VĂN KHƯƠNG CÔNG CHÚA - YUYING

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

" Tam Ca, thật lớn,thật cứng, thật sâu a."

Nhục thể ướt át vang vọng thanh âm nhóp nhép khi Bạch cầu ra và, làm Văn Khương như ngựa thoát dây cương điên cuồng chạy băng băng, tình mê ý loạn mà yêu cầu tiểu Bạch càng thêm xâm chiếm nhục thể nàng.

"Ta yêu muội "

Hắn hôn tới lên mi mắt hoàng muội, cao triều lưu lại nước mắt, hạ thân lại càng phát cuồng mà thô bạo hướng lên, hắn hung hăng mà quán triệt hoa kính mê người, cực đại thô to dũng mãnh lực đạo cơ hồ muốn đem Văn Khương xuyên thủng.

"Muội cũng vậy."

Hơi thở Văn Khương mong manh đáp lại nụ hôn của Tam ca, hạ thân lại một lần nữa co giật.

"Tiểu yêu tinh, sớm muộn gì huynh cũng bị muội hút khô."

Tiểu Bạch liếm bên môi hiện ra ý cười, đem hai chân Văn Khương gấp đến dưới hai tay đè xuống.

"Nhìn vi huynh như thế nào đem nơi kia của muội xuyên thủng"

"A... Ca, đau quá..."

Cặp mông tròn trịa của Văn Khương bị nâng lên, chỉ cần liếc mắt liền thấy căn dục vọng đỏ tím của Bạch công tử

từ trên xuống dưới cắm vào hoa tâm nàng, mang theo dục vọng nguyên thủy nhất mà xâm chiếm. Tiểu Bạch hận không thể đem khe huyệt mê hồn kia đảo lộng đến vỡ nát. hắn bị một vòng một vòng nếp năn mị thịt hun hăng quấn lấy, hút đến hắn cực kì tê dại.

"Tiểu nha đầu, mấy ngày không gặp, càng ngày càng chặt."

Hắn đẩy ra 2 mép hoa môi bị mình sáp đến sưng đỏ, huyệt thịt phấn nộn bị cự vật chống mở tới cực hạn, đỏ tươi đỏ tươi mị thịt sít sao quấn bám vào phân thân hắn.

"Ahh, ca, người ta còn muốn, a "

"Tiểu muội, vi huynh đều cho muội!" Trán tê rần, tiểu Bạch chỉ cảm giác mị huyệt kia như tơ.lụa, ấm áp co rút lại

làm hắn không cách nào nhẫn nại, sau một tiếng gầm nhẹ, hắn căng cứng thắt lưng gia tăng tốc độ đem tinh dịch rót vào nơi sâu nhất trong hoa huy*t..



Gió lạnh nhè nhẹ thổi qua bả vai trần trụi của Văn Khương, xa xa hình ánh ngọn đuốc cùng tiếng vó ngựa làm nàng trắng đêm khó ngủ. Nàng quayy đầu nhìn người trong lòng, sau đó dậy đi xem Tang Du.

"Hắn thế nào?"

Văn Khương thấy đại phu thường đi theo Bạch công tử liền hỏi.



"Khởi bẩm công chúa, tình huống chỉ sợ không lạc quan, độc dược này rất cổ quái, thần hiện tại chỉ có thể tạm thời áp chế độc tính, chạng vạng ngày mai nếu như còn chưa nghĩ ra biện pháp e là tính mạng khí giữ.."

Văn Khương cúi đầu suy tư một hồi, "Tam ca thân thể có một ít khó chịu, mong mấy vị đại phu có thể kê 1 đơn thuốc cho huynh ấy. Về phần Tang Du, phái hai người hộ tống hắn cùng ta cùng nhau trở về."

"Công chúa..." Mấy vị đại phu lập tức nhao nhao quỳ xuống.

"Các ngươi chăm sóc tốt cho công tử, chuyện xuất giá lần này liên quan mối liên minh 2 Tề - Lỗ. Ta không thể làm khác được.

Nàng nhẹ nhàng nở nụ cười, trong mắt có tia ảm đạm, chấp nhận.

Bầu trời thấm hơi hơi khí lạnh, đêm mưa rửa hết hết bụi bẩn, cây cỏ hoa lá được tưới tiêu trở nên tươi tốt, khoe sắc tỏa hương hòa vào làn gió lượn lờ trong không khí...

. Bình minh, một tầng sương mù dày đặc, bao trùm lấy toàn bộ địa phận Lang Gia, dần dần mà hóa thành một mảnh sa mỏng, Văn Khương cỡi ngựa, mang theo hai người người hầu cùng Tang Du, cùng nhau quay trở về nơi công tử Huy dựng trại.

Hắn an vị tại đó không kinh không giận, dường như sớm liền đoán chắc nàng sẽ trở về...

"Ta còn tưởng công chúa vui quá nên quên đường về." - Công tử Huy châm chọc.

"Tư Không đại nhân, người của ta hiện tại trúng độc, phiền đại nhân mau cứu hắn" "

"À?" Công tử Huy âm lãnh cười,

"Nếu ta cứu được hắn, thì ra lợi lộc gì?"

Văn Khương xa cách nhếch mép lên, "có ta."

Công tử Huy không nghĩ tới nàng sẽ tra lời như vậy, xoay người đem Văn Khương bế lên, quay đầu lại phân phó đám lâu la.

"Nghỉ ngơi tại chỗ, chạng vạng hôm nay nhổ trại."



Hắn chờ nàng cả một đêm, cư nhiên biết rõ nàng cùng tiểu Bạch đã xảy ra chuyện gì. Kéo cởi giá y trên người Văn Khương, da thịt trắng nõn chi chít dấu hôn cùng dấu tay làm hắn tức giận.. Chẳng dạo đầu mơn trớn, cự thú như nóng thiết trực tiếp cắm đi vào., vừa cắm vào một chút phía trước liền bị hoa huy*t nàng đè ép suýt nữa xuất ra. Công tử Huy hung hăng nhéo.nhéo hai vú lớn.

"Thật sự là dâm phụ, tối hôm hẳn là bị thao cả đêm, bên dưới đã sưng đến không ra gì."

Văn Khương thừa nhận hắn tàn khốc cắm rút, gắt gao cắn môi, không nói một lời.

" quan hệ cấm kỵ loạn luân có thú vị chứ?!" -Công tử Huy tiếp tục đâm kích nàng,

"Đáng tiếc a, ta không muội muội nào giống như công chúa."



Quả nhiên, nàng nghe hắn nói những lời châm biếm ấy, trong nháy mắt thắt chặt, siết hắn vừa đau vừa sảng khoái..

"Nhìn không ra a, tiểu Bạch như vậy cũng có thể đem công chúa thao cả đêm?! Trong này ắt hẳn đều là do hắn ta bắn vào sao?"

Hắn vừa nói, một bên gắt gao ấn trụ mông trắng, xoay tròn quy đầu tức khắc chui vào bên trong đi.

"A _ _ _ _" Văn Khương mở to hai mắt, "Đau quá a _ _ _ _" - nàng thống khổ nghĩ muốn ưỡn lên thân thể.

"Đau sao? Chỉ mới bắt đầu..còn kêu đau vẫn còn sớm "

Công tử Huy đem hai chân Văn Khương nâng lên, bắt lấy mắt cá chân, thoáng rút ra một chút liền đột ngột mãnh đút vào.

"ahhhh _ _ _" đau đớn kịch liệt bứt rứt.

Nhục bồng màu tím đen đánh thủng cổ tử cung Văn Khương, tử cung ướt át khéo léo bị cự vật hắn lấp đầy, Văn Khương bụng dưới kia đều mơ hồ nhô lên một khối nhỏ.

" ta trước giờ thích nhất là làm với thê tử người khác. Huống chi công chúa lại có vẻ như rất thích ta ở bên tròm, còn hút chặt như thế "

Công tử Huy tốc độ nhanh hơn, hết sức va chạm.

"Tiểu dâm oa, nhìn ta làm sao thao nàng"

Hắn đem hai cái chân ngọc ngọc thon dài gập ở trước ngực nàng, dương v*t bày một góc độ thẳng tắp hữu lực cắm vào, đổi lấy hàng loạt tiếng rên rỉ của Văn Khương,

Văn Khương bị hắn thao lộng hầu như ngất xỉu, phía trong huyệt đều chống đến cực hạn, bụng dưới nàng căng trướng, đều đau đau khó nhịn, thân thể nhỏ yếu lại bị Huy công tử áp chế., một chút nhúc nhích đều không được...

Trọn vẹn một ngày, không biết bắn mấy lần, hắn mới chậm rãi đứng dậy, hai ngón còn đẩy ra 2 mép hoa môi của nàng đã bị làm đến sưng đỏ.

"Chậc..chậc.., thật sự là cực phẩm, đã ăn bao nhiêu tinh dịch, cư nhiên còn chưa chảy ra, thật sự là động không đáy"

Thiếu nữ như cá mắc cạn nằm trên giường gỗ, toàn thân cao thấp không có một chỗ lành lặn, toàn là dấu vết tím xanh ứ đọng.

"Còn không định nói chuyện sao?" Công tử Huy mặc quần áo vào nhìn xuống nàng.

"Ngươi nói nhớ giữ lời. Khi khởi hành ta muốn thấy một Tang Du khỏe mạnh bên cạnh"

"Tiểu công chúa, nàng thật đúng là có tình có nghĩa, bất hóa chỉ là một thủ hạ thấp kém, lại khiến công chúa hao tâm vì hắn như vậy?"

"Có đáng giá hay không, tự ta có dự tính."

Công tử Huy đột ngột nắm chặt nắm tay, vì sao, nàng đối tất cả mọi người đều tốt. chỉ trừ ra một mình hắn.!

Bình luận

Truyện đang đọc