[QUYỂN 4] ĐẠI LÃO LẠI MUỐN TAN VỠ

Sau khi nghe thấy Nam Nhiễm khẳng định chắc chắn, hắn không nói hỏi tiếp nữa. Đôi đồng tử màu vàng kim nhìn chằm chằm Nam Nhiễm.

Qua một hồi lâu, yết hầu của hắn di chuyển lên xuống, lạnh nhạt nói một câu: "Không ngờ có một ngày tôi sẽ chọn một nhân loại làm bạn đời."

Vừa nhắc đến việc này, Nam Nhiễm liền nhớ tới lúc bản thân bị hắn cắn.

Cô cười lạnh một tiếng: "Tôi cũng không ngờ, có ngày suýt chút nữa bị anh cắn chết."

Dứt lời, cô lại ôm chặt Công Tử Uyên, miệng thì phát ra tiếng cảm thán.

"Số của anh thật tốt, thế mà có thể gặp được một người như em."

Nam Nhiễm nhịn không được bắt đầu tự luyến.

Công Tử Uyên nghe thế, ánh mắt hơi di chuyển.

Có lẽ, cô đúng là bạn đời của hắn.

Không có con người nào sau khi biết hắn là ma cà rồng lại không hề hoảng sợ, ngược lại còn luôn dính chặt vào hắn. Giống như hai người bọn họ đã sống chung như vậy từ rất lâu.


Chỉ là, mùi thơm trên người cô vẫn luôn quanh quẩn trên người hắn làm hắn không thể khắc chế.

Tuy không biết hai người bọn họ làm sao quen biết nhau nhưng hiện tại hắn phải cố gắng lắm mới nhẫn nại không hút khô máu của cô, bản thân trước đây đúng là quá vất vả.

Đợi đến khi Nam Nhiễm hết hứng thú với dạ minh châu có cặp mắt màu vàng kim, cô mới ngồi dậy, quét mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh một vòng.

Đây là một căn chu cư hai phòng ngủ một phòng khách, là nơi nguyên thân đã thuê.

Phần lớn thời gian nguyên thân đều không ở nơi này, chỉ có khi nào phải sửa sang một ít tài liệu bí mật thì mới đến đây.

Gần như tất cả thời gian nguyên thân đều sẽ ở bên cạnh bảo vệ kim chủ.

Lúc này, Tiểu Hắc Long bỗng nãi thanh nãi khí mở miệng: [ký chủ, trải qua quá trình sửa chữa, cộng với biểu hiện của ký chủ từ trước đến nay, ký chủ đang càng ngày càng tiến xa trên con đường trở thành người tốt. Hiện tại, có thể bắt đầu tiến vào giai đoạn thực hiện nhiệm vụ thứ hai. Bắt đầu từ vị diện này trở đi, ký chủ không cần ở mỗi vị diện thực hiện ba điều tốt ảnh hưởng đến người chung quanh. Ký chủ chỉ cần hoàn thành một chuyện tốt, mặt khác, bởi vì ký chủ sử dụng thân thể của người khác nên để báo đáp, ký chủ phải giúp nguyên thân hoàn thành một tâm nguyện mà họ chưa thể thực hiện.]


Nói xong, Tiểu Hắc Long ngừng lại một chút.

Nó cẩn thận quan sát biểu tình của ký chủ, sợ ký chủ nghe không hiểu.

Thấy không có gì khác thường, nó liền nãi thanh nãi khí mở miệng: [ký chủ, nói cách khác, ở mỗi vị diện, cô chỉ cần hoàn thành hai nhiệm vụ. Một là làm chuyện tốt, hai là hoàn thành nguyện vọng của nguyên thân, ký chủ có vui không?]

Nam Nhiễm không chút để ý, tùy tiện nói: "Ừ."

Cô đột nhiên trả lời như vậy làm hệ thống cảm thấy có hơi khó hiểu.

[ký chủ, cuối cùng là cô đang vui hay không vui?]

"Có dạ minh châu không?"

[hả.... không có.]

"Vậy tại sao ngươi lại cảm thấy ta sẽ vui vẻ?"

Nam Nhiễm dỗi đến mức hệ thống á khẩu không trả lời được.

Bố cục của căn phòng ngủ này tương đối đơn giản.

Một chiếc giường, một cái tủ đầu giường. Ngoài ra không còn bất kì thứ gì khác.


Nam Nhiễm ngồi im nhìn một vòng, thấy không có gì đẹp liền nằm xuống. Tiếp tục ôm dạ minh châu, trong lòng cảm thấy vô cùng mỹ mãn.

Hệ thống thấy ký chủ không có hứng thú với nhiệm vụ này, thậm chí còn không chịu phản ứng nó, nó vội vàng mở miệng.

[ký chủ! Vị diện này đang thử nghiệm cô trong giai đoạn thứ hai để trở thành người tốt, chỉ cần cô thể hiện tốt, sau vị diện này nhất định sẽ có khen thưởng.]

"Thưởng dạ minh châu?"

Hệ thống khó xử: [á... ký chủ, dạ minh châu trên tay cô chính là tất cả dạ minh châu hệ thống có, bây giờ trong kho đã hết hàng.]

Nếu không làm như thế thì có thể mở ra giai đoạn thứ hai sao?

Nam Nhiễm cười: "Vậy ngươi dựa vào cái gì cảm thấy có thể bắt ta làm nhiệm vụ?"

Hệ thống rối rắm nửa ngày: [nhưng... nhưng cũng còn thứ khác. Dựa vào những gì có trong tư liệu, đã từng có một vị Chủ Thần rất thích ăn đồ ngọt xuyên qua 3000 tiểu thế giới để rèn luyện, ngài ấy đã ăn hết tất cả các loại đồ ngọt trong 3000 tiểu thế giới. Ký chủ, cô có muốn như vậy không?]

Bình luận

Truyện đang đọc