[QUYỂN 1] HÀNG NGÀY LÀM NPC Ở THẾ GIỚI XUYÊN NHANH

Edit: Cà ri

(*Thoát phi nhập âu: Là một thuật ngữ được sử dụng trực tuyến, có nghĩa là những người không may mắn hoặc không có tiền trở thành người may mắn hoặc người giàu. 'Người gặp xui xẻo trở thành người có may mắn')

"Lăng Hiểu, cuối cùng cô cũng ra rồi!"

Nhìn thấy Lăng Hiểu đi tới, Thâm Lương kích động gọi cô: "Sao các cô ra muộn như vậy, tôi rất lo lắng cho cô."

Nhiệm vụ của Thẩm Lương đã hoàn thành lúc chín giờ.

Cho nên hắn ngồi ngoài này đợi 3 tiếng rồi.

"Lăng Hiểu, chắc nhiệm vụ của cô rất khó nhỉ." Lúc này, mấy người Triệu Tử Thất và Cố Tiêu cũng đều đi qua vây quanh.

Thật rõ ràng, mấy NPC này đối với trình độ quỷ dị của nhiệm vụ cũng không thèm để ý.

"Cũng bình thường, nhiệm vụ của tôi không khó, chỉ lãng phí thời gian mà thôi."

Lăng Hiểu lạnh nhạt trả lời một câu, theo bản năng nhìn thoáng qua phía bên kia sân thể dục.

Ngược lại so sánh hai bên, đoàn đội nhiệm vụ giả bên kia, chỉ còn lại năm người lại có vẻ đặc biệt yên tĩnh.

Không sai, bọn họ chỉ còn lại năm người thôi.

Vị bác gái tên Phùng Ngọc Mai kia đã biến mất không thấy nữa.

Về việc đi về đâu...

Có lẽ chỉ có tổ tiết mục và bản thân bà ấy mới biết được.

Mấy phút sau, tổ đạo diễn xuất quỷ nhập thần lại xuất hiện.

Lần này bọn họ lấy ra một cái hộp lớn, hơn nữa đứng trước mặt mọi người tuyên bố kết quả nhiệm vụ vòng thứ nhất---

"Nhiệm vụ của đội Mạnh Dương thất bại, loại bỏ!"

Lời còn chưa dứt, thì từ trong bóng tối có hai người đàn ông giống như vệ sĩ đi ra, đem Mạnh Dương 'mời' đi rồi.

"Chúc mọi người may mắn!"

Trước khi đi Mạnh Dương còn mỉm cười chúc phúc cho mọi người.

Nhìn người ta đi, đến quét mặt một cái, còn có cát xê kếch xù. là có thể về nhà nghỉ ngơi rồi.

Lăng Hiểu có chút hâm mộ.

Nếu không...

Cô cũng cố tình thua cuộc? Có thể về nghỉ ngơi sớm nha!

Ừ.

Cái này đương nhiên... không thể nào.

Dù sao cô cũng là một NPC rất chuyên nghiêp!

Đúng lúc này, loa lớn của của tổ tiết mục lại bắt đầu kêu gọi: "Chúc mừng năm tổ còn lại thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ vòng đầu tiên, trong hộp này có năm tấm thẻ thưởng thuộc về năm khán giả may mắn, mọi người có thể dựa theo thứ tự dãy số của mình lên lấy phần thưởng, ấm áp nhắc nhở, bạn có thể chọn một thẻ trống, tất nhiên, bạn cũng có thể may mắn chọn được một thẻ miễn trừ! "

"Lại thân thương nhắc nhở một câu, thẻ miễn trừ chỉ có một cái nha!"

Lại là trò chơi hên xui.

Ngô Hữu Vi có chút đau trứng.

Dãy số của hắn là số cuối cùng, Ngô Hữu Vi đối với có được thẻ miễn trừ vốn không ôm hi vọng gì, chỉ tùy tay cầm lên tấm thẻ cuối cùng, ai biết vừa mở ra, xém chút nữa thì mù mắt----

"Thẻ miễn trừ" ba chữ to, tia sáng bảy màu bắn ra bốn phía.

Mang theo phong cách sấn khấu thập niện 90 vừa phóng đại lại vừa quê mùa của tổ tiết mục.

Phía dưới còn có một hàng chữ nhỏ---

Thẻ miễn trừ: Thẻ phần thưởng đặc biệt của tổ tiết mục 《 cùng nhau điên cuồng chạy đi 》, có thể tự động miễn một lần cho chủ sở hữu khỏi thiệt hại trừng phạt từ tổ tiết mục, đạo cụ một lần, vui lòng sử dụng một cách cẩn thận.

Ngô Hữu Vi nhìn thẻ miễn trừ trong tay, sung sướng muốn khóc.

Ông trời mở mắt! Ông đây cuối cùng cũng thoát phi nhập âu rồi!

(*Thoát phi nhập âu: Là một thuật ngữ được sử dụng trực tuyến, có nghĩa là những người không may mắn hoặc không có tiền trở thành người may mắn hoặc người giàu. 'Người gặp xui xẻo trở thành người có may mắn')

"Ngô Hữu Vi, cậu rút được gì?"

Mấy nhiệm vụ giả bên cạnh lúc này đã mở thẻ của mình ra, trên mặt khó nén thấp vọng.

Tất cả bọn họ theo bản năng vây đến bên cạnh Ngô Hữu Vi, có chút hâm mộ nhìn hắn.

Trong tay Ngô Hữu Vi không chỉ là một tấm thẻ.

Mà còn là một thẻ hộ mệnh nha!

Có được thẻ miễn trừ này, cho dù nhiệm vụ ngày mai có thất bại thì cũng không sợ hãi!

Giờ phút này đây, mọi người vô cùng hâm mộ ghen tị!

Tuy rằng nhiệm vụ hôm nay, mấy người bọn họ đều vượt qua nguy hiểm, nhưng đừng quên đây chỉ là nhiệm vụ của buổi tối ngày đầu tiên thôi.

Họ vẫn phải ở lại thế giới này thêm hai ngày nữa, không biết sau này tổ tiết mục sẽ còn đưa ra nhiệm vụ khủng bố gì nữa đây! 

Bình luận

Truyện đang đọc