TRỌNG SINH CHI LÃNG TỬ QUAY ĐẦU

Laurent tận mắt nhìn thấy Hạ Mạt thu lại cái chai vào trong nhẫn không gian, nụ cười trên mặt mặc dù không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng ánh mắt lại bán rẻ gã.

Hạ Mạt trong lúc vô tình chú ý tới thần sắc của gã, ở trong lòng yên lặng chửi bậy: Mặc dù Laurent hành động tốt thế nhưng cũng không phải không nhìn ra chút mánh khóe nào, đời trước con mắt của cậu là bị mù rồi mới có thê toàn tâm toàn ý nhào vào trên người Laurent!

Nam nhân rời đi, Hạ Mạt ngồi ở trên ghế nhỏ ngẩn người.

Ngọc Chương đi tới, quan tâm hỏi: “Hắn nói gì đó?”

“Hắn cho con một lọ thuốc, muốn mượn tay của con hại Randall điện hạ.”

“Tại sao hắn lại phải làm như vậy?” Ngọc Chương nhíu mày, trên thực tế hắn không nói ra miệng mà nói là: Tại sao hắn lại sử dụng phương pháp vụng về như vậy? Không đến mức không có đầu óc như thế đi.

“Ha ha, mạch não của người vô cùng kì lạ. Có đôi khi chuyện mà ngươi cảm thấy cơ bản không thể xảy ra lại hết lần này tới lần khác phát sinh.”

“Bây giờ con định làm gì?”

Hạ Mạt vuốt vuốt bình nhỏ, cười quỷ dị cười, “Dù sao cũng phải nói chuyện này với Randall điện hạ trước tiên, còn chuyện kế tiếp làm như thế nào thì còn phải xem ý tứ của điện hạ.”

—— ——

Laurent ngồi trên phi thuyền, quang não truyền đến đề nghị trò chuyện, gã ấn xuống nút kết nối, bên trong hình chiếu xuất hiện mặt của Tống Tu

“Đại nhân, hắn đã tiếp nhận sao?”

“Đã tiếp nhận.”

“Ngài cuối cùng định dùng biện pháp thứ nhất hay biện pháp thứ hai?”

“Đương nhiên là loại thứ nhất. Lần đầu cho hắn thuốc, hắn tất nhiên sẽ đề phòng, nói không chừng hiện tại đang tìm người phân tích thành phần của loại thuốc này, nếu như dùng độc dược, mưu kế của chúng ta ngay lập tức sẽ bị nhìn thấu. Thả dây dài câu cá lớn, chỉ có sử dụng thuốc kích thích Alpha trước tiên làm mất đi sự nghi kỵ của hắn thì về sau lại một lần nữa cho hắn thuốc hắn mới không hoài nghi, mặc dù chúng ta treo đầu dê bán thịt chó, hắn cũng sẽ không phát giác. Đến lúc đó, a…”

“Đại nhân anh minh.”

Tâm tình của Laurent hình như rất tốt, gã có quy luật gõ gõ ngón tay, nói: “Hai ngày này phái thêm người theo dõi hắn, nếu có tình huống lập tức báo cáo với ta.”

“Vâng.”

—— ——

Xế chiều hôm đó, Hạ Mạt nói vụ này cho Randall.

Randall trầm mặc hồi lâu mới nói: “Thành phần của thuốc này em có thể khẳng định sao?”

“Chuyện này…” Nhận thức của Hạ Mạt đối với loại thuốc này hoàn toàn dừng lại ở đời trước, nếu như hiện tại cậu biểu hiện chắc chắn thì có lẽ hơi không hơp với lý thường —— bởi vì cậu bình thường cũng không có cơ hội tiếp xúc với loại đồ vật như thê này. Vì vậy cậu nói: “Chỉ là phỏng đoán mà thôi. Mặc dù Laurent nói đây là thuốc kích thích Alpha, nhưng em cảm thấy, lời nói của gã không thể tin tưởng. Để cho an toàn, hay là chúng ta bí mật tìm người xem xét thành phần của thuốc này đi.”

“Xem xét có thể tìm Lance.”

“Em cũng cảm thấy Lance điện hạ tương đối phù hợp.”

“Thế nhưng trước đó em còn cần phải làm một chuyện.”

“Cái gì?”

“Ngoại trừ Lance, em còn cần tìm những người khác xem xét thành phần của loại thuốc này.”

“Tại sao?”

“Căn cứ vào hiểu biết của ta với Laurent, gã nhất định sẽ phái người giám thị nhất cử nhất động của em, ta có thể lớn mật cho rằng, gã đã sớm biết em sẽ không tin tưởng lời nói của gã.”

Hạ Mạt vỗ đầu một cái, “Nếu như vậy thì thuốc này không phải là giả rồi?”

Randall gật đầu, “Nhưng mặc dù biết rõ thuốc này là thật sự thì em vẫn phải làm.”

“Ah?” Hạ Mạt sắp bị lời của hắn quấn choáng luôn.

“Nếu gã biết rõ em sẽ không tin tưởng, thì chúng ta phải biểu hiện thái độ hoài nghi ra bên ngoài, làm cho gã cảm thấy dự đoán là chính xác, để giảm xuống lòng cảnh giác của gã. Chờ gã chân chính thả lỏng, chúng ta có lẽ có thể tìm được một chút sơ hở từ đó.”

“Em hiểu, vậy em đi ngay bây giờ đây

“Uh, đi đường cẩn thận.”

“Rõ.”

Sau khi ngắt video, Hạ Mạt lập tức đi ra ngoài. Bởi vì cậu tạm thời không có phi thuyền mini, cho nên chỉ có thể ngồi phi thuyền chở khách đi vào Hoàng đô.

Sau khi đến nơi, cậu dựa vào địa chỉ trên quang não mà tìm được một bệnh viện loại nhỏ, phân tích sư thu thập mẫu tiến hành kiểm tra đo lường, sau mười lăm phút cho ra kết luận, đây đúng là thuốc kích thích Alpha.

Hạ Mạt cầm giấy xét nghiệm rời khỏi, ngay khi cậu rời khỏi chưa được năm phút, hai gã Beta mặc y phục hàng ngày chen vào trong phòng làm việc của phân tích sư…

Hạ Mạt về đến trong nhà, trò chuyện cùng Randall.

“Đã có kết quả kiểm tra, đúng là thuốc kích thích Alpha.”

“Ừm.”

“Lúc đi ra em có kiểm tra động tĩnh ở phía sau nhưng không phát hiện được người theo dõi.”

“Bọn họ là cao thủ truy tung được huấn luyện nghiêm chỉnh, làm sao sẽ bị em phát hiện đơn giản như thế?” Randall nhẹ nhàng mà động khóe miệng, “Chuẩn bị một chút, ta tới đón em đến hoàng cung ở một đêm.”

“Ah?!” Hạ Mạt trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, đại não lập tức bắt đầu không hạn cuối YY.

Randall nhìn người hai mắt sáng lên trong hình chiếu, trong mắt ý cười càng ngày càng đậm, lại khó được trêu chọc nói: “Vì để cho gã nghĩ em sắc mê tâm khiếu, tự nhiên phải chế tạo một ít biểu hiện giả dối.”

“Ah ~~” Hạ Mạt lập tức như quả cầu da xì hơi, thanh âm hữu khí vô lực kéo thật dài.

Randall trông thấy cậu thất vọng nặng nề như thế, cánh tay rũ xuống rung nhè nhẹ, do dự trong chốc lát, hắn thấp giọng nói bổ sung: “Vì lấy giả loạn thật, hẳn là cần ngủ một phòng.”

Hạ Mạt ngẩng đầu, “Ngủ một phòng?!”

“Ừm.”

“Lúc nào tới đón em?!”

Trong thanh âm lạnh lùng không tự chủ mang theo cưng chiều, “Hiện tại đi.”

“Tốt!”

Sau khi ngắt video, Hạ Mạt không khống chế nổi kích động trong nội tâm, cả người tựa như một con ong mật nhỏ mà đổi tới đổi lui trong phòng, khuôn mặt kích động không thể che giấu được

Mặc dù vì giả bộ, nhưng mà có thể có cơ hội ở chung một phòng với Randall vẫn làm cho cậu rất sung sướng ah! Cho nên ngay cả khuôn mặt của Laurent cũng không trở nên chán ghét như trước nữa!

Ở phòng khách căn hộ đối diện, trong một căn phòng mới được mua gần đây, một tên Beta đang tập trung nhìn qua một thấu kính viễn thị có tầm nhìn xa, quan sát Hạ Mạt đang đi tới đi lui.

“Ahhh, cậu nói tên nửa tàn phế này đến cùng đang làm gì thế? Làm sao bỗng nhiên hưng phấn như vậy?” Hắn không hiểu hỏi đồng bạn.

Đồng bạn đặt tấm kính viễn thị ở trước mặt nhìn nhìn, “Hắn vừa mới nói chuyện video với điện hạ đúng không?”

“Ừm.”

“Vậy thì còn có thể có cái gì? Hơn phân nửa là bởi vì tối nay muốn trở thành người của đại điện hạ nên hưng phấn a.” Người kia cười đến vô cùng hèn mọn bỉ ổi.

“Xem ra phương pháp của ngài Laurent rất hữu dụng.”

“Nói nhảm, Laurent các hạ là ai? Con độc nhất của Nội các đại nhân, có thể không lợi hại sao!”

—— ——

Sau khi hưng phấn thấp thỏm suốt mười phút

Hạ Mạt thu được nhận được tin tức của Randall, lập tức lao xuống lầu, vừa ra cửa thang máy, quả nhiên đã nhìn thấy phi thuyền có dấu hiệu của hoàng gia, cậu “Đăng đăng đăng” chạy lên phi thuyền.

Cùng lúc đó, người phụ trách giám thị ấn xuống nút chụp ảnh, chụp mấy tấm ảnh chụp rồi luống cuống tay chân thu thập công cụ, “Đuổi theo đuổi theo, nhất định phải xác nhận mục đích của bọn họ!”

Hạ Mạt tiến vào chủ khoang thuyền.

Randall đang ngồi trên ghế tựa đọc sách điện tử, trông thấy cậu đến liền tạm thời đóng quang não lại, đứng dậy nói: “Hôm nay có thể phải uất ức em rồi.”

“Không uất ức không uất ức.” Hạ Mạt không nháy mắt nhìn chằm chằm Randall.

Trông thấy vẻ mặt đáng yêu của Hạ Mạt, Randall có phần bất đắc dĩ, đối với Alpha mà nói không thể thỏa mãn nhu cầu của bên kia là sỉ nhục rất lớn. Nếu như tình huống cho phép, hắn cũng vô cùng khát vọng lập tức chiếm hữu Hạ Mạt, thế nhưng Nội các đảng từng bước ép sát, hắn lại không thể không dằn xuống ý nghĩ này, dù sao một khi hắn và Hạ Mạt công bố quan hệ, tùy theo mà đến chính là một loạt vấn đề, ví dụ như thân phận của Hạ Mạt, an nguy của Hạ Mạt…

Tốc độ phi thuyền của Randall rất nhanh, sau khi tiến vào hoàng cung thì chiếc phi thuyền luôn luôn theo đuôi liền không có cách nào đến gần.

Beta nam kết nối với quang não của Tống Tu

“Ngài, chúng tôi tận mắt nhìn thấy Hạ Mạt lên phi thuyền của đại điện hạ, hiện tại hai người đã tiến vào Hoàng cung.”

“Ảnh chụp đâu?”

“Đều chụp theo yêu cầu của ngài.”

“Tốt, các anh ở bên ngoài tiếp tục giám thị, một khi phát hiện Hạ Mạt rời khỏi, thì lập tức báo cáo.”

“Vâng!”

Hạ Mạt đi theo sau lưng Randall đi vào Thiên điện bên trái, đây là lần thứ ba cậu tiến vào tẩm điện của Randall, tâm tình vẫn kích động khẩn trương như hai lần trước

Randall nói: “Dựa theo quy luật khi Alpha cùng Omega xảy ra quan hệ, em phải đến ngày kia mới có thể rời khỏi.”

Hạ Mạt lập tức đỏ bừng cả khuôn mặt, cậu đã sớm biết đến thể năng cường hãn của Alpha, thế nhưng cậu tuyệt đối không sợ hãi, bởi vì đời trước Randall đối với cậu vô cùng ôn nhu!

“Đã nói với Ngọc thúc thúc chưa?”

“Ưm. Ba biểu thị rất ủng hộ.” Hạ Mạt gật đầu.

“Đợi ở chỗ này có thể sẽ có chút nhàm chán, sau bữa cơm chiều dẫn em đi xem sưu tầm của ta.”

“Tốt!” Có thể tiến thêm một bước để hiểu rõ Randall là một thứ mà cậu vô cùng cần bây giờ! Huống hồ cái kia, bọn họ cũng không thể xem sưu tầm xem cả đêm đi! Dù sao cũng phải ngủ nghỉ ngơi! Cậu sẽ chờ khi đó!

Ước chừng đến sáu giờ tối, bữa tối lên bàn.

Bởi vì đêm nay chỉ có Randall cùng Hạ Mạt hai người, cho nên bọn họ dùng bàn tròn, vốn hai người họ ngồi đối diện với nhau, nhưng mà Hạ Mạt lại mặt dạn mày dày chuyển ghế đến bên cạnh Randall, bả vai của hai người chỉ cách nhau một quả đấm.

Randall ngẩng đầu nhìn cậu.

Hạ Mạt cây ngay không sợ chết đứng nói: “Không phải muốn làm bộ sao? Dù sao cũng phải diễn chân thật một chút đi.”

Hết chương 153.

Bình luận

Truyện đang đọc