[QUYỂN 3] ĐẠI LÃO LẠI MUỐN TAN VỠ

Trong garage của công ty.

Hai người Âu Dương và Nam Nhiễm đi vào thang máy.

Trong tay Nam Nhiễm cầm một bịch snack khoai tây, miệng thì cắn rôm rốp rôm rốp, âm thanh giòn tan vang vọng cả một tầng hầm.

Âu Dương nhìn Nam Nhiễm, không chút cẩu thả.

"Xin lỗi, hiện tại không thể công khai mối quan hệ của Hoắc Ngôn và cô cho mọi người biết được."

Nam Nhiễm liếc mắt nhìn hắn một cái.

Âu Dương nói tiếp: "Cũng không phải là không cho hai người công khai. Chỉ là để mấy tháng nữa, khi tình cảm giữa hai người ổn định hơn, lúc ấy công khai sẽ tốt hơn."

Nam Nhiễm cắn một miếng khoai, giọng điệu nhàn nhạt.

"Tại sao?"

Âu Dương không ngờ tới cô sẽ hỏi như vậy, còn suy nghĩ chắc hắn cô cũng đồng ý với ý định của hắn, vội vàng giải thích.

"Như vậy đối với cô hay đối với cậu ấy đều tốt."


Nam Nhiễm vừa ăn snack vừa đáp.

"Ừ." Sau đó, im lặng không nói nữa.

Trận thi đấu hôm nay sẽ bắt đầu vào lúc 14h30.

Trong hiện trường thi đấu, biển người tấp nập.

Bảng đèn màu lam phủ đầy khắp khán phòng, tạo thành ưu thế áp đảo giống như một vùng biển sâu xanh thẳm, trông vô cùng xinh đẹp.

Trong biển người tấp nập, từng tiếng la hét thất thanh của fans vang lên.

"A! Hoắc Ngôn! Hoắc Ngôn!"

"Chiến đội Kình! Cố lên!"

Rất nhanh, giọng nói của người dẫn chương trình đã vang lên.

"Chào mừng mọi người đã đến với hiện trường phát sóng trực tiếp cuộc thi thăng cấp e-sport trên toàn nước. Hiện tại, đội ngũ hai bên đã bước lên sân khấu, chuẩn bị sẵn sàng cho trận đấu sắp tới." Theo giọng nói của MC, hai bên màn hình lớn hiện ra hình ảnh của hai chiến đội.

Gương mặt của Hoắc Ngôn vừa xuất hiện trên màn hình thì tiếng la của các fans hâm mộ ở hiện trường càng lớn hơn.


"A! Hoắc Ngôn!"

Nam Nhiễm ngồi ở hàng ghế đầu tiên, vừa ăn snack vừa nhìn màn hình phát sóng trực tiếp.

Rõ ràng tiếng la ở hiện trường lớn đến mức có thể thổi bay nóc nhà nhưng đồng chí Nam Nhiễm của chúng ta sau khi ăn xong một bịch snack khoai tây thì lập tức dựa vào ghế, ngủ.

Dù xung quanh có ồn ào thế nào cũng không ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô.

Cuộc thi nhanh chóng được bắt đầu.

Ban đầu, đội ngũ hai bên liên tục giằng co với nhau, không phân biệt cao thấp.

Thời điểm phát sóng trực tiếp diễn ra, ngẫu nhiên máy quay sẽ chuyển đến chỗ Hoắc Ngôn vì thế vết răng trên môi và dấu vết ở trên cổ của anh đều bị mọi người nhìn thấy. Hơn nữa bởi vì đây là một buổi phát sóng trực tiếp nên hình ảnh này sẽ trực tiếp xuất hiện trên mạng. Thậm chí ngay cả người dẫn chương trình cũng trêu chọc.


"Hôm nay hình như đội trưởng Hoắc Ngôn của chúng ta bị thương, bất quá nhìn trạng thái thi đấu này... cũng không tệ lắm."

Vừa nói, người chủ trì vừa cười một tiếng. Lúc cuộc chiến diễn ra không có gì thú vị thì đây cũng là một loại thủ đoạn để hấp dẫn người xem.

Nhưng lời này vừa ra không lâu thì Hoắc Ngôn đã leo lên bảng hot search.

Phòng phát sóng trực tiếp bị các võng hữu oanh tạc.

[Anh ấy và chủ bá thật sự đang quen nhau?]

[Anh ấy đang nghĩ gì vậy, cho dù có ở bên nhau thì cũng không cần phô trương như thế.]

[Đúng vậy, fans hâm mộ chúng ta phải làm thế nào bây giờ?]

[A! Tôi thật sự không thích vị chủ bá kia, vừa nhìn đã biết vị chủ bá kia là trà xanh hám giàu, vì sao anh ấy lại thích cô ấy chứ?]

[Fan thành anti, không giải thích.]

[Vừa muốn duy trì fans, vừa muốn yêu đương, Hoắc Ngôn, anh dựa vào đâu mà làm như thế?]
Đương nhiên song song với những bình luận tiêu cực cũng có không ít fans nói hộ cho Hoắc Ngôn vì thế mà phòng phát sóng trực tiếp thăng cấp trở thành nơi mắng chửi người.

Càng mắng càng khó nghe.

Âu Dương ngồi dưới sân khấu, mở di động theo dõi Weibo.

Thời điểm trận thi đấu này sắp kết thúc, tiêu đề [Trà xanh Nam Nhiễm] leo lên bảng hot search.

Có không ít fans của Hoắc Ngôn bởi vì quá thích anh nên không nỡ lòng nào mắng anh, vì thế mà trực tiếp chạy tới Weibo của Nam Nhiễm mà mắng chửi cô.

Bình luận

Truyện đang đọc