Nhóm dịch: Bánh BaoCao Chiêm Quốc có ba đời đơn truyền, có bảy cô tám chị, trong nhà chỉ có hắn ta là con trai.
Hầu Dũng càng khoa trương hơn, cha mẹ hoàn toàn không còn, trong nhà chỉ có một bà nội tám mươi tuổi đang giúp hắn ta trông coi gia đình.
Nhìn hai người bọn họ vỗ tay rất nhiệt liệt.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đột nhiên thốt lên cùng một lúc: “Cô ấy đến rồi, cô ấy đến rồi kìa!Trên đệm giày tự sưởi ấm đại thính phòng, phía xa có hai người đi tới.
Nam mặc trang phục trung sơn màu xanh, nữ thì là t quân phục màu xanh biếc, nam cũng mới hai mươi bảy tám, anh tuấn vô cùng, tràn ngập khí chất thư sinh.
Nữ xinh đẹp ngây thơ, thoạt nhìn quả thực đủ để hạ gục người khác.
“Anh rể! ”“Không được gọi là anh rể, đổi xưng hô nghiêm túc một chút.
”Phùng Minh Tốn đi vào đại thính đường, trung sơn trang bị thẳng tắp, mặt mày như họa, trong giọng nói lộ ra chút bất đắc dĩ.
“Vậy được rồi, chủ nhiệm Phùng, em nghe lời anh.
” Tô Tương Tú nhỏ giọng nói: “Anh sẽ kết hôn với chị gái em phải không? Đến lúc đó em có thể gọi anh là anh rể.
”Nói đến Tô Tương Ngọc, Phùng Minh Tốn phải nhíu mày: 500 người phải ăn phải uống, mà anh ta, là lãnh đạo nông trường này, cấp trên phải nhìn thấy lao động của bọn họ, nhìn thấy thành quả của bọn họ.
Mỗi ngày thanh niên trí thức mạo hiểm năm mươi dặm đường gió tuyết đi đào giếng Khảm Nhi, đây là công trình to lớn cỡ nào, mấy đơn vị cấp trên đều đã gửi điện tín an ủi.
Lúc này tất cả mọi người đều ủng hộ anh ta, không nghĩ tới người làm yêu thiêu thân lại là Tô Tương Ngọc, anh ta thật sự là nhìn lầm cô rồi.
Nhưng mà, dường như ở trong chuồng gà qua mấy ngày, làn da của cô không còn thô như trước, ngược lại thoạt nhìn rất trắng nõn.
Đây không phải là ảo giác, Phùng Minh Tốn không khỏi nhìn thoáng qua, phát hiện tóc cô cũng không còn khô sơ như trước nữa, so với thứ lúc trước bóng loáng hơn rất nhiều, hiển nhiên, cô thật sự đến chuồng gà để làm biếng.
.