TRỌNG SINH ĐỂ YÊU ANH


Mục Hy thay xong quần áo liền ra bên ngoài hội họp với mọi người bắt đầu chờ vào vai diễn.
Dạ Nguyệt là một bộ phim cổ trang kể về một vị Cửu công chúa được sủng ái nhất Thiên Giới lại đem lòng yêu Ma Tôn của Ma tộc.
Một chuyện tình yêu ngọt ngào đau khổ đan xen, cân đo đong đếm giữa tình yêu và quyền lực.

Quy tụ dàn diễn viên đang có xu hướng bạo trong giới cùng với nguồn đầu tư hùng hậu của hai nhà Triệu - Giang.
Rất hứa hẹn sẽ là một bộ phim hot của năm, mà Mục Hy chính là vai nữ chính của bộ phim này.
Hôm nay cảnh của cô là diễn cùng Liễu Tư Tình trong vai nữ hai là hộ pháp thân cận của Ma Tôn, cảnh này kể về lúc Cửu công chúa chạm mặt Tả hộ pháp.
Bị cô ta dùng lời lẽ khiêu khích, nàng từ nhỏ đã được sủng ái mà lớn làm sao có thể chịu được liền đánh một trận với cô ta.

Kết quả nàng thua cuộc, nước mắt lưng tròng chạy về tẩm điện khóc lóc đến thương tâm.
Mục Hy đã nghiên cứu rất kỹ kịch bản, lời thoại cũng sớm thuộc nằm lòng.


Nên khi đạo diễn hô action cô liền nhập vai.
Cửu Nguyệt một thân váy trắng sớm đã lấm bẩn nàng lại như không để tâm, chỉ nằm dài lên bàn đá bạch ngọc nước mắt chảy dài trên má.
Nàng mím mím cánh môi hồng nhuận, đưa tay nhẹ lau đi nước mắt trên mặt nhưng cứ một lần nàng chớp mắt liền sẽ có một giọt nước mắt rơi xuống.
Nàng bắt đầu bướng bỉnh đưa tay lau rồi lại lau, sau cùng lại bật khóc như đứa trẻ bị bỏ rơi.
"Lạc Dạ, ngài nói sẽ đến tìm ta mà.

Ngài hứa sẽ đưa ta đi hái hoa bỉ ngạn mà..."
Nàng khóc đến nấc nghẹn, tình đầu chớm nở của thiếu nữ bị đả kích đến tổn thương.

Cửu công chúa hồn nhiên ngày nào đã trải qua được vị đắng chát của tình ái.
"Cắt! Tốt lắm, hôm diễn xuất có tiến bộ rồi đó."
Mục Hy còn chưa thoát vai nước mắt vẫn còn đang rơi nghe thế thì liền cười tươi rói nhìn đạo diễn.
"Cảm ơn đạo diễn Trần."
Đạo diễn là một ông chú gần 40 tính tình lãnh đạm, thường ngày Mục Hy ỷ thế làm kiêu ngay cả ông là đạo diễn mà cô cũng không nể mặt chút nào.
Hiện tại đối mặt với đôi mắt sáng ngời của cô gái ông nhất thời như nhìn thấy Cửu công chúa hồn nhiên xinh đẹp chứ không phải Mục Hy, ông ho khan hai tiếng đáp:
"Không có gì."
Mục Hy cảm thấy rất mĩ mãn, tính từ đời trước cô cũng rất rất lâu rồi không có diễn xuất vậy mà hôm nay lần đầu diễn lại đã được người ta khen, cô vui đến muốn bay lên mất.
Liễu Tư Tình đứng cách họ không xa dùng ánh mắt tràn đầy ghen ghét nhìn Mục Hy, vì sao hai người cùng diễn mà chỉ có con ngu kia được khen? Đạo diễn đúng là mắt mù rồi.
Mục Hy được khen tâm tình cũng hăng hái không ít hoàn thành tốt công việc cơ hồ là quay một lần là qua, kế đó tuy cô chỉ có vai diễn phải chờ đến tối nhưng cô không rời đi mà bắt một cái ghế dựa ngồi đó quan sát mọi người diễn học hỏi kinh nghiệm.
Không biết qua bao lâu bên cạnh xuất hiện thêm một cái ghế nằm lúc nào không hay, Mục Hy xoay đầu nhìn chỉ thấy người kia đang nhàn hạ nhắm mắt dưỡng thần trên mặt còn đắp một chiếc mặt nạ dưỡng da.
Mục Hy hơi nheo mắt nhìn kĩ ngũ quan của người nọ, trong lòng không khỏi kinh hỷ một phen.

Cô biết người này, anh là nam chính của Dạ Nguyệt và sau này trên màn ảnh rộng cũng sẽ có rất rất nhiều vai do anh đóng vai nam chính.

Lạc Thần, ảnh đế trong tương lai!
Bị Mục Hy nhìn chằm chằm như muốn khoét một cái lỗ trên người mình, Lạc Thần có muốn nhàn nhã nghỉ ngơi cũng khó.
Anh hé mắt liếc nhìn cô gái bên cạnh mình, mắt ngọc mày ngài xinh đẹp đến loá mắt này thì ngoại trừ bạn diễn kiêu căng của anh ra thì còn ai khác chứ.
"Muốn đắp mặt nạ à?"
Lạc Thần tuy điển trai nhưng tính tình cực kỳ xấu, anh chàng này yêu nhất là gương mặt của mình cứ nhìn mấy cái thùng mỹ phẩm dưỡng da do fan tặng anh ta là đủ hiểu.
Cho nên câu đầu tiên anh mở miệng ra không phải là "Cô có chuyện gì sao?" hay "Cô nhìn tôi làm gì?" mà là "Muốn đắp mặt nạ à?".
Khoé môi Mục Hy giật giật mấy cái, anh trai à tôi thèm thuồng cái danh ảnh đế trong tương lai của anh, chứ không có muốn giành mặt nạ dưỡng da với anh được chứ?
Tuy nghĩ thế nhưng Mục Hy lấy lại bình tĩnh rất nhanh, vội cười đáng yêu một cái.
"Anh sài mặt nạ gì thế? Trong da anh tốt ghê."
Tuy mục đích của cô không phải là cái mặt nạ nhưng cứ lấy nó làm cầu bắt chuyện cũng tốt.
Nào ngờ, chỉ nghe Lạc Thần hừ một tiếng vẻ mặt như đang nói "Tôi biết tôi đẹp, khỏi khen." rồi miễn cưỡng mốc trong túi ra một miếng mặt nạ khác chưa sài ném qua cho cô.
"Tặng đấy."
Xem như nể mặt một câu khen ngợi của cô.

Mục Hu nhận lấy cũng không khách khí xé mở ra đắp lên mặt, cảm giác thoải mái nhất thời lan tỏa khắp cơ thể cô cũng bắt chước Lạc Thần ngã lưng ra ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Thế là khi đạo diễn Trần chạy đi tìm nam nữ chính để thảo luận kịch bản chỉ thấy hai cái bản mặt trắng bách đang nhàn nhã nhắm mắt ngủ.
Đạo diễn Trần: "O_o"
Cảnh quay đêm đó của Mục Hy và Lạc Thần trôi qua rất thuận lợi là nhờ miếng mặt nạ dưỡng da.
Cô trở về phòng liền nhận được video đã được chỉnh lý từ tiểu Đào đưa.
Mục Hy trực tiếp lên trang cá nhân trên Facebook gần bốn trăm nghìn người theo dõi của mình đăng lên với dòng captions "Một chút luyện tập trong ngày."
Video đã được chỉnh lý không hề có cảnh cô diễn xuất cô đâu có ngu mà để lộ nội dung phim, mà chỉ cắt đúng đoạn Liễu Tư Tình bước vào cho đến hết.
Mục Hy đợi khoảng ba phút giả bộ như đăng nhầm mà xoá bài ngay.

Nhưng lượt chia sẻ đã hơn mười nghìn, cô làm như thế càng khiến người hâm mộ chia sẻ mạnh tay hơn.
Một đêm đó toàn bộ mạng xã hội như bùng nổ, còn Mục Hy thì rất thoải mái lấy mặt nạ vừa kêu tiểu Đào mua đắp lên mặt ngủ một giấc thật ngon..


Bình luận

Truyện đang đọc