TIỂU MA PHI CỦA MINH ĐẾ



Từ miệng Chí Vĩ nàng biết được nàng ta ( Tiêu Lộ Khiết) là ai
Đệ nhất mỹ nhân Vũ Quốc, đệ nhất tài nữ Phong Thiên đại lục và còn là đồ đệ duy nhất của Đan Trí đại sư
Tuy mới mười chín tuổi nhưng đã đạt tới kim đan sơ cấp, có thể nói chính là một thiên tài tu luyện
Bởi vì, tam tiểu thư Tiêu Lạc Nhi đã chết nên đại tiểu thư Tiêu Lộ Khiết sẽ thay thế muội muội mình gả đi trở thành Thái tử phi
" Cửu công tử, tam muội từ khi còn nhỏ đã mất mẫu thân, đến tám tuổi lại không may bỏ mình, thật là quá đáng thương! Cho dù Khiết Nhi và nàng không cũng một mẹ sinh ra, nhưng cũng có chung dòng máu, lúc nguy hiểm nàng nhất lại không thể cứu nàng.

Ngay cả lúc chết lại không được chôn cất.

Nếu như...nếu như...lúc đó tiểu nữ ở đó, cho dù có chết cũng phải bảo về nàng!"
Nàng khóc, giống như coi Tiêu Lạc Nhi là thân sinh tỷ muội vậy
Dù sao cũng là một mỹ nhân động lòng người,(1) lê hoa đái vũ như vậy khiến cho rất nhiều người có mặt ở đây đồng cảm
" Tiêu đại tiểu thư không chỉ xinh đẹp mà còn có tấm lòng lương thiện!"
" Phải đó! Tiêu gia thật có phúc mới sinh được nữ nhi này!"
"..."
Nghe được những lời khen làm tăng danh tiếng như vậy, trong lòng nàng ta càng thêm đắc ý.

Trong lòng là thế nhưng ngoài mặt thì vẫn khóc lóc
Dám người Tiêu gia cũng chẳng khác là bao.


Tiêu gia chủ hiện tại cũng chính là cha của Tiêu Lộ Khiết và Tiêu Lạc Nhi thì trên mặt tràn đầy thương tiếc, người nhà Tiêu gia khác thì không phải kẻ khóc lóc thì cũng chính là kẻ tự trách.

Còn có bao nhiêu thật lòng thì không ai biết
Sự kinh thường đối với đám nguỵ quân tử này của Cửu U Huyền càng sâu thêm một bậc
Mà thời gian cũng tới rồi nhỉ, cũng đã đến lúc nhân vật chính nên sàn rồi
Đúng lúc này một giọng nói tràn đầy sự chán ghét, kinh thường vọng vào
" Các ngươi thật sự đã coi ta đã chết sao?"
Từ bên ngoài, một cô nương mười bảy tuổi đi vào.

Một thân thanh y, khí chất cao lãnh như trúc, thân hình nhỏ nhắn, gương mặt khuynh thành, so với đệ nhất mỹ nhân Vũ Quốc Tiêu Lộ Khiết thì hơn ba phần
Nhìn thấy nàng, thân hình Tiêu Minh Viễn cũng là Tiêu gia chủ trở lên run rẩy
Gương mặt kia có tới bảy, tám phần giống nàng.

Không lẽ, nàng...nàng là Tiêu Lạc Nhi?!
Tiêu phu nhân - Ngọc thị nhìn thấy nàng như thấy quỷ giống nhau.

Gương mặt kia có chết nàng cũng nhận ra.

Bàn tay run rẩy chỉ vào nàng

" Ngươi...ngươi là Tiêu Lạc Nhi!"
Tiêu Lộ Khiết nghe mẫu thân mình nói vậy liền trở lên sợ hãi.

Sao có thể, là nàng, nàng thật sự còn sống?!
Trong lòng Ninh Lạc cười lạnh.

Ha! Bất ngờ sao? Bây giờ mới biết sợ sao? Hôm nay, ta không còn là phế vật Tiêu Lạc Nhi yếu đuối, vô dụng nữa, mà là Ninh hộ pháp của Cửu Điện - Ninh Lạc.

Ta quay về rồi, quay về trả lại những gì các ngươi đã ban cho ta
Ninh Lạc hướng tới đám người Tiêu gia, cười quỷ dị
" Phụ thân, Ngọc di nương, Đại tỷ, còn các vị nữa, biểu hiện như vậy là không vui khi Lạc Nhi sống sót trở về sao?"
Tiêu Minh Viễn không hổ là đã lăn lộn ở trong triều nhiều năm, không bao lâu liền phục hồi tinh thần.

Đi đến bên cạnh Ninh Lạc thâm tình nói
" Lạc Nhi a! Thật không ngờ con còn sống a! Còn sống sao bây giờ mới về! Vi Phụ cứ tưởng…cứ tưởng con đã mãi mãi xa vi phụ rồi! Không sao hết mọi chuyện đã qua rồi! Về là tốt, về là tốt!"
Trong lòng Ninh Lạc cảm thấy thực ghê tởm, thực muốn nôn vào mặt hắn.

Nhưng ngoài mặt thì không có cảm xúc gì mấy
...****************...
(1) Lê hoa đái vũ: Giống như hoa lê dính hạt mưa.

Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi.

Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.


Bình luận

Truyện đang đọc