[QUYỂN 3] ĐẠI LÃO LẠI MUỐN TAN VỠ

Thảo luận trong group chat sôi nổi đến không có điểm dừng, chỉ mới một giây đã có 99 tin nhắn mới.

Dưới bầu không khí yên tĩnh, Nam Nhiễm nghiêng đầu nhìn Hoắc Ngôn, sau đó chép chép miệng rồi tháo vòng tay trân châu trên tay mình xuống, nhét vào tay Hoắc Ngôn.

Nam Nhiễm tựa lưng vào ghế, hai tay bắt chéo sau đầu, lắc lắc cổ vài cái.

"Không cần bồi thường kẹo cho em."

Chậc.

Cô đúng là một chủ nhân tốt, còn biết phải đi dỗ hắn.

Nếu là dạ minh châu khác tức giận... không, mấy viên dạ minh châu khác sẽ không tức giận với cô.

Nghĩ như vậy.

Nam Nhiễm mím môi một cái, tính tình của dạ minh châu thật lớn.

Bên này, trong khi Nam Nhiễm đang vì bản thân hạ mình dỗ dành dạ minh châu mà cảm thấy bản thân thật lương thiện, thật rộng lượng thì đột nhiên dạ minh châu quay đầu nhìn cô, tầm mắt dán chặt vào người cô.


Cằm căng chặt, gương mặt lãnh đạm, dù đang ở trong xe nhưng Nam Nhiễm vẫn có thể cảm nhận được ngọn lửa tức giận hừng hực rực cháy trên người hắn.

Cô nhìn lướt qua, cảm thấy thật khó hiểu. Đã không cần bồi kẹo cho cô mà còn không vui?

Cô chép chép miệng, kiên nhẫn còn sót lại cạn kiệt không còn một giọt, Nam Nhiễm dịch người ra ngoài một chút, cố gắng cách xa dạ minh châu.

Nhớ tới cái kim cài áo tiêu tốn hết tiền của mình, lửa giận trong lòng Nam Nhiễm cũng bừng lên, cô nói thầm một câu.

"Không thích thì bỏ đi."

Sau này cô sẽ không bao giờ chuẩn bị quà sinh nhật cho dạ minh châu nữa.

Còn cả thằng em kia của cô nữa, trở về cô sẽ đánh chết cái tên ngu xuẩn kia, khiến cậu ta không thể nói bậy được nữa.

Hệ thống từ nãy đến giờ vẫn không chịu mở miệng, sau khi cảm nhận được sóng gió mãnh liệt giữa dạ minh châu và ký chủ, nó nãi thanh nãi khí nói: [ký chủ, cô đang giận sao?]


Nam Nhiễm quay đầu sang một bên, dáng vẻ không muốn để ý tới dạ minh châu.

"Ngươi nói xem?"

Hệ thống do dự.

[à, ký chủ, cô không cảm thấy dạ minh châu đang ghen sao?]

Nam Nhiễm vê nhẹ ngón tay, tùy ý nói: "Hả, phải không?"

Thái độ có lệ của cô khiến hệ thống sững sờ, phải thật lâu sau nó mới nhỏ giọng lên tiếng: [ký chủ, cô biết ghen là gì không?]

Tri thức của ký chủ nhà nó có lỗ hỏng, hơn nữa từ nhỏ ký chủ đã thiếu thốn tình cảm, không chừng đây là lần đầu tiên ký chủ nghe đến từ này.

Nam Nhiễm có chút thiếu kiên nhẫn: "Ghen thì ghen, ngươi thực ồn."

Hệ thống vừa nghe ký chủ nói, tự động ẩn mình không để lại dấu vết.

Được rồi, ký chủ thật sự không hiểu ghen là ý gì.

Tiểu Hắc Long lại nhìn về phiá Hoắc Ngôn, có chút đồng tình.

Ở các thế giới trước, dạ minh châu và ký chủ đều bắt đầu đi từ tìm hiểu cho đến khi cả hai có tình cảm với nhau, mỗi một giai đoạn đều có trình tự tiến triển rõ ràng.


Hơn nữa, chỉ số EQ lẫn IQ của dạ minh châu đều rất cao, hắn lại hiểu rõ tính cách của ký chủ, tình địch dù là trong tối hay ngoài sáng đều bị hắn bóp chết từ khi còn trong nôi. Cho nên dù đã xuyên qua nhiều thế giới như vậy, ký chủ đều thuận buồn xuôi gió có được dạ minh châu. Đã khi nào phải trải qua tình huống này?

Hiện tại, dạ minh châu ở thế giới này lại có ký ức của các vị diện trước. Nhưng những ký ức đó lại không hoàn chỉnh hoàn toàn, nếu hiểu rõ tính tình của ký chủ chắc chắn dạ minh châu sẽ không ghen vì mấy chuyện đơn giản này.

Còn chưa hiểu rõ tính cách của ký chủ mà đã thích cô...

Chậc, chậc, chậc.

Cmn, đây thật sự là tai họa.

Tử nhỏ, ký chủ đã bị nhốt ở địa lao, quanh năm không thấy ánh mặt trời, mấy vạn năm đều không được tiếp xúc với người khác nên ký chủ bị thiếu hụt cảm xúc, vô cùng ngây ngô trong phương diện tình cảm thậm chí tình cảm của ký chủ còn có chút dị dạng.
Ở mấy vị diện trước, dạ minh châu biết được ký chủ bị thiếu hụt cảm xúc nên hắn đều hướng dẫn cho ký chủ. Nam Nhiễm nhận được sự chỉ dẫn của hắn mà dần dần để ý đến hắn, dần dần nắm bắt được cảm xúc cảu dạ minh châu, dần dần quan tâm tới suy nghĩ của hắn.

Lâu lâu bị dạ minh châu chọc giận, ký chủ cũng không ra tay tàn nhẫn với hắn như bình thường hay đối xử với người khác.

Bình luận

Truyện đang đọc