THỜI GIAN TU TIÊN VỚI SƯ TỶ

Cả người Lâm Phong sảng khoái, ngày bình thường phải ba mươi sáu chu thiên mới có thể luyện hóa một tia linh khí, đây là ở Thiên Tuyết Phong, nếu đổi địa phương linh khí thưa thớt, chỉ sợ tu vi chẳng những không tăng, còn sẽ lui lại.

Ngồi ngay ngắn ở dưới long mạch, ngày bình thường cảm giác tựa như cá con giãy dụa ở trong vũng bùn nho nhỏ, nhẹ nhàng vẫy một cái liền mắc kẹt, nhưng bây giờ khác biệt, giống như nhảy vào biển cả vậy.

Cái gì gọi là trời cao biển rộng mặc ta bay, hiện tại chính là loại cảm giác này, Lâm Phong vui chơi, cả người giống như thần trợ, tiến vào trạng thái cực kỳ nhanh, một đại chu thiên trôi qua, cả người đã đắm chìm vào.

Nhị sư tỷ Liễu Tiếu Tiếu ngồi xếp bằng ở một bên, cắn hạt hướng dương đánh giá hắn, hơi lắc đầu, có chút đáng thương nhìn con hàng này, bất đắc dĩ nói:

- Ai, nhìn tốc độ này, luyện hóa quá chậm, tư chất nửa tinh quả nhiên củi mục, chiếu cái bộ dáng này, ba ngày ngay cả một tầng cũng chưa hẳn có thể tăng lên.

Chu thiên thứ hai, chu thiên thứ ba, Lâm Phong liên tục vận hành chu thiên, thời điểm chu thiên thứ ba vừa qua, một cỗ linh khí bay tới, hơi vàng, mảnh như cọng tóc, đây chính là linh tinh, do thiên địa linh khí cô đọng thành.

Tham lam hấp thu vào cơ thể, Lâm Phong thoải mái không thôi, tiếp tục vận hành chu thiên, lấy cảnh giới Linh Đài lục phẩm của Lâm Phong bây giờ, một ngày vận hành gần trăm chu thiên là không thành vấn đề.

Thực lực càng cao, số lần vận hành chu thiên càng nhiều, hấp thu linh khí cũng càng nhiều, nhưng chính vì vậy, nhu cầu tấn cấp càng tăng lên gấp bội.

Bình thường Nhị sư tỷ ở trong loại hoàn cảnh này tu luyện, linh khí giống như nước chảy bị nàng hút vào trong cơ thể, nhưng cực kỳ có thứ tự, hướng đi của linh mạch cũng cực kỳ ổn định, không phát hiện bất cứ dị thường nào.

Nhưng Lâm Phong khác biệt, Nhị sư tỷ vừa đáng tiếc xong, linh khí của toàn bộ đại điện lập tức biến mất một bộ phận, cơ hồ là một phần năm, cảm giác này quá kinh khủng, tựa như lập tức hút mất một phần năm.

Xem như là Nhị sư tỷ cũng bị dọa đến kêu to một tiếng, sau đó là không ngừng kinh hãi, mặc dù linh mạch cường thế, nhưng tiêu hao lớn như thế, đơn giản là chưa từng nghe thấy, linh mạch không ngừng phun ra linh khí, bổ sung linh khí ẩn chứa trong đại điện, còn chưa bổ sung xong, lại một phần năm linh khí biến mất.

Nhị sư tỷ cơ hồ muốn sụp đổ, mới không đến nửa canh giờ, linh khí trong toàn bộ đại điện héo rút, nàng ngồi xếp bằng tu luyện đã sắp hấp thu không đến linh khí.

Cực kỳ đáng sợ là, nương theo linh khí trong đại điện hạ thấp, linh mạch bắt đầu hao tổn.

- Nói đùa sao... Linh mạch hạ phẩm chất.

Liễu Tiếu Tiếu trợn mắt hốc mồm, cảm nhận được đại điện biến hóa dị thường.

Đây thật là tốc độ tu luyện của người sao, nói ra không phải Lâm Phong tu luyện chậm, mà là linh khí đến quá chậm, nếu nhét hắn vào linh nhãn đi chắn linh mạch, không chừng vài ngày là có thể móc sạch linh mạch.

Linh mạch cực phẩm nha, gốc rễ Tần quốc lập quốc, thế mà chịu không nổi gia hỏa này hấp thu, đơn giản là chưa từng nghe thấy.

Bỗng nhiên, nàng nghĩ đến thời điểm còn ở Huyền Cơ Môn, có một lần cũng như thế, lão đại Thiên Tuyết Phong xuất thủ, dẫn linh mạch bách phong qua, hại bách phong tố cáo lên Thủ Tọa Phong.

Lúc kia cũng cảm giác là lạ, linh mạch của Thiên Tuyết Phong giống như có dấu hiệu từ cực phẩm ngã xuống thượng phẩm.

Lão đại giải thích là nàng tiến vào trạng thái đốn ngộ, cần linh lực quá lớn, bị bất đắc dĩ mới ra hạ sách này.

Trên thực chất không có tổn thất gì, các cao tầng cảnh cáo nàng một chút thì thôi, dù sao loại trạng thái đốn ngộ này cực kì trân quý.

Khó trách sau đó lão đại lựa chọn đột phá cảnh giới, là sợ ép không được việc này, mới ra hạ sách như vậy.

Tinh tế hồi tưởng, chỉ sợ ngày đó gây ra biến hóa chưa chắc là lão đại, vô cùng có khả năng là tiểu vương bát đản này.

Liễu Tiếu Tiếu gấp đến độ dậm chân, cười khổ nói:

- Lão đại đáng chết, sau ngươi không thông báo một chút, hại ta thảm rồi.

Ngọc bội trong ngực nàng đang lóe lên, linh mạch là tồn tại cực kỳ trọng yếu của Tần quốc, cấm chế không phải tầm thường, do Tần quốc lão tổ bày ra, ngăn cách hết thảy thủ đoạn liên lạc với bên ngoài, duy chỉ có chìa khoá là ngọc bội truyền tin.

- Tiếu Tiếu, xảy ra chuyện gì, linh mạch toàn bộ Tần quốc đều đang rung chuyển, ngay cả lão tổ cũng bị kinh động!

Liễu Hành Thiên vội vàng hỏi thăm.

Lão tổ trong miệng hắn cũng không phải vị lão tổ kia, tương truyền vị lão tổ kia đang ngủ say, không đến nguy cơ diệt quốc sẽ không xuất thế.

Tần quốc là đại phái tu tiên lấy quốc làm căn bản, lão tổ phần lớn là tổ tiên của Liễu gia, người tu tiên tuổi thọ quá dài, phàm nhân xuất hiện năm đời sáu đời đã là một kỳ tích.

Nhưng Liễu gia là tu tiên thế gia, tình huống không giống, lấy trước mắt mà nói, rất có khả năng gia gia gia gia thái gia gia gia gia của Liễu Tiếu Tiếu vẫn còn sống.

Nhưng quan hệ thân tình của tu tiên thế gia không quá khẩn mật, trong năm đời còn có chút tình cảm, lại hơn thì tương đối lạnh nhạt, phần lớn ngay cả thấy cũng chưa thấy qua.

Liễu Tiếu Tiếu cười khổ nói:

- Ta đánh giá thấp nhu cầu linh lực của tên tiểu hỗn đản này, làm sao bây giờ, ta đá hắn ra ngoài a, lại hành hạ như thế, không chừng linh mạch nhà chúng ta sẽ thành thượng phẩm.

Liễu Hành Thiên trầm mặc một lát, cuối cùng mở miệng nói:

- Ta xin phép lão tổ một chút, lão tổ định tạm thời tập trung tất cả linh mạch của Tần quốc qua, người Liễu gia chúng ta nói một không hai, ba ngày thì ba ngày, ta cũng không tin linh mạch của Tần quốc nhịn không được ba ngày.

Hắn nói xong cũng đi chuẩn bị, đồng thời hạ phong khẩu lệnh, không cho phép người Tần quốc nghị luận việc này, vấn đề này có chút huyền ảo rồi.

Có người luyện hóa linh lực, tốc độ còn nhanh hơn linh mạch phun ra linh lực, không phải linh lực không đủ, mà là bổ sung linh lực theo không kịp tiết tấu.

Chỉ chốc lát, các địa linh nhãn của Tần quốc bị ngăn chặn, khiến linh khí chỉ chảy về phía đại điện.

Liễu Tiếu Tiếu có chút im lặng, loại quy cách này, nàng cũng không có hưởng thụ qua, bây giờ linh lực bổ sung đã bắt kịp tốc độ, đại điện lần nữa hiện đầy linh khí.

Liễu Tiếu Tiếu cũng không nói nhiều, trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tu luyện, loại cơ hội này có thể ngộ nhưng không thể cầu, người Liễu gia là đến chết vẫn sĩ diện nha.

Ba ngày đảo mắt liền qua, Lâm Phong dùng ba ngày đã đột phá Linh Đài thất phẩm, nguyên bản bởi vì ăn linh quả mà tấn thăng Linh Đài lục phẩm, căn cơ có chút phù phiếm, giờ phút này cũng được bổ sung viên mãn.

Hai mắt vừa mở, Lâm Phong thở ra một ngụm trọc khí, vui vẻ nói:

- Thoải mái.

Liễu Tiếu Tiếu ngồi xếp bằng ở một bên ăn hạt hướng dương, thấy hắn nói chuyện, lúc này mới nổi giận nói:

- Ngươi ngược lại rất thoải mái.

Còn không phải sao, mình bị dọa chảy mồ hôi lạnh, người Tần quốc cũng giống như thế, không ít người còn tưởng linh mạch của Tần quốc xảy ra vấn đề, may mắn cao tầng phản ứng kịp thời, lúc này mới duy trì được linh mạch không tổn hại.

- Ta quyết định, về sau nếu ta nhìn môn phái nào không vừa mắt, ta sẽ ném ngươi vào linh nhãn của bọn hắn!

Liễu Tiếu Tiếu cười nói.

Lâm Phong kinh ngạc, không biết nàng có ý gì.

Liễu Tiếu Tiếu đi tới vỗ vỗ hắn nói:

- Về sau môn phái nào đắc tội ngươi, ngươi cứ đi tới linh mạch nhãn nhà bọn hắn ngồi mấy hôm, ta cam đoan toàn phái bọn hắn sẽ bi thương.

Đi theo Liễu Tiếu Tiếu ra đại điện, người chờ ở trước đại điện không nhiều, Liễu Hành Thiên tự mình đến, sau lưng còn bày một pháp bảo.

- Đến, ta kiểm tra tư chất của tiểu tử này một chút.

Liễu Hành Thiên cười ha ha.

Bình luận

Truyện đang đọc