Nhóm dịch: Bánh BaoCó điều Vu Lỗi năm nay mới mười sáu tuổi, vẫn là một thằng nhóc, mà quanh năm giáo dục chính trị cũng khiến cậu ta không dám làm bậy.
Lấy cái màn mỏng manh của mình trải ra giường liền ở đây, Vu Lỗi ở cách vách chuồng gà, Tương Ngọc lại từ trong túi sách lấy ra quyển “Làm sao để gà mái đẻ trứng vào mùa đông”, rồi cô bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu.
Cô có một hệ thống, nhưng hệ thống chỉ chịu trách nhiệm cung cấp sách cho cô và sẽ không đưa ra lời hướng dẫn cho cô.
Tất cả kiến thức, cô phải tự đọc, tiêu hóa nó, rồi đưa vào thực tế.
Nhưng miễn là cô làm tốt, làm đúng, hệ thống sẽ onl, tiếp tục cho cô hướng dẫn, ý kiến mang tính xây dựng.
“Tương Ngọc, Tô Tương Tú nhà cậu dẫn mấy chị em của đoàn văn công muốn đi đào giếng Khảm Nhi tiến hành biểu diễn, chủ nhiệm Phùng đi cùng các cô ấy, thế mà cậu cũng không có ý định đi tham gia náo nhiệt à.
” Sáng sớm, Chu Tiểu Khiết đẩy cửa ra nói.
Chu Tiểu Khiết ,dùng tục ngữ nói chính là tâm so với trời cao mạng so với giấy mỏng, trong nhà không có người nào, ở Thân Thành có một đối tượng, bởi vì là một công nhân, còn thường xuyên gửi đồ cho cô ấy, cho nên toàn bộ nông trường cô ấy xem như là cô gái tương đối kiêu ngạo.
Tuy nhiên, gần đây hẳn là đã lâu lắm rồi, đối tượng không gửi mì cho cô ấy nữa.
Không có nó, người ta đã yêu đương với các cô gái khác trong thành phố, bỏ rơi cô ấy.
Mà qua một thời gian, cô ấy sẽ trộm ba miếng bánh quy của thanh niên trí thức nam Kỳ Đại Lực, trộm lại không dám thừa nhận, Kỳ Đại Lực cho rằng là Từ Văn Lệ trộm, vì thế ở trước mặt mọi người mắng Từ Văn Lệ một trận, Từ Văn Lệ liền treo cổ tự sát.
Chỉ là ba miếng bánh quy mà thôi, vậy mà có thể lấy mạng của một người, đây chính là hiện trạng sinh hoạt của thanh niên trí thức biên thành.
“Tôi cũng không đi, các cô cũng cẩn thận một chút, đào giếng Khảm Nhi chính là kỹ nghệ của các cư dân địa phương người ta, hơn nữa kỹ thuật đã thất truyền từ trước khi giải phóng, cũng không dễ đào.
” Tô Tương Ngọc nói.
.