RẠP CHIẾU PHIM ĐỊA NGỤC

Linh lực của «Hầu tước» đã xâm nhập vào trong hang động.

Hiện tại, từ nơi tận cùng của cái hang này truyền tới 1 khí tức khiến huyết mạch của « Hầu tước » cảm thấy căm ghét 1 cách bản năng. Tuy rằng không có cảnh báo về nguy hiểm, nhưng hiện tại nghĩ lại khi mà y bắt đầu lên núi thì y đã có cảm ứng rồi. Hang động này trước kia đã từng nối với « Địa ngục » nên cho dù bây giờ nó đã không còn kết nối nữa nhưng linh môi sư như « Hầu tước » vẫn cảm nhận được khí tức còn lưu lại.

-Cái hang này quả thực rất kín đáo.
«Hầu tước» cúi người nhìn vào bên trong hang.
-Quả thực là không dễ bị phát hiện.

Cái hang này nằm ở 1 vùng lõm bên dưới sườn núi.Bình thường chẳng có người nào qua lại chỗ này cả.Bản thân cửa động cũng không lớn,xung quanh cỏ dại lại mọc um tùm, thế nên nếu như không chú tâm tìm kiếm thì có lẽ rất dễ dàng bỏ qua nó. Hơn nữa nơi này trước đó còn làm địa điểm sản xuất của xí nghiệp thực phẩm bị tiền làm cho mắt nên chắc chắn còn có người canh gác, nên nơi này càng trở nên khó phát hiện.

Bởi vì cửa động tương đối hẹp nên tất cả mọi người không thể vào cùng 1 lúc được, do đó bắt buộc phải vào lần lượt theo thứ tự. Thứ tự thế nào cũng cần phải được bàn bạc vì trong kịch bản cũng không gò ép 1 thứ tự có sẵn. Do đó phải xem xem ai vào trước ai vào sau. Theo lý thì «Hầu tước» đi ở phía trước là không có vấn đề,nhưng Mạc Niệm Sinh lại là người xung phong:
-Để tôi vào trước cho !

Lúc này là cơ hội tốt nhất để biểu đạt lòng trung thành. Nếu thực sự để «Hầu tước» làm tiên phong dò đường còn bọn họ thảnh thơi đi ở phía sau thì chẳng phải là họ không coi « Hầu tước » vào mắt sao? Chuyện này không phải là chuyện nhỏ vì người đi đầu rất có thể sẽ gặp nguy hiểm.Đến lúc đó thì người đó sẽ phải « tank » đợt tấn công đầu tiên để người phía sau có thể có sự chuẩn bị. Tuy rằng trong kịch bản gốc thì chuyến thám hiểm lòng hang cũng không có nguy hiểm,nhưng thế sự khó liệu. Hoàn toàn tham khảo kịch bản cũng không phải là 1 cách làm khôn ngoan. Mạc Niệm Sinh có thể chuyển đổi bản thể với cái bóng của mình bất cứ lúc nào,nên hắn đảm nhiệm vai trò tiên phong thám thính những nơi âm u thế này là thích hợp nhất. Bởi vậy, «Hầu tước» cũng không phản đối.

Về phần Diệp Tưởng.Cho dù hắn có muốn thể hiện thế nào trước mặt của «Hầu tước» thì hắn cũng sẽ không chủ động xin làm tiên phong.1 quỷ sai trong giai đoạn trưởng thành như hắn có bao nhiêu phân lượng thì chính hắn là người biết rõ nhất.Hắn mà làm tiên phong thì chẳng khác nào đi nạp mạng. Trong kịch bản gốc cũng không thấy có vấn đề gì cả, nhưng ai dám dùng nó để tham khảo chứ?

Mạc Niệm Sinh vào trước, tiếp đó là «Hầu tước», Diệp Tưởng. Shirley...... Cả đám người bắt đầu đi vào trong hang.

Cái hang này lúc đầu hơi hẹp chỉ có 1 người có thể đi vào, nhưng từ từ lòng hang cũng mở rộng ra.Sau này khi bọn họ dùng đèn pin soi ra khung cảnh xung quanh thì bọn họ phát hiện lòng hang dù có hơi gập gềnh nhưng diện tích thực sự khá lớn. Hơn nữa, trong hang còn có 1 cửa động khác và vô vàn lỗi rẽ nên đường đi có chút phức tạp. Dựa vào sự dẫn đường của Chu Trần Dục và Ryu Seon Mi [ đúng hơn là từ tuyến đường được kịch bản chỉ dẫn trong đầu],bọn họ bắt đầu đi theo 1 lối rẽ.

Trên đường đi thì Diệp Tưởng cũng giống như trước kia là trung tâm của đội ngũ.Lúc này, Mạc Niệm Sinh cũng cố sức giữ 1 khoảng cách gần nhất với Diệp Tưởng.Y có lòng tin nếu như Diệp Tưởng gặp nguy hiểm thì y có thể nhanh chóng cứu hắn.Shirley cũng ở cách đó không xa. Diệp Tưởng càng chắc chắn hai người đang bảo vệ hắn.Nếu đã như vậy thì hắn cũng yên tâm hơn nhiều.

Không nhàn hạ như Diệp Tưởng, «Hầu tước» dùng linh giác tra xét toàn bộ hang động. Cho dù có sử dụng phương thức tra xét rải thảm nhưng y vẫn không tra ra được chút manh mối nào. Nếu bản thể của « Tiêu bản ác ma » không có ở đây thì nơi mà nó có thể nằm ở đó nhất chính là nhà của Kỷ Nhất Chu.

Trong hang vẫn còn không ít rác rưởi bị bỏ lại,cùng với cả lòng heo thối rữa cùng 1 số dụng cụ. Cùng đi vào bên trong thì không gian lại càng tối hơn.Cũng may là bọn họ đông người, hơn nữa họ còn có ưu thế biết trước được tình tiết trong kịch bản nên Diệp Tưởng cũng không sợ lắm.

-Các anh cũng phải bỏ công sức lắm mới tìm ra được cái hang này ấy nhỉ !
Diệp Tưởng nhìn Chu Trần Dục rồi nói:
-Càng đi vào bên trong thì tôi càng cảm thấy nó càng giống 1 hang trời.

-Chính là chỗ này.

Rốt cuộc, sau khi đi qua 1 lối rẽ thì bọn họ đã tới nơi sâu nhất trong hang. Từng khối đá núi chồng lên nhau từng lớp từng lớp trước mặt họ. Rõ ràng đây là 1 cảnh tượng vô cùng bình thường.

Khi nhìn những khối đá núi «Hầu tước» dám chắc chắn cảm giác ghét cay ghét đắng do những thứ này gây ra. Nhưng «Hầu tước» dám chắc chắn nơi này đã không còn thông xuống « Địa ngục » nữa rồi vì bằng không cảm giác ghét cay ghét đắng này sẽ trở nên mãnh liệt hơn nhiều,ngay khi tới gần hang động thì « Hầu tước » đã phải có cảm giác đó rồi mới đúng .


-« Tiêu bản ác ma »...... không ở đây sao?
Diệp Tưởng vội vàng hỏi «Hầu tước»:
-Nhất Hàng !Cậu có cảm ứng được gì không ?

-Không.
«Hầu tước» đi qua sau đó cúi người rồi chạm vào lớp đá núi ở phía trước.

Lúc này, một đoạn hình ảnh vô cùng mơ hồ xuất hiện trong đầu hắn.

Cao cấp linh môi sư chỉ cần tiếp xúc với người hoặc vật gì thì họ có thể thấy được những cảnh tượng trong quá khứ. Tinh thần của «Hầu tước» lúc này đã sắp khôi phục tới ngưỡng cao cấp linh môi sư nhưng y vẫn còn chưa thực sự đạt đến chuẩn cao cấp linh môi sư, cho nên cảnh tượng mà y nhìn thấy vô cùng mơ hồ. Nhưng như thế đã là quá đủ rồi.

Hang động màu đen......

Cái hang động này không ngừng nghiêng xuống bên dưới......

Trước mắt y cũng chỉ nhìn được đến đó.Nhưng nơi sâu nhất của « hang động màu đen» này khiến lòng căm thù của «Hầu tước» đạt tới đỉnh điểm.

« Địa ngục ».

Nơi này quả thực đã từng thông xuống « Địa ngục ».

Có lẽ « Địa ngục » ở nơi này không giống như trong [ Gia tộc Nitemare ] nhưng với 1 người có được huyết thống khu ma sư cao quý nhất như «Hầu tước» thì y cũng có thể cảm ứng được.

« Địa ngục » so với « Ác ma » còn thầm bí hơn rất nhiều. Trong lịch sử có rất nhiều người có ý muốn miêu tả ra cảnh tượng « Địa ngục ». Dante thậm chí còn từng miêu tả qua cảnh tượng « Địa ngục » trong trường khúc [ La divina commedia ]. Thế nhưng, bọn họ cũng chưa thực sự tiếp xúc qua « Địa ngục ». Chuyện này là đương nhiên, bởi vì tất cả những thứ có dính dáng tới « Ác ma » như âm thanh,hình ảnh,chữ viết,vân vân… đều trở thành vật bị nguyền rủa. « Địa ngục » được miêu tả trong những trường khúc thơ ca như [ La divina commedia] tuyệt đối không phải là « Địa ngục » chân chính bởi vì nếu không bản thân trường khúc[ La divina commedia] đã trở thành vật bị nguyền rủa rồi. Đương nhiên, chuyện này chỉ được thiết lập bằng thế giới quan của bộ phim [ Gia tộc Nitemare ].
(Thông tin về « La divina commedia » : http://vi.wikipedia.org/wiki/Th%E1%BA%A7n_kh%C3%BAc)

Đúng lúc này, ở thành phố Thiên Dương,trong 1 căn biệt thự cách khu Tân Bắc mở rộng chừng 6 cây số.

-À......Chắc là nơi này rồi......

Đây là 1 phòng sách lớn đến mức khiến người ta phải chậc lưỡi. Giá sách ở nơi này cao tới 5-6 mét,số đầu sách ở nơi này nhiều không đếm xuể. Trong phòng này có đặt một số bộ máy móc đơn sơ, mô hình Địa Cầu và dụng cụ dùng trong chiêm tinh cỡ lớn.Đồng thời trong đó còn có không ít những bản mô phỏng các tác phẩm kinh điển của những tác giả thời Trung Cổ.

Ân U Liên lúc này đang đứng trên thang và tìm từng đầu sách trên giá sách. Lúc này nàng buộc túm tóc ra sau,mắt đeo 1 cặp kính. Nhưng cho dù là vật thì cỗ khí tức ma quái trên người nàng vẫn toả ra dày đặc khiến người ta không dám tới gần.Nhưng chuyện này cũng khó trách, vì bản thân khuôn mặt của nàng cũng chính là 1 gương mặt quỷ.

-À,tìm được rồi !

Nàng tìm được 1 đầu sách dày không kém quyển từ điển là bao.Quyển sách này cũ đến mức trang giấy đã đổi sang màu vàng khè, bụi bặm bám đầy. Chữ viết trong đó đều là chữ Latin. Tiếng Latin vốn là chỉ là tiếng của vùng Lazio ở nước Ý.Nhưng trong lịch sử bởi vì sự khuếch trương của đế chế Roma cùng với việc truyền bá của Đạo Cơ Đốc, nên cuối cùng tiếng Ltin được toà thánh Rome sử dụng làm ngôn ngữ chính để truyền bá ra ngoài. Do đó phần lớn những đầu sách viết về tôn giáo đều được viết bằng tiếng Latin. Toà thánh Vatican hiện nay cũng đang sử dụng tiếng Latin.

Ân U Liên vốn cũng chẳng hiểu tiếng Latin, nhưng sau khi ký ức của nàng thức tỉnh,nàng lại thu được năng lực nghe và đọc hiểu tiếng Latin.

Nàng mở quyển sách ra đọc. Sau đó...... nàng đã tìm được nội dung mà nàng muốn kiếm !

Bình luận

Truyện đang đọc