĩnh Vương phi tương lai đang đứng ngay trước mặt,thật không thể xem nhẹ. 

Bất quá,trong lòng tuy trầm mặc không thoải mái,nhưng nhất quyết không thể bại dưới tay Thanh Liên : “Tứ muội nói đúng,Tĩnh Vương anh minh thần võ,ta đối với ngài tựa như sùng bái vị anh hùng ! Tam muội tốt phúc như vậy là do mệnh của nàng ta,không phải sao !” 

“Ha ha…”Mộ Dung Thanh Liên khẽ cười. 

“Nhị tỷ,nếu tỷ thực thích Vương gia,không bằng đối tốt với Tam tỷ,để Tam tỷ giúp tỷ có cơ hội gặp mặt,khiến Tĩnh Vương gia thu nhận tỷ.Tuy rằng trắc phi so ra kém chính phi,nhưng vẫn có thể diện hơn là làm lẽ nhà người ta !Muội đây là có ý tốt cho tỷ a !” 

Chỉ khi cùng nhau khi dễ Mộ Dung Thất Thất,đôi tỷ muội này mới đồng lòng như vậy,thực ra,hai người này hiềm tị nhau chẳng thua gì chó với mèo. 

Nguyên nhân rất đơn giản.Mộ Dung Thái tuy rằng có nhiều thê thiếp,nhưng sủng ái nhất vẫn là mẫu thân của hai người này.Mà mẫu thân của Tâm Liên cùng mẫu thân của Thanh Liên thường hay phân cao thấp,đời mẹ đã tranh đấu dĩ nhiên sẽ kéo dài đến đời con. 

Mộ Dung Tâm Liên thấy mình bị Mộ Dung Thanh Liên hóa thành trò cười ngay trước mặt Mộ Dung Thất Thất,sắc mặt lập tức tối sầm lại:”Tứ muội,ngươi có ý gì ? Ngươi khinh ta là thứ xuất ? Đừng mau quên như thế,chính ngươi cũng là thứ xuất! Sau này xuất giá cũng chỉ có thể làm thiếp !”. 

“Không cần Nhị tỷ quan tâm !”Nghe lời Mộ Dung Tâm Liên nói xong,Mộ Dung Thanh Liên hừ một tiếng,nàng ta sớm không quen việc Mộ Dung Tâm Liên làm bộ làm tịch,hiện tại thấy Tâm Liên nói chuyện khó nghe,Mộ Dung Thanh Liên không thể dễ dàng chịu thua như vậy ! 

“Phụ thân nói,chỉ cần lần này đạt thứ hạng cao tại hội thi của Học viện,nhất định phụ thân sẽ tìm cho ta một tấm chồng thật tốt.Nhị tỷ à,nhìn ngươi cố gắng làm kẻ thứ ba,nếu ta là ngươi sẽ sớm biết xấu hổ mà đem mặt giấu sau tay áo,không dám gặp thiên hạ nữa !”. 

“Ngươi !” Mộ Dung Tâm Liên biết rõ võ công của chính mình không thể so với Mộ Dung Thanh Liên nên mỗi khi các nàng nội đấu,Mộ Dung Thái đều thiên vị Mộ Dung Thanh Liên hơn.Hiện tại rõ ràng Thanh Liên đang làm nhục nàng,làm sao Mộ Dung Tâm Liên có thể chấp nhận được. 

Nhìn bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của Mộ Dung Tâm Liên,tâm tình Mộ Dung Thanh Liên cực tốt,nàng ta liền che mặt kêu lên. 

“Ai nha,suýt chút thì quên,hiện tại Nhị tỷ là Đệ nhất kinh thành mỹ nhân,làm sao khuất mặt sau tay áo ? Hẳn là nên xuất diện nhiều hơn nữa chứ ! Nói không chừng mỹ mạo của tỷ thu hút được tầm mắt của ai đó,khiến người ta muốn trực tiếp bàn chuyện xuất giá,nhưng lại ngại phụ thân can thiệp vào chuyện tốt !” 

Mộ Dung Thanh Liên cậy sự sủng ái của Mộ Dung Thái,ngang ngược đã dưỡng thành thói nên nói chuyện chẳng cần chừa đường lui,ngược lại là Mộ Dung Tâm Liên vẫn cố duy trì bộ dáng “ Thục nữ “ nên đối với một Mộ Dung Thanh Liên nhanh mồm nhanh miệng xem ra là bại trận liên tiếp. Hay ! Thực thích ! Nhìn đôi tỷ muội này đánh nhau,Mộ Dung Thất Thất cảm thấy thật vui vẻ.Tình huống này gọi là gì ? Chính là “ nội bộ tranh đấu “ không sai một li ! Các nàng càng đấu lại càng vui , lại càng có chuyện để xem !. 

Ban đầu là đến làm nhục Mộ Dung Thất Thất,cuối cùng lại bị Mộ Dung Thanh Liên đả kích,điều này khiến Mộ Dung Tâm Liên không thể chấp nhận.Bất luận như thế nào,bị ả kia làm cho mất mặt trước Mộ Dung Thất Thất – mối thù này nhất định phải trả ! 

“Dùng roi của tỷ quất vào mặt hoa của ả !” 

Ngay tại lúc tâm tình Mộ Dung Tâm Liên phẫn hận đến cực điểm,một thanh âm rơi vào trong tai nàng ta.Chẳng cần biết lời nói ấy là của ai,tay nàng ta giơ lên như bị sai khiến,quất roi thẳng vào mặt Mộ Dung Thanh Liên. 

“A!” 

Vừa rồi còn có vẻ kiêu ngạo như chim khổng tước nhưng sau khi bị một roi vào mặt thì Mộ Dung Thanh Liên lập tức bụm mặt hét lên,mở to hai mắt nhìn trừng trừng cái roi của Tâm Liên,trong mắt lóe lên sự ngạc nhiên,”Nhị tỷ,ngươi muốn hủy đi dung mạo của ta ? Họ Mộ Dung kia,ngươi thật quá vô sỉ !” 

Mộ Dung Thanh Liên lập tức rút ra nhuyễn kiếm,nhằm hướng của Mộ Dung Tâm Liên mà lao đến. 

“Tứ muội muội,không cần xúc động a!”Nhìn thấy bộ dáng hung hãn của Mộ Dung Thanh Liên,Mộ Dung Thất thất trong lòng cười muốn xóc hông,nhưng lại tỏ vẻ lo lắng “ Nhị tỷ không cố ý đâu !”. 

“Cút ngay,đừng có nhiều chuyện !” 

Mải thở hổn hển nên Mộ Dung Thanh Liên nào có nghe được “lời vàng ngọc” của Thất Thất,lại chuẩn bị cầm nhuyễn kiếm hướng đến Tâm Liên lần thứ hai. 

“Tiểu thư,cẩn thận a !” Nha hoàn Phỉ Thúy đứng né ở một bên lo lắng nhắc nhở Mộ Dung Tâm Liên. 

“Trân Châu,đánh chết cái con nha đầu kia cho ta !”.Mộ Dung Thanh Liên đang mải đánh nên không thấy được Phỉ Thúy,bèn ra lệnh cho nha hoàn Trân Châu như ý bảo “ Đánh cho đã đi ! “ 

Được mệnh lệnh của chủ nhân,Trân Châu không cần nghĩ ngợi gì nhiều liền xông đến tát Phỉ Thúy hai cái, nàng ta tát người rất có nghệ thuật,cứ mỗi một cái tát là để lại năm dấu tay ửng đỏ trên mặt đối phương. 

“Ngươi dám đánh ta ?” Phỉ Thúy bị tát nổ đom đóm mắt nên tức giận – nàng ta vốn là tâm phúc của Mộ Dung Tâm Liên,chưa bao giờ bị ai khi dễ – lập tức ôm Trân Châu xoay thành một đoàn . 

“Không cần đánh,tứ muội muội,nhị tỷ tỷ,có chuyện thì nói,không cần manh động !” 

Mộ Dung Thất Thất tránh ở góc tường,kêu gào khản cổ,lại than mệt.Tô Mi lập tức đưa cho nàng miếng dưa hấu ướp lạnh để nhuận hầu. 

Lựa lúc Mộ Dung Tâm Liên vung roi ra chém,âm thanh u ám của Mộ Dung Thất Thất vọng đến “ Tứ Muội muội, mặt muội có máu,nếu không băng bó coi chừng hủy dung !” 

Tay Mộ Dung Tâm Liên run lên,lại quất thêm một phát vào mặt Thanh Liên,vết roi mới cùng với vết roi cũ một tả một hữu,thật là phi thường đối xứng !. 

“Ai nha,Nhị tỷ,sao tỷ lại nhẫn tâm như vậy ! Cho dù có ghen tị với Tứ muội,cũng đừng nên nặng tay chứ !” Mộ Dung Thất Thất che miệng,”sợ hãi” kêu lên. 

Có Mộ Dung Thất Thất ngoài cuộc châm ngòi thổi gió,Mộ Dung Thanh Liên máu nóng lại bốc lên đầu,hạ nhuyễn kiếm lên người Mộ Dung Tâm Liên không chút nể tình,cuối cùng cũng để lại một lỗ hổng nhỏ trên cánh tay và rạch được một kiếm lên trán đối phương.

Bình luận

Truyện đang đọc