TRỌNG SINH CHI LÃNG TỬ QUAY ĐẦU

Mí mắt Hạ Mạt run lên, dã ngoại sinh tồn?! Đời trước rõ ràng không phải như thế?! Đời này làm sao lại biến đổi?!

Lance đợi vài giây cũng không thấy Hạ Mạt trả lời, vì vậy đưa tay ra lay lay trước mặt cậu, kỳ quái, người này mới vừa rồi còn thật tốt, tại sao lại bỗng nhiên không phản ứng?

Bĩu môi, Lance ho khan hai tiếng.

Hạ Mạt không có phản ứng.

Lance tăng thêm ho khan.

Hạ Mạt vẫn không có phản ứng như trước.

Trong nội tâm Lance có một luồng khí bốc lên, từ trước đến nay đã bao giờ y bị bỏ qua như vậy? Ngay cả phụ hoàng cùng phụ hậu đều nâng y như hòn ngọc quý trên tay. Miệng vểnh lên lại vểnh lên, bỗng nhiên làm một hình loa bên bai Hạ Mạt, lấy hơi hô to: “Này!”

Hạ Mạt bị dọa đến toàn thân run lên, rốt cục hoàn hồn, nhưng lại lăng lăng nhìn qua Lance, nhìn cái hình dạng mơ hồ kia rõ ràng vẫn còn chưa tập trung lại. Lance ra vẻ oan ức liếc cậu một cái, lập lại: “Tôi hỏi cậu tinh thần lực của cậu là bao nhiêu?”

“Tinh thần lực?”

“Đúng vậy a.” Lance coi như là chuyện đương nhiên chờ đợi trả lời, lại không nghĩ tới Hạ Mạt lại ngây dại, y càng xem càng cảm thấy là lạ, liên tưởng đến cái tên này ngay cả đi đến sân huấn luyện còn phải chạy bộ, không khỏi hỏi: “Không phải cậu…đã lớn như vậy mà vẫn chưa trắc nghiệm tinh thần lực chứ?”

“Ah?”

Ánh mắt của Hạ Mạt trong lúc nhất thời sáng lên, hai đời cộng lại, cậu cũng chỉ làm qua một lần kiểm tra tinh thần lực như vậy. Mặc dù trị số tinh thần lực siêu cao của cậu khi được công bố đã làm cho mọi người phải chú ý thế nhưng cuối cùng cậu cũng không đặt mục tiêu vào việc này, mà là nhờ vào cái này mà trăm phương ngàn kế lấy được sự cưng chiều của Laurent, cuối cùng vô căn cứ vượt qua bốn năm quý báu, cũng liên lụy ba ba cùng Randall.

Nếu như đúng như cậu phỏng đoán, tuy nói hai đời đại khái có cùng một phương hướng phát triển, nhưng ở một chút phương diện chi tiết sẽ khác nhau, giống như là huấn luyện tân sinh vậy. Cho nên, cậu cũng không dám khẳng định giá trị tinh thần lực của mình là bao nhiêu.

Lance thấy Hạ Mạt vẫn luôn cúi đầu không lên tiếng liền tự động tự động đưa cậu não bổ thành đồ nhà quê sống ở thâm sơn cùng cốc chưa từng va chạm xã hội, vì vậy thở dài, có chút thương hại nói: “Không nghĩ tới dưới sự thống trị của phụ vương, trên Lạp Hỗ tinh cầu lại có một nơi lạc hậu như vậy, cũng thật sự là làm khó cậu rồi, ngay cả tinh thần lực cũng không biết”

Hạ Mạt không phản bác những lời nói này.

Phản ứng như vậy dưới cái nhìn của Lance thì chính là chấp nhận. Vì vậy y lại lắc đầu thở dài, “Cái gọi là Thần lực, tức là lực lượng tinh thần ẩn chứa trong thân thể mỗi người, công hiệu của nó sẽ thay đổi tùy theo nhu cầu của mỗi người. Ví dụ như khoa của tôi, tôi học y học chiến trường, khi chữa bệnh cho người khác trên chiến trường sẽ dùng đến tinh thần lực, loại tinh thần lực này có tác dụng chủ yếu là chữa trị; mà những chiến sĩ kia, bọn họ cần dùng tinh Thần lực khống chế cơ giáp, tinh thần lực khi đó sẽ có tác dụng chủ yếu là công kích.”

Nói xong, y ngập ngừng, “Nếu không… Cậu theo tôi đi đến chỗ kiểm tra tinh thần lực của trường học, thế nhưng bây giờ đã muộn như vậy… Ngày mai lại còn có huấn luyện quân sự…”

“Ah?! Không có gì đáng ngại không có gì đáng ngại. Dù sao cũng không gấp một hai ngày như vậy. Tôi nghe nói sau khi huấn luyện quân sự trường học sẽ an bài kiểm tra thống nhất trong toàn bộ trường học, đến lúc đó kiểm tra cũng không muộn.” Hạ Mạt lặng lẽ lau mồ hôi lạnh.

“Nói thì nói thế, chẳng lẽ cậu cũng không hiếu kỳ?” Vừa dứt lời, cửa khoang đột nhiên từ động mở ra. Lance nhìn ra bên ngoài, bất đắc dĩ buông tay, “Thời gian trôi qua thực vui vẻ, tôi còn chưa nói hết thế mà đã đến rồi.”

Hết chương 46.

Bình luận

Truyện đang đọc