THÚ Y - LẠC TÂN

E&B: Strangers Ex

Thái Hoà uyển bị Triệu Thanh Hà với Thường Đình Chiêu chỉnh đốn nghiêm như vậy, lập tức số lượng nô bộc giảm hơn phân nửa, ngoài Lưu Ly với Lưu Tô thì chỉ còn có một nha hoàn nhị đẳng, một nha hoàn tam đẳng và một thô bà làm tạp vụ. Triệu Thanh Hà cảm thấy những người này cũng đã đủ dùng, nhưng chỉ có ngần ấy người trong viện lớn tại phủ quốc công thì không đủ nhìn.

Triệu Thanh Hà gọi Lưu Ly tới, hỏi: ” Trong viện chỉ có nhiêu đó người, việc có bận lắm không?”

Lưu Ly cũng không giấu diếm, nói thẳng: ” Vẫn là thiếu người làm, nội chuyện quét tước sân cũng không đủ người. Nhưng mà cũng không có chậm trễ, chẳng qua mọi người bận rộn thêm một chút, tuy không ai dám nói câu oán giận, thế nhưng thật sự không được tốt.”

Việc quét tước sân không đơn giản là làm sạch từng góc sân, mà là phải làm sạch từng món trang trí khắp ngõ ngách. Hơn nữa chính phòng chỉ có nhị đẳng nha hoàn trở lên mới có thể đi vào, dựa theo sắp xếp trước kia thì ở Thái Hoà uyển có hai nhất đẳng nha hoàn, tám nhị đẳng nha hoàn, hiện tại thì chỉ có một người. Lưu Ly với Lưu Tô còn có rất nhiều công việc phải tự mình làm, bởi vậy nên lượng công việc của nhị đẳng nha hoàn này vô cùng lớn.

Triệu Thanh Hà gật gật đầu, lại hỏi: ” Theo ngươi thì cần có thêm bao nhiêu nha hoàn với phó phụ nữa?”

Lưu Ly châm chước một lúc, mới nói: ” Nô tỳ cảm thấy nếu là dựa trên công việc để chọn người, thật ra chỉ cần thêm hai phó phụ thôi.”

Triệu Thanh Hà nhăn mày, ” Ta không phải là người khó tính, số lượng này có ít quá hay không?”

Lưu Ly lắc đầu nói: ” Nghe công việc có vẻ nhiều, nhưng thực tế lại không phải vậy. Phòng chính mỗi ngày đều được quét tước rất sạch sẽ, chỉ cần phủi chổi lông gà, cách vài ngày tổng vệ sinh một lần là được. Ngài với tứ gia ít khi ở nhà, lại thích tự mình làm việc nên dĩ nhiên trong viện không có nhiều việc. Tứ gia với công tử cũng không thích có người hầu hạ bên cạnh, cho nên không cần nhiều nha hoàn nhất nhị đẳng, chỉ cần chọn vài thô bà tử là được.”

Triệu Thanh Hà hiểu rõ cười, bố trí như vậy cũng không sợ có nha hoàn bò lên giường, ” Hai nha hoàn kia sao rồi?”

” Hiện giờ nhìn có khá hơn, nhưng không thấy được gì. Sợ là bị doạ tới nên mấy ngày nay không dám lên tiếng oán giận, có vẻ như thành thật hơn.”

Triệu Thanh Hà nghe vậy cũng không để ý thêm, cho dù hai người này có che giấu sâu đến đâu, có Lưu Ly với Lưu Tô chấn giữ cũng không thể giở trò gì. Trước giờ không thiếu bị người xấu nhìn chằm chằm, hiện tại chỉ vài người, muốn ra tay lúc nào mà chẳng được. Đám người trước bị đánh ném đi bán có lẽ có không ít người thiếu trung thành, vài người ngu ngốc dễ bị mua chuộc, từ đầu đến đuôi bị người sai khiến, có giữ lại thì về sau cũng có chuyện không hay ho gì, cho nên lúc ấy Triệu Thanh Hà mượn việc xử lý luôn vấn đề này. Nhưng những người này lại không biết tốt xấu, đâm đầu chọc giận Thường Đình Chiêu, kết quả mới bị rơi vào kết cục thê thảm.

Đám người còn lại, ít nhất là biết nhịn được, chỉ cần về sau ngoan ngoãn thì dĩ nhiên Triệu Thanh Hà sẽ không gây khó dễ.

” Vậy đi trước đi, chú ý quan sát cẩn thận. Tuy bô bộc trong viện chúng ta ít, nhưng tiền lĩnh chung vẫn như trước kia, ngươi đem chia ra đi.”

Lưu Ly không khỏi ngẩn người, ” Tính như vậy thì mỗi người nhận được không ít.”

Triệu Thanh Hà cười nói: ” Cho nên ngươi đi hỏi xem, bọn họ muốn nhiều tiền làm nhiều việc, hay muốn ít tiền làm ít việc.”

Lưu Ly nhất thời hiểu rõ, cười nói: ” Không cần hỏi cũng biết nguyện ý nhiều tiền, chút việc ấy thì tính cái gì, tay chân mau lẹ thì dễ dàng thôi.”

Ít người nhiều việc rất dễ làm cho người ta sinh ra bất mãn, dù sao vẫn có các viện khác để so sánh liền thấy bản thân quá cực khổ, tuy chẳng thể làm thế nào được nhưng trong lòng chung quy không thoải mái được. Mà bây giờ chia tiền như vậy, ai còn có nửa câu oán hận, chỉ sợ hận là trong viện sao không có thêm nhiều việc hơn. Tuy vất vả chút, nhưng mà tiền thật sự khiến người đỏ mắt, một tháng có thể kiếm được một năm tiền so với các nô bộc ngang hàng khác, có ai không vui nha. Đám nô bộc trong viện bị nuôi thành lười biếng, dù sao nhiều người chỉ cần ngươi một chút ta một chút thì rất nhanh xong việc, những gia đình nhỏ khác cũng có một hai người hầu hạ chẳng thấy bận rộn gì, khoảng tiền này thật đúng dễ kiếm.

Hơn nữa ít người không chỉ có tiền tháng nhiều, công việc phân đến trên người cũng nhiều, miêu mị trong đó càng không cần phải nói. Cho dù Triệu Thanh Hà có khó tính đến mấy, muốn đào bới ra cũng không có khả năng.

Bởi vậy, nô bộc trong viện hết sức bài xích bị nhét thêm người lần nữa, chén thịt này chỉ có thể tự mình chia. Vì thế Triệu Thanh Hà không cần phải hao tâm tổn sức suy nghĩ xử lý những người bị ép nhét vào, tất nhiên là sẽ có người giúp hắn làm, hắn rất tin tưởng vào lực lượng vĩ đại của nhân dân. Đám người ở lại trước kia không phải đơn giản càng không phải đèn hết dầu, sẽ không để hắn thất vọng. Chỉ cần theo dõi chặt chẽ không ngăn trở việc riêng của mình, lại có thể phân tán lực chú ý của bọn họ. Mà cường độ làm việc trong việc cũng cao, khiến cho nhiều người không rỗi rảnh quan tâm những chuyện khác.

” Ta cùng tứ gia cũng không thích trong viện có nhiều người, ngươi xem xem tìm thêm vài người, cũng là để người trong viện đừng ép buộc quá. Nhiều tiền cũng cần có mạng mới tiêu được, quá mức mệt nhọc là không được. Nếu trong viện của ta liên tiếp có người vì quá cực nhọc mà chết, truyền ra cũng không dễ nghe.”

Lưu Ly gật đầu nghe theo, ” Dạ, nô tỷ sẽ cùng những người khác thương lượng.”

Trẻ nhỏ dễ dạy, Triệu Thanh Hà phi thường vừa lòng, lại nói: ” Mấy ngày nay buổi sáng luyện tập thế nào?”

Nô bộc trong viện rèn luyện tất nhiên sẽ không luyện cùng với Triệu Thanh Hà với Thường Đình Chiêu, đều do Lưu Ly và Lưu Tô giám sát.

Lưu Ly hé miệng cười, ” Công tử đúng là thật biết cách doạ người, ngay cả nô tỳ cũng bị doạ theo.”

Khoé miệng Triệu Thanh Hà cong lên, hắn cố ý để cho Thường Đình Chiêu tìm về nữ tử thô kệch luyện võ dẫn mấy người trong viện rèn luyện, nàng còn không ngừng kiên trì giáo huấn là phải mạnh mẽ như mình. Lời này thì nghe qua rất hay, nhưng thử nhìn vóc dáng nàng xem, khiến cho bọn nha hoàn nũng nịu hoảng sợ. Nếu về sau cứ tiếp tục luyện tập thì sẽ giống bộ dáng như nữ tử này, như thế sao còn bò được lên giường chủ tử? Hơn nữa luyện qua một thời gian ngắn quả thật làm cho người ta cảm thấy cơ thịt trên người săn chắc, không còn giống như liễu yếu đón gió, đem đám người còn đang nghi ngờ bị doạ sợ một phen.

Kết quả bọn họ bỏ cuộc, những người còn lại đều ý chí kiên định. Thường Đình Ân bên kia cũng làm ầm ĩ doạ một đám người không dám quay lại, kết quả Thường Đình Ân lấy cớ đuổi được không ít người, trong nửa năm này thân thể Thường Đình Ân khoẻ mạnh lên ai cũng nhìn thấy được. Người trong phủ lại động tâm tư lên, hiện giờ Thôi Vân Thiền bị phế, chẳng phải là cơ hội tốt để leo lên giường sao. Cho dù không thể sinh con trai hay con gái, dựa theo nhân phẩm của Thường Đình Ân thì các nàng cũng có thể từ quạ biến thành phượng hoàng. Trước có Thôi Vân Thiền lợi hại, nhưng bây giờ thì không cần kiêng kị nữa. Lại thêm Thường lão phu nhân ủng hộ, rất nhanh trong sân Thường Đình Ân được tuyển thêm vài mỹ nữ.

Nào ngờ Thường Đình Ân lại nghe theo Thường Đình Chiêu thực hiện cái gì mà luyện tập buổi sáng, vất vả thì không nói nhưng luyện thành vóc dáng như vậy, trong lòng đều run sợ. Cứ luyện như vậy còn khó mà gả được cho người bình thường, huống chi là công tử thế gia như Thường Đình Chiêu! Nha hoàn xinh đẹp trong viện Thường Đình Ân không ít, lập tức bị cớ này mà chạy mất bảy tám phần.

Thường lão phu nhân sao lại không hiểu ẩn ý bên trong, nhưng lại không làm gì được. Đưa người nũng nịu đi vào bị biến thành bộ dáng bưu hãn, còn câu dẫn thế nào được, chỉ có thể tạm thời bỏ qua một bên. Mà bọn nha hoàn trước giờ muốn chạy lọt vào hai cái viện này nhất, hiện tại khủng hoảng thối lui không kịp. Thân thể béo lên chút đã không vui, nếu muốn câu dẫn mà luyện thành một thân cơ thịt ngùn ngụt thì về sau lấy chồng sao được, sợ là ngay cả quản sự nhỏ nhoi cũng không gả được.

Lưu Ly với Lưu Tô đều có chút công phu trụ cột, tất nhiên là biết được không phải cứ luyện thì sẽ biến thành như vậy, nhưng lúc các nàng nghe tin, thiếu chút nữa cũng bị doạ mất.

” Nàng kia cũng không có nói sai đâu, nàng ta dạy quả thật sẽ làm người cao lớn thô kệch, ngươi với Lưu Tô nhớ kiềm chế một chút, chớ để luyện ra một thân cơ bắp, sau này gả không được lại oán giận ta.”

Tuy nói có người bị hù sợ nhưng không phải ai cũng dễ lừa. Cho nên nữ tử này không phải chỉ nói suông, luyện tập dựa theo lời nàng nói thì sẽ ngày càng thêm cường tráng.

Lưu Ly cũng không phải dạng ngại ngùng e lệ, đáp: ” Trong quân doanh của tứ gia nhiều nam nhi tốt như vậy, không lẽ nô tỳ kiếm không được một người thích bộ dáng như vậy.”

Triệu Thanh Hà vui vẻ, ” Nha đầu ngươi đúng là da mặt đủ dày, người khác nói đến việc này trên mặt xấu hổ như máu, ngươi thì tự mình ra mặt giành mục tiêu.”

Đã nói đến như vậy, Lưu Ly cũng không chút khách khí mở miệng: ” Đến lúc đó công tử phải làm chủ cho nô tỳ.”

” Được, đến lúc đó ta mang ngươi đi một vòng quân doanh, coi trọng ai thì lĩnh mang về nhà.”

Lúc này Lưu Ly cũng không nhịn được mặt đỏ lên.

” Vui như vậy sao, nói cái gì thế.” Thường Đình Chiêu từ ngoài phòng đi vào, thấy hai người như vậy trong lòng có chút chua chua, biết hai người không có ái muội nhưng mà để ý vẫn là không thoải mái.

Lưu Ly hành lễ với Thường Đình Chiêu, cũng không tiếp tục ở lại vô cùng thức thời lui ra ngoài.

Triệu Thanh Hà tiến lên giúp Thường Đỉnh Chiêu cởi áo choàng, cười nói: “‘Ngươi nhìn ngươi, vừa vào cửa đã hung thần ác sát đem người doạ đi mất.”

Thường Đình Chiêu ôm lấy Triệu Thanh Hà nâng cằm hôn xuống, mãi đến khi hai người hít thở dồn dập mới buông ra, âm thanh trầm thấp khàn khàn, ” Là nàng biết chuyện gì sẽ phát sinh, cho nên thức thời lui ra.”

Triệu Thanh Hà trợn trắng mắt liếc hắn một cái, từ hôm thành thân đến nay hai người dường như muốn bù lại tiếc nuối trước kia, mỗi ngày đều vờn nhau đến lợi hại, có mấy lần Triệu Thanh Hà cảm thấy mình giống như đã chết, ngày hôm sau tỉnh lại thân thể như không phải của mình. May mắn là hắn không giống với ‘con dâu mới’ khác mỗi ngày ở bên cạnh bà bà hầu hạ. Phía bên Thường lão phu nhân từng muốn gây khó dễ, đều bị Thường Đình Chiêu cản trở về. Nếu không ban ngày còn bị vờn tới vờn lui như vậy, hắn chịu làm sao nổi.

” Hoàng thượng ra sao?”

” Còn đang mạnh chống đỡ, trên mặt kiện khang nhưng kỳ thật thân thể đã sụp đổ lắm rồi.” Thường Đình Chiêu nhăn mày lại, tuy nói trước đó Minh đế không thực sự là muốn tu tiên, chẳng qua là dùng kế sách, nhưng tiên đan thì vẫn luôn luôn ăn, thân thể càng ngày càng không tốt. Trước mỗi ngày một viên, hiện giờ một ngày ít nhất ba viên, cứ như vậy thì không bao lâu sau thì phải đi chầu tây thiên.

Ngày trước cũng không nhìn ra được, đoạn thời gian này Minh đế vẫn luôn chèn ép những kẻ kiêu ngạo khi hắn bế quan, thủ đoạn mạnh mẽ vang dội, ai cũng không ngờ được hiện giờ Minh đế đã không trụ được thân mình. Nếu không phải có tin tức Nghiêm phi truyền ra, Thường Đình Chiêu cũng chẳng hay biết gì.

Hôm nay Minh đế lại bị hôn mê, nhưng lại không có người biết. Vừa mới Thường Đình Chiêu cùng với Thập Tam Vương gia và Nghiêm gia bí mật thương lượng, hiện giờ trong triều không yên ổn, nếu không làm chuẩn bị sớm thì chỉ sợ bọn họ không thể tốt được.

Triệu Thanh Hà thở dải, việc cung đình thay đổi trong nháy mắt, một việc nắm chắc không tốt thù cả nhà bị xử trảm, đáy lòng không khỏi có chút lo lắng.

Thường Đình Chiêu kéo hắn vào lòng, ” Cũng không phải là quá xấu, thời gian này cũng đủ để chúng ta triển khai. Ngươi chỉ cần tiếp tục làm thú y là được, quân Thường gia ta có bom do ngươi nghiên cứu chế tạo, chỉ bằng vào điểm này đã đủ cho người cúi đầu xưng thần.”

Triệu Thanh Hà đứng thẳng dậy, hỏi thật: ” Ngươi muốn làm hoàng đế sao?”

Thường Đình Chiêu nở nụ cười, ” Nếu ta làm hoàng đế, chỉ sợ thiên hạ đại loạn.”

Triệu Thanh Hà liếc mắt, ” Biết tự hạ thấp mình như vậy thật không giống ngươi xíu nào.”

Thường Đỉnh Chiêu khoát tay, ” Ta có thể công thành nhưng không thể thủ thành, cũng không kiên nhẫn quản những chuyện này. Huống hồ để người khác làm hoàng đế liền nhìn chằm chằm vào chúng ta, nhìn khổ cực mấy năm nay của ca ta, ta cảm thấy không thể thoải mái.”

Triệu Thanh Hà hừ lạnh, ” Xương cốt của ngươi rất cứng.”

Thường Đình Chiêu nhéo nhéo mũi hắn, ” Lại thăm dò ta. Trước không nói ta đối với ngươi toàn tâm toàn ý, cho dù không có điểm này thì hậu cung không vắng bóng mỹ nhân ở, trong đó liên luỵ rất nhiều chuyện, muốn cưới hay không cưới đều bị nhét đi vào, muốn sủng một người nhiều hơn cũng không phải do bản thân quyết định. Bản lãnh quản lý hậu trạch của ta không khá hơn cha ta bao nhiêu, đến lúc đó tất nhiên là hỏng bét. Chẳng qua là ta sơ với cha ta tốt hơn nhiều, ta có thể tự mình hiểu lấy, biết quản không được cho nên cũng sẽ không cưới về một đống dẫn theo một đống chuyện, mà là chỉ chọn cưới một người để toàn tâm toàn ý không phiền não.

Bình luận

Truyện đang đọc