Lúc này trong nhà ăn, mọi người cũng bắt đầu bàn tán về danh sách phim kinh dị mới được công bố hôm nay. Tiêu điểm của cuộc bàn thảo đều tập trung về Thành Tuyết Tùng, còn về phần diễn viên chính của "Phòng 1404" Tiêu Mộng Kì... mọi người sớm đã chắc ý định nhờ cậy nàng ta. Hơn nữa, mọi người cũng hy vọng thu được thêm một số vật bị nguyền rủa trong những bộ phim đó để khi tham gia đóng “Quỷ tế III” sẽ dễ dàng hơn.
Cho dù so sánh “Quỷ tế III” với tất cả các bộ phim kinh dị khác của “Rạp chiếu phim địa ngục” thì độ khó khăn của nó cũng có thể xem là cao nhất và đáng sợ nhất. Loại phim kinh dị gần như sẽ không bao giờ “lôi” những diễn viên mới tham gia, hơn nữa hơn năm mươi phần trăm sẽ phải phối hợp với những diễn viên của những rạp chiếu phim khác để quay.
Phải biết trong loại phim kinh dị thế này, bạn thường sẽ gặp phải rất nhiều loại nguyền rủa vô cùng bí hiểm và khó hiểu, trước mắt có thể bạn vẫn không sao, nhưng nói không chừng chỉ một giây sau bạn sẽ chết vô cùng thê thảm, hơn nữa sau khi bạn chết, chưa chắc bạn đã phát hiện ra mình đã chết! Chút biện pháp bảo mệnh cỏn con của Diệp Tưởng nếu muốn tham gia phim này, tỉ lệ bỏ mạng của hắn gần như là trăm phần trăm.
Sau đó, "nhóm diễn viên" tham gia đóng trong "Phòng giam"gồm có bốn người Vu Thần, Hầu Thiên Bạch, Tô Hàn và Diệp Tưởng bắt đầu họp mặt. Nơi họp mặt là bàn ghế lô trong phòng ăn. Nơi này tương đối yên tĩnh rất thích hợp để tổ chức hội nghị.
- Diệp Tưởng.
Vu Thần cực kỳ quan tâm đến vị diễn viên mới này:
- Nghe thật kỹ vào, tuy rằng bộ "Phòng giam"lần này có độ khó khăn rất thấp, nhưng cậu tuyệt đối không thể khinh thường, bởi vì phương pháp bảo mệnh của cậu hiện tại vẫn còn quá yếu. Huống chi, vé chuộc cái chết của cậu cũng quá ít. Đến khi tiến vào trong phim kinh dị, trừ khi kịch bản yêu cầu hoặc không thể làm trái, bằng không cậu hãy cố gắng đi theo sát tôi. Nếu không thể đi theo tôi, cậu phải cố đi theo Hầu Thiên Bạch hoặc Tô Hàn. Bọn họ đều có nhiều kinh nghiệm hơn cậu.
- Tôi hiểu rồi.
Lúc này Diệp Tưởng rất là khiêm tốn, hắn biết, hắn vẫn còn “gà”, không thể nào so sánh với những diễn viên lâu năm đầy kinh nghiệm này được.
Bộ phim kinh dị "Phòng giam" này cũng đã bắt đầu có áp phích quảng cáo, nhưng mà số lượng áp phích ít đến đáng thương. Chỉ là, đa số áp phích cũng na ná như nhau. Trên tấm áp phích là một cánh cửa đóng chặt. Sau cánh cửa là cái gì thì không ai đoán được. Mà phim kinh dị này cũng có giới thiệu vắn tắt nội dung, nói chung cũng khá chi tiết, cũng có giải thích qua manh mối chính trong tình tiết nên mọi người đều biết sẽ phát sinh chuyện gì.
- Đây là loại phim kinh dị điển hình thuộc kiểu điều tra phá án.
Bộ dạng của Vu Thần đầy kinh nghiệm và lão luyện.
- Tỉ lệ của loại phim này trong tổng số phim kinh dị được rạp chiếu phim trình chiếu tương đối cao.Đặc điểm của phim kinh dị điều tra chính là muốn tìm ra đáp án thực sự rất khó khăn. Hơn nữa, kịch bản ban đầu rất dễ được mở rộng. Tuy rằng còn chưa biết đến lúc phát sinh chuyện gì, tuy nhiên chỉ là bên trong một căn biệt thự cô lập, đại gia thà rằng tốn nhiều vé chuộc cái chết một chút cũng phải cố gắng tách rời nhau. Không nên vì bản thân có biện pháp bảo mệnh thì muốn một mình hành động. Cái chết của Hải Lan chính là một bài học đắt giá, tuyệt đối không nên khinh thường những bộ phim kinh dị có độ khó khăn thấp!
- Điều này... Có cần phải thế không?
Hầu Thiên Bạch tỏ vẻ khó chịu.
- Chỉ vì thế mà phải bị trừ vé chuộc cái chết? Diệp Tưởng là người mới,đi cùng anh là chuyện đương nhiên, nhưng bọn em có còn là người mới nữa đâu! Em biết là “Quỷ tế III” cũng sắp được công chiếu rồi nhưng Vu Thần, anh lúc nào cũng phải suy tính thiệt hơn, nhưng cũng không cần phải căng thẳng như vậy chứ?
Vu Thần tuy rằng cũng là diễn viên lâu năm, nhưng nếu đem so với Phương Lãnh và Bạch Vũ Sóc thì uy tín của hắn vẫn còn kém một bậc.
Tô Hàn cũng phụ họa Hầu Thiên Bạch:
- Đúng vậy. Anh cũng nên biết nếu cứ chỉ mong được an toàn, thì cho dù còn sống, vé chuộc cái chết cũng nhất định chẳng còn bao nhiêu. Các cụ cũng có câu “mưu cầu phú quý trong hiểm nguy”, không mạo hiểm phiêu lưu sẽ không có khả năng kiếm được nhiều vé chuộc cái chết. Anh cũng phải biết, chỉ khi có càng nhiều vé chuộc cái chết thì chúng ta mới có khả năng nâng cao năng lực sinh tồn của chính chúng ta.
Vu Thần tạm thời cũng không biết phải nói lại thế nào.
Một hồi lâu sau, hắn mới nói:
- Vậy được, tùy các cậu. Mạng của các cậu là do các cậu quyết định, tự các cậu phải chịu trách nhiệm. Tôi cũng không ép các cậu. Còn Diệp Tưởng, cậu tận lựcđi cùng tôi.
- Em hiểu rồi, tiền bối.
Trong lòng Diệp Tưởng có ấn tượng rất tốt về Vu Thần.
Vu Thần nói tiếp:
- Còn nữa,thời gian công chiếu của bộ phim này trước thời gian công chiếu của “Quỷ tế III” có đúng một ngày nên việc thuê vật bị nguyền rủa của người khác là chuyện không thể vì dù sao nếu như để nó bị mất trong phim kinh dị cũng là tổn thất rất lớn của chúng ta. Mọi người chắc cũng biết bộ phim này đã là phần cuối cùng của series phim “Quỷ tế”, cho nên những diễn viên tham gia lần này,nếu muốn tất cả đều còn sống trở về thực sự rất khó.
Khi vừa nói ra câu này, bầu không khí trong phòng trở nên nặng nề hơn rất nhiều.
Chuyện này mỗi một diễn viên đều biết, chỉ là, mọi người không biết phải nói ra thế nào. Mỗi một bộ phim kinh dị đều có nguy hiểm rất lớn, nếu diễn viên có biện pháp bảo mệnh rất mạnh tham gia, toàn bộ còn sống trở về là điều không phải là không thể xảy ra, nhưng với một số bộ phim kinh dị có độ khó cao, nếu khi tham gia diễn viên chưa chuẩn bị đầy đủ và biện pháp bảo mệnh không đủ mạnh, tình huống xấu nhất có thể xảy ra chính là diệt đoàn!
Cho nên, hiện tại, mọi người đều đang dốc hết sức chuẩn bị. Mỗi một bộ phim kinh dị sau này đều không còn thuê được của các diễn viên khác bất cứ vật bị nguyền rủa nào nữa đễ tránh việc chúng bị thất lạc trong phim. Nhất là sau khi xuất hiện vết xe đổ của Đường Hải Lan, vấn đề này càng trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều.
Đối với vật bị nguyền rủa của ba người Vu Thần, Hầu Thiên Bạch, Tô Hàn, Diệp Tưởng cũng đã có chút xíu hiểu biết nhất định. Nếu xét đến năng lực bảo mệnh thì mạnh nhất đương nhiên là Vu Thần bởi vì vật bị nguyền rủa mạnh nhất của hắn là một ngón tay bị chặt đứt.
Hắn nhận được thứ này trong một bộ phim kinh dị trước đó. Nếu nhỏ một giọt máu lên ngón tay đó,chú oán mãnh liệt sẽ xuất hiện, sẽ khiến cho “những thứ dơ bẩn” không thể nào tới gần hắn. Chủ nhân của ngón tay bị đứt này trong bộ phim đó sau khi chết đi đã biến thành lệ quỷ, nhưng oán chú vẫn lưu lại trên ngón tay đứt đó. Đương nhiên, nguyền rủa cũng rất dễ dàng làm chính bản thân Vu Thần bị thương, cho nên tốt nhất sau khi lấy ra dùng cũng không dùng quá mười giây. Bằng không, một khi nguyền rủa khôi phục, Vu Thần chắc chắn sẽ chết rất oan uổng.
Về việc hắn có còn biện pháp bảo mệnh nào khác hay không thì do thời gian quen biết của Diệp Tưởng với Vu Thần quá ngắn cho nên Diệp Tưởng cũng chỉ nghe hắn nhắc đến ngón tay bị đứt này. Còn về phần Tô Hàn và Hầu Thiên Bạch có biện pháp bảo mệnh gì hay không thì hắn không biết.
- Hai vị tiền bối.
Diệp Tưởng hạ mình nói chuyện với Tô Hàn và Hầu Thiên Bạch:
- Vật bị nguyền rủa của hai người là gì vậy?
- Tiếng tiền bối này cậu kêu đúng rồi đấy.
Tô Hàn nghe xong có vẻ khoái chí nói:
- Vật nguyền rủa của tôi là một bức tranh.
- Thật đúng là không biết xấu hổ.
Hầu Thiên Bạch cảm than nói:
- Ai chẳng biết anh lấy được nó từ trên người của một diễn viên đã chết chứ.”
- Phải thì sao! Hầu Thiên Bạch anh trước đó còn không phải thường xuyên chạy vạy để thuê vật bị nguyền rủa của người khác sao!
Tô Hàn không thèm để ý nói:
- Ừm... Đây là một bức tranh bị nguyền rủa trong một bộ phim kinh dị có tên là...
Nói tóm lại, sau đó mọi người bàn bạc xem về sau sẽ hành động như thế nào cùng với những hạng mục công việc phải chú ý tới. Ngoại trừ Vu Thần đặc biệt quan tâm đến Diệp Tưởng muốn hắn theo sát mình, cũng có nhắc nhở nếu như khả năng cho phép bọn họ cũng nên giúp đỡ đám diễn viên mới một chút. Trong phim có nhắc đến bảy người làm công, mà bọn họ chỉ có bốn người, ba người khác không cần hỏi, tự nhiên chính là người mới.
- Diệp Tưởng….Tôi và cậu phải bàn bạc đến vấn đề ng. Trong bộ phim kinh dị lần trước, cậu đã rất may khi không gặp phải trường hợp ng.
Vu Thần đề cập tới vấn đề mà hai ngày nay Diệp Tưởng vẫn thường xuyên nghĩ đến --ng.
***ng, là viết tắt của “no good”, là thuật ngữ chuyên môn của giới đạo diễn và quay phim điện ảnh và phim truyền hình, dùng để chỉ trường hợp khi diễn viên đọc sai lời thoại hay khi diễn viên đóng chưa đạt. Nhưng trong phim kinh dị chân thực, nói sai lời thoại là vấn đề không lớn, cho dù khác biệt rất nhiều với những gì viết trong kịch bản cũng không phải là vấn đề lớn, nhiều nhất cũng chỉ bị trừ một số lượng vé chuộc cái chết mà thôi. Nhưng là, nếu vi phạm đến điều cấm kỵ của tình tiết sẽ xuất hiện ng.
- Đầu tiên tôi muốn nói cho cậu hiểu là ng được chia làm hai loại. Một loại là ng do vô tình, loại kia là ng do cố tình. Tôi tạm thời nói đến loại thứ hai trước.Thông thường, nếu như diễn viên bị ép tới đường cùng, biện pháp bảo mệnh đã xài hết toàn bộ,trước mắt chỉ còn con đường chết... Diễn viên liền có khả năng nghĩ đến việc tạo ra ng do cố ý, khiến cho màn nào trong phim bị quay lại từ đầu. Đương nhiên, đây là biện pháp rất hiệu quả, vì như thế những diễn viên đã chết trong màn đó lại một lần nữa sống lại.
Diệp Tưởng vốn suy đoán không biết ng có thể khiến diễn viên sống lại được hay không, khi vừa được câu nói này, trong lòng hắn thầm nghĩ quả nhiên là vậy. Nhưng hắn không tỏ vẻ mừng rỡ, chỉ nói:
- Nhưng mà các giá phải trả cho việc cố ý gây ra ng chắc chắn rất đắt. Bằng không, ng sẽ là biện pháp bảo mệnh tuyệt đối an toàn mà mọi người có thể dùng, không có gì có thể vượt qua được nó.
- Phải. Tuy rằng có hạn chế chỉ được phép ba lần ng, nhưng mà một lần ng có thể dư sức cứu một mạng người thậm chí còn có thể khiến một người đã chết sống lại,vì thế đương nhiên không thể nào không có ràng buộc nghiêm khắc nhất. Do đó, ng do cố ý một khi diễn ra nhất định diễn viên sẽ bị trừ một lượng vé chuộc cái chết bằng với thù lao trên danh nghĩa... nhưng gấp mười lần! Nếu thù lao của diễn viên là năm trăm tấm vé chuộc cái chết, như vậy diễn viên đó sẽ bị trừ đi năm nghìn tấm vé chuộc cái chết nếu như cố ý gây ra ng! Phải biết rằng cho dù là Phương Lãnh cũng không có nhiều vé chuộc cái chết như vậy! Chênh lệch nhiều như vậy gần như khó có thể bổ khuyết, cho nên ng do cố ý gần như không có tính khả thi. Cho dù cậu thực sự có nhiều vé chuộc cái chết như vậy, nhưng không đến lúc sống chết, cậu có dám bỏ ra không?
Năm nghìn tấm vé chuộc cái chết, chính là một nửa số lượng vé chuộc cái chết cần thiết để mua lại tự do cho mình! Nếu như thù lao của diễn viên cao thêm một chút , như vậy con số đó gấp mười lần lên lại càng trở nên đáng sợ! Vì thế cho dù là cố ý gây ra ng để đổi lấy một mạng nhưng sau khi phim kết thúc bởi vì vé chuộc cái chết trong tay trở thành số âm mà bỏ mạng.
- Được rồi, chúng ta lại bàn tiếp về loại ng do vô tình. Nếu chỉ đơn giản là do sai lầm, như vậy, mỗi một lần ng, tắc cần trừ một lượng vé chuộc cái chết bằng ba lần thù lao trên danh nghĩa của diễn viên! Lại lấy ví dụ ở trên, nếu vô tình gây ra ng, cậu sẽ bị trừ đi có một nghìn năm trăm tấm vé chuộc cái chết, số lượng này cũng không hề nhỏ! Một số diễn viên hơi nghèo một chút sẽ không thể chi trả nổi số lượng vé chuộc cái chết nhiều như vậy. Mà trong tình huống thế nào sẽ dẫn đến ng chắc cậu cũng biết rồi chứ?
- Vâng.
Diệp Tưởng đối với khái niệm này tuy còn có chút mơ hồ nhưng coi như hắn cũng có chút hiểu biết:
- Luôn luôn dựa tính logic trong hành vi của nhân vật để hành động, đây là điều kiện đầu tiên để không gây ra ng.
- Phải. Chính là vậy. Thí dụ như, nếu cậu biết rõ phòng trước mắt có quỷ, nhưng mà ở trong phòng lại có người thân của nhân vật mà cậu đang diễn, cậu vì sợ hãi mà bỏ chạy... Đó là một hành vi vi phạm tính logic trong hành vi của nhân vật. Điều đó sẽ không khiến vé chuộc cái chết của cậu bị trừ là xong mà còn trực tiếp gây ra ng. Cho nên khi cậu đã tham gia vào trong một bộ phim kinh dị, lúc nào cậu cũng phải ghi nhớ, cậu không phải đang đóng phim mà cậu chính là nhân vật này! Phải hoà nhập vào trong nhân vật, phải đứng ở góc độ của nhân vật để suy xét, phải cảm nhận những gì mà nhân vật đang cảm nhận! Chỉ có như thế, mới có khả năng tránh khỏi ng!