THẬP NIÊN 90: NỮ PHỤ LÀM GIÀU MAU CHÓNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nghe được những lời này, Tần Thu Phượng chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cả người lung lay tựa như sắp đổ......
Mà ở bên kia, Từ Phương cũng vừa lúc nhìn thấy Phương Thanh Nghiên đi về hướng núi, vẻ mặt buồn bực lẩm bẩm: "Đứa nhỏ này cả ngày chạy lên núi làm gì không biết?"
Hôm nay Tần Đại Minh không có đi họp chợ, ông ngồi ở trước bàn hút thuốc, nghe bà ta nói vậy liền nhướng mày, hỏi: "Bà quản người ta làm cái gì?”
“Tôi chỉ nói sự thật mà thôi.” Từ Phương nhớ lại lúc bà ta bị mất mặt trên mâm cơm, nên nhất thời tức giận, ném bát đũa trong tay xuống.
"Người nói cho tôi biết tin tức này chính là chị dâu của tôi, chị ấy ở chung thôn với mẹ chồng của Tiểu Huệ đấy các người còn cải cố sao? Chuyện này ở bên kia cũng đã truyền đi ồn ào mấy ngày nay rồi, người ta nói em họ kia của ông là loại người không an phận đấy thì ông làm sao nào?”
Thôn Sơn Tuyền cùng thôn Thượng Thủy đúng thật là có chút xa, nói đúng hơn là một cái thì ở hướng đông, còn một cái thì ở hướng tây.
Từ Phương vốn là người ở thôn Thương Thủy, Phương Chí Cường cùng Tần Thục Huệ nên duyên với nhau cũng là nhờ bà ta làm mai mối cho.

Hiện tại lại xảy ra chuyện như vậy nên cả nhà anh chị dâu của bà ta lo lắng người Phương gia sẽ giận chó đánh mèo đến trên người Từ Phương, cho nên liền nhanh chóng thông báo tin tức cho bà ta trước tiên.
Từ Phương vô cùng lo lắng, nhưng bà ta đã chờ mấy ngày rồi mà người của Phương gia vẫn không có tới, trong lòng bà ta âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng từ đó, bà ta cũng có vài phần bất mãn với Tần Thục Huệ.

Dù sao thì mình cũng đã có ý tốt làm mai cho, không nghĩ đến Tần Thục Huệ lại làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, quả thực là tức chết mà.
“Ngay cả con gái người ta cũng đã nói không phải rồi, rõ ràng những lời nói độc ác kia là do người ta tự mình bịa đặt, kiếm chuyện khắp nơi.

Mà bà cũng ngoan ngoãn ở yên đó cho tôi, ít đi xen vào chuyện của người ta đi!"
“Tôi lười nói với ông!” Từ Phương tức giận chạy ra khỏi nhà.

Khỏi phải nói hiện tại trong lòng của bà có bao nhiêu ủy khuất.

Ở trong mắt người Tần gia, bà căn bản chỉ là người ngoài mà thôi, vì thế sẽ không có ai để ý đến cảm nhận của bà, cũng sẽ không có ai tin tưởng lời của bà ta nói.
Nghĩ tới đây, Từ Phương âm thầm trừng mắt nhìn chồng của mình vẫn còn đang hút thuốc, bà ta thề nhất định sẽ dùng sự thật để hung hăng đánh thẳng vào mặt của ông.


Bình luận

Truyện đang đọc