TINH GIỚI

Lâm Thiên nói: 

- Trai chủ, là lỗi của vãn bối không thể mang Huyên Hiên về kịp lúc, xin trai chủ trách phạt! 

Diệu Vân trai chủ nhìn Thạch Huyên Hiên lại ngó Lâm Thiên, khẽ thở dài: 

- Thôi, các ngươi trở về xem như kịp lúc. Lâm Thiên, ngươi không khiến ta làm quyết định vô tình. 

Diệu Vân trai chủ nói quyết định vô tình tức là nếu Lâm Thiên và Thạch Huyên Hiên đột phá bước cuối cùng thì nàng sẽ mãnh liệt phản đối hai người bên nhau. 

Lâm Thiên thấy Diệu Vân trai chủ không chửi té tát thì thở phào: 

- Trai chủ, Lâm Thiên không ngốc vậy. 

Ngày mai là lễ mừng Từ Hàng Tịnh Trai khai phái ba ngàn năm, khi đó khách khứa tụ tập, nếu có người phát hiện Thạch Huyên Hiên thánh nữ Từ Hàng Tịnh Trai không phải tấm thân trong sạch thì Từ Hàng Tịnh Trai không còn mặt mũi nào. Đừng nói phần tử ngoan cố như Diệu Vân trai chủ, dù là trong Từ Hàng Tịnh Trai có người giống Cổ Mộng Dao ủng hộ Lâm Thiên, Thạch Huyên Hiên cũng lên tiếng phản đối hai người bên nhau. Lâm Thiên không ngốc, hắn sẽ không làm như vậy. 

Diệu Vân trai chủ nói: 

- Thanh Ngưng, ngày mai sẽ tăng thêm một phái quy, thánh nữ có thể thoái vị nhường hiền. Thánh nữ thoái vị không cần giữ lễ thánh nữ nữa, ngày mai ngươi hãy thoái vị đi, thánh nữ mới do Mộng Dao sư muội của ngươi đảm nhiệm. 

Thạch Huyên Hiên, Lâm Thiên reo lên: 

- Đa tạ sư phụ thành toàn! 

Lâm Thiên hành lễ: 

- Đa tạ trai chủ thành toàn, Lâm Thiên cũng chúc trai chủ và Ngộ Pháp sư bá vạn năm hảo hợp. 

Diệu Vân trai chủ trừng hắn: 

- Nói cái kiểu gì, các ngươi ra ngoài hết đi, ta muốn yên lặng một mình. Thanh Ngưng hãy nói cho Mộng Dao biết vài việc thánh nữ cần chú ý. 

Thạch Huyên Hiên, Cổ Mộng Dao đồng thanh kêu lên: 

- Sư phụ, đồ nhi cáo lui! 

Lâm Thiên nói: 

- Trai chủ, hạnh phúc phải dựa vào mình tranh thủ, tâm tình tốt mới có lợi cho tu luyện. 

*** 

Ra khỏi phòng Diệu Vân tiên nữ. 

Thạch Huyên Hiên nói: 

- Thiên tự mình đi dạo đi, ta và Mộng Dao sư muội có lời muốn nói. 

Lâm Thiên gật đầu nói: 

- Được. Mộng Dao sư muội, đa tạ. Huyên Hiên, ta đi sau núi uống vài ly với Thanh Thủy tiền bối, lát nữa nàng dẫn Mộng Dao sư muội lại đây, tu vi hiện giờ không đủ để sư muội làm thánh nữ. 

Thạch Huyên Hiên nói: 

- Biết, Thiên không nói thì ta cũng yêu cầu Thiên tăng tu vi giúp Mộng Dao sư muội. 

Rời khỏi Thạch Huyên Hiên, Cổ Mộng Dao, Lâm Thiên đi sau núi. Con đường đi sau núi này bây giờ Lâm Thiên khá là quen thuộc, dọc đường đi hắn gặp nhiều đệ tử Từ Hàng Tịnh Trai. Các đệ tử ai nấy vẻ mặt hớn hở, bọn họ biết Lâm Thiên, thi nhau hành lễ. Lòng Lâm Thiên vui vẻ, đều mỉm cười gật đầu chào lại những người hành lễ, hành động vô tình đó ngược lại khiến Từ Hàng Tịnh Trai đồn hắn bình dị dễ gần, nhiêu người lúc trước hơi bất mãn Lâm Thiên cũng không còn. 

Sau núi, Ngộ Pháp Chân Nhân và Thanh Thủy Mãng đang uống rượu thả cửa. 

Lâm Thiên cười to bảo: 

- Thanh Thủy tiền bối, Ngộ Pháp sư bá, các người quá thiếu đạo đức, uống rượu không kêu ta một tiếng! 

- Lâm tiểu hữu, ngươi bắt cóc thánh nữ của chúng ta nửa tháng giờ nỡ thả về rồi sao? 

Thanh Thủy Mãng biến thành lão nhân áo xanh cười lớn nói: 

- Tiểu nha đầu Diệu Vân không cằn nhằn gì đi? 

Lâm Thiên lấy một cái ghế ra khỏi không gian Tinh Giới, tự nhiên ngồi xuống: 

- Ngày hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây, trai chủ không nói gì nhiều. Ta ước chừng trai chủ đang suy xét hạnh phúc tương lai của mình, ủng hộ ta và Huyên Hiên bên nhau tương đương với giúp chính mình, Ngộ Pháp sư bá thấy có đúng không? Ha ha ha ha ha ha! 

Ngộ Pháp Chân Nhân la lên: 

- Lâm sư điệt, Diệu Vân đã nói gì? 

Lâm Thiên cười nói: 

- A, cái này thì... Trí nhớ của ta không được tốt lắm, hay Ngộ Pháp sư bá tự mình hỏi Diệu Vân trai chủ đi. 

Lâm Thiên lấy một ly rượu ra tự rót cho mình: 

- Thanh Thủy tiền bối, vãn bối xin kính một ly, bảo vệ Từ Hàng Tịnh Trai ngàn năm thật đáng phục. 

- Ta chỉ không quen trái lời hứa. 

Thanh Thủy Mãng mỉm cười nói: 

- Lâm tiểu hữu, có phải ngươi đã đến Xuất Khiếu Kỳ? 

Ngộ Pháp Chân Nhân hỏi: 

- Thanh Thủy tiền bối có lầm không vậy? Lâm sư điệt đến Nguyên Anh kỳ đã rất thiên tài, a không, là rất biến thái. Xuất Khiếu Kỳ, sao mà được? Bây giờ toàn Trái Đất không có cao thủ Xuất Khiếu Kỳ. 

Với lão nhân bảo vệ Từ Hàng Tịnh Trai ngàn năm làm Lâm Thiên khó nói dối, hắn nhẹ gật đầu nói: 

- Đúng rồi tiền bối, vãn bối đã đến Xuất Khiếu Kỳ, nhưng không thể mở rộng cách được. 

Người khác muốn đột phá đến Xuất Khiếu Kỳ không khó, chỉ cần Lâm Thiên thu người ta vào trong không gian Tinh Giới, khiến Tiểu Linh dùng giới lực chế tạo hoàn cảnh nguyên khí sung túc thì không lâu sau sẽ đột phá đến Xuất Khiếu Kỳ. Nhưng Lâm Thiên sẽ tùy tiện cho người khác biết về không gian Tinh Giới sao? 

Không gian Tinh Giới là bí mật trong lòng Lâm Thiên, trừ người mình yêu ra hắn không định chia sẻ cho ai khác. 

Ngộ Pháp Chân Nhân trợn to mắt nhìn Lâm Thiên: 

- Sư điệt, ngươi... Ngươi... 

Ngộ Pháp Chân Nhân như thấy quái vật thời tiền sử: 

- Biến thái, quái vật! 

Lão nhân áo xanh nói: 

- Lâm tiểu hữu, không, có lẽ ta nên gọi ngươi là Lâm tiền bối, Tu Chân giới là nơi cường giả làm vua. 

Lâm Thiên lườm Ngộ Pháp Chân Nhân, nói với lão nhân áo xanh: 

- Không, không được, nếu Thanh Y tiền bối gọi như thế thì vãn bối phải tìm cái lỗ chui xuống. 

Lão nhân áo xanh nói: 

- Ha ha ha! Nếu ngươi có tu vi Xuất Khiếu Kỳ thì rất có khả năng tụ tập bảy chìa khóa hình ngôi sao. 

Lâm Thiên, lão nhân áo xanh, Ngộ Pháp Chân Nhân uống rượu, một lát sau Ngộ Pháp Chân Nhân chuồn đi. Lát sau Thạch Huyên Hiên, Cổ Mộng Dao đến sau núi. 

Thạch Huyên Hiên, Cổ Mộng Dao thấy lão nhân áo xanh liền hành lễ: 

- Tham kiến tiền bối! 

- Đừng đa lễ, thanh niên các ngươi trò chuyện đi, ta đi đây. Lâm đ*o hữu, hôm khác lại chè chén với ngươi. 

Lão nhân áo xanh nói xong chớp mắt biến mất. 

Lâm Thiên mời: 

- Huyên Hiên, Mộng Dao sư muội, ngồi đi. 

Lão nhân áo xanh, Ngộ Pháp Chân Nhân đã đi nhưng để lại hai cái ghế tre. Thạch Huyên Hiên, Cổ Mộng Dao nghe lời ngồi xuống. 

Lâm Thiên đứng dậy, tay ấn vai Cổ Mộng Dao: 

- Mộng Dao sư muội hãy vận công. 

Lâm Thiên nói xong giới lực hóa thành dòng nước ấm chảy vào người Cổ Mộng Dao. 

Mười phút sau, tu vi địa giai hậu kỳ của Cổ Mộng Dao được Lâm Thiên tăng lên thiên giai hậu kỳ. Tu vi tăng vọt bước lớn khiến Cổ Mộng Dao rối rít cảm ơn Lâm Thiên. 

Lâm Thiên nghiêm túc nói: 

- Mộng Dao sư muội, đây là Lâm Thiên ta nợ sư muội. Sau này sẽ tìm pháp bảo tốt cho sư muội, tuyệt đối không nuốt lời!

Bình luận

Truyện đang đọc