TÀI VẬN TRỜI BAN GIANG THÀNH

Chương 94. Đừng quyến rũ bạn gái tôi.

Cái gì?

Lục Nguyên sửng sốt, rốt cuộc thì anh cũng hiểu rồi, hóa ra mấy lần này người ta vốn dĩ không phải là nhìn anh mà chỉ là nhìn Chu Doãn mà thôi.

Suy đi nghĩ lại, sự hiểu lầm này có hơi xấu hổ. Đã bảo rồi mà, anh dường như cũng chưa có đẹp trai tới mức ấy.

Chu Doãn cũng giật mình, nhưng cô rất tự nhiên nói: “Được, có thể chứ.”

Trong lòng cũng có suy nghĩ miên man không nói được thành lời, không biết nữ sinh này rốt cuộc là muốn làm gì.

“Tên tớ là Lâm Văn Quyên.” – Nữ sinh vươn tay ra, vô cùng thân thiện.

“Tớ là Chu Doãn.” – Chu Doãn nắm lấy tay cô.

Nữ sinh gật đầu, sau khi đánh giá Chu Doãn thêm máy lượt, cuối cùng ánh mặt lại dừng lại ở đôi mắt của Chu Doãn, rất dứt khoát nói: “Máy hôm nay tớ vẫn luôn quan sát cậu, chắc là cậu cũng thấy rồi.”

“Ù,”

Chu Doãn gật gật đầu, cuối cùng thì cô cũng đã hiểu được, hóa ra Lâm Văn Quyên cứ nhìn chằm chằm vào mình, vì mình và Lục Nguyên luôn ở cùng nhau nên mới cho rằng cô ấy đang nhìn Lục Nguyên.

Nhưng mà, trong lòng cũng có chút bối rối, không biết rốt cuộc thì Lâm Văn Quyên muốn làm gì đây.

“Tớ phát hiện bình thường tuy là cậu hay cúi đầu nhưng dáng vẻ rất xinh đẹp, tuy không đánh phần trang điểm, nhưng lại rất có khí chất, tuy ngực với mông không phải dạng quá nở nang nhưng dáng người cậu lại rất cân xứng, da dẻ cũng rất tốt…” – Nói xong, tay Lâm Văn Quyên lại chạy dọc từ cổ tới bên bờ vai Chu Doãn.

“Ê êê, chú ý một chút đi, chị gái ơi, đây là bạn gái em ạ, mong chị đừng dụ dỗ có được không? Tôi không biết kiểu người như cậu vì sao lại yêu thích kiểu này, nhưng mà đừng có gây ảnh hưởng không tốt tới bạn gái tôi, cậu cũng lớn gan quá rồi đấy, lại ở ngay trước mặt bạn trai người ta mà còn dám…”

Cuối cùng Lục Nguyên cũng không nhịn được nữa, mẹ nó, cô gái này cũng ngang ngược quá rồi.

Nhưng còn chưa nói xong, tay kia của Lâm Văn Quyên đã trực tiếp đè lên mặt Lục Nguyên, đẩy anh qua một bên.

Lâm Văn Quyên chẳng thèm nhìn Lục Nguyên, tiếp tục nhìn chằm chằm vào Chu Doãn: “Ừ, thiên phú trời cho của cậu rất được, cái nền cực kì tốt, rất thích hợp luyện nhảy, hiện tại tớ đang chuẩn bị lập một nhóm nữ, cậu có hứng thú tham gia không?”

“Ôi trời…”

Lục Nguyên nhẹ nhàng thở ra, kiếm chuyện nửa ngày, cuối cùng cô ấy không phải là lesbian, mà là đến lôi kéo Chu Doãn gia nhập nhóm nữ nào đó à? Cô nói xem cô lôi kéo người thì lôi kéo đi, cần gì phải hành xử dọa người như thế cơ chứ?

“Nhảy à?”

Chu Doãn không khỏi ngắn cả ra: “Nhưng mà tớ không biết đâu.”

“Tớ có thể dạy cậu.” – Lâm Văn Quyên nhìn vào mắt Chu Doãn, nói: “Tớ quan sát cậu lâu lắm rồi, cảm giác nhịp điệu của cậu lúc đi đường cực kì tốt, chẳng những đi lại nhẹ nhàng mà lại còn có độ mạnh yếu, cho tới hiện tại tớ vẫn chưa từng gặp ai có thiên phú như vậy hết. Tin tưởng tớ đi, theo tớ học rồi dựa vào thiên phú của cậu, cậu sẽ nhanh chóng được nhập môn, hơn nữa còn có thể tiến bộ thần tốc nữa cơ.”

Nói tới đây Lâm Văn Quyên nhìn Chu Doãn, cuối cùng lại quay đầu nhìn Lục Nguyên quần áo cũ nát, tiếp tục nói: “Đúng rồi, còn nữa, nhóm nữ này của chúng ta là đi theo con đường ngôi sao, đến lúc đó sẽ đi diễn xuất, tiến hành đóng quảng cáo, tuyên truyền, đợi đến khi cậu thành danh rồi sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Đến lúc đó có thể cải thiện được cuộc sống của cậu cùng với cả cậu trai kia, sẽ giúp hai người có cuộc sống tốt hơn.

Lâm Văn Quyên cũng không hồ là một chuyên gia thuyết phục, cứ vậy bắt đầu vịn vào thực tế, dù sao cô cảm thấy bản thân đã nhìn ra được Chu Doãn và Lục Nguyên đều là người thường, cái ăn cái mặc cũng đều là thứ bình thường.

Cho một chút kích thích về mặt vật chất, dường như cũng sẽ có lực hấp dẫn hơn.

Chu Doãn động lòng, không chỉ là do sự kích thích về mặt vật chất cuối cùng của Lâm Văn Quyên, mà còn vì cô cũng đã nhiều lần mơ bản thân đang nhảy múa, cô cũng nhiều lần tưởng tượng mình biết nhảy múa. Nhảy múa là một loại nghệ thuật, cũng là một loại ngôn ngữ, sẽ giúp tâm hồn và tình cảm của cô đạt tới sự phóng thích hoàn mỹ nhất.

Từ nhỏ Chu Doãn đã có loại cảm giác này rồi.

Chỉ là với gia cảnh nhà cô thì tất nhiên là nghĩ cũng khỏi cần nghĩ thêm nữa rồi.

Tuy rằng bản thân cô đã động lòng rồi, nhưng Chu Doãn cũng không đồng ý ngay mà nhìn về phía Lục Nguyên.

Lục Nguyên đang nhìn cô.

Nhìn thấy Chu Doãn không trả lời ngay, ngược lại lại đưa mắt nhìn mình, trong ánh mắt dường như còn có ý hỏi ý kiến.

Trong lòng Lục Nguyên trào ra một loại cảm giác ấm áp không nói thành lời.

“Đi chứ, tất nhiên phải đi rồi.”

Sau khi đã hiểu rõ ý đồ của Lâm Văn Quyên, Lục Nguyên thật sự vui vẻ.

Đúng vậy, bản thân Chu Doãn chính là một viên ngọc sáng bị che dấu trong lớp bùn đen, hiện giò đã tới lúc cô phải sáng lên, khiến cho đám người kia phải sợ hãi thán phục rồi.

“Ừ, được.” – Thấy Lục Nguyên gật đầu đồng ý, tất nhiên Chu Doãn cũng vô cùng vui vẻ đáp ứng.

“Tốt lắm, Chu Doãn, hiện giờ có rảnh không, tớ đưa cậu tới phòng tập nhảy của chúng ta xem thử, tiện thể đưa cậu đi làm quen một chút.” – Thấy Chu Doãn đồng ý rồi, Lâm Văn Quyên có vẻ cũng vô cùng vô mừng.

“Được.”

Chu Doãn có vẻ có hơi kích động, kéo lấy tay Lục Nguyên.

“À, cái đó…, Chu Doãn, vì nhóm nữ của chúng ta vẫn còn đang trong thời gian chuẩn bị thành lập, tất cả mọi chuyện đều phải giữ bí mật, nên là chỉ có mấy chị em ở trong nhóm nữ của chúng ta mới có thể đi, người ngoài không thẻ tới đâu, hiện giờ bạn trai cậu vẫn đừng đi thì hơn, nhưng mà đợi lát nữa cậu tham quan xong rồi thì có thể gọi điện thoại cho cậu ta, để cậu ta tới cửa công ty đón cậu.”

“Được, hai người đi đi. Chu Doãn, đợi em ra thì gọi điện cho anh, anh đi đón em.” – Lục Nguyên cũng rất dễ chịu, nói.

“Vâng.”

Chu Doãn gật gật đầu, rời đi cùng Lâm Văn Quyên.

Hai người rời khỏi nhà ăn.

“Chu Doãn, cậu trai vừa rồi kia thật sự là bạn trai của cậu à?” – Lâm Văn Quyên không nhịn được hỏi.

“Đúng vậy, cậu cảm thấy anh ấy thế nào?” – Chu Doãn nâng môi cười.

“Tớ ấy à, tớ cảm thấy cậu ta có chút ngốc nghếch đó, nhưng mà lại có tự tin tới mụ mị luôn, không ngờ lại cho rằng Lâm Văn Quyên tớ nhìn cậu ta, còn cho rằng tớ tới bắt chuyện với cậu ta nữa chứ, đúng là.” – Lâm Văn Quyên lắc lắc đầu.

“Ha ha, thật ra anh ấy giỏi lắm đó.” – Chu Doãn dĩ nhiên hiểu rõ Lục Nguyên.

Nhưng mà Lâm Văn Quyên lại hiểu lầm ý trong lời nói của Chu Doãn, chỉ có rằng Chu Doãn chẳng qua là một cô gái nhỏ đang say trong men tình mà thôi, dù sao thì thích một người, hiển nhiên cũng sẽ sùng bái người đó rồi.

Nam sinh kia không xứng với cậu.

Trong lòng Lâm Văn Quyên không nhịn được nói, cô nàng lại không nhịn được nhìn chằm chằm vào dáng đi đường của Chu Doãn lần nữa, trong lòng không khỏi cảm khái. Chu Doãn à Chu Doãn, sợ là cậu chính là vũ nữ trên thiên cung được ông trời gửi xuống rồi, thiên phú của cậu thật sự là quá tốt luôn, tương lai của cậu đúng là tiền đồ vô lượng.

Lại nói tới Lục Nguyên, trong lòng anh cũng vui mừng cho Chu Doãn lắm.

Thôi về nghỉ ngơi một lát, đợi chút nữa Chu Doãn gọi điện tới bảo mình đi đón cô ấy.

Không ngờ Lục Nguyên vừa ra khỏi nhà ăn, di động đã vang lên rồi.

“Bạch…, chủ tịch Bạch?”

Là Bạch Nhiễm gọi tới.

“Này, Lục Nguyên, đang ở đâu đấy?” – Trong điện thoại, Bạch Nhiễm ung dung nói, cô gái này ở trước mặt Lục Nguyên luôn dùng giọng điệu khoan thai cao cao tại thượng như nữ thần kia.

Nhận được điện thoại của Bạch Nhiễm, trong lòng Lục Nguyên không khỏi lo lắng.

Lúc này mà Bạch Nhiễm gọi điện thoại tới, sợ là muốn bảo mình đi hẹn gặp với bà chị họ Trịnh Nguyệt kia của cô rồi.

Tuy nói rằng cô gái Trịnh Nguyệt kia cũng quá đáng thương, vẫn bị Bao Hạo điên cuồng theo đuổi, ép tới mức cùng đường, xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, anh giả làm bạn trai cô ấy để cho Bao Hạo biết khó mà lui thì cũng không có gì đáng nói cả.

Nhưng mà hôm nay thì sợ là không được, lát nữa còn phải đi đón Chu Doãn nữa, dù sao Chu Doãn đi tham quan một lát, bất cứ lúc nào cũng có thể kết thúc, anh không thể đi quá xa, tới chỗ đã hẹn với Trịnh Nguyệt được.

“À, chủ tịch Bạch, hôm nay có thể tôi không được rảnh lắm, lần sau mới hẹn gặp chị họ của cô đi.” – Lục Nguyên không đợi Bạch Nhiễm mở miệng hỏi đã nói rõ luôn.

“Trời ơi, sao thế, có phải là thích chị họ của tôi luôn rồi không, vẫn nghĩ hẹn gặp với chị họ tôi đấy à?” – Bạch Nhiễm hừ lạnh một tiếng: “Cậu đừng có mà nghĩ nhiều nữa, gần đây chị họ tôi bận rộn lắm, các loại bình xét trong ngân hàng đủ cả, sao còn có thời gian mà hẹn gặp với cậu được chứ.”

Hiện tại Bạch Nhiễm cho rằng, việc ở quảng trường Vạn Đạt lần trước đã kích thích Bao Hạo, cũng đã đạt tới hiệu quả mà họ muốn đạt được, dù sao thì lúc ấy Trịnh Nguyệt cũng tức giận vả Bao Hạo máy cái rồi nghênh ngang kéo Lục Nguyên đi.

Sau đó Bạch Nhiễm đi tới bên cạnh Bao Hạo, tận mắt thấy Bao Hạo khóc ầm lên, vẻ mặt hối hận cùng với dáng vẻ phẫn uát, đấm ngực dậm chân, đúng là một dáng vẻ nồi điên lên vì bị vứt bỏ.

Nhìn thấy Bao Hạo như thé, tất nhiên là Bạch Nhiễm thấy an tâm. Không cần phải nói, Bao Hạo sau lần này chắc chắn sẽ không bao giờ dám giấu giấu giềm giếm, chắc chắn không điên cuồng chủ động theo đuổi chị họ nữa.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ của Bao Hạo thì chỉ sợ là sau này ở trước mặt chị họ sẽ phải hạ mình xuống một bậc, trong quan hệ giữa nam và nữ, chắc chắn sẽ bị chị họ dẫm nát dưới chân luôn.

Mục đích của chị họ đã đạt được.

Nên là Lục Nguyên này vì thế cũng đã mắt đi giá trị lợi dụng.

Tuy rằng lúc này vẫn chưa nói rõ với Lục Nguyên nhưng đó cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Lúc trước lợi dụng Lục Nguyên, thái độ của Bạch Nhiễm đối với Lục Nguyên cũng dịu đi không ít, nhưng hiện tại Lục Nguyên đã chẳng còn giá trị lợi dụng nữa, thế nên Bạch Nhiễm cũng trở về thái độ trước kia luôn.

“Cậu nhanh chóng đến sân tennis nhặt bóng cho chúng tôi đi.” – Bạch Nhiễm quát.

Bình luận

Truyện đang đọc