TÔI PHONG THẦN TRONG TRÒ CHƠI VÔ HẠN

Cả bọn bốn người Đường Nhị Đả đành phải quay lại Hồ Trò Chơi, ngồi thu lu với nhau độ chừng thêm vài giây nữa.

Lúc trở ra thì chỉ còn lại một mình Bạch Liễu bên ngoài.

Bạch Liễu thản nhiên gật đầu chào bọn họ, Đường Nhị Đả cố gắng giữ tầm mắt của mình thật bình tĩnh nhìn đôi môi đỏ ửng của Bạch Liễu, nắm chặt tay ho khan một tiếng sau đó quay đi chỗ khác: "... trước mắt cậu cứ nghỉ ngơi thật tốt, tạm thời không cần tham gia huấn luyện đâu."

Mục Tứ Thành khẽ nhếch miệng, vẻ mặt vô hồn, Mộc Kha cúi đầu không nói lời nào, tr3n tay cầm chặt một con dao ngắn đang rỉ máu, có vẻ là vừa mới giết chóc dữ dội lắm trong Hồ Trò Chơi.

Lưu Giai Nghi giơ tay vẫy chào Bạch Liễu, giọng điệu tự nhiên: "Anh bắt đầu nói chuyện yêu đương với Hắc Đào à?"

Mục Tứ Thành, Đường Nhị Đả và Mộc Kha đã thấu hiểu sự đời nhưng không muốn nói ra: "..."

Bạch Liễu dừng một chút, hắn ngẫm nghĩ một hồi rồi thừa nhận với thái độ khá tự nhiên, không chút do dự: "Cũng xem như là bọn anh vừa mới bắt đầu."

Lưu Giai Nghi ôm mặt dán sát lại gần, chậc chậc chậc vài tiếng, vẻ mặt hóng hớt chuyện vui thấy rõ: "Em nhớ lúc chơi Rừng rậm biên thùy, có ai đó lừa người ta kết hôn, sau đó vừa ra khỏi Hồ Trò Chơi đã khẳng định ——"

Lưu Giai Nghi thay đổi vẻ mặt chuyển sang thờ ơ, nụ cười khóe miệng ba phần lạnh lùng, ba phần châm chọc thêm bốn phần hờ hững: " —— đây chỉ là một trò chơi, anh không coi trọng.. "

Bạch Liễu: "..."

Mộc Kha đột nhiên ngẩng phắt lên nhìn Bạch Liễu, Mục Tứ Thành thì chấn động không ngừng run rẩy, cậu lắp bắp: "Kết hôn cái gì?!"

"Anh đã kết hôn với tên ngốc đó rồi còn mẹ nó bắt đầu nói chuyện yêu đương gì nữa chứ?!" Mục Tứ Thành tức giận vỗ thành hồ, "Con mẹ nó, có tình yêu nào mà kết hôn xong rồi mới bắt đầu yêu đương đâu?"

Lưu Giai Nghi nắm lấy thành Hồ Trò Chơi, xoay người phóng vèo ra ngoài, sau khi rơi xuống đất thì nhẹ giọng trả lời Mục Tứ Thành: "Cưới trước yêu sau, anh chưa nghe nói qua à?"

Mục Tứ Thành đúng thật là chưa bao giờ biết đến chuyện này: "..."

Quần què gì dzẫy!

Sao không giống trình tự yêu đương bình thường chút nào vậy!

Đường Nhị Đả nghe cả bọn lao nhao thì đau cả đầu đành phải miễn cưỡng cắt ngang âm thanh ríu rít của hai người kia: "Đây là chuyện cá nhân và tự do của Bạch Liễu, chúng ta tập trung giải quyết chuyện hiện tại trước đã."

"Sắp bắt đầu đấu khiêu chiến rồi."

Cả nhóm lúc này mới im lặng nhìn Bạch Liễu, Bạch Liễu gật đầu: "Chúng ta trở về phòng họp, trước tiên tìm hiểu tình hình đội ngũ tham gia khiêu chiến năm nay đã."

Phòng họp Đoàn Xiếc Thú Lang Thang.

Cả nhóm huấn luyện xong thì vọt đi tắm rửa, thay quần áo rồi ngồi vào phòng họp.

Vương Thuấn bước lên trước phòng họp, hắn mở giao diện hệ thống rồi bắt đầu giới thiệu luật chơi và các đội tham gia:

"Dựa theo quy tắc đấu khiêu chiến trước đó thì top 1 tiền mùa giải sẽ bốc thăm đấu với một trong 8 đội vòng loại trực tiếp, còn top 2 tiền mùa giải, tức là đội chúng ta, sẽ bốc thăm đấu với một trong 7 đội còn lại."

"Nhưng tình hình hai đội top 1, top 2 tiền mùa giải năm nay rất đặc biệt." Vương Thuấn vừa nói vừa xoa xoa thái dương, vẻ mặt rầu rĩ, "Bởi vì hội trưởng của đội top 1 đã gia nhập hiệp hội của chúng ta."

"Tôi đã nói qua với Viên Quang, cậu ta bảo là tạm thời bọn họ sẽ bỏ quyền không tham gia đấu khiêu chiến nữa, nhưng mà ——"

Vương Thuấn ngẩng đầu nhìn Bạch Liễu đang ngồi ở cuối bàn dài: "Hội trưởng, cậu bảo Viên Quang không cần bỏ quyền à?"

Bạch Liễu gật đầu: "Tôi có dự định khác dành cho anh ta."

"Chẳng lẽ cậu muốn Viên Quang thắng khiêu chiến tiến vào vòng trong đối đầu với chúng ta rồi bỏ quyền, tặng không chiến thắng cho chúng ta như lúc chúng ta làm ở tiền mùa giải à?" Vương Thuấn lắc đầu không đồng ý," Hội trưởng, không có khả năng đó đâu. "

"Tám đội năm nay đều rất mạnh, khả năng thắng khiêu chiến của Viên Quang rất thấp, mà cho dù Viên Quang có thể thắng đi chăng nữa thì với kiểu rút thăm đối kháng từ cao đến thấp của vòng loại trực tiếp cũng rất khó mà gặp chúng ta."

Vương Thuấn nhấp vào giao diện điều khiển: "Trong vòng loại trực tiếp, bốn công hội hàng đầu sẽ bốc thăm để quyết định họ sẽ đấu với đội nào ở vòng đầu tiên, và sau đó đội thắng ở vòng hai sẽ bốc thăm để quyết định đội đối thủ trận đấu tiếp theo."

"Trừ khi Viên Quang chiến thắng một đường vào chung kết, nếu không thì họ sẽ khó mà đối đầu với chúng ta một lần nữa."

Vương Thuấn cau mày: "Nhưng cậu cũng biết rồi đó hội trưởng, đội Viên Quang không ai có kim bài miễn tử cả, cho nên phương án này khó mà thực hiện được."

Mục Tứ Thành chống cằm th0 hắt một hơi, ánh mắt rõ ràng là đang phân tâm lén nhìn Bạch Liễu, thuận miệng hỏi một câu: "Cái kỹ năng kia của Viên Quang khủng như vậy, hay là để anh ta gia nhập chiến đội của chúng ta rồi thi đấu được không?"

"Không được." Vương Thuấn nhanh chóng trả lời, "Tất cả người chơi đã đăng ký giải đấu với tư cách là hiệp hội độc lập trong năm nay không được phép thi đấu với tư cách là đội viên hiệp hội khác."

Mục Tứ Thành cuối cùng cũng hoàn hồn, cậu cau mày: "Cho dù chúng ta đã thôn tính Nghĩa trang Laser cũng không được à?"

"Cũng không được." Vương Thuấn lắc đầu, "Cho dù sau khi sáp nhập không còn hiệp hội Nghĩa trang Laser thì nhóm Viên Quang vẫn là đội viên của chiến đội Nghĩa trang Laser, phải đợi đến sang năm bọn họ lấy thân phận là thành viên của Đoàn Xiếc Thú Lang Thang đăng ký giải đấu thì mới thay chúng ta thi đấu được, còn năm nay là hoàn toàn không thể."

Mục Tứ Thành bực bội vò đầu bứt tóc: "Đệt, vậy đánh nhau tưng bừng một hồi, Bạch Liễu bị thương nhập viện, kết quả là ngoại trừ hốt được cái tên hiệp hội ra chúng ta chẳng có méo gì nữa à."

"Không." Bạch Liễu chắp tay tr3n bàn, hắn nhướng mắt, "Chúng ta có cơ hội khả năng chịu lỗi."

Vương Thuấn ngẩn mình: "Cơ hội... khả năng chịu lỗi là sao?"

Bạch Liễu cụp mắt xuống: "Tôi cũng không chắc suy đoán của mình có đúng hay không, nhưng từ lúc chọn phương án này tôi hy vọng sẽ nhận được cơ hội khả năng chịu lỗi từ Nghĩa trang Laser."

Lưu Giai Nghi sững lại, cô bé quay đầu về phía Bạch Liễu, giọng điệu không chắc chắn lắm: "Sau khi Laser hợp nhất với chúng ta thì Nghĩa trang công cộng Laser sẽ trở thành một tổ chức trực thuộc của Đoàn Xiếc Thú Lang Thang, ngoại trừ việc chúng ta không thể sử dụng các đội viên trong chiến đội, còn lại tất cả các danh ngạch đều thuộc quyền của chúng ta."

"—— Tương đương với việc chúng ta đồng thời đứng top 1 và top 2 trong giải đấu, chúng ta có hai cơ hội để đấu khiêu chiến, anh đang nhắm vào cái này đúng không?"

Bạch Liễu mỉm cười: "Đúng vậy, hạn ngạch đấu khiêu chiến là thứ quý giá nhất của Nghĩa trang Laser."

Lưu Giai Nghi vẫn khó hiểu, lông mày nhíu lại: "Nhưng phải tốn rất nhiều tâm sức và công sức để có được cơ hội này, nói đi nói lại thì chúng ta mất nhiều hơn được."

"Không nói đến 20% số điểm, nếu thua trận thì độ nổi tiếng của tất cả mọi người trong chiến đội đều bị sụt giảm, vả lại anh vẫn đang bị thương, cơ hội này không đáng để anh trả giá nhiều như vậy."

"Tuy là các chiến đội ở vòng loại trực tiếp lần này rất mạnh nhưng theo những gì em đã tìm hiểu thì tỷ lệ thắng của chúng ta không hề thấp khi đối đầu với bốn đội cuối bảng xếp hạng, thậm chí nếu đối mặt với Kabbalah và Thiên Đường Cộng Tế Hội thì tỷ lệ thắng có thể lên tới khoảng 80%."

"Nếu để Đỗ Tam Anh bốc thăm thì 95% là chúng ta có thể hòa hai đội cuối bảng, rồi sau đó chỉ cần chiến thắng khiêu chiến là có thể bước vào vòng loại trực tiếp một cách suôn sẻ."

Lưu Giai Nghi ngước nhìn Bạch Liễu: "Em biết anh thích phương án dự phòng, nhưng nếu bình thường tỷ lệ thắng vượt quá 80% thì tuyệt đối anh sẽ không làm như vậy."

"Trừ khi x4c suất thắng cược dưới 1%."

"Tại sao lần này lại..." Lưu Giai Nghi bắt gặp ánh mắt bình tĩnh của Bạch Liễu, cô bé dường như nhận ra điều gì đó, sắc mặt đột nhiên thay đổi, "Anh cho rằng...?!"

Lưu Giai Nghi nhìn ánh mắt chăm chú của Bạch Liễu thì im bặt không nói tiếp, nhưng sắc mặt của cô bé khó coi hẳn.

Nếu Bạch Liễu làm như vậy, chỉ có nghĩa là ——

——khả năng thắng khiêu chiến của bọn họ không đến 1%.

Ánh mắt Bạch Liễu rơi tr3n mặt bàn nhẵn bóng phản chiếu ảnh ngược của hắn, sau đó chậm rãi nâng mắt nhìn mọi người:

"Lần này, hy vọng là tôi đã đoán sai."

Sau cuộc họp, Bạch Liễu giữ Vương Thuấn lại.

Hắn nhìn Bạch Liễu đang ngồi ở cuối bàn, vừa hoang mang vừa thấp thỏm: "... Hội trưởng, tôi thực sự không hiểu tại sao hiệp hội của chúng ta lại cần đến 2 cơ hội đấu khiêu chiến."

"Vả lại tôi cũng đồng ý với phân tích của phù thủy nhỏ, nếu x4c suất thắng lớn hơn 1% thì cậu rất ít chuẩn bị phương án dự phòng, sao lần này lại...."

Bạch Liễu giao hai tay để tr3n đầu gối, trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi hỏi: "Dựa theo số liệu của các công hội lớn năm nay, anh cho rằng bây giờ nếu Đoàn Xiếc Thú Lang Thang  ——"

"—— vs Danh Sách Sát Thủ thì x4c suất thắng là bao nhiêu?"

Đồng tử Vương Thuấn co rút lại, không nói nên lời, mãi lâu sau mới khàn giọng trả lời: "——x4c suất thắng không vượt quá 0.5%."

"Vậy à?" Bạch Liễu tựa một tay vào lưng ghế, lười biếng nghiêng đầu sang một bên, hai mắt khép hờ, nhưng giọng điệu rất bình tĩnh, "Nếu là như vậy thì cứ tối đa hóa lợi nhuận đi."

Vương Thuấn choáng váng cả người, mãi một lúc mới nhảy dựng lên hoảng sợ hỏi: "Hội trưởng, người rút thăm của chúng ta là Đỗ Tam Anh, bất kể như thế nào, chúng ta cũng không thể xui xẻo đến mức rút trúng Danh Sách Sát Thủ được!"

"Nhưng nếu yêu cầu đội trưởng trực tiếp bốc thăm thì khác." Ánh mắt Bạch Liễu lấp lánh, thản nhiên liếc nhìn Vương Thuấn qua khóe mắt, nhưng lại hỏi một câu không liên quan, "Có quy tắc đấu khiêu chiến chính thức chưa?"

Vương Thuấn trầm mặc.

Hắn sững sờ một hồi sau đó nổi da gà đầy người, lảo đảo lùi lại phía sau ngồi phịch xuống ghế, tự lẩm bẩm không tin, "... Không, không thể nào..."

Vương Thuấn ngồi một mình trong phòng họp như bị sét đánh, ngược lại Bạch Liễu vẫn bình tĩnh đẩy cửa bước ra ngoài.

Lưu Giai Nghi đang dựa vào cửa ở ngoài, thấy Bạch Liễu đi ra, cô bé không ngẩng đầu nhìn hắn mà cúi đầu, dí dí mũi chân: "... Chúng ta đấu với Danh Sách Sát Thủ sao?"

"Chỉ là suy đoán của anh." Bạch Liễu nói.

Lưu Giai Nghi bĩu môi: "... Anh có hỏi Hắc Đào tình hình của Nghịch Thần như thế nào rồi không?"

"Anh ấy không sao." Bạch Liễu nhẹ giọng đáp, "Anh ấy là lá bài quan trọng mà Bạch Lục dùng để hạn chế anh, không dễ xảy ra chuyện đâu."

"Theo 【 tương lai 】mà Bạch Lục đã cho anh thấy ——"

Bạch Liễu lạnh lùng nói: "—— Ông ta hy vọng anh sẽ đích thân gi3t ch3t Nghịch Thần tr3n sân đấu."

Lưu Giai Nghi sững sờ quên cả th0.

Ngày hôm sau.

Vương Thuấn hoảng hốt bước vào phòng họp, ánh mắt lạc thần nhìn các đội viên đã chờ sẵn trong phòng họp, khàn giọng mở miệng:

"Chính thức thông báo các quy tắc đấu khiêu chiến rồi, không có thay đổi gì lớn."

"... Nhưng yêu cầu hội trưởng chiến đội tiền mùa giải phải đích thân bốc thăm chọn đội đấu vòng loại trực tiếp."

"Người bốc thăm của đội chúng là Bạch hội trưởng."

Ánh mắt mọi người như đông cứng lại, đồng loạt hướng về phía Bạch Liễu đang ngồi ở cuối cùng.

Bạch Liễu nhướng mi mắt, một tay chống cằm lãnh đạm ừ một tiếng.

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc