TẬN THẾ ĐÀN THÚ

Lần đầu tiên Ngân Hổ được vào phòng tắm, cảm giác rất là mới mẻ.

Anh tò mò liếc nhìn chung quanh một vòng, đầu tiên là nhảy vào trong bồn tắm nằm một cái, sau đó lại cầm lấy vòi sen cắn mấy cái nghiên cứu một phen, tiếp đó lại lấy một chai sữa tắm hương hoa hồng từ cái kệ trên tường xuống ngửi.

Ngân Hổ để sữa tắm vào mũi hít hà một hơi, sau đó “hắt xì” một cái.

Anh xoa xoa mũi, ném sữa tắm trên mặt đất, cau mày nói: "Khó ngửi……Mùi thật lạ."

Lâm Gia cảm thấy rất kỳ lạ, cô nhặt chai sữa tắm lên nặn ra một ít, ngửi một cái, cười nói: "Đâu có, rất thơm mà. Đây là sữa tắm mùi hoa hồng, anh ngửi lại thử xem nào."

Ngân Hổ nghiêng đầu, lui về phía sau, cố chấp nói: "Khó ngửi!"

Lâm Gia có chút khó xử, cô dùng loại sữa tắm này để tắm, có phải Ngân Hổ cũng sẽ cảm thấy cô khó ngửi hay không? 

Lâm Gia nhìn cái đuôi đang lắc qua lắc lại của Ngân Hổ, trong lòng có chút rối rắm, chẳng biết từ khi nào cô lại bắt đầu để ý cái nhìn của Ngân Hổ đối với mình.

"Ngân Hổ, anh qua đây. Ngồi ở chỗ này không được lộn xộn nha." Lâm Gia đặt cái chai xuống, kéo Ngân Hổ qua, cho anh ngồi chồm hổm ở cửa, đưa lưng về phía bồn tắm.

Ngân Hổ rất là không hiểu, mấy lần muốn xoay người đối mặt với Lâm Gia, đều bị cô đè lại bả vai không cho phép nhúc nhích.

Ngân Hổ nghiêng đầu nhìn cô, lỗ tai tròn xù lông xoay tới xoay lui, cặp mắt xanh lam tràn đầy nghi ngờ.

Dáng người Ngân Hổ cực kì cường tráng, cho dù ngồi dưới đất cũng không thấp hơn Lâm Gia bao nhiêu, về điểm này Lâm Gia cũng nào có hơi sức mà quản anh, anh cũng không có làm trái ý của Lâm Gia, mặc dù rất là nghi hoặc nhưng anh vẫn rất nghe lời mà đưa lưng về phía cô, ngồi ở cửa phòng tắm.

Thân thể Ngân Hổ nhích tới nhích lui, mới ngây người được mấy giây lại bắt đầu không yên phận được nữa, “ừng ực” quay đầu lại, giơ lên cái đuôi nhọn nhẹ nhàng quét qua cần cổ nhạy cảm của cô.

Lâm Gia ngứa ngứa, rụt cổ lại, sờ sờ lỗ tai anh, xoay đầu của anh lại, nghiêm mặt nói: "Ngân Hổ không được lộn xộn, ngồi yên ở đây không được nhúc nhích, không cho phép quay đầu lại nhìn. Ngoan nha, tắm xong em chải lông cho anh."

Ngân Hổ mở to hai mắt, vui mừng gật đầu một cái: "Được! Hổ muốn …… Gia……Chải lông……Cho Hổ!" Nói xong, thành thật xoay mặt về phía cửa, ngồi yên bất động.

Lâm Gia thấy anh thành thật, nắm chặt thời gian, đổ nước đầy bồn tắm, thử độ ấm của nước một chút.

Cô có chút chột dạ, liếc mắt nhìn về phía Ngân Hổ đang gật gù hả hê đưa lưng về phía cô ngồi ở cửa phòng tắm, rón rén cởi váy ra, trên người chỉ còn lại đồ lót.

Lâm Gia bước vào bồn tắm, thò hai tay ra sau lưng, đang chuẩn bị cởi khóa áo lót ra thì chợt có một bàn tay to ôm lấy eo cô từ phía sau, ngay sau đó áo lót buông lỏng, khóa áo bung ra, áo lót từ trên người cô rơi xuống.

Lâm Gia bị dọa sợ, khẽ la lên một tiếng, vội vàng lấy áo lót che lại ngực mình. Nắm chặt bàn tay to không phải của cô, quay đầu lại, tức giận trừng mắt Ngân Hổ một cái: "Không phải em bảo anh ngồi yên ở đó sao? Sao anh không nghe lời!"

Ngân Hổ nhếch miệng cười một tiếng, cúi đầu nhìn cô chăm chú, mái tóc bạch kim từ bên tai rủ xuống, lướt nhẹ qua trên mặt và vai của Lâm Gia.

Anh ôm chặt lấy cô, không muốn buông tay, ánh mắt quay tròn ở trên người Lâm Gia nhìn tới nhìn lui, tầm mắt rất nhanh dừng lại trên bộ ngực mà cô đang che đậy.

Ngân Hổ nâng tay lên nhẹ nhàng chạm vào mu bàn tay đang bưng kín bộ ngực của Lâm Gia, đè ép làm cho cặp tuyết lê đầy đặn, nở nang của cô càng thêm tuyệt mĩ, lòi lõm rõ ràng.

Lỗ tai Ngân Hổ ửng đỏ, đôi mắt xanh lam lấp lánh ánh sáng, cái đuôi kích động đong đưa, trong miệng hưng phấn “ừng ực” một tiếng: "Nơi này ……Của Gia……Thật là đẹp, thơm quá à."

Mặt Lâm Gia đỏ rực, nhón chân lên đưa tay muốn che kín ánh mắt của anh, xấu hổ nói: "Không cho phép nhìn! Anh, cái tên hổ háo sắc này!"

Đầu Ngân Hổ lúc ẩn lúc hiện, tránh né tay Lâm Gia, không chịu để cho cô che lại hai mắt của mình, cánh tay ôm lấy eo cô cũng thoáng dùng sức, gắt gao ôm thân thể Lâm Gia vào người thật chặt.

Đáy bồn tắm rất trơn, mũi chân Lâm Gia vừa trợt một cái, liền không đứng vững mà ngã về phía trước, cô đành phải buông bàn tay đang che lại cặp mắt xanh lam kia xuống, chống đỡ trên ngực anh, tay phải vẫn bưng kín ở ngực, đè lại áo lót đang rơi xuống.

Ngân Hổ nhân cơ hội này, dùng đầu ngón tay cầm lấy dây áo lót của cô, dùng sức kéo ra, trong tiếng kêu sợ hãi của Lâm Gia anh vứt áo lót qua một bên, đến khi thấy được cặp tuyết lê đang nở rộ trước mặt mình, dù chỉ trong nháy mắt thôi nhưng cũng đã làm anh si mê không ngớt.

Đang cúi người nằm ở cửa phòng tắm, vễnh tai lắng nghe động tĩnh bên trong, khi Cain nghe được tiếng kêu của Lâm Gia, anh lập tức cả kinh, bật người dậy, dùng sức nện vào cánh cửa, hô to: "Lâm Gia! Đã xảy ra chuyện gì vậy?! Có phải tên hổ háo sắc kia khi dễ cô hay không?"

Trong phòng tắm truyền đến một trận tiếng nước chảy, ngay lúc Ngân Hổ phát ra một tiếng kêu gào đau đớn, thì giọng nói có chút hốt hoảng của Lâm Gia mới vang lên: "Không có……, không có gì. Anh ấy không có khi dễ tôi, tôi không sao đâu."

Lúc nói lời này, Lâm Gia đang bị Ngân Hổ ôm chặt lấy cùng nhau ngồi trong bồn tắm, toàn thân hai người đều là nước, mà trên người Lâm Gia chỉ còn lại duy nhất một cái quần lót.

Ngân Hổ ôm cô thật chặt, cả người Lâm Gia cũng dán chặt vào ngực anh. Một tay cô chống ở trước ngực Ngân Hổ, một tay khác đang dùng lực niết niết cái lỗ tai tròn của anh, không để cho anh tiếp tục liếm mút bộ ngực của cô.

Lâm Gia nhìn chằm chằm Ngân Hổ, phát hiện trong mắt anh toàn là ý cười nồng đậm, xấu hổ cắn răng nhỏ giọng nói: "Ngân Hổ, anh học xấu! Em đã nói, lúc phụ nữ đang tắm, anh không được nhìn cơ mà!"

Ngân Hổ vô tội nháy nháy mắt, nói năng vô cùng hùng hồn "Hổ  không có……Gia chỉ nói ……Hổ tắm……Gia không thể nhìn……Không thể giúp……Hổ tắm rửa……Không có nói……Khi Gia tắm, hổ không thể…… Nhìn." ( Anh gian gớm……nhưng tớ thix)

Lâm Gia tức giận liếc anh một cái, tăng mạnh lực tay: "Rất tốt, anh còn biết ‘cưỡng từ đoạt lý’ nữa hả!"

Ngân Hổ làm bộ ‘ô ô’ một tiếng, ngửa cổ ra sau, dùng sức lắc lắc cái đầu, cứu lỗ tai đáng thương trong tay Lâm Gia ra ngoài.

Anh cúi thấp đầu, cọ tới cọ lui trên bả vai và ngực của Lâm Gia, bàn tay to khẽ vuốt da thịt bóng loáng mịn màng của cô, thì thào nói: "Người Gia……Thật thơm, thật mềm. Hổ……Rất thích."

Lỗ tai Lâm Gia ửng đỏ, trên da thịt nổi lên một tầng da gà, trong lòng chợt hoảng loạn, kinh nghiệm nhiều năm làm bác sĩ thú y cho cô biết tình huống bây giờ đang cực kì nguy hiểm.

Ngân Hổ là mãnh thú dị biến thành nửa người nửa thú. Hành động của anh đối với mình bây giờ chính là phản ứng bản năng nguyên thủy nhất của giống đực. Nếu không kịp thời ngăn cản hành vi của anh thì rất có thể mình sẽ bị anh “ăn tươi” luôn.

Lâm Gia dùng sức giữ lấy Ngân Hổ, quát nhẹ: "Ngân Hổ không cho phép làm loạn, mau buông em ra!" Ngân Hổ lại cho rằng Lâm Gia đang cùng mình chơi đùa, vui mừng vung loạn cái đuôi, mặc cho cô đấm đá, bàn tay to của anh vẫn tùy ý vuốt ve da thịt trơn mềm trên sống lưng cô, tiếp tục làm nũng, cọ xát lung tung trên người cô.

Sức lực hai người kém quá xa, Lâm Gia hoàn toàn không có biện pháp nào, không thể làm gì khác hơn là nắm lấy cổ áo của anh dùng sức đẩy ra ngoài.

Trong lúc giãy giụa, nút áo trên quân phục của Ngân Hổ không cẩn thận bị cô tháo ra, lộ ra thân thể cường tráng, toàn bộ cơ thể gần như trần truồng của Lâm Gia dán vào phần ngực cũng lõa lồ của Ngân Hổ.

Lâm Gia giãy giụa càng thêm kịch liệt, hai người kề nhau càng thêm chặt chẽ, da thịt ma sát lẫn nhau, mồ hôi tương liên lẫn nhau, nhiệt độ phòng tắm cũng ngày càng tăng cao.

Ngân Hổ rõ ràng cảm thấy bụng dưới mình căng thẳng, một loại cảm giác tuyệt diệu như điện giật từ nơi đó truyền khắp tứ chi.

Miệng anh phát ra một tiếng “ừng ực”, hô hấp bắt đầu dồn dập, đôi mắt xanh lam dần dần trở nên sâu thẩm, ánh mắt nóng rực như lửa.

Lâm Gia luống cuống tay chân, muốn kéo quần áo của anh lên, ai ngờ Ngân Hổ hưng phấn gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên buông cô ra, đứng lên nhảy ra khỏi bồn tắm.

Ngân Hổ vốn đã rất ghét mặc quần áo, thấy Lâm Gia nắm kéo quần áo của mình, tưởng rằng cô đã đồng ý cho anh không cần phải mặc loại quần áo vướn víu này nữa, nên cực kì vui mừng mà đưa tay xé nát quần áo ở trên người.

Lâm Gia sợ hết hồn, vội vàng nhắm mắt, xoay người lại. Vừa mới xoay người liền nghe được tiếng nước tràn, trên lưng truyền đến nhiệt độ nóng bỏng cùng với xúc cảm bóng loáng, trơn tuột, cả người cô lần nữa rơi vào lòng ngực rộng rãi của Ngân Hổ.

Bả vai và cần cổ bị đầu lưỡi ấm áp ẩm ướt liếm láp, mềm mềm ngứa ngáy cực kì khó nhịn.

Lâm Gia không còn chỗ trốn, bất đắc dĩ thở dài một hơi, cũng không có ngăn cản Ngân Hổ thân cận mình nữa.

Có lẽ cô đã hiểu lầm, loại hành động thân mật này của Ngân Hổ là phát ra từ đáy lòng, không hề mang theo nửa điểm tình dục, cứ coi như là anh đang làm nũng với mình đi.

Lâm Gia cố gắng trấn an mình ở trong lòng, chịu đựng từng trận ngứa ngáy trên người, mặc cho Ngân Hổ ôm cô cọ cọ liếm liếm, cô cầm lấy chai dầu gội, cố gắng bình tĩnh gội đầu.

Bọt xà phòng trên đầu Lâm Gia bay vào mắt của Ngân Hổ, một chút  cảm giác nhoi nhói truyền đến, Ngân Hổ không thể không tạm thời buông tha việc liếm cọ, giơ tay lên dụi dụi mắt mình.

Nghe được Ngân Hổ phát ra tiếng “ừng ực” khó chịu, Lâm Gia nghiêng đầu nhìn, thấy anh đang cau mày lấy mu bàn tay dụi dụi mắt, môi hơi chu ra, bộ dáng không thoải mái.

Lâm Gia nhớ tới thành phần hóa học trong xà phòng đối với mắt của động vật kích thích mạnh hơn so với con người, vội vàng xoay cái đầu đầy bong bóng lại, mở vòi sen rửa sạch mắt cho Ngân Hổ.

Cô dùng khăn lông sạch sẽ lau khô nước trên mặt anh, nhìn thấy mắt anh ửng hồng, sóng nước mênh mông, có chút đáng thương, không khỏi cười mắng một tiếng: "Đáng đời, xem anh còn dám phá phách nữa hay không."

Ngân Hổ cười ngây ngô, vuốt vuốt mái tóc, duỗi cổ liếm gò má của Lâm Gia một cái: "Gia……Tốt nhất, Hổ……Không ầm ĩ nữa." Anh nghiêng mắt nhìn chai dầu gội mà Lâm Gia đặt ở bên bồn tắm, giơ đuôi “ba” một cái, đánh bay chai dầu gội, nhếch lông mày lên, thở phì phò nói: "Đồ xấu xa!"

Lâm Gia dở khóc dở cười, cảm thấy Ngân Hổ như vậy đáng yêu vô cùng.

Chai dầu gội nện vào trên cửa, Cain ở ngoài nghe được tiếng động, đập cửa quát: "Tên Ngân Hổ khốn kiếp kia! Có phải ngươi chiếm tiện nghi của Lâm Gia hay không?! Mau cút ra ngoài ngay cho ta!"

"Cain! Cậu la lối cái gì đó?!" Corey trầm mặt đi tới, không vui nhìn Cain" Cậu đã quên nguyên tắc của hộ vệ cận thân rồi hay sao?! Lâm Gia có quyền lựa chọn, cô ấy chọn cùng Ngân Hổ tắm rửa, cậu không thể can thiệp vào."

Cain cũng không phục nói: "Ngân Hổ là nửa thú không có khả năng tự chủ, cũng không phải là hộ vệ cận thân chính thức! Mình lo lắng cậu ta sẽ làm Lâm Gia bị thương!"

Đang đứng trước cửa phòng tắm - Tatu nghe vậy, bất mãn nhìn Cain phun khí, lắp bắp giải thích: "Chúng ta tuyệt đối sẽ không...... Tổn thương Gia!"

Cain chu môi, hừ lạnh một tiếng không nói thêm gì nữa.

Lâm Gia cuối cùng cũng thành công đuổi Ngân Hổ ra khỏi bồn tắm, lúc này Ngân Hổ cũng rất nghe lời, không có quấn lấy Lâm Gia quấy rối nữa. Nhưng anh cũng không chịu đưa lưng về phía cô, nhất định phải nhìn cô chằm chằm mới bằng lòng an phận ngồi yên ở một bên.

Lâm Gia cũng không thể lay chuyển được anh, đành phải vội vàng tắm rửa, cuối cùng cũng không nhịn được ngăm mình trong bồn tắm thư giản một tí.

Sau khi ăn cơm tối xong, mọi người trở về phòng nghỉ ngơi, Lâm Gia cũng cực kỳ mệt mỏi, vừa gối đầu lên gối liền ngủ thật say. Ngân Hổ và Tatu một trái một phải yên tĩnh nằm ở bên cạnh cô, không lâu sau cũng ngủ say sưa.

Tối hôm đó, hộ vệ cận thân ở lại qua đêm trong phòng của Lâm Gia là Cain. Anh nằm trên tấm đệm được trải dưới đất, đợi sau khi Lâm Gia và bọn Ngân Hổ ngủ thiếp đi, mới mở mắt ra, lặng lẽ đứng dậy, cầm ba lô lên lén lút chạy vào toilet.

Cain đóng cửa lại, bật đèn pin cầm tay lên, ngồi ở dưới đất mở ba lô ra, lấy cái Laptop từ trong đó ra, lại lụt lọi chồng đĩa CD một lúc lâu.

Hai mắt anh tỏa sáng, chọn lựa mấy cái CD bỏ vào máy vi tính quang (optical drive).

Anh liếm môi một cái, đeo tai nghe lên, mắt nhìn chằm chằm những hình ảnh lóe lên trên máy tính, xem đến mê mẩn.

Không bao lâu sau, thân thể Cain căng thẳng, ánh mắt cũng trở nên mê ly ngây ngất, hô hấp từ từ dồn dập.

Theo hình ảnh càng ngày càng kích tình bắn ra bốn phía, âm thanh truyền từ tai nghe càng thêm mê người, mặt Cain cũng càng thêm ửng đỏ, nơi đủng quần cũng nổi lên một cái lều trại cao cao.

Mấy phút sau, anh thật sự không nhịn được nữa, nhanh chóng kéo khóa quần xuống, dục vọng dữ tợn bật ra ngoài, ‘đứng’ lên cao cao gần như áp vào trên bụng.

Anh tự tay cầm lấy phân thân nóng bỏng, nơi cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ đè nén trầm thấp, tay chậm chạp bắt đầu luật động lên xuống.

Khoái cảm không ngừng dâng trào, Cain cũng không ngừng thở dốc, ưỡn thẳng người ra, cơ bụng cũng ngày càng căng chặt theo từng động tác càng lúc càng nhanh của anh.

Anh nhíu chặt chân mặt, nhìn chằm chằm vào màn ảnh, biểu cảm trên mặt không biết là vui vẻ hay thống khổ, trên trán rỉ ra từng giọt mồ hôi hột, hô hấp vừa gấp lại vừa nặng.

Ngay lúc sắp đạt tới cao trào, thì một đôi lỗ tai nhọn lặng yên không một tiếng động đột nhiên xuất hiện trước mắt anh, bên tai truyền đến giọng nói tràn đầy nghi ngờ của Tatu: "Ngươi ở đây……Làm gì vậy?"

Cain giật mình, tay thoáng dùng sức, thân thể không ngừng run rẩy, bạch trọc phun ra trong tay anh.

Cain sững sỡ ngồi trên mặt đất như quả bóng cao su bị xì hơi, thở hổn hển, một lúc lâu mới lấy lại được tinh thần.

Anh tháo tai nghe ra, hung hăng nhìn chằm chằm vào Tatu, hạ thấp giọng mắng: "Con mẹ nó, ngươi đi đường thế nào mà không có một tiếng động như ma vậy, hù chết ông đây rồi! Nếu về sau ông đây không ‘dậy’ được nữa, ông nhất định sẽ bẻ gẫy cổ của ngươi!"

Tatu hoàn toàn không thèm để ý, ngoắc ngoắc cái đuôi, hít hít cái mũi, nhìn Cain hết sức khẳng định nói: "Ngươi...... Động dục rồi."

Ngươi mới động dục, cả nhà ngươi mới động dục! Ông đây là đang phóng thích ‘tiết tố’ bên trong, có biết hay không hả?! Cain liếc mắt, ở trong lòng thầm rủa Tatu.

Anh bật người dậy, vội vàng kéo quần lên, cầm cái khăn lông bị ném trên mặt đất xoa xoa tay. Khi xoay người lại thì đã thấy Tatu ôm máy vi tính ngồi dưới đất, đang rất hứng thú nhìn chằm chằm vào màn ảnh.

Trên màn hình là hình ảnh đôi nam nữ đang lõa thể quấn chặt lấy nhau, lên lên xuống xuống, âm thanh rên rỉ "ưm a ưm a"  không ngừng vang lên. Tatu thấy vậy nhìn không chớp mắt, trong miệng phát ra tiếng than “ừng ực” sợ hãi. 

Cain thấy thế, vội vàng đoạt lại máy vi tính: "Con chó ngu ngốc, ngươi không được xem! Có xem ngươi cũng không hiểu!"

Tatu lắc lắc cái đuôi, chỉ vào màn ảnh, nghiêm túc nói: "Ta hiểu, bọn họ chính là……đang giao phối. Tại sao ngươi……Thích xem…… Giao phối?"

Bình luận

Truyện đang đọc