TINH GIỚI

Mắt Lâm Thiên sáng rực. Cao thủ trẻ tuổi từ các thế lực lớn tụ tập lại, việc long trọng như vậy nếu không tham gia thì hơi đáng tiếc, hơn nữa Lâm Thiên muốn gặp Thạch Huyên Hiên, lần này là một cơ hội.

Lâm Thiên khẽ hỏi Long Hạo Hải ngồi bên cạnh:

– Long Hạo Hải có muốn đi Từ Hàng Tịnh Trai không?

Long Hạo Hải thở dài, tiếc nuối nói:

– Đương nhiên muốn! Tuy thực lực của ta hoàn toàn không hy vọng vào mười hạng đầu nhưng kiến thức, thưởng thức mỹ nữ cũng tốt. He he, lão đại, tuy Từ Hàng Tịnh Trai cũng có nam đệ tử, nhưng nữ đệ tử chiếm đa số, ai nấy đẹp như tiên, nếu có thể cua một người thì tốt quá. Nhưng nhiệm vụ của ta luôn theo lão đại, sợ là sẽ bỏ lỡ thịnh hội Từ Hàng Tịnh Trai lần này.

Lâm Thiên mỉm cười nói:

– Chưa chắc, ngươi nghĩ ta sẽ không đi sao?

Mắt Long Hạo Hải sáng rực cười phá lên:

– Lão đại, sao ta không nghĩ ra vụ này? Lão đại, ta yêu ngươi quá!

Lâm Thiên thấy người ngồi bàn khác nhìn sang mình thì nhỏ giọng rít:

– Cút, tính hướng của ta cực kỳ bình thường!

Long Hạo Hải cũng thấy mọi người nhìn mình, gã đỏ mặt nói:

– A, lão đại, ta lỡ mồm, lỡ mồm!

Thanh niên mặc hoa phục, thanh niên áo trắng đã ăn xong, hai người đi ngang qua Lâm Thiên và Long Hạo Hải.

Thanh niên hoa phục dừng lại nói:

– Các người cũng định đi chỗ đó? Ta tên Khúc Phong, hắn là Lý Vân, bằng hữu của ta.

Lâm Thiên nhẹ gật đầu:

– Lâm Thiên.

Khúc Phong cau mày, Lâm Thiên không đứng lên làm gã hơi khó chịu. Lâm Thiên không đứng dậy nên Long Hạo Hải cũng không, làm thành viên Long tổ, gã không sợ đắc tội ai.

Long Hạo Hải nói:

– Long Hạo Hải, phong hệ cấp C.

Cấp C, ánh mắt hai thanh niên nghiêm túc lên. Dị năng giả cấp C có thực lực ngang ngửa địa giai như bọn họ. Mới rồi Long Hạo Hải kêu Lâm Thiên là lão đại, Khúc Phong và Lý Vân liếc sơ đã biết gã lớn tuổi hơn hắn, vậy mà kêu Lâm Thiên là lão đại chứng minh rất có thể tu vi của hắn lợi hại hơn Long Hạo Hải. Hai người đánh giá Lâm Thiên nhưng không cảm giác trên người hắn có chút hơi thở cường giả.

Khúc Phong, Lý Vân thầm nghĩ:

– Hay là người bình thường?

Nhưng hai người lập tức phủ định, mặc dù bọn họ không cảm giác chút hơi thở cường giả nhưng người bình thường có khí độ như vậy sao? Người bình thường có thể khiến cường giả cấp C cam lòng gọi tiếng lão đại?

Khúc Phong, Lý Vân liếc nhau, nghĩ đến một kết quả:

– Cao thủ thiên giai?

Cao thủ thiên giai giấu hơi thở thì bằng vào tu vi của hai người không điều tra được, có thể giải thích tại sao Khúc Phong, Lý Vân không cảm nhận được hơi thở trên người Lâm Thiên. Hơn nữa cao thủ thiên giai đúng là mạnh đủ khiến một dị năng giả cấp C cam lòng gọi lão đại

Nghĩ đến Lâm Thiên có lẽ là cao thủ, chút bất mãn trong lòng Khúc Phong, Lý Vân tan biến. Thực lực làm vua, hai người chỉ có tu vi địa giai, một cao thủ thiên giai gật đầu chào bọn họ đã là tốt rồi.

Thực lực khác nhau sẽ sinh ra hậu quả khác biệt. Thực lực thiên giai không làm lòng Khúc Phong, Lý Vân bất mãn. Thực lực địa giai sẽ khiến hai người khó chịu nhưng không ra tay, dù sao thực lực cách biệt, nếu đánh nhau chưa biết ai chịu thiệt. Nếu Lâm Thiên và Long Hạo Hải chỉ có tu sĩ nhân giai, hoặc là người bình thường thì Khúc Phong, Lý Vân sẽ thư giãn gân cốt, cho nhóm Lâm Thiên biết phải tôn kính cường giả như thế nào.

Khúc Phong không kiềm được mở miệng hỏi:

– Thiên giai?

Nếu Lâm Thiên thật sự là thiên giai, cao thủ thiên giai trẻ tuổi thế này kết bạn sẽ có lợi vô hại.

Lâm Thiên liếc Khúc Phong, mỉm cười nói:

– Xem như đi, mời hai vị ngồi.

Tuy đã suy đoán Lâm Thiên có lẽ là thiên giai nhưng nghe hắn chính mồm thừa nhận làm Khúc Phong, Lý Vân rùng mình. Cao thủ thiên giai trẻ tuổi như vậy thì thiên phú cao tới mức nào? Trong gia tộc Khúc Phong, Lý Vân cũng được gọi là thiên tài, từ nhỏ đến lớn nỗ lực tu luyện, đến hiện tại mới chỉ là trung kỳ địa giai.

– Đa tạ!

Hai người ngồi xuống. Long Hạo Hải ngoắc nhân viên phục vụ đến ngay, đưa lên bộ bát đũa, thêm mấy bình rượu trắng.

Mấy ly rượu vào bụng, quan hệ thân hơn chút, Khúc Phong mở miệng hỏi:

– Lâm huynh, không biết Lâm huynh đến từ đâu?

Lâm Thiên cau mày, nếu bảo chính mình không môn không phái vô tổ chức thì người ta sẽ nghĩ rằng ngươi nói dối. Không có người chỉ điểm, luyện bậy bạ mà đến thiên giai, trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy?

Trầm ngâm một lúc sau Lâm Thiên khẽ nói:

– Long tổ.

Khúc Phong, Lý Vân giật nảy mình. Gia tộc của hai người không cách nào so sánh với thế lực Long tổ.

Lý Vân nói:

– Ra là vậy, hèn gì tu vi của Lâm huynh cao sâu, trong Long tổ cao thủ như mây.

Nhiều cao thủ thì có thể chỉ điểm tốt hơn, có tác dụng lớn cho việc tăng mạnh thực lực.

Lâm Thiên dời đề tài:

– Khi nào các người đi Từ Hàng Tịnh Trai?

– Ngày kia sẽ bắt đầu so đấu, liên tục ba ngày. Chuẩn bị định sáng sớm ngày mai sẽ đi, bây giờ ước chừng có nhiều người đã tới Từ Hàng Tịnh Trai.

Khúc Phong cười tủm tỉm:

– Với Lâm huynh chắc chắn có thể đi vào mười hạng đầu, mục tiêu của chúng ta là đi ngắm mỹ nữ, hi hi.

Long Hạo Hải nói với Lâm Thiên:

– Lão đại, hay sáng mai chúng ta cũng đi? Đến Từ Hàng Tịnh Trai tầm chiều tối, hôm sau lão đại tĩnh dưỡng một ngày, tiếp đó ngày mốt đại sát tứ phương, he he.

Lâm Thiên liếc Long Hạo Hải:

– Ai nói ta đi giành danh ngạch đó?

Long Hạo Hải, Khúc Phong, Lý Vân sửng sốt.

Long Hạo Hải kinh ngạc hỏi:

– Không thể nào, lão đại có biết ích lợi ở Từ Hàng Tịnh Trai không?

Lâm Thiên lắc đầu:

– Ta biết, ở bên trong nửa năm tương đương tu luyện hai, ba mươi năm bên ngoài.

Long Hạo Hải hỏi:

– Thế... Lợi lớn như vậy mà lão đại không tranh thủ sao?

Lâm Thiên lắc đầu, hắn không cần tiến bộ nữa, Tiểu Linh nâng cấp cho hắn đã là siêu mau. Dù Lâm Thiên ở trong hoàn cảnh Từ Hàng Tịnh Trai cũng không được ích lợi gì, à thì hắn biết Bắc Minh thần công nhưng không dám hấp thu thiên địa nguyên khí vào người. Nếu căn cơ không ổn định, khi đó sẽ nhiều chỗ hỏng.

– Tăng tiến quá nhanh, căn cơ không ổn.

– Trời, lão đại, người ta lo tiến bộ quá chậm, còn lão đại thì lo tăng tiến quá nhanh!

Long Hạo Hải nói:

– Lão đại lo lắng rất dư thừa. Thời kỳ tượng cổ nguyên khí thiên địa trên Trái Đất sung túc hơn hiện tại gấp vô số lần, người thời đó tiến bộ siêu nhanh.

Lâm Thiên nhấp ngụm rượu:

– Tình huống của ta hơi đặc biệt. Ha ha ha, có lẽ khi đó ta sẽ ngứa tay đánh mấy trận, nhưng sẽ không giành mười danh ngạch. Đương nhiên cũng sẽ có một số tình huống đặc biệt, ha ha.

– Ha, lão đại nói tình huống đặc biệt ý là Thạch Huyên Hiên cũng vào danh sách mười người đúng không?

Long Hạo Hải cười nham nhở:

– Lão đại, nếu đúng như thế thì càng phải cố gắng tranh. Miễn Thạch Huyên Hiên tham gia, lão đại nghĩ có ai sẽ đánh bại nàng được? Ai dám đánh thắng nàng?

Lý Vân nhẹ gật đầu nói:

– Với sắc đẹp của Thạch Huyên Hiên thì không nhiều người nhẫn tâm xuống tay với nàng. Dù thật sự nhẫn tâm cũng phải suy xét thắng Thạch Huyên Hiên rồi có đỡ nổi các nam đồng bào đánh hội đồng mình để tranh thủ lấy điểm với nàng không.

Khúc Phong hỏi:

– Thạch Huyên Hiên thật sự đẹp như các người nói sao? Làm ta ngứa ngáy hận không thể lập tức bay đến Từ Hàng Tịnh Trai!

Lý Vân khẽ thở dài:

– Đó là vẻ đẹp không cần nhiều lời, ánh mắt đầu tiên nhìn nàng là ngươi bất giác sẽ bị nàng hấp dẫn. Nhưng người như chúng ta không thể mơ tưởng đến Thạch Huyên Hiên. Lâm huynh có thể thử theo đuổi nhưng hy vọng không quá lớn, vì theo ta biết người may mắn Tề Tần của Thục Sơn cũng có ý với Thạch Huyên Hiên.

– Tề Tần?

Lâm Thiên nhíu mày hỏi:

– Kể nghe chơi.

Ánh mắt Lý Vân ngưỡng mộ kể:

– Hắn đúng là người may mắn nhất gần trăm năm qua, được một viên tiên đan do cổ tu tiên giả để lại, tu vi từ hơi mạnh hơn chúng ta tăng vọt lên Kim Đan đại viên mãn. Nghe nói hiện tại Tề Tần đã là trưởng lão trẻ tuổi nhất Thục Sơn, trong thế hệ trẻ không ai lợi hại hơn Tề Tần. Bao nhiêu người không dám mơ tưởng Thạch Huyên Hiên cũng vì e ngại Tề Tần, dù không nhắc đến Thục Sơn thực lực biến thái tất cả hắn, chỉ mình Tề Tần đã không có bao nhiêu thế lực địch nổi.

Lâm Thiên hút ngụm khí lạnh:

– Kim Đan đại viên mãn!

Hiện tại Lâm Thiên mới chỉ là đại viên mãn thiên giai, so sánh với Kim Đan đại viên mãn thì chênh lệch rất lớn.

– Tiểu Linh, người ta ăn tiên đan có thể nhanh chóng thăng đến Kim Đan đại viên mãn sao? Giới lực tốt hơn tiên đan mới đúng, sao ta mất thời gian lâu như vậy?

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân mới bắt đầu nhận giới lực thăng cấp được thời gian bao lâu? Chủ nhân cho rằng Tề Tần ăn tiên đan liền đến Kim Đan đại viên mãn sao? Hấp thu dược lực cần ít nhất ba, năm năm, chờ đến mấy năm sau đừng nói Kim Đan đại viên mãn, chủ nhân tới Nguyên Anh kỳ, xuất khiếu kỳ, phân thần kỳ cũng không kỳ lạ.

Lâm Thiên nghe vậy thì nhẹ lòng, thầm nhủ mình đúng là không biết đủ. Hai tháng ngắn ngủi đến đại viên mãn thiên giai đã là nhanh vượt mức.

Long Hạo Hải khẽ thở dài:

– Ài, đây toàn là nhân phẩm. Chắc chắn nhân phẩm của người ta tràn đầy, bởi vậy mới nói, đôi khi nhân phẩm quan trọng hơn cố gắng.

Lâm Thiên lắc đầu nói:

– Ngươi nói vậy là sai rồi, nhân phẩm tốt có lẽ giúp ngươi được lợi một lúc nhưng bằng vào nhân phẩm khó thể đến đỉnh.

Long Hạo Hải nói:

– Ha ha ha! Nhưng đó là Kim Đan đại viên mãn, suốt đời ta có lẽ không đạt đến độ cao kia. Người ta qua hai năm nữa rất có thể sẽ trở thành Nguyên Anh kỳ.

Lâm Thiên bí hiểm nói:

– Có lẽ một ngày nào đó ngươi sẽ phát hiện thật ra trên đời này Kim Đan đại viên mãn hoặc là Nguyên Anh kỳ đều không là gì.

Khúc Phong nói:

– Lâm lão đại đang nói giỡn sao? Đó là nhân vật ở đỉnh cao nhất kim tự tháp!

Lâm Thiên cười nói:

– Ha ha ha! Sau này các người sẽ hiểu.

Chờ khi phong ấn được giải, Trái Đất và Tu Chân giới liên tiếp với nhau thì cao thủ Trái Đất xuất khiếu, phân thần, hợp thể kỳ đông đúc, khi ấy đừng nói Kim Đan đại viên mãn, dù là Nguyên Anh kỳ cũng chẳng ra gì.

Bình luận

Truyện đang đọc