Nhóm dịch: Bánh BaoĐó không phải là mấy chàng trai lần trước ở nông trường Cáp Lâm cứu được cô sao, cách đây không quá năm dặm đường, mà nhà máy hóa chất quả thật sẽ có bột đá sống và vôi trần.
Nói như vậy, cô dựa vào nhà máy hóa chất, hẳn là có thể xử lý được tất cả những gì cần thiết để nuôi gà.
“Hai chúng ta cùng đi.
” Tương Ngọc một tay nắm lấy cổ tay Vu Lỗi nói.
Vu Lỗi hiện tại đối với Tô Tương Ngọc vẫn có chút cảnh giác, sợ cô là chủ nhiệm phái tới giám thị mình, cho nên rất không quan tâm nói.
“Tôi đi một mình là được rồi, không phải là than sao, cô chỉ cần cho tôi năm hào, tôi mang cho cô hai mươi cân.
”“Cậu xem, tôi đã cho cậu cả kem đánh răng, điều này chứng minh tôi coi cậu là người của mình đúng không?” Tương Ngọc nói xong, lại từ trong túi lấy một miếng bánh quy đi ra, sau đó đưa cho Vu Lỗi.
Bánh quy kem đó, vừa thơm vừa giòn tan, đối với thanh niên trí thức có điều kiện gia đình tốt mà nói thì không tính là gì, Vu Lỗi tự đến nơi này, cũng không có ai gửi qua cho cậu ta bánh quy.
“Cô thật sự coi tôi là người của mình?” Vu Lỗi do dự nói.
“Đương nhiên rồi, chuồng gà bây giờ thuộc về hai chúng ta, nếu thật sự nuôi tốt, sản lượng trứng gà được nâng lên, nông trại khen ngợi, không có khả năng chỉ biểu dương một mình tôi, nhất định là ngay cả cậu cũng được khen nữa ấy?”Đối với đứa trẻ ngốc như Vu Lỗi, nhất định phải vẽ cho cậu ta một cái bánh, cậu ta mới nguyện ý làm việc.
“Cô được khen ngợi có thể điều đến thành phố làm việc, đó là bởi vì cô đã lấy được hai năm ưu tú, tôi đây được khen ngợi có thể có chỗ tốt gì, theo tôi thấy những nơi khác còn không bằng chuồng gà, ít nhất cách cứ ba năm, tôi có thể kiếm trác được một con gà ăn.
” Vu Lỗi hững hững nói.
Đối với loại người không có tiến bộ, hơn nữa vấn đề ấm no đã giải quyết, thuyết phục vô dụng, Tô Tương Ngọc cảm thấy, mình chỉ có thể phát huy đại pháp tẩy não của mình rồi.
.