[QUYỂN 1] HÀNG NGÀY LÀM NPC Ở THẾ GIỚI XUYÊN NHANH

Edit: Cà ri

Cũng chẳng phải tất cả mọi người đều có khẩu vị giống như Lăng Hiểu, ví dụ như đồng đội Ngô Hữu Vi của cô, Ngô Hữu Vi thân là một nhiệm vụ giả, ở thế giới này là không có cảm giác đói, hơn nữa cơm hộp của tổ tiết mục nhìn qua thật sự rất khó ăn.
"Sao anh không ăn?"
Lăng Hiểu nhìn thấy Ngô Hữu Vi một miếng cũng không ăn, kinh ngạc hỏi một câu.
"Tôi không đói bụng." Ngô Hữu Vi trả lời rất lạnh lùng.
Tuy rằng Lăng Hiểu nhìn qua rất xinh đẹp, thật hấp dẫn người khác, nhưng ở thế giới như vậy, xem mặt cũng vô dụng.
Ngô Hữu Vi thà rằng đồng đội của mình là một người đàn ông to cao vạm vỡ còn hơn.
"Anh không ăn, vậy tôi không khách khí đâu."
Lăng Hiểu cũng không để ý thái độ của Ngô Hữu Vi, mỉm cười đem hộp cơm của hắn đến trước mặt mình, cúi đầu tự nói: "Tôi nên ăn no một chút, không ăn no buổi tối sao làm nhiệm vụ được chứ?"
Mặc dù ở thế giới nhiệm vụ vô tận không có kinh nghiệm gì, nhưng Lăng Hiểu cũng đoán được, nhiệm vụ này nhất định phải chờ tới buổi tối mới thực hiện được, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được chẳng phải chuyện gì tốt.
Cho nên, cô phải ăn no một chút, tích góp năng lượng, chờ tới khi làm nhiệm vụ, mới có thể thuận lợi.
Nhìn thấy Lăng Hiểu 'Nghiêm túc chuyên nghiệp' như vậy, lần đầu tiên Ngô Hữu Vi nghiêm túc đánh giá liếc mắt nhìn cô một cái.
Dáng người nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu thế này, vậy mà có thể ăn nhiều thế à?
À, đúng rồi, nhất dịnh nhân thiết của nữ minh tinh tên Lăng Hiểu này là 'Ăn' đi?
Ở thế giới của Ngô Hữu Vi, kiểu nữ tinh như vậy, rất được người hâm mộ yêu thích.
... ...
Trời dần tối.
Không khí trên sân thân thể dục cũng ngày càng ngưng trọng.
Trước khi vào địa điểm, mọi người đều được phân phát một chiếc điện thoại, mà trên màn hình điện thoại đang hiển thị thời gian tại thời điểm này ---
18 giờ 58 phút.
Còn lại 2 phút, trò chơi vòng đầu tiền, sắp bắt đầu.
Lăng Hiểu đứng dậy, hoạt động tay chân của mình.
Mà Ngô Hữu Vi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, cho đến khi thời gian trên màn hình điện thoại nhảy đến 19:00, Ngô Hữu Vi bắt đầu di chuyển!
Vào thời gian hoạt động tự do vào buổi chiều, Ngô Hữu Vi và Lưu Tử Thông đã kết bạn đi qua tòa nhà B của trường học, đương nhiên bọn họ không có phát hiện dị thường gì, cũng không tìm được manh mối hữu dụng gì, nhưng hai người đã sớm đem đường đi của tòa nhà B vẽ lại, như vậy đến buổi tối khi hành động mới thuận lợi một ít.
"Sao lại chạy nhanh như vậy, vội vàng đi đầu thai à?"
Thấy đồng đội của mình trong nháy mắt đã chạy không thấy bóng dáng, Lăng Hiểu mặt mày buồn bực----
Tốt xấu gì cô cũng là NPC cao cấp nha!
Tôi không có sĩ diện chắc?
"Chúng ta cũng đi thôi! Nắm chắc thời gian hoàn thành nhiệm vụ."
Lúc này Thẩm Lương nhìn về phía Lăng Hiểu cười, lôi kéo cô định đi nhanh một chút.
"Đúng rồi."
Lăng Hiểu vừa đi vừa liếc mắt nhìn Thẩm Lương một cái, nhỏ giọng hỏi: "Quên không hỏi, nhiệm vụ đại mạo hiểu của đội anh là gì?"
"À, đội tôi rất đơn giản, chúng tôi trước tiên phải tìm tới phòng học âm nhạc, sau đó chắc trong đó có nhiệm vụ chỉ dẫn."
Thẩm Lương trả lời chi tiết một câu.
Phòng học âm nhạc?
Nghe qua so với 'Phòng học 414 đã biến mất' đã biến mất an toàn hơn một chút.
Lăng Hiểu: Chẳng lẽ cô thật sự tay thối, rút được nhiệm vụ khó nhất sao?
Khi hai người nói chuyện, đã chạy tới dưới lầu tòa nhà B trường học.
Trong bóng đêm, trường học đổ nát, giống như một cự thú đang ngủ say, quỷ dị mà lại nguy hiểm.
Lúc này, Ngô Hữu Vi với Lưu Tử Thông đã biến mất.
Thật rõ ràng, họ đối với đồng đội NPC như bọn họ không có chút tín nhiệm nào.
"Hình như chúng ta bị thất lạc đồng đội rồi, nếu không..." Thẩm Lương quay đầu nhìn Lăng Hiểu, bởi vì Lăng Hiểu là con gái, hắn không nhẫn tâm để lại cô một mình, nhưng không đợi Lâm Lương nói xong, Lăng Hiểu đã ngắt lời hắn: "Mục tiêu nhiệm vụ của chúng ta không giống nhau, để hoàn thành nhiệm vụ sớm nhất có thể, hai chúng ta hành động riêng đi, nếu tôi thấy được phòng học âm nhạc trước thì sẽ dùng điện thoại mà tổ tiết mục liên hệ với anh, còn nếu anh tìm được phòng học 414, cũng liên lạc với tôi sớm nhất có thể."
Nói xong, Lăng Hiểu lấy chiếc điện thoại di động được tổ tiết mục trang bị từ túi lớn của bộ đồ sân khấu sáng lấp lánh của mình ra quảng cáo.
Trong điện thoại của cô có sáu số liên lạc, phân biệt là đồng đội Ngô Hữu Vi của cô, và số của năm MC khác.
"Được rồi, chúc cô may mắn."
Thẩm Lương gật đầu, hai người một trước một sau đi vào trường học, lựa chọn phương hướng hoàn toàn khác ...

Bình luận

Truyện đang đọc