TÔI CÓ MẮT ÂM DƯƠNG

Edit: Ngân Nhi

Bùi Ninh sau khi thấy Diệp Tuệ tham gia show “Diễn viên” thì gây được tiếng vang rất lớn, rất nhiều người đã thay đổi cách nhìn với cô ấy.

Trong lòng Bùi Ninh chỉ thấy khinh thường, Diệp Tuệ có diễn tốt hơn nữa thì cũng làm sao vượt được cô ta? cô ta là diễn viên quốc tế, không phải là người mà có thể tùy tiện để cho một nghệ sỹ nhỏ bé như Diệp Tuệ vượt mặt.

Bùi Ninh đã quên rằng, tuy cô ta là diễn viên quốc tế, nhưng những giải thưởng mà cô ta đã từng giành được đều không nằm trong ba giải thưởng điện ảnh lớn của thế giới*, nếu so sánh với các ngôi sao gạo cội thực thụ thì vẫn còn kém một chút.

*Bao gồm: Liên hoan phim quốc tế Cannes, liên hoan phim quốc tế Venice và liên hoan phim quốc tế Berlin.

Nhưng nếu so sánh với Diệp Tuệ thì đúng là quá thừa rồi.

Vì vậy, sau khi nhận được lời mời của tổ chương trình “Diễn viên”, Bùi Ninh đã nhận lời làm khách mời đặc biệt ngay, tổ chương trình ngay sau đó cũng đã thông báo tin này lên Weibo.

Cả hai diễn viên đều đang rất nổi, dân mạng sau khi đọc tin tức thì sốt sắng lao vào bình luận.

“Diệp Tuệ thắng Trang Cẩn thì không phải chuyện gì quá ngạc nhiên, nhưng nếu pk với diễn viên quốc tế thì…Diệp Tuệ còn thua xa.”

“Xem ra Bùi Ninh muốn ngược thảm Diệp Tuệ rồi, kỹ năng diễn xuất của Diệp Tuệ nếu đem so với Bùi Ninh thì không đủ dùng đâu.”

“Diệp Tuệ thật đáng thương, khó khăn lắm mới chứng minh được thực lực của mình, thế mà bây giờ lại chuẩn bị bị hành chết rồi, tôi xin phép được mặc niệm ba phút đồng hồ cho cô ấy.”

Diệp Tuệ so tài với Bùi Ninh, ai sẽ thắng? không nghi ngờ gì nữa, tất cả mọi người đều khẳng định là Bùi Ninh.

một người đã ra mắt nhiều năm, giành được những giải thưởng quốc tế, còn một người thì mới vào nghề, chưa nhận được giải thưởng gì, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết là Diệp Tuệ chắc chắn sẽ thua.

Trong sự mong đợi của mọi người, chương trình “Diễn viên” bắt đầu được phát sóng.

Sầm Ngộ thông báo nội dung của tập lần này: “Mời mọi người nhìn lên màn hình để xem cảnh phim mà Diệp Tuệ và Bùi Ninh sẽ phải diễn lại.”

Diệp Tuệ và Bùi Ninh cùng nhìn lên màn hình, trên màn hình phát một đoạn ngắn trong một bộ phim truyền hình đã từng rất hot trước đây.

Nội dung là cảnh hoàng hậu và một phi tần đang được sủng ái nói chuyện với nhau, vì hoàng hậu bị thất sủng nên phi tần kia đến khiêu khích.

Sầm Ngộ nói: “Bộ phim này năm ấy đã rất nổi tiếng, bây giờ Diệp Tuệ và Bùi Ninh sẽ cùng nhau tái hiện lại bộ phim này, tôi cũng giống các bạn, rất mong đợi vào tiết mục của hai cô gái.”

Sầm Ngộ cho Diệp Tuệ và Bùi Ninh rút thăm để quyết định xem ai sẽ đóng vai nào.

Bùi Ninh rút thăm trước, trong lòng cô ta vẫn luôn hy vọng vào một trong hai vai, âm thầm cầu nguyện. cô ta mở giấy ra, thở phào nhẹ nhõm.

Vai cô ta muốn diễn là vai phi tần được sủng ái, cảm xúc của phi tần này gần như được thể hiện hết ra bên ngoài, tính cách kiêu ngạo, rất dễ tạo ấn tượng trong lòng mọi người. Còn vai hoàng hậu thì phải thể hiện cảm xúc nội tâm nhiều, nếu không diễn tốt thì sẽ hoàn toàn mất điểm.

Bùi Ninh có phần hả hê nhìn Diệp Tuệ, cô ta thật sự muốn nhìn xem Diệp Tuệ sẽ diễn cái vai nhạt nhẽo này như thế nào.

Diệp Tuệ thì chẳng quan tâm lắm là mình sẽ diễn vai gì, dù là nhân vật nào thì chỉ cần tính toán cẩn thận là sẽ biết cách diễn sao cho tốt thôi.

Sầm Ngộ cho hai cô gái đi xuống sân khấu chuẩn bị, hiện giờ trên màn hình đang phát quảng cáo, các bình luận chạy liên tục.

“Vai của Bùi Ninh khá dễ đóng, Diệp Tuệ lần này chịu thiệt rồi, cô ấy mà diễn vai hoàng hậu thì có khi tôi sẽ không nhận ra bản gốc luôn ấy.”

“Diệp Tuệ thua chắc rồi, pk với diễn viên thực lực thì e là sẽ bị ngược thảm cho xem.”

“Có phải tôi bị điên rồi không? Tôi đang mong là Sầm Ngộ sẽ tham gia vào tiết mục này, muốn xem cả ba người diễn chung với nhau quáaa!”

một lát sau, Sầm Ngộ bước lên sân khấu: “Ban nãy tổ đạo diễn đã đọc bình luận trên mạng, nghe nói các bạn đều đang hô hào yêu cầu tôi diễn vai hoàng thượng.”

anh cố tình ra vẻ bất đắc dĩ: “Tôi vốn chỉ muốn ngồi xem hai cô gái diễn thôi, không ngờ lại được mọi người lôi vào thế này.”

“Nếu mọi người đã nhiệt tình như thế thì tôi cũng không nên từ chối phải không? Tôi sẽ dựa theo kịch bản của hai nữ diễn viên để điều chỉnh lời thoại của mình.”

Sầm Ngộ vừa dứt lời, các fan ngồi bên dưới lập tức hét ầm lên, idol tuyệt quá đi! Bọn họ đúng là rất muốn xem anh diễn đó!

Diệp Tuệ và Bùi Ninh đã chuẩn bị xong, hai người thay quần áo bước lên sân khấu, không gian trở nên yên tĩnh lại.

Vai Bùi Ninh diễn là phi tần, nhưng khi gặp hoàng hậu lại không hành lễ mà còn khiêu khích: “Hoàng hậu nương nương, ai cũng nói là người không được sủng ái, ở trong này cũng chẳng khác gì ở trong lãnh cung là mấy.”

Diệp Tuệ không nhìn Bùi Ninh, trên tay cầm một bộ đồ thêu: “Đức phi nếu không có việc gì quan trọng thì có thể về rồi.”

Bùi Ninh bất ngờ rút đồ thêu trong tay Diệp Tuệ đi, móng tay nàng ta sơn màu đỏ tươi, nhẹ nhàng vuốt ve tấm tranh thêu, bật cười khanh khách: “thật là đẹp.”

Bùi Ninh liếc Diệp Tuệ một cái, nhếch môi cười giễu cợt: “Đáng tiếc thật, có đẹp đến mấy thì cũng có lúc phải lụi tàn, hoàng thượng đã không còn muốn tới nơi này nữa rồi.”

Diệp Tuệ mặt biến sắc, vừa rồi Bùi Ninh tự dưng lại cướp đi đồ thêu trên tay cô, đây là tình tiết không hề có trong kịch bản.

Bùi Ninh được nói trước nên coi như đã chiếm được ưu thế trước, giờ cô ta lại cướp đi món đồ thêu nên tiết mục lại càng thêm hấp dẫn, sự chú ý của mọi người gần như đã đổ dồn hết vào cô ta.

Diệp Tuệ nhìn vào mắt Bùi Ninh, Bùi Ninh cũng nhìn lại cô, bỗng nhiên nhếch môi cười một tiếng.

cô ta thả lỏng tay, tấm tranh thêu trên tay rơi xuống đất, mắt cô ta vẫn nhìn Diệp Tuệ, bàn chân thì nhẹ nhàng giẫm lên tấm vải.

Bùi Ninh nói: “Ngươi cho rằng ngươi không tranh giành không cướp đoạt thì hoàng thượng sẽ thương tiếc hay sao? Ngươi cũng giống như bức tranh thêu này thôi, cho dù có chết rữa trong thâm cung này thì cũng không có ai để ý đâu.”

Ánh mắt Diệp Tuệ lạnh đi, động tác và lời thoại vừa rồi là Bùi Ninh tự thêm vào, nhưng cô không hề sợ hãi.

Vì đây là tiết mục so tài diễn xuất, diễn xuất là vua, cho nên Bùi Ninh có thể tự tiện thêm thắt tình tiết vào tùy thích, nếu Diệp Tuệ không đấu lại được thì khán giả cũng sẽ chỉ nói cô không có thực lực bằng Bùi Ninh, không thể trách Bùi Ninh được.

Diệp Tuệ cười lạnh trong lòng, Bùi Ninh đúng là đã tính toán rất kỹ. Nếu cô ta đã cố tình sửa lại nội dung vở diễn thì cô cũng sẽ đổi theo cô ta, mà cô còn có thể làm cho khán giả bất ngờ hơn nữa cơ.

Diệp Tuệ bỗng đứng dậy, cô không nhìn Bùi Ninh, chỉ giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt vạt áo mình, động tác thong thả nhưng rất quý phái.

Mặc dù Diệp Tuệ không nói gì, nhưng nét mặt và động tác của cô đã khiến cho người xem ý thức được là nhân vật này hình như đã thay đổi thái độ rồi.

Diệp Tuệ đứng lên, chậm rãi đi về phía Bùi Ninh, bình thản nói: “Đức phi, hiện giờ ta vẫn còn đang tại vị, cho dù mất đi sự sủng ái của hoàng thượng thì ta vẫn là hoàng hậu tôn quý nhất.”

Ánh mắt của cô rất thờ ơ, nhưng khí thế thì áp đảo: “Ngươi nói ta không tranh giành không cướp đoạt sao?”

“Cha ta và ca ca của ta đều là trọng thần trong triều đình, chỉ cần ta muốn có thứ gì đó của ngươi thì ngay ngày hôm sau thứ đó sẽ xuất hiện ở chỗ ta thôi, sao ta phải tranh giành với ngươi chứ?”

Bùi Ninh run sợ nhìn Diệp Tuệ, cô ta cảm thấy Diệp Tuệ lúc này rất xa lạ, làm cho người ta kinh hãi.

Diệp Tuệ cười nói: “Ngay khi vừa mới sinh ra ta đã mang mệnh hoàng hậu rồi, thứ mà ngươi luôn tâm niệm, ta lại có được rất dễ dàng, còn cần cùng ngươi cướp đoạt sao?”

Bùi Ninh sửng sốt, cô ta vốn muốn đổi lời thoại để chèn ép Diệp Tuệ, để Diệp Tuệ không biết phản ứng lại thế nào, ai ngờ rằng Diệp Tuệ lại phản ứng nhanh như vậy chứ.

Lúc này, Diệp Tuệ đã đi tới bên cạnh Bùi Ninh, cô ghé miệng vào tai Bùi Ninh, lạnh lùng nói ra một câu: “Đức phi, ngươi chưa bao giờ xứng làm đối thủ của ta.”

Giọng nói của Diệp Tuệ rất nhỏ, nhưng lại mang theo sự cảnh cáo và khinh thường.

Diệp Tuệ: “một khi ta đã có tâm tư muốn tranh sủng thì ngươi cho rằng bây giờ ngươi vẫn có thể yên ổn với vị trí này được hay sao?”

Từng câu từng chữ mà Diệp Tuệ nói ra khiến cho Bùi Ninh không biết phải diễn tiếp thế nào, vốn định ép cho Diệp Tuệ thua, vậy mà bây giờ chính cô ta lại đang bị chèn ép ngược lại, không biết phải làm sao.

Bùi Ninh không nói lời nào, cục diện có phần lúng túng, lúc này thì Sầm Ngộ bước lên.

Bùi Ninh vui mừng quay đầu lại, bây giờ thái độ của Sầm Ngộ rất quan trọng, chỉ cần Sầm Ngộ nói đỡ cho cô ta là cô ta sẽ có cơ hội thắng Diệp Tuệ.

Sầm Ngộ vẫn luôn quan sát tình hình nãy giờ, hành động vì muốn thắng mà tự ý sửa lại nội dung vở diễn của Bùi Ninh khiến cho anh không ưa chút nào. Kỹ năng diễn xuất của ai tốt hơn anh đã thấy rất rõ ràng.

Sầm Ngộ nhìn Bùi Ninh, giọng nói lạnh như băng: “Đức phi, lui xuống cho trẫm.”

Bùi Ninh không dám tin, cô ta ngẩn người, cái gì chứ?

Sầm Ngộ híp mắt, giọng điệu không mang theo chút hơi ấm nào: “Trẫm không muốn nói lại lần thứ hai đâu.”

Lúc này Diệp Tuệ bỗng nhiên nói: “Hoàng thượng, đồ thêu của thần thiếp bị làm bẩn rồi.”

Ánh mắt cô đen nhánh, bình tĩnh nhìn Sầm Ngộ, chậm chạp nói lại lần nữa: “Hoàng thượng, đồ thêu của thần thiếp bị làm bẩn rồi.”

Sầm Ngộ nhìn Diệp Tuệ mấy giây, anh quay đầu đi, lạnh lùng nói: “Cấm túc Đức phi một tháng, phạt nàng thêu lại hai mươi bức để bồi tội với hoàng hậu.”

Bùi Ninh biết là Sầm Ngộ sẽ dựa theo tình hình của hai người họ để ngẫu hứng diễn theo, nếu Sầm Ngộ đã nói thế thì có nghĩa là anh đứng về phía Diệp Tuệ, anh tán thành với cách diễn của Diệp Tuệ hơn.

không được, cô ta không thể bị lôi đi như thế này được, nếu vậy thì cô ta chắc chắn sẽ thua.

Bùi Ninh phản kháng: “Hoàng thượng…”

Sầm Ngộ nhìn Bùi Ninh, anh không nói gì, ánh mắt cực lạnh lẽo.

Bùi Ninh thấy vậy thì đành phải từ bỏ, cắn răng nói: “Thần thiếp tuân chỉ.”

Tiết mục kết thúc, xung quanh ban đầu cực kỳ yên tĩnh, nhưng ngay sau đó là những tiếng vỗ tay vang lên như sấm, khán giả trên mạng lại tích cực thảo luận.

“Sao Bùi Ninh lại không diễn theo đúng nội dung đoạn trích vậy nhỉ? Tâm tư của cô ta có phải hơi ác quá rồi không, mà quan trọng là dù có sửa lại kịch bản thì Diệp Tuệ vẫn diễn tốt ha ha ha.”

“Mấy câu thoại Diệp Tuệ nói nghe chất thật, thay đổi cách nhìn của người ta về một hoàng hậu nhu nhược, đúng là được mở rộng tầm mắt.”

“Mặc dù Sầm Ngộ chỉ nói có mấy câu nhưng vẫn đẹp trai quá, đúng là idol của mình!”

Lúc này mặt mũi Bùi Ninh xám xịt như tro tàn, tay cô ta nắm lại thật chặt. Diệp Tuệ thấy Bùi Ninh nhìn mình, liền nhìn lại cô ta rồi nở nụ cười.

Cuối cùng, Sầm Ngộ tuyên bố kết quả, Diệp Tuệ thắng. Bùi Ninh tuyệt vọng nhắm mắt lại, cô ta là một diễn viên chuyên nghiệp, vậy mà lại bị một diễn viên mới vào nghề đánh bại, đúng là mất hết mặt mũi rồi.

Ban đầu cô ta còn định sẽ nhân cơ hội này mà vả mặt Diệp Tuệ, cô ta đã tính toán rất nhiều, sửa cả lời thoại để thêm phần kịch tính, thế mà cuối cùng vẫn thua.

Bùi Ninh cái được không bù đắp đủ cho cái mất, dân mạng ai cũng nói cô ta quá thủ đoạn, còn đào lại mấy cái scandal cũ của cô ta nữa.

Nếu đánh giá Diệp Tuệ thì có thể thấy cô ấy đã thay đổi cảm xúc từ bình lặng như nước cho đến lúc trở nên mạnh mẽ ác liệt, hoàn toàn làm cho nhân vật hoàng hậu trở nên có sức sống hơn rất nhiều. Khán giả cảm thấy kỹ năng diễn xuất của Diệp Tuệ rất tốt, khả năng phát huy trên sân khấu cũng tuyệt vời.

Sau lần này Diệp Tuệ còn thu về cho mình một lượng fan của Bùi Ninh, bọn họ ban đầu chủ yếu là xem Bùi Ninh diễn, nhưng xem xong lại chuyển sang làm fan của Diệp Tuệ, một diễn viên vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như thế, không yêu cô ấy thì yêu ai?

Màn so tài của Diệp Tuệ đã khép lại, mọi người lại bắt đầu chú ý đến một chuyện khác.

Lần trước Diệp Tuệ cũng tham gia chương trình “Diễn viên”, lúc ở phía sau sân khấu có gặp một con ma thiếu niên, cô đã giúp mọi người tắt cái radio đi, chuyện này đã bị lan truyền ra bên ngoài rất nhanh.

Dân mạng cảm thấy rất kỳ lạ, sao Diệp Tuệ cứ tham gia chương trình nào là chương trình đấy lại xuất hiện hiện tượng ma quái nhỉ? Lúc đầu thì là nguyên liệu nấu ăn tự nhiên biến mất, sau đó là bóng ma dưới tán cây ở phim trường.

Thậm chí có một bạn còn đưa ra một đề nghị, đó là cho Diệp Tuệ tham gia một chương trình về những hiện tượng ma quái xem sao, bọn họ thật sự muốn xem xem Diệp Tuệ sẽ biểu hiện như thế nào.

Bộ phim “Thế Tử” được đề cử trong lễ trao giải phim truyền hình, Diệp Tuệ cũng được mời đến dự, mặc dù nằm trong đề cử nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, nhưng có thể vì chưa gây được đủ thiện cảm với người xem nên không giành được giải.

Lúc kết thúc chương trình, Diệp Tuệ nhìn thấy một cảnh phía sau sân khấu.

trên cầu thang vắng vẻ có hai người đang đứng, loáng thoáng có tiếng nói. Bùi Ninh kéo tay Tề Tiện, cố chấp muốn nói chuyện với anh ấy.

Nhưng Tề Tiện không để ý đến Bùi Ninh, bình thường anh luôn rất cởi mở vui vẻ nhưng lúc này lại rất trầm. Bùi Ninh rất giỏi bám người, khiến anh không thể rời đi được.

Tề Tiện liếc thấy phía bên kia hành lang có một người đi qua, bộ lễ phục kia nhìn rất quen, hình như là Diệp Tuệ.

anh cúi đầu mở WeChat nhắn tin cho cô: “Giúp tôi với.”

Tề Tiện hành động rất nhanh nên Bùi Ninh không biết là anh nhắn tin cho ai. Diệp Tuệ nhận được lời cầu cứu của Tề Tiện, nhưng cô lại quay người đi, bóng lưng biến mất cuối hành lang.

không lâu sau, chuông điện thoại của Tề Tiện vang lên, anh lập tức bắt máy, đầu bên kia là giọng của Diệp Tuệ: “Tề Tiện đấy à, chị Nhâm bảo anh tới gặp chị ấy gấp kìa.”

Tề Tiện không biết chị Nhâm là ai, nhưng nghe thì có vẻ là người đại diện, mà lúc này anh cũng chẳng cần biết rõ làm quái gì, cứ đồng ý trước rồi tính sau.

“Sao cơ?” Tề Tiện cao giọng, “cô bảo là người đại diện của tôi đang tìm tôi gấp á? anh ấy đang ở cửa chờ tôi à?”

Hai người cứ thế ông nói gà bà nói vịt qua điện thoại.

Tề Tiện cất điện thoại đi, không nói một câu nào với Bùi Ninh mà quay đầu đi luôn, để lại Bùi Ninh mặt mày tái xanh một mình đứng đằng sau.

Ở khúc quanh, Tề Tiện gặp Diệp Tuệ, anh vung tay nói: “Đa tạ.”

Diệp Tuệ: “Vừa rồi tôi không nhìn thấy gì đâu nhé.” Diễn viên quốc tế và ca sĩ lưu lượng bí mật gặp nhau, trước đây hai người còn từng là người yêu của nhau, chuyện này tuyệt đối không thể cho cánh phóng viên biết.

Tề Tiện bị hãm sâu vào vướng mắc tình cảm nhưng vẫn không quên buôn chuyện với Diệp Tuệ: “cô với cái anh trợ lý kia thế nào rồi?”

“Trợ lý nào?” Diệp Tuệ nhất thời không phản ứng kịp nên lỡ miệng. Vừa nói xong thì cô nhớ ra ngay cái hôm đi giúp Tề Tiện nói chuyện với bố của anh ấy, hôm ấy cô có dẫn Thẩm Thuật đi cùng, còn nói anh là trợ lý của cô nữa.

Thái độ của Tề Tiện rất mờ ám, anh cố tình kéo dài giọng hỏi: “Ồ, hóa ra không phải là trợ lý à.”

Diệp Tuệ câm nín, Tề Tiện này được đấy, bắt gọn câu chữ của cô rất nhanh.

Tề Tiện lại cười hỏi: “Có phải cô thích anh ấy không?”

Diệp Tuệ ngơ ngẩn, không biết trả lời thế nào, lắp bắp nói: “Tôi…Tôi…”

Tề Tiện ra vẻ đã hiểu rõ mọi chuyện, khẳng định luôn: “Thế nghĩa là thích rồi.”

“cô với anh ấy quen biết lâu rồi mà, cô phải chủ động đi chứ.” Tề Tiện mới yêu đương có một lần mà giờ đã biến thành quân sư tình yêu, như thể cái người vừa nãy bị bám dính không thể thoát thân được không phải là anh ấy vậy.

Diệp Tuệ thấy mình bị oan quá, cô rất chủ động rồi mà, chỉ là lần nào cũng là chuyện ngoài ý muốn thôi.

cô chưa từng bàn luận với người khác về vấn đề này, bây giờ có một người tình nguyện trợ giúp thì tất nhiên cô phải đón nhận ngay rồi. cô nhìn xung quanh rồi nói nhỏ: “Chủ động thế nào cơ?”

“Quá đơn giản, nữ theo đuổi nam cách một tầng sa, cứ bám chặt lấy là chắc chắn được.” Tề Tiện nói, “anh ấy đi đến đâu thì cô chặn đến đấy, xuất hiện ở mọi nơi anh ấy nhìn thấy được, bám đến khi nào anh ấy thích cô thì thôi.”

Diệp Tuệ: “…”

Tề Tiện à, anh thử xem lại lương tâm của mình đi, mấy phương pháp này anh đã từng làm chưa hả!

Diệp Tuệ chẹp miệng: “Nếu hữu dụng như thế thì anh thử làm trước đi!”

Lúc ngồi xe đi về nhà, cô lại nhận được tin nhắn của Tề Tiện, là một list các địa điểm du lịch: “Đây là những điểm du lịch thích hợp nhất dành cho các cặp đôi.”

Từ các địa điểm trong nước cho tới nước ngoài, rồi là các thánh địa để tỏ tình, cần cái gì cũng có.

Kèm theo là một meme hình Diệp Tuệ lạnh lùng vỗ tay kèm dòng chữ [Cố lên].

Diệp Tuệ: “…”

Chuyện Tề Tiện lưu gói meme của cô, cô chẳng thèm so đo với anh. Bình thường nhìn anh rất không đáng tin cậy, nhưng trong trường hợp này thì cô lại khá tin tưởng.

Trước kia cô và Thẩm Thuật không nói chuyện với nhau, lúc kết hôn cũng không đi hưởng tuần trăng mật, lần đi Đại Lý thì không tính.

Chọn ngày nào để tỏ tình bây giờ đây?

Diệp Tuệ mở di động ra xem lịch, vừa xem vừa suy nghĩ. Nhìn lịch cô mới nhớ ra là sắp đến sinh nhật 30 tuổi của Thẩm Thuật rồi.

Hay là tạo một bất ngờ ngay vào ngày sinh nhật của anh đi.

30 tuổi ư? không hiểu sao Diệp Tuệ lại thấy hơi quen quen, hình như cô đã quên mất chuyện gì đó rồi, nhưng nghĩ thế nào cũng không ra.

Về đến nhà, cô vẫn không nhớ được gì, vừa mở cửa thì thấy Thẩm Thuật đang ngồi trên salon, nên cô chẳng buồn bận tâm đến chuyện gì khác nữa.

Diệp Tuệ thay dép chạy đến trước mặt Thẩm Thuật, cô ngồi xổm xuống, ngửa mặt lên nhìn anh.

Thẩm Thuật cúi đầu, vừa vặn liếc trúng đôi môi của Diệp Tuệ, anh giật mình mấy giây, yết hầu chuyển động, ngay sau đó liền dời mắt đi, nhìn thẳng vào mắt cô.

Diệp Tuệ cười cong mắt, nói: “Thẩm Thuật, cuối tháng bọn mình đi du lịch đi.”

Thẩm Thuật nheo mắt, không chớp mắt nhìn cô. Mắt của cô trong veo, tựa như đang tỏa ra ánh mặt trời.

Lại đi du lịch sao?

Thẩm Thuật chợt nhớ lại nỗi tiếc nuối lần đi Đại Lý, hai người vẫn chưa chơi đủ thì đã phải vội vàng trở về. Lần du lịch tới này chắc sẽ khác với lần đó.

Thẩm Thuật đồng ý, hai người đi về phòng riêng của mình.

Đêm dần khuya, ngoài trời mưa rơi tí tách, Thẩm Thuật và Diệp Tuệ nằm trên giường, cả hai đều lăn qua lộn lại không ngủ được.

Mưa càng lúc càng nặng hạt, rơi mãi không ngừng, tiếng mưa rơi đập vào khung cửa sổ, tạo thành những tiếng vang giống như nhịp tim rối loạn của anh và cô lúc này.

Thẩm Thuật và Diệp Tuệ đều không hẹn mà cùng lên ý tưởng cho một màn tỏ tình lãng mạn.

Cả hai đều không biết rằng kế hoạch tỏ tình của bọn họ thế mà lại đụng nhau.

Bình luận

Truyện đang đọc